Chương 428: Chúc mừng


"Trước tiên nghe hai lần." Park Ji-hoon đối với Park Min-a nói. Bài hát này, có chút cũ, Park Min-a hẳn là không biết.

"Ta nghe qua." Không ngờ, Park Min-a lại cười nhẹ nhàng mà nói.

"Ách?" Park Ji-hoon ngẩn ra.

"Có đoạn thời gian, tiếng chuông điện thoại của ca là bài hát này, ta đã đặc ý đi tìm tới nghe." Park Min-a cười, đôi mắt tựa như vầng trăng non nhỏ cong cong.

"Ôn tập một lần?" Park Ji-hoon lông mày hơi hơi nhếch, hỏi.

Park Min-a nhẹ nhàng gật đầu.

Hai người là lần đầu tiên cùng một chỗ tới phòng karaoke, dự định thật tốt chơi một chút, trước tiên từ nóng người bắt đầu. Hơn nữa, Park Ji-hoon còn thật chưa từng nghe qua Park Min-a hát, rất muốn nghe một chút.

Không ngờ, Park Min-a đối với ca hát rất có thiên phú, hát được có hình có dạng! Âm thanh ngọt ngào mềm mềm, tựa như tơ liễu giữa mùa xuân, cùng âm thanh trong trẻo, véo von ngày thường của nàng hoàn toàn không giống, điểm tương đồng chính là phát âm vẫn rõ ràng như cũ, cùng với một ít âm cuối nhỏ đã dưỡng thành thói quen, có mùi vị khác, rất dễ nghe!

Hát xong sau, còn rất có phong cách sân khấu mà duỗi ra hai ngón tay trỏ chỉ Park Ji-hoon một cái.

"Khoảng thời gian đã trôi qua chắc không thể quay trở lại phải không em......" Park Ji-hoon cười nhẹ, nghiêm túc hát. Hiếm thấy mà để tâm, ngay cả phần rap cũng không có lược qua. Ở Hàn Quốc, nơi văn hóa giải trí phát triển cực kỳ cao, phàm là người tuổi trẻ, gần như đều có thể nhảy lên vài đoạn vũ đạo, hát khẽ vài tiếng rap, hắn cũng không ngoại lệ.

Park Min-a còn thuần thục mà giúp hắn làm hòa âm.

Một bài kết thúc, coi như không tệ, đã được chấm 85 điểm.

"Mới 85 điểm a!" Park Min-a lại bất mãn mà phồng miệng nói thầm nói.

Park Ji-hoon tựa như cười mà không phải cười mà liếc nhìn nàng một cái, hỏi: "Ai từng dẫn ngươi tới? Yuri?" Vừa mới biểu hiện thành thạo như vậy. Rõ ràng không phải lần đầu tiên tới. Trước khi lên đại học không quá có khả năng. Sau khi lên đại học, bạn học tới tìm nàng cơ bản đều là ở trong nhà chơi, ngẫu nhiên mới ra ngoài đi dạo phố, như vậy, nhân tuyển có khả năng nhất vẻn vẹn là Yuri, Jessica, Seohyun, Krystal bốn người. Tính cách của Seohyun không quá có khả năng, Jessica cùng Krystal quá lười, Yuri xác suất lớn nhất.

"Ca làm sao biết được?" Mặc dù biết năng lực phân tích, suy lý của hắn rất mạnh mẽ, nhưng Park Min-a vẫn là đã giật mình một cái nho nhỏ.

Park Ji-hoon cũng không nói lời nào, nghiêm mặt trừng mắt nhìn tiểu gia hỏa này. Mãi đến tận khi Park Min-a xẹp miệng chuẩn bị xin lỗi, mới mở miệng nói: "Vì cái gì không gọi ta với?"

"A?" Park Min-a ngẩn ngơ một chút, lập tức liền phản ứng lại hắn là cố ý trêu chọc chính mình, lại vẫn là vui sướng lớn hơn phiền muộn, nhăn mũi lại hừ nhẹ một tiếng, nói: "Ca đâu có thời gian chứ?"

"Không có thời gian là sai lầm của ta, nhưng không kêu lên ta, vậy thì là lỗi của ngươi rồi." Park Ji-hoon duỗi tay nặn nặn chóp mũi thẳng cao của tiểu gia hỏa, cưỡng từ đoạt lý nói.

"Vâng " Park Min-a một bộ vẻ mặt bất đắc dĩ, đau đầu đáp lại, giống như mẹ đối với hài tử nghịch ngợm phá phách.

"Thật ngoan!" Park Ji-hoon thân mật mà trêu chọc nàng nói. Không phải tính cách hũ nút. Lại cũng rất ít có thời khắc tình cảm lộ ra ngoài như vậy, hiển nhiên. Tâm tình của hắn vào giờ khắc này rất tốt. Dẫu sao, một năm hai bộ điện ảnh, nhân số xem điện ảnh vượt qua 12 triệu, lại đã thu hoạch giải đạo diễn mới xuất sắc nhất của Grand Bell Awards, Blue Dragon Film Awards — hai cái lễ trao giải điện ảnh quan trọng nhất, đồng thời Im Soo-jung còn đã vinh dự đạt được nữ chính xuất sắc nhất, đáng giá cao hứng!

"Lại tìm một bài." Park Min-a đã nổi lên hứng thú. Lần đầu tiên hát chung với Park Ji-hoon, rất thích.

Park Ji-hoon cười nhẹ nhàng mà nhìn theo nàng.

Lúc này, điện thoại đã đột nhiên vang lên vài tiếng. Sợ chính mình không nghe được, đặc ý đem báo có tin nhắn cũng sửa thành vang chuông thêm rung.

"Oppa hết bận chưa?" Là Krystal, vừa mới hết giờ làm, không nhịn được lại lần nữa hỏi thăm Park Ji-hoon có thời gian hay không. Trước đó Park Ji-hoon chỉ nói có việc, cũng không có nói cho nàng là đi gặp Shin Hye-young.

Rất nhiều sự tình, thường thường đều là ở dưới loại kiên trì này nghênh đón chuyển cơ.

"Đang ở phòng karaoke với Min-a đây, ngươi có muốn tới hay không?" Park Ji-hoon trực tiếp hỏi. Đã coi nàng là nửa cái người nhà, tự nhiên sẽ không xa lạ.

"Nơi nào?" Còn chưa kịp để điện thoại xuống liền đã nhận được trả lời.

Park Ji-hoon đem địa chỉ gởi cho nàng.

Cũng không lâu lắm, liền nghe được tiếng gõ cửa vang lên.

Park Min-a đi tới mở cửa.

"Min-a tỷ tỷ!" Quả nhiên là Krystal. Vừa mới hết giờ làm, khắp khuôn mặt là mệt mỏi, chẳng qua tại sau khi nhìn thấy Park Min-a, lại nhất thời vui vẻ, tinh thần rất nhiều.

"Ân." Park Min-a nhẹ nhàng gật đầu, nhường lối cho nàng đi vào.

"op......" Krystal đang nói, bỗng nhiên nghe được phía sau truyền đến một tiếng gầm nhẹ: "A!" Tin tưởng rất nhiều người đều từng trải qua, buổi chiều mùa hè, tiết 1, buồn ngủ đến mức mí mắt không ngừng đánh nhau, đột nhiên bị giáo viên lên lớp điểm danh, loại cảm giác bị giật mình tỉnh giấc kia, quả thật chính là thủ đoạn trục xuất cảm giác buồn ngủ tốt nhất.

Krystal cả người đều là giật mình một cái, sau đó trong nháy mắt bộc phát, thân thể còn chưa xoay qua, khuỷu tay lại đã vung về phía sau.

Chỉ đáng tiếc, Park Ji-hoon sớm đã đoán được phản ứng của nàng, cười ha ha mà tránh né.

Krystal xoay người lại, lạnh buốt mà trừng mắt nhìn hắn, chỗ nào còn có dáng vẻ mệt mỏi uể oải suy sụp trước đó?

Quá xấu rồi! Còn đem áo khoác đặt ở trên ghế sofa, xem ra giống như có người đang nằm, rất phù hợp thói quen của Park Ji-hoon, dẫn đến chính mình một chút cảnh giác đều không có, đã vững vững vàng vàng bị giật mình một cái.

"Ha ha......" Park Ji-hoon lúc này mới cười ha ha mà tiến lên, hỏi: "Mặc ít như vậy, không lạnh sao?" Trên người áo len cũng không mặc, chỉ có một cái áo dệt len đơn bạc, nửa mình dưới quần jean chặt chẽ bao bọc lấy hai chân, xem ra, cũng không có mặc bao nhiêu.

"Hừ!" Krystal tức giận không thôi vung nắm đấm lên. Người ở dưới tình huống vừa buồn ngủ lại mệt, tâm tình thường thường sẽ trở nên cực kỳ mẫn cảm, càng huống chi tính cách của nàng nguyên bản liền là ngay thẳng. Đương nhiên, cũng không phải thật sự tức giận, chỉ là một chút phiền muộn mà thôi, chỉ có thời điểm đối mặt với Park Ji-hoon mới sẽ như vậy! Đối với người ngoài sẽ không như vậy, với người nhà, cũng sẽ thông cảm sự vất vả của cha mẹ, tỷ tỷ, tình cảm trong đó, người ngoài sẽ không hiểu.

"Ồ?" Park Ji-hoon sớm có đề phòng mà bắt giữ nắm đấm của nàng, có chút kỳ quái mà khẽ ồ lên một tiếng. Tay cũng không phải lạnh, thậm chí còn ấm áp.

"Ta đi mua một bình cà phê nóng." Park Min-a nói.

"Ta đi cho." Park Ji-hoon thả ra tay của Krystal, nói.

Nghe được lời đối thoại của huynh muội hai người, tức giận trong lòng của Krystal chậm rãi tiêu tan. Liền giống người xa quê sau khi về nhà. Cần một chút thời gian mới có thể rút đi mùi vị phong trần mệt mỏi trên người. Tâm tình của nàng lúc này mới dần dần an ổn lại.

Không có nói cám ơn, giữa người nhà với nhau, không cần nói cám ơn.

Park Ji-hoon mua cà phê về sau, Krystal đã ngồi xếp bằng ở trên ghế sofa, đang ăn thịt xâu, sớm đã bụng đói cồn cào. Trên người, đã khoác lên áo lông màu trắng hồng của Park Min-a, nửa mình dưới lại dùng áo khoác của Park Ji-hoon che lấy hai chân.

Phòng karaoke đang mở ra hơi ấm. Rất ấm áp, chẳng qua nàng cần một đoạn thời gian mới có thể hoà hoãn lại.

Park Ji-hoon bất đắc dĩ mà cười nhẹ, đem cà phê đưa cho Krystal, vừa định nói cái gì, lại nghe Park Min-a nói: "Ca, Seohyun tỷ tỷ các nàng cũng sắp qua đây." Vừa vặn tại trong thời gian ngắn ngủi khi hắn rời khỏi như vậy gọi điện thoại tới.

"Đều có ai?" Park Ji-hoon thuận miệng hỏi.

"Giống như các nàng đều ở cùng một chỗ." Park Min-a trả lời nói.

"Ách!" Park Ji-hoon vừa rồi còn hờ hững, ung dung cuối cùng sững sờ một chút, thậm chí khóe mắt đều nhảy nhảy. Rất hoài nghi, nếu như Girls' Generation chín tên thành viên đều qua đây mà nói, lão bản có thể không cần tiền đem mấy người mình đưa đi hay không! Trước đây, hắn đã từng "May mắn" cùng một chỗ ăn qua cơm với chín người ở quán cơm. Sau đó, Taeyeon mỗi lần uy hiếp hắn, đều sẽ nói "Ta nói cho các nàng nói ngươi muốn mời các nàng ăn cơm a". Chín người này ở cùng một chỗ. Quả thật có thể đem nóc nhà lật tung!

Đặc biệt là, nơi này còn có một cái điên lên không kém chút nào Krystal.

"Ngươi nói cho các nàng địa chỉ rồi?" Park Ji-hoon hít một hơi sau, hỏi. Chín người này làm sao cứ một mực liền ngày hôm nay tập hợp tới cùng một chỗ rồi?

"Ân." Park Min-a gật gật đầu, nói: "Seohyun tỷ tỷ nói, Tiffany tỷ tỷ các nàng nhất trí yêu cầu muốn qua đây!"

"Tới thì tới a." Park Ji-hoon sờ mũi một chút, nói, "Đúng rồi, có để các nàng tự mang đồ ăn vặt hay không?" Tốc độ tiêu diệt đồ ăn vặt của chín người này, cũng là một hạng thiên phú.

"Jessica tỷ tỷ hỏi ta muốn ăn cái gì rồi." Park Min-a trả lời nói.

"Vậy thì đợi lát nữa các nàng qua đây đi." Park Ji-hoon có chút bất đắc dĩ mà nói. Cho dù cường thế như hắn, ở trước mặt chín người kia, cũng có loại cảm giác biến thành "Quần thể yếu thế".

Ngồi xuống sau, tiện tay giúp Krystal đem áo khoác che ở trên chân kéo kéo, giống như không có chuyện có thể làm, còn giúp nàng đem hai cái tay áo của áo khoác cột lên trên eo.

"Oppa trước đó đi làm cái gì rồi?" Krystal không có để ý tới động tác của Park Ji-hoon, tại uống một hớp cà phê nóng hầm hập sau, không nhịn được hỏi.

"Đi thăm mẹ ta, nguyên bản dự định cùng nhau ăn cơm." Park Ji-hoon cười nhạt một cái, trả lời nói.

"Nha." Krystal ngẩn ra, lập tức liền hiểu chuyện mà đáp lại một tiếng, không lại hỏi thăm nữa. Có lúc, tiểu gia hỏa này cũng sẽ rất ngoan ngoãn! Đương nhiên, người có thể hưởng thụ được điểm này cũng không nhiều.

Ba người một bên trò chuyện, một bên chờ đợi Seohyun chín người đến.

Gần tới sau hai mươi phút, mới nghe được ngoài cửa truyền đến âm thanh rộn rộn ràng ràng. Cho dù cách cửa, vẫn như cũ có thể nghe được động tĩnh "Mênh mông cuồn cuộn".

Park Ji-hoon đi tới mở cửa.

"Oppa, Min-a, tiểu Soo-jung!" Cùng lúc Krystal đi vào trước đó hoàn toàn không giống, thuận theo tiếng chào hỏi hỗn loạn, gian phòng trong nháy mắt trở nên chật hẹp, chen chúc.

Jessica, Yoona, Seohyun, chín người, một cái không thiếu!

"Oppa tới phòng karaoke cũng không biết gọi chúng ta!" Tại trong lúc mọi người chào hỏi lẫn nhau này, Yuri tìm tới Park Ji-hoon "Chất vấn" nói.

Park Min-a nghe được, không nhịn được khóe miệng hơi hơi vểnh lên, đây không phải chính là lời trước đó Park Ji-hoon nói với nàng sao?

"Ngồi đi." Park Ji-hoon tựa hồ ngay cả dũng khí nói đùa đều không có, chào hỏi nói.

Chín người chín sắc thái, không khí tựa hồ đều trở nên tươi sáng, thơm mát. Nhưng là, đây chỉ là ảo giác khi chín người chưa có "Điên" lên!

"Oppa, chúc mừng a!" Bên cạnh duỗi qua đây một cái tay, một bàn tay đập lên trên lưng hắn, nếu như không phải nghe âm thanh, hắn đều không biết đây là Tiffany.

"Cảm ơn." Park Ji-hoon quay đầu nói cảm ơn.

"Oppa làm sao khách khí như vậy chứ?" Tiffany lại có chút bất mãn mà nói.

"Chúc mừng oppa!" Park Ji-hoon còn chưa kịp trả lời, liền lại nghe được tiếng chúc mừng vang lên từ sau người, đành phải lại lần nữa xoay người.

Đột nhiên cảm thấy rất bận!


Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hàn Ngu Chi Huân.