Chương 1181: Đánh hứa bùi, chém chư hầu (53)
-
Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
- Nấm Hương Xào
- 1790 chữ
- 2022-02-08 08:21:23
Đồ dùng chữa thương của quân y sao? Dùng mấy sợi chỉ này à? Vậy nước trong mấy cái bình kia dùng để làm gì?
Mọi người đều không biết gì v8ề y học, nhưng bọn họ biết đại khái quá trình lang trung chữa bệnh cho người khác, có điều chưa ai từng nghe nói khám bệnh cần đến chỉ may vá.
Trình Tĩnh nói:
Dựa theo báo cáo của gián điệp gửi về thì đây là chỉ khâu, được dùng để khâu miệng vết thương lại, có vẻ như làm vậy có thể 9giúp miệng vết thương khép lại nhanh hơn. Những bình nước này là nước cất cực kỳ quý giá, trừ phi là bệnh nặng lắm, nếu không sẽ không được dùng đ6ến chúng, những thứ còn lại thì không biết được.
Dùng thứ này để khâu miệng vết thương sao? Như vậy có khác gì với bọn đàn bà khâu vá quần áo?
Đám tướng sĩ nghe thấy vậy mặt mũi xanh cả lại, bọn họ không sợ đao to búa lớn chém vào người, nhưng chỉ cần nghĩ đến kim khâu mảnh nhỏ đâm vào da thịt mình khâu qua khâu lại, người nào người nấy đều run rẩy… Rốt cuộc làm vậy để chữa bệnh hay là để bọn họ bị thương nặng hơn đây.
Hoàng Tung lại hỏi:
Là ai cướp quận Đông Môn?
Khương Bồng Cơ lệnh cho Trình Viễn chỉ huy tướng lĩnh mới đề bạt đi tấn công quận Chiết, nhưng quận Chiết đâu mỏng manh như tờ giấy, đến giờ vẫn chưa có kết quả gì.
Hoàng Tung nhíu mày nói:
Vào đi, tiền tuyến có tin tức gì à?
Lính truyền tin bẩm báo:
Hồi bẩm chủ công, quận Đông Môn của Chương Châu đã thất thủ, rơi vào tay giặc rồi.
Một tiếng bộp vang lên, Hứa Bùi đập thẳng tay xuống mặt bàn, đánh mạnh đến nỗi lòng bàn tay hắn ta đỏ cả lên.
Dương Đào… ức hiếp người khác như vậy…
Nếu có thể phá tan liên minh giữa bọn họ mà không cần hy sinh một binh một tốt nào là tốt nhất.
Chỉ là…
Mọi thứ có thể diễn ra thuận lợi đến vậy sao?
Hàn Úc nghĩ đến tình hình chiến cục gần đây, không khỏi nhíu chặt mày lại.
Trình Tĩnh đã nghĩ về vấn đề này suốt mấy ngày liền, bây giờ anh ta đã rõ rồi.
Đúng lúc anh ta chuẩn bị nói, tiếng hô
Báo…
truyền từ ngoài vào, lính truyền tin đến.
Nhìn vào tình thế trên chiến trường lúc này, bên Hứa Bùi khá bất lợi…
Mấy ngày nay Hoàng Tung luôn mặt nhăn mày nhó, quan hệ giữa anh ta và Hứa Bùi có thể coi là môi hở răng lạnh, Hứa Bùi bị đạp đổ thì anh ta cũng không được lợi gì.
Quận Đông Môn Chương Châu sao?
Hoàng Tung nhất thời không phản ứng lại kịp, hồi lâu sau anh ta mới giật mình hỏi lại:
Không phải hiện giờ quận Đông Môn đang nằm trong tay Hứa Bùi sao?
Chủ công, hiện tại không phải lúc để tức giận.
Anh ta nói:
Chủ công nên suy nghĩ xem, nếu Liễu Hi và Dương Đào liên minh với nhau, chúng ta phải làm thế nào.
Trong lòng Hứa Bùi bắt đầu thấp thỏm.
Tạm thời Hoàng Tung không hề nghĩ đến Dương Đào có thể là cứu binh do Khương Bồng Cơ mời đến, nhưng Trình Tĩnh lại nghĩ ra được.
Anh ta nói suy đoán của mình cho Hoàng Tung biết, vẻ mặt của Hoàng Tung càng trở nên nặng nề, nghiêm túc hơn.
Tuy vẻ mặt của Hứa Bùi rất bình tĩnh, nhưng thực ra hắn ta đang căng thẳng như ngồi trên chảo lửa, nếu như đánh mất quận Chiết, hắn ta thật sự không còn mặt mũi nào nhìn tổ tông nữa.
Hàn Úc không nói gì nhưng thật ra anh ta rất đồng tình với ý kiến mà Trình Tuần đưa ra.
Vậy thì là ai nhỉ?
Lính truyền tin nói:
Theo báo cáo, trên quân kỳ có viết chữ ‘Dương’, nên chắc hẳn đó là Dương Đào.
Một hồi lâu sau, anh ta nói:
Quả thật chuyện này giống với cách làm việc của Liễu Hi, đúng là một người không thích chịu thiệt chút nào.
Khương Bồng Cơ không phải không thể một chọi hai, nhưng nếu lôi kéo thêm được một đồng minh chia sẻ hỏa lực và áp lực với mình thì cũng là chuyện trăm lợi không hại.
Hai người đó thật sự có thể liên minh với nhau sao?
Chúng thần dưới trướng nghe vậy thì nhíu mày lại, nếu như lời Hàn Úc nói trở thành sự thật thì áp lực mà bọn họ phải đối diện sẽ tăng lên.
Trình Tĩnh nói:
Tĩnh cũng không dám khẳng định, chuyện này còn cần quan sát động tĩnh tiếp theo của Dương Đào mới biết được. Nếu hắn lấy lại được một nửa Chương Châu rồi hài lòng thì chắc hẳn hắn chỉ đang thừa nước đục thả câu, phái binh đi để đòi lại cơ nghiệp ông cha. Nếu như hắn vẫn chưa vừa lòng, phát binh phối hợp Trình Viễn tấn công quận Chiết…
Vậy thì không cần nói nữa, đây không phải thừa nước đục thả câu, rõ ràng là hành động có mưu tính quân sự từ trước.
Chúng thần dưới trướng không hy vọng Dương Đào nhúng tay vào vụ này.
Hàn Úc bình tĩnh nói:
Có lợi thì hợp tác, chuyện liên minh thì cần gì tình cảm?
Trình Tĩnh khẳng định:
Đúng là hiện nay quận Đông Môn đang nằm trong tay Tín Chiêu Công.
Quận Đông Môn là vùng đất Hứa Bùi nhân cơ hội lấy được từ tay Dương Đào, nếu không phải trọng tâm của Dương Đào đặt ở Nam Thịnh thì anh ta đã sớm đấm vỡ đầu Hứa Bùi rồi.
Kẻ địch nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, đối với Hứa Bùi mà nói rõ là họa vô đơn chí. Hắn ta bị chủ lực của Khương Bồng Cơ giữ chân, vẫn luôn bị bao vây ở đây, xuất chiến vài lần toàn là thắng ít thua nhiều, điều này khiến sĩ khí của binh lính giảm đi rất nhiều, mọi người đều mất tinh thần, không phấn chấn lên nổi.
Hứa Bùi chỉ nghĩ là Dương Đào muốn nhân cơ hội này để chiếm chút lợi ích, nhưng Hàn Úc lại không nghĩ đơn giản như vậy.
Trình Tĩnh nói:
Gián điệp báo lại như vậy, còn cụ thể sử dụng chúng như thế nào thì phải hỏi quân y mới biết được.
Tuy rằng y thuật này dọa người nghe hoảng sợ, nhưng bên Khương Bồng Cơ sử dụng chúng nhiều năm như thế, hiệu quả có thể thấy rõ ràng.
Không thể nói kế sách tách nhỏ binh sĩ ra quấy phá con đường tiếp tế lương thực của Khương Bồng Cơ không có hiệu quả, nhưng vẫn kém xa so với kết quả mà anh ta dự liệu.
Chiến tranh cục bộ vẫn có thể tạo ra ảnh hưởng, nhưng cần phải mở rộng chiến cục ra lớn hơn, cứ đánh nhỏ lẻ như thế này sẽ không mang lại ảnh hưởng gì lớn.
Hữu Mặc có kế nào để phá vỡ cục diện không?
Hoàng Tung nhìn Trình Tĩnh bằng ánh mắt mong chờ.
Chẳng phải đau đến chết luôn à!
Bọn họ chưa từng nghe thấy và cũng chưa từng nhìn thấy y thuật kỳ quái như vậy.
Có phải Hàn quân sư đang dọa mọi người không? Trước giờ mạt tướng chưa từng nghe hai người bọn họ có qua lại gì với nhau…
Lúc gia nghiệp cha mình để lại bị cướp mất một nửa, Dương Đào cũng chưa từng điều binh từ Nam Thịnh về để đòi lại, hiện giờ sao có thể nói về mà về được?
Lúc nửa Chương Châu bị lấy mất, Dương Đào không có phản ứng gì lớn, chuyện này đã qua lâu như vậy rồi, sao anh ta lại còn để bụng mà tính sổ sau như vậy?
Ba nhà chư hầu Đông Khánh đã đánh nhau loạn cào cào rồi, sao giờ Dương Đào còn chạy tới đây đá thêm một phát chứ?
Anh ta không biết rõ về thuật Kỳ Hoàng, chưa từng tìm hiểu y thuật, cho nên nguyên lý cụ5 thể của nó là gì anh ta không hiểu nổi.
Nhưng có một việc có thể khẳng định, đó là Khương Bồng Cơ sử dụng những thứ này để cứu mạng rất nhiều binh sĩ, tỉ lệ binh sĩ tử vong của bọn họ là thấp nhất trong số các chư hầu hiện nay. Anh ta không biết rõ bí quyết của họ là gì, nhưng có được mấy thứ này trong tay, sớm muộn gì cũng có ngày phá giải được bí mật.
Dương Đào?
Hoàng Tung nhíu mày lại, có vẻ như anh ta chưa từng nghĩ đến tình huống này.
Chủ công, không bằng ta phái sứ giả đi do thám thử trước?
Trình Tuần nghĩ một lát, lựa chọn chiến thuật đánh đường vòng:
Dương Đào và Liễu Hi cũng không qua lại quá thân thiết với nhau, nếu thật sự liên minh lại thì tất nhiên là vì lợi ích chung nào đó. Nếu có thể tìm được duyên cớ trong đó, thì chúng ta có thể bốc thuốc đúng bệnh.
Nếu Dương Đào tham gia vào vụ này, có thể giữ được quận Chiết hay không còn phải dựa vào ý kiến của anh ta.
Cho dù là trường hợp nào đi nữa, Hoàng Tung cũng không thể tiếp tục đánh phụ trợ nữa rồi.
Phía bên kia, Hứa Bùi cũng nhận được tin xấu này cùng lúc với Hoàng Tung.
Nói thì nói vậy, nhưng bọn họ vẫn không dám sử dụng y thuật này.
Trình Tĩnh xin ý kiến Hoàng Tung, sau khi nhận được sự đồng ý của Hoàng Tung anh ta mới chuyển xe đồ quân nhu chữa thương này giao cho bên quân y nghiên cứu.
Trình Viễn làm cách nào vượt qua phòng tuyến quận Chiết để chiếm lấy một nửa Chương Châu đây?
Nên hiển nhiên người công hãm Chương Châu chắc chắn không phải Trình Viễn.
Đừng nhìn Liễu Hi thường ngày không mấy kiên nhẫn, nhưng khi lên đến chiến trường, sự nhẫn nại của cô nàng này còn mạnh hơn suy nghĩ của anh ta rất nhiều.
Hàn Úc đã mấy lần bố trí mai phục để dụ cô tiến vào, nhưng lần nào Khương Bồng Cơ cũng thu quân lại, căn bản không chịu mắc bẫy.
Hàn Úc lờ mờ cảm nhận được, sở dĩ Khương Bồng Cơ chịu ẩn nhẫn đến giờ này, e là đang chờ đợi tin tức từ phía Dương Đào ở phương Nam.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.