Chương 264: Hai nhà


Một vầng trăng khuyết giữa màn đêm cùng những ngôi sao lấp lánh.

Trong ngõ của Tứ hợp viện, thỉnh thoảng có tiếng ch8ó sủa, khiến khu Tứ hợp viện bớt chút heo hút.
Nhưng người một nhà mới như vậy.
Còn đối với người ngoài, vẫn khách khách khí khí, mặt cười hân hoan.

Tốc độ chậm một chút, đánh đều tay, rồi đánh thêm mười vòng, ngược chiều kim đồng hồ.
Lão tủ tài khua tay múa chân chỉ huy.
Chu Mộc ở nhà tính tình rất lành, vì vậy càng tạo điều kiện cho lão tú tài dở chứng.
Mình cứ tùy tiện đi vào như thế này, rồi nói con của bọn họ là con của mình, có khi nào bị đánh chết không? Nhưng nghĩ đến chuyện của Lục Thành Tuấn, Diệp Phi vẫn xuống xe.
Dù có thể nào vẫn phải đối mặt.
Không chờ Chi Chi gọi, Nhị Hổ ở bên trong đã nhanh trí dùng móng vuốt mở cửa, Nhị Hổ và Tiểu Hoa đều ở sau cửa.
Không biết con hổ và con rắn có ăn bánh kem không, nhưng sau khi được cho ăn vài miếng, hai tên to xác này yên lặng tránh xa lão tú tài, trốn ở cửa sân.
Chu Mộc chỉ nhìn vào nồi bánh, có chút buồn bực hỏi:
Này lão tú tài, đã hấp nhiều như vậy, mà vẫn làm thêm à? Nhà mình ăn không hết đâu.
Lão tú tài cười nói:
Sinh nhật của Chi Chi, chúng ta không làm lớn, cũng không có bạn bè thân thích gì ở Đại Kinh, thì nhân cơ hội này làm quen một chút hàng xóm láng giềng.
Tặng cho hàng xóm một ít bánh, dù sao mình cũng là người nơi khác tới, lúc vào lúc ra người ta vẫn nhìn vào, không được tự nhiên.
Chuyện như vậy, Chu Mộc luôn không quá quan tâm, ông không thích giao tiếp với mọi người, nhưng lão tủ tài muốn thì Chu Mộc cũng không phản đối.
Vì khi trước mang theo Chi Chi, hoàn toàn không giao tiếp với những người trong làng, lúc đó cảm giác Chi Chi cũng bị mình làm cho đơn độc theo, sau rối quen mọi người trong thôn rồi, Chi Chi rất vui vẻ.
Trong lúc hai người đang làm bánh kem, Chi Chi đang ngồi trên xe của Diệp Phi.
Lão tú tài thì ngược lại, mặc dù là người làm chính, nhưng luôn thích sạch sẽ, quần áo của ông lão không có vết bẩn, nhưng cũng có ý thay một bộ quần áo mới thời Đường.
Lão tù tài rất thích chất vải trơn mịn như vậy, sờ vào mang đến cảm giác giàu có.
Chi Chi cười nhích đầu lại gần.
Bà giống hệt như những gì Chi Chi tưởng tượng, thậm chí còn tốt hơn.
Bên trong Tứ hợp viện, mùi hương càng rõ ràng hơn.
Bánh kem nhà làm, khôn5g có chất tạo mùi, những quả trứng được đánh bằng tay, tay Chu Mộc đã mỏi nhừ rồi, trên mặt cũng đã dính một đống bột mì.
Hồi trước, lúc bà lớn tầm này, thực sự là coi trời bằng vung, người nhà càng cấm thì bà càng muốn làm.
Kết quả bà liền nghe thấy Chi Chi nghiêm túc gật đầu:
Vâng, thưa mẹ
Diệp Phi vừa kinh ngạc vừa vui mừng, chỉ trách là không thể ôm ngay đứa trẻ này vào lòng được, thực sự là rất ngoan, thật khiến người khác yêu quý mà.
Chi Chi kích động nói:
Mẹ ơi, nhanh lên, nhất định là bánh kem ông làm xong rồi, ông làm đồ ăn thì ngon không sao tả được luôn.
Mạch Thượng ở bên cạnh, hôm nay đã đóng cửa từ sớm, tủ kính trưng bày vẫn sáng đèn, một bó cỏ lau trong tủ kính đang đung đưa dưới ánh sáng.
Diệp Phi dừng chân trước của một chút, rồi cùng Chi Chi đi đến cửa lớn bên cạnh.
Nhìn chiếc xe đang lái về phía khu Tứ hợp viện, Chi Chi thực sự rất vui, thì ra là mẹ lái xe về nhà mình.
Diệp Phi tự nhiên thấy con đường này rất quen thuộc.
Chỉ cảm thấy đột nhiên đói bụng, ông lão ra ngoài tản bộ cũ9ng không kìm được lòng, ghé vào một cửa hàng nướng gần đó.
Cô gái trẻ chạy bộ vào ban đêm, ngập ngừng vài phút, rồi6 cũng bước vào một cửa hàng bánh.
Còn có mùi thơm thoang thoảng trong không khí, khiến người qua đường3 không nhịn được mà dừng chân.
Hít sâu một hơi.
Giống như mình là một địa chủ, rung đùi đắc ý làm khó người ở trong nhà vậy.
Có điều nhà Chu Mộc không thuê người giúp việc, nên lão tú tài chỉ có thể bắt nạt Chu Mộc.
Nhưng con với Thành Tuấn biết nhau từ nhỏ rồi, cậu ấy rất đáng thương.
Tuy rằng cậu ấy có mẹ nhưng mẹ cậu ấy đối xử với cậu ấy không tốt.
Bọn họ cố tình chuyển đến Đại Kinh là vì Chi Chi, đến để giúp việc học của Chi Chi.
Vừa xuống xe, liền ngửi thấy mùi bánh kem.
Diệp Phi vô cùng tức giận, đặc biệt là nghe thấy câu nói vừa rồi của Lục Cẩm Hoa, bà thực sự giận đến run người.
Bà không dám tưởng tượng, nếu như chuyện kia xảy ra thật thì sẽ như thế nào.

Không cần đâu, xin lỗi con.
Mẹ vừa rồi có chút kích động, làm con sợ rồi.

Mẹ ơi, hai cậu ấy rất thích mẹ đấy.
Con hồi nhỏ lớn lên nhờ uống sữa của mẹ Nhị Hổ đấy, còn Tiểu Hoa hồi đó nhỏ lắm, bây giờ càng lớn càng to.
Nghe thấy Chi Chi nói cô hồi nhỏ lớn lên nhờ sữa hổ, trong lòng Diệp Phi hơi chùng xuống.
Chi Chi biết lái xe sao?

Biết chứ ạ.
Con biết lái xe từ lâu rồi, con và các bạn tự học với nhau, nhưng con vẫn chưa lấy bằng lái.
Trong lúc chờ đèn đỏ, Diệp Phi vươn tay xoa xoa đầu Chi Chi.

Nếu con cảm thấy Thành Tuấn không tệ, tất nhiên có thể tiếp tục làm bạn.
Nhưng con vẫn còn nhỏ, đừng có yêu đương sớm quá, nên tập chung vào việc học.
Diệp Phi nói xong cũng chỉ muốn đập đầu vào tay lái.

Mẹ không thích người nhà của Thành Tuấn sao?
Chi Chi đột nhiên hỏi.
Diệp Phi gật gật đầu.
Mẹ ơi, con thích Thành Tuấn thì con vẫn có thể làm bạn với cậu ấy được chứ?
Diệp Phi nghe thấy Chi Chi nói thích Thanh Tuấn, suýt chút nữa lao xe lên vỉa hè.
Nhìn đứa trẻ vẫn luôn mang dáng vẻ trong sáng, Diệp Phi thật sự chỉ muốn đánh chết người nhà Lục Cẩm Hoa.
Chi Chi nhìn thấy Nhị Hổ, Tiểu Hoa mới nhớ ra, có thể chúng sẽ làm mẹ sợ, cuối cùng thì thấy mẹ không sợ chút nào.
Nhị Hổ nhào lên người mình, còn cái đuôi của Tiểu Hoa thì cứ vẫy vẫy ở chỗ mẹ.

Được rồi.
Vậy cũng không thích người nhà Thanh Tuấn nữa.
Bởi vì bà đã lớn lên ở nơi này, nên không chút nghĩ ngợi gì, bà đã lái xe đến đây rồi.
Nhưng khi đi đến con hẻm vào cổng, Diệp Phi lại có chút do dự.
Chi Chi cũng cảm thấy mẹ hình như có chút kích động, lái xe vượt qua ba cái xe rồi.
Cô hỏi:
Mẹ, có muốn con lái xe thay mẹ không?
Diệp Phi quay đầu nhìn cô gái ngồi ở ghế phụ, đặc biệt là khi cô đang mặc cái váy đầm mà mình chọn, cảm xúc giận dữ kia nhanh chóng biến mất, bà dần bình tĩnh.
Mẹ chính là như vậy, hoàn toàn trùng hợp với dáng vẻ trong mơ của Chi Chi.
Từ nay về sau, cô không phải ngưỡng mộ đám Mỹ Châu vì có mẹ còn mình thì không nữa rồi.
Lần trước đến đây, bà đã cảm thấy nhà này đối xử với Chi Chi rất tốt.
Khắp nơi trong nhà đều có bóng dáng của con gái.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hắc Thiên Kim.