Chương 17 : Hôm nay ta bắt đầu làm nữ sinh (3)


Vào đến hội tường hội học sinh Liên Đình nàng bị chấn động thật không nhẹ, khắp nơi giăng giăng đê đê đầy thông báo, ghi chú thậm chí cả mất đồ đạc cũng được dán khắp nơi. Vòng vèo xem một lúc lâu nàng đầu hàng, thật không dễ tìm cái nàng cần trong đống hỗn loạn này.


Xin chào học muội, ta là Trịnh Thâm ta có thể giúp gì cho ngươi?
Một nam sinh tiến đến gần hỏi.


Thật may quá cám ơn học trưởng, ta đang tìm nữ sinh cùng thuê phòng trọ bên ngoài
Liên Đình nói cũng đang thầm chặc lười đánh giá về nam sinh này, kết luận nàng cho hai chữ
Soái ca
. Người đến cao hơn nàng hơn một cái đầu, khuôn mặt đoan chính, mày kiếm mắt sáng, sống lưng thẳng tắp, một tay hắn đang giữ lấy một đống giấy tờ, tay còn lại rất nhanh tra lật tìm tòi, cũng không dừng lại di chuyển đi tới các thông báo được dán để xác nhận.

Liên Đình nàng thật phục rồi cứ nghĩ hắn làm ra vẻ đi, nhưng trải qua vài lần xác nhận hắn có thể tìm đúng thông báo mà nàng cần, này trí nhớ quá tốt tồi thì học hành còn khó gì nữa chứ. Liên Đình mắt đầy sao sáng nghĩ, phải nha nàng có hệ thống mà, sau này tìm tìm kỹ năng học bá gì đó mà học, không tốt sao?


Học muội, ta xác nhận được vài điểm tìm nữ sinh trọ cùng. Ta đã ghi nhận ngươi có thể liên lạc họ sau.
Trịnh Thâm xoay người vừa lúc đối mặt với ánh mắt đầy sao nhỏ của Liên Đình, hắn cũng quen rồi các học muội nhìn như thế, nhưng với nàng hắn lại cảm giác thành tựu nga…Mặc dù hắn không biết rằng nàng chỉ đang mơ ước mộng học bá đi, thật bi ai.


Tốt cám ơn học trưởng, ngươi giúp ta bận rộn như vậy ta mời ngươi ăn cơm
Liên Đình nhìn thời gian đã hơn 12 điểm, bụng nàng cũng đã mau réo không ngừng hướng Trịnh Thâm hỏi.


Mời thì ta không cần ngươi sinh viên tiết kiệm là được, vừa lúc ta cũng muốn tìm nơi sạc pin nga
Trịnh Thâm nghĩ cũng tiện đường, vả lại hắn cũng rất hứng thú một thân nam sinh phục trang của Liên Đình nàng.

Kết thúc đối thoại cũng thật không tiện dù sao cũng là mới gặp gỡ đi, Liên Đình nàng cũng không có gì để bàn luận đành lựa chọn im lặng đi theo Trịnh Thâm. Trịnh Thâm hắn cũng thấy nhưng chỉ cười không nói, cũng thật lạ là sẽ có nữ sinh không tiếp cận hắn léo nhéo không ngừng ah.

Trịnh Thâm là hội trưởng hội học sinh cả trường không ai sẽ không nhận biết hắn, danh tiếng hắn xuất phát một phần vì năng lực cá nhân, một phần từ ba hắn. Cha hắn tên Trịnh Cố là Bộ Trưởng Quốc Phòng nói trắng ra là mọi người biết hắn là con nhà lính cha làm quan nhưng không ai rõ ràng cả. Dù là vậy nhưng khi hắn gặp Liên Đình nàng không nhận biết hắn là ai hắn nghĩ cũng thật tốt đùa một hồi ah.


Ngươi ăn gì? Ta giúp ngươi gọi
Trịnh Thâm một đường dẫn nàng theo đến căn tin trường thoáng nhìn qua phản ứng của nàng cũng không có gì là thất vọng hay khinh miệt. Hắn cũng bất ngờ một hồi, bình thường các nam sinh sẽ không dẫn nữ bằng hữu vào nhà ăn trường, hắn từng thấy một đôi từng cãi vã ngay khi bước vào, số còn lại đều dùng ánh mắt xem thường nhìn đi?


Ta? Ta không, để ta gọi đi xem như ta cám ơn
Nói rồi không đợi Trịnh Thâm trả lời đi đến quầy thực phẩm. Nhưng nàng lại phân vân một hồi, ta là quên hỏi hắn ăn gì ah? Nhưng không thể quay lại hỏi hắn đi…quá mất mặt.


Ta ăn cơm gà rô ti và một ít canh hoặc rau xào
Trong lúc nàng còn đang xoắt xuýt lựa chọn một giọng nói khẽ vang lên bên tai.


Nga, được, tốt ngươi tìm chổ ngồi ta mang qua ngay
Liên Đình ngoái cổ nhìn đỏ mặt nói…quá xấu hổ đi. Không biết rằng hành động đó của nàng có lực sát thương lớn nhường nào, Trịnh Thâm trong não hải như vang một tiếng, hắn vốn chỉ định nhắc nhở Liên Đình nhưng do vấn đề chiều cao hắn mới cúi xuống nói khẽ, hắn lúc đó cũng thật muốn hảo hảo trêu đùa Liên Đình nàng một hồi, nàng quá ngốc đi.


Tốt…
Trịnh Thâm cũng không lại nhiều lời, bình phục tâm tình đi đến một bàn trống. Hắn chọn một góc khá khuất, hắn thích như vậy, thích trong bóng tối quan sát mọi thứ, nắm giữ tất cả trong lòng bàn tay.

(Tác giả : Oa oa phúc hắc công xuất hiện…)


Đây thức ăn tới, món gà rô ti ta lựa chọn thêm một ít rau xào và một món canh cho ngươi. Ta ăn cá kho tộ và một thố cơm thêm
Liên Đình bày la liệt nói, nàng quen ăn rất nhiều cơm rồi.



Trịnh Thâm trán nổi mấy căn hắc tuyến nhìn bàn ăn, lại nhìn nhìn Liên Đình nàng bụng nhỏ. Này ngươi ăn hết sao?


Oa oa thật no, sao hôm nay ăn ít như vậy?
Liên Đình lẩm bẩm nói, nàng vốn quên mất bây giờ nàng vốn là nữ sinh nga, lượng cơm rất nhỏ.


Này cơm dư không tốt, ta ăn giúp ngươi
Trịnh Thâm một bộ hiểu rõ, thì ra là nàng cố ý chuẩn bị thêm phầm cơm cho hắn, là ngại hắn không no ah. Trịnh Thâm càng nhìn càng thấy có ý tứ, tâm địa tốt, tâm tư sắc sảo, hội quan tâm người, lại khá ngốc. Liên Đình không biết nàng trong lúc này đã bị Trịnh Thâm hắn đóng đầy mộc kiểm duyệt đi.


Đây là số liên lạc của ta, ta hiện là thành viên trong hội học sinh ngươi cần giúp đỡ có thể gọi ta
Trịnh Thâm trịnh trọng nói. Phải biết hắn không có thói quen giao số liên lạc cho người khác, mọi người nghĩ hắn hòa ái, dễ gần nhưng không hẳn là vậy hắn là cũng có mặt cao ngạo nha.

Rời khỏi nhà ăn cả hai tách ra, Liên Đình liên lạc vài nữ sinh đa phần các nàng đã tìm được người trụ cũng phòng, thật ra thì thêm nàng nữa cùng trụ cũng không sao, càng tiết kiệm. Nhưng quan trọng là nàng cần đơn độc cùng nữ sinh nha, sao có thể phát triển tình cảm khi suốt ngày bị một đám bóng đèn soi ah.


Này, học muội ngươi tốt, ta Diệp La Lan năm hai khoa mỹ thuật, vừa này ta ngồi gần ngươi trong nhà ăn, vô ý nghe ngươi đề cập chuyện tìm nữ sinh ở trọ đi?
Giọng một nữ sinh lên tiếng.


Nga ngươi tốt, ta Diệp Đình Liên học năm hai khoa lịch sử, ta là đang tìm nữ sinh ở trọ ngoài ký túc
Liên Đình nhìn lại là một nữ sinh khá cao, ngũ quan tinh xảo, làn da trắng, ăn mặc đồng phục công sở áo sơ mi bó sát cùng váy thành thục khiến nàng càng trông già dặn. Liên Đình mắt đầy sao nhỏ, nữ sinh nha ta tới đây.


Thật may quá, ta cũng là bận rộn tìm người trụ cùng phòng thật vất vả. Ngươi cũng họ Diệp? Thật có duyên nga.
Nữ sinh cười nói, ánh mắt trên dưới quét toàn thân Liên Đình.


Da ngươi thật tốt nha, học muội thật xinh đẹp, tóc thế nào lại mượt như vậy. Oa dáng người này, muội muội có muốn trở thành minh tinh không?
Không nhìn thì thôi, La Lan nàng cũng bất ngờ rồi, nàng vốn không muốn tiếp nhận công ty cha mình, quyết tâm mở một công ty nghệ thuật nhỏ muốn từ đó tạo dựng một phen sự nghiệp, có làm mới biết mới biết khó khăn, không một công ty hoặc người đại diện nào đồng ý ký kết hợp đồng cùng một công ty nhỏ, bản thân lại xinh đẹp trẻ tuổi mấy lần lại bị quy tắc ngầm. Xin nhờ ta không phải minh tinh có được không?


Tốt phòng ở ta đã nhờ bằng hữu sắp xếp, để ta liên hệ hắn. Còn chuyện khác ta sẽ từ từ nói không tốt sao?
Liên Đình cười cười, trong đầu nàng chỉ muốn tìm một không gian riêng tư hảo hảo mà bồi dưỡng cảm tình cùng La Lan mà thôi. Mỹ nữ ah có cơ hội tiếp xúc phải thật tốt tận dụng ah.


Này Long Phi ngươi đã tìm được phòng? Tốt địa chỉ là khu Nam Thành. Nga ta tới ngay, thật cám ơn ngươi
.


Chúng ta cùng đi xem phòng?
Liên Đình hỏi.


Ta có xe, ta đưa ngươi đi
La Lan nói không quá lâu nàng lái đến một chiếc Ford màu tím, không thể không nói nữ nhân là động vật sống vì cái đẹp ah.
 
Hiếm hoi còn tồn tại , tu tiên nhẹ nhàng hài hước đáng để đọc Hack Kề Bên Người Cỏ Dại
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hệ Thống Dưỡng Thành Bất Bại.