Chương 256: Bí mật trong hầm rượu


Đặc biệt là nghĩ đến lúc em trai lạnh lùng nói ra những câu đó, Lục Tiểu Mãn vừa giận dữ vừa thấy hơi đáng sợ.

Cô ta cảm thấy em trai là giố8ng loài đáng ghét nhất trên đời, có một không hai, nó càng lớn thì càng đáng ghét.
Số tiền lớn lần trước em vay vẫn còn chưa trả được, em nói dựa vào điều kiện của nhà chúng ta cứ tùy tiện làm việc gì cũng có thể kiếm được tiền.
Nhất định phải thế này sao?
Liễu Mạch nghiêm giọng, cảm giác bà ta đang không vui chút nào.
Chỉ cần Lục Tiểu Mãn không bày ra cái vẻ không xem ai ra gì là vẻ mặt cô ta sẽ rất ưa nhìn và xinh đẹp.
Cô ta có đôi mắt hoa đào giống bố, đôi môi hơi hướng xuống dưới giống mẹ, trong điềm đạm và đáng yêu.
Mỗi lần mua quà cho chị đều không quen mang cho cậu.
Lúc còn nhỏ Liễu Chân đã mua từ nước ngoài về cho cậu máy trò chơi mà cậu thích nhất.
Lục Tiểu Mãn nhìn em trai, đột nhiên nghĩ đến lúc nhỏ khi mình và nó còn cùng nhau chơi trốn tìm trong hầm rượu này.
Lúc đó em trai tuy không đáng yêu thế nhưng nó vẫn còn rất nghe lời và ngốc nghếch.
Nhưng dù có xấu xa đến đâu thì đó vẫn là chị gái mình.
Lục Thành Tuấn xếp bằng hai chân, cậu nhẹ nhàng dựa vào thùng gỗ phía sau lưng.
Cậu ngẩng đầu nhìn bóng đèn trong hầm rượu, mẹ cậu rất yêu thích và luôn bảo vệ hầm rượu này, vật gì ở đây bà cũng chọn thứ tốt nhất.
Ánh sáng từ bóng đèn không khiến người ta đau mắt mà rất nhu hòa, lúc nhỏ cậu rất thích chơi ở trong hầm rượu.
Lục Tiểu Mãn nghe thấy âm thanh này rất quen, mỗi lần cậu đến đều mua cho cô ta rất nhiều quà.
Ánh mắt Lục Tiểu Mãn sáng ngời, cô ta lại càng muốn trêu ác hơn.
Lục Thành Tuấn cũng không muốn trở mặt với chị gái mình.
Hai lòng bàn tay áp vào nhau giống như được trở về những ngày bé chơi trốn tìm.
Tiếng
choáng
vang lên, một chai rượu vang rơi xuống đất.
Trong hầm rượu đột nhiên tỏa mùi thơm ngào ngạt của rượu.
Hai người nhìn nhau và bắt tay.
Lục Tiểu Mãn thở phào một hơi.
Cô ta nghiêm mặt lại trông hơi giống với Lục Thành Tuấn.

Không vào thì thôi, chị muốn nói chuyện đàng hoàng với em thì ở đâu cũng thế thôi.
Hai người tìm đến một góc trong hầm rượu, ngồi xuống đối diện nhau.
Người đến hầm rượu này chắc hẳn là mẹ mình.
Lục Tiểu Mãn trước giờ vẫn luôn làm chủ, cô ta đẩy em trai sang bên cạnh để muốn tạo trò cười cho mẹ.

Chị ơi, chị nói như vậy thì em còn gì để nói.
Nếu như không có em thì chỉ có ngồi được lên vị trí phu nhân nhà họ Lục bây giờ không.
Chị đừng có quên đứa bé kia là do chị bảo em phái người vứt nó đi.
Chị ngồi vững trên cái ghế phu nhân này mười mấy năm chẳng lẽ em muốn một chút thù lao thôi cũng không được sao?
Giọng của Liễu Chân ngày càng châm chọc.

Chúng ta làm lành đi Thanh Tuấn.
Chị không cấm chuyện em và Chu Chi Chi, em cũng đừng can thiệp vào chuyện của chị và anh Thành Triển.
Lục Tiểu Mãn không dựa vào thùng gỗ mà ngồi khoanh chân, gối đầu đặt lên trên đầu gối, nghiêng mặt dùng ánh mắt sáng rực nhìn em trai.

Chuyện em muốn vay tiền chị cũng đã nói rồi.
Lần này chị không giúp được, ông nội vừa nãy họp đã nói phải bắt được lần này.
Tuy rằng đã rất nhiều lần cậu bị chị gái cho leo cây thế nhưng Lục Thành Tuấn đều không nhớ những lần đó mà chỉ nhớ đến lúc mình tìm được chị gái đã vui vẻ và hiếu kỳ như thế nào.
Trong khoảnh khắc đó, khi bốn mắt nhìn nhau, dường như có gì đó ngại ngùng.

Không nhiều thế đâu, đây là chị nhà bạn thiết kế cho nên công thiết kế được miễn phí.
Em cứ thao thao bất tuyệt muốn chọn rượu thì chọn đi, thích bình nào thì tự lấy.
Hai khuôn mặt giống nhau.
Thế nhưng một khuôn mặt có đường cong sắc sảo, còn một khuôn mặt lại có đường cong mềm mại hơn.
Lục Tiểu Mãn làm một động tác giả khiến Lục Thành Tuấn gật đầu mà cười.
Trước giờ cậu luôn ngưỡng mộ vì chị mình có thể không bị gò bó và dũng cảm như vậy.
Lục Thành Tuấn vốn dĩ không phải một người mềm lòng.
Cậu cũng không hề muốn chị mình phải thể nào, chỉ là vì chị gái ép người quá đáng nên cậu mới nói như vậy.
Ánh đèn trong hầm rượu tối tăm, mặt sàn làm bằng gỗ bên trong có một vật liệu chống lạnh và giữ ẩm.
Chỉ cần lấy một cái đệm là có thể ngồi thẳng lên trên đó, rất thoải mái.

Chị, nhà em đâu có thiểu rượu.
Em tìm chị có chuyện gì chẳng lẽ chị thật sự không biết?
Giọng nói của Liễu Chân vẫn cứ bâng quơ như trước.
Đúng vậy, nó còn đi đến nhà của bạn qua thư ở dưới quê kia chơi, lúc trở về hình như đã hoàn toàn khỏi bệnh, tuy nhiên lại trở nên xa lạ.
Nếu như là trước đây, em trai tuyệt đốt sẽ không nói ra những lời uy hiếp với cô ta.
Ít nhất cũng phải mấy chục triệu mới làm được thế này đấy nhỉ.
Liễu Chân bâng quơ nói.
Là cậu của bọn họ.
Cho dù như vậy thì nó cũng không tức giận, chỉ cần dỗ nó vài câu là nó lại sẽ bình thường.
Vậy bắt đầu từ lúc nào mà cậu em trai lãnh đạm và u buồn đột nhiên biến thành lạnh lùng chứ? Hình như là sau khi nó bị bệnh.
Nhân lúc em tr5ai đang ở phòng tranh, Lục Tiểu Mãn gọi điện cho nó.
Không ngờ nó đã bày ra vẻ đề phòng, đứng ở trước cửa phòng tranh:
Muốn nói gì thì nói luôn ở đây.
Lục Tiểu Mãn tức hộc máu.
Lục Thành Tuấn rất ít khi đùa với mẹ thân mật như vậy.
Thế nhưng vào giờ phút này cậu vẫn thuận theo chị gái mà trốn phía sau thùng gỗ.
Nếu bắt nó chơi trốn tìm nó sẽ ngoan ngoãn đi tìm cô ta ở trong hầm rượu.
Thế nhưng thực chất thì cô ta đã sớm chạy ra ngoài đi chơi với bạn.
Khuôn mặt cô ta bình thường sáng sủa và xinh đẹp đã che đi sự điềm đạm mà lại lộ ra vẻ đoan trang.
Thế nhưng lúc này, cô ta đang có bộ dạng cầu khẩn khác xa với bình thường.
Trong nhà có6 một nơi bí mật là hầm rượu không ai đi đến của mẹ, cũng chính là phòng tranh của em trai.
Đây đều là những căn hầm.
Hoàn cảnh như thế này như đã từng xảy ra.
Ngay cả Lục Thành Tuấn cũng không nghiêm túc đến thể bao giờ, nói cho cùng thì chị gái là một cô gái bị chiều hư.
Vốn dĩ Lục Tiểu Mãn và Lục Thành Tuấn muốn trêu đùa ác một phen thể nhưng nghe những lời này lại cảm thấy không phù hợp.
Không ngờ mẹ và cậu lại đang cãi nhau.
Những lần trở mặt bình thường đều sẽ ầm ĩ khắp nơi, thế nhưng lúc này họ như trở về thuở còn bé.
Lúc này, cửa hầm rượu bị mở ra, hai người lại không hẹn mà cùng nhau trốn sau thùng gỗ.
Lục Tiểu Mãn từ nhỏ tới lớn đều trêu chọc em trai mình, có những chuyện rất quá quắt nhưng cũng chưa từng thấy nó để ý đến mức ấy.
Mỗi người dựa lưng vào một thùng gỗ.
C9ô ta quyết định phải tìm em trai nói chuyện cho ra nhẽ.
Bởi vì chột dạ nên cô ta không muốn người trong nhà biết được.
Ngay cả phòng tranh cũng không cho cô ta vào, không phải lí do là vì cái lần cô ta dẫn người khác đến xem phòng tranh của nó sao? Thế nhưng cô ta cũng không phải đến để cãi nhau với em trai mà là đến để làm lành với nó.
Nên cô ta vẫn nhịn lại cơn giận của mình, mặc dù trên khuôn mặt cũng không có nụ cười nào cả.

Từ trước tới giờ em chưa từng can thiệp vào chuyện gì của chị.

Vậy thì một lời đã định.
Lục Tiểu Mãn xòe bàn tay ra.
Lục Thành Tuấn cũng xòe tay ra.
Cả nhà đều lo lắng cho bố mà không để ý gì đến em trai.
Hình như tự nó đã khỏi bệnh.
Nói trước là không được lấy những chai ở phía sau đâu nhé.
Chị cần dùng đến đấy.
Liễu Mạch nói.
Nhất là khi em trai bày ra cái vẻ mặt lạnh nhạt với ánh 3mắt mỉa mai kia khiến cô ta vô thức cảm thấy mình không còn chút mặt mũi nào.
Lục Tiểu Mãn không phải là người có thể chịu ấm ức.
Thế nhưng họ nghe được không phải chỉ có một mình mẹ xuống hầm rượu mà còn có cả người khác.

Chị ơi, hầm rượu nhà chị xịn thật đấy.
Hai người sóng vai dựa vào góc tường nhìn nhau.
Trong nháy máy hiềm khích như đã tiêu tan, chỉ còn lại nụ cười rạng rỡ.
Lục Thành Tuấn và Lục Tiểu Mãn đang ở phía sau hầm rượu, nghe được lời này của mẹ liền không tắt được nụ cười.
Nếu không qua đây thì sẽ không bị bắt được, vừa hay có thể dọa được hai người họ.
Lúc đó Lục Tiểu Mãn vẫn chưa cảm thấy gì.
Thế nhưng bây giờ nghĩ lại cô ta mới phát hiện ra lần đó em trai bị bệnh lại đúng lúc bổ được đưa về từ bệnh viện khi chấp hành nhiệm vụ.
Nếu dọa mẹ thì sẽ bị mẹ mắng nhưng nếu có cậu ở đây thì mẹ nhất định sẽ ngại không mắng mình nữa.
Lục Thành Tuấn cũng cảm thấy rất thân thiết, Liễu Chân đối tốt với cậu.
Giọng nói của Liễu Chân vẫn cứ vang lên.


Em nói ấy mà, chị cũng quá độc ác rồi đấy.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.