Chương 1251: Chiến sự nổi lên (14)
-
Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
- Nấm Hương Xào
- 1567 chữ
- 2022-02-09 03:52:00
Nhưng không ngờ Liễu Cấp đã nghĩ tới khả năng này, đậy nắp hòm kết luận cái chết của lão phong quân trước một bước.
Nếu trễ 8một bước, sợ là tin tức
cháu gái bất hiếu phân tông độc lập, bà nội ngoài bảy mươi tuyệt vọng qua đời
sẽ tạo ra sóng gió.
Phong Giác cười lạnh nói:
Xem ra Liễu thị có thể đặt chân trong quận Hà Gian cũng không phải hoàn toàn nhờ vào may mắn.
Xử lý xong nguy cơ khi phát tang, vừa đánh được Hoàng Tung lại tự bảo vệ được bản thân, đồng thời còn lấy lòng Khương Bồng Cơ, tìm lý do cho cô xuất binh.
Sau việc này, dù Khương Bồng Cơ không trọng dụng Liễu thị cũng không thể hoàn toàn gác Liễu thị sang một bên cho mốc meo được.
Đương nhiên bài văn tế này không phải do anh ta viết. Anh ta đi tìm Nhiếp Tuân ra tay viết hộ, văn chương tuyệt đối không kém danh sĩ đại nho.
Đọc một hồi, không ít người nghe đều thương tâm, con gái con dâu của lão phu nhân khóc đến hai mắt đẫm lệ, thương tâm khó tự kiềm chế.
Từ khi quận Hà Gian thất thủ, Khương Bồng Cơ đã phái binh mã tới tiền tuyến.
Tin tức lão phu nhân qua đời truyền tới, Khương Bồng Cơ còn hơi ngẩn ra.
Gia tộc Liễu thị treo đầy cờ trắng, linh đường âm u lạnh lẽo trang nghiêm, dù là thật lòng hay giả dối, tộc nhân ai nấy đều tỏ vẻ bi ai khóc thương. Con trai con dâu, con gái con rể của lão phu nhân xếp theo bối phận đốt giấy để tang, tiếng khóc nức nở đau buồn vọng ra cả cửa lớn…
Hoàng Tung tới cửa phúng viếng, không ít người cảm thấy anh ta thực đáng đánh.
Bên ngoài còn đang không ngừng đồn đại vi phu giữ quận Hà Gian, cầm tù tộc nhân Liễu thị, hù chết lão phu nhân.
Nói về logic thì cũng có lý, nhưng Hoàng Tung vẫn cảm thấy thực oan ức.
Đây là một tấm kim bài miễn tử.
Trình Tĩnh hạ mí mắt, lạnh lùng nói:
Chút thông minh vặt thôi.
Lão phu nhân là tổ mẫu của Lan Đình, tính theo tuổi thì hẳn nên là hỉ tang.
Kỳ phu nhân nghĩ một lát, đại khái biết nên chuẩn bị cái gì nên chần chừ hỏi Hoàng Tung:
Hiện giờ là thời điểm nhạy cảm, lão phu nhân qua đời, chẳng lẽ lang quân không chuẩn bị ra tay?
Hoàng Tung nắm chặt hai tay, tròng mắt trợn trắng, dáng vẻ không còn gì luyến tiếc.
Cũng chỉ là mây tên ngu dân thôi, vài lời ác độc này còn chưa làm gì được ta.
Kỳ phu nhân cực kỳ không thoải mái.
Cô nắm tay Vệ Từ, nắm thật chặt, tựa hồ như muốn kiếm lấy chút sức mạnh để có thể bình tâm.
Bỗng nhiên, cánh môi cô hơi nhúc nhích, con mắt đảo một vòng rồi ngất đi.
Nhưng Hoàng Tung đã bị hắt nước bẩn trước, nếu cứ cố tình dội lại, sợ là càng bị bôi đen hơn.
So ra, không bằng im lặng một chút, lấy thân phận vãn bối chủ động tới cửa phúng viếng tế bái, ngược lại có thể tự tẩy trắng cho mình.
Nhưng thế mạnh hơn người, hiện giờ quận Hà Gian nằm trong tay Hoàng Tung, không ai dám chính diện cứng đối cứng với anh ta.
Chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi, tóc Liễu Cấp đã bạc hoàn toàn, biến thành một mái tóc bạc phơ không còn sức sống, lưng cũng còng xuống, khuôn mặt già hẳn đi. Hoàng Tung đến, Liễu Cấp được Liễu Hoành đỡ ra đón, miễn cưỡng giữ vững tinh thần hàn huyên với Hoàng Tung.
Trong mắt Kỳ phu nhân lóe lên nét kinh ngạc, cũng có hơi bất đắc dĩ và buồn cười.
Quan hệ cá nhân của Hoàng Tung và Khương Bồng Cơ thật sự không tệ, nhưng hai người đều muốn tính kế đối phương, tình nghĩa này quá quỷ dị.
Nếu không phải vì còn có người bên cạnh, Khương Bồng Cơ thực sự muốn đáp rằng mình không quan tâm.
Trong bụng nghĩ vậy, nhưng ngoài mặt cô vẫn phải tỏ ra sợ hãi và đau xót, giả bộ đứng không vững, lảo đảo mấy bước.
Hoàng Tung làm vậy, kiếm lại được không ít hảo cảm, tẩy trắng hơn phân nửa oan ức của mình.
Người bên ngoài có muốn nói ác cũng khó mà mắng ra miệng.
Cô chẳng có tí ấn tượng nào về vị bà nội trên trời rơi xuống này, lật khắp ký ức của Liễu Hi, miễn cưỡng mới tìm ra được chút ký ức lẻ tẻ tít trong góc hẻo lánh.
Theo như ký ức của Liễu Hi, bà nội đối xử với mọi người cực kỳ cay nghiệt lạnh lùng, với Liễu Hi càng là ghét bỏ.
Nếu không phải vì cái chết của lão phong quân được kết luận quá nhanh, anh ta lật tay một cái là có thể hắt nước bẩn lên người bạn thân chí cốt Khương Bồng Cơ.
Nói không chừng chính Khương Bồng Cơ đòi phân tông đã chọc bà cụ tư tưởng cũ kỹ cố chấp tức giận đến xuất huyết não đó!
Khương Bồng Cơ diễn quá xuất sắc, đám người ở đây không nhìn ra được sơ hở.
Bọn họ có nghĩ vỡ đầu cũng không ngờ được chủ công nhà mình có thể là hạng người lạnh nhạt trước cái chết của bà nội.
Chủ công…
Chủ công bớt đau buồn…
A, đây không phải là bà nội của cô. Nhưng người bên cạnh đâu biết chuyện này.
Khương Bồng Cơ tái mặt, hốc mắt đỏ bừng tơ máu và nước mắt.
Lão phong quân là lão phong quân của Liễu thị, ý nghĩa của bà ta với cả tông tộc cực kỳ to lớn, tang sự của bà ta cũng là tang sự của trên dưới toàn tộc.
Nếu Hoàng Tung không muốn bị thiên hạ lên án, bị sách sử thóa mạ, đương nhiên không thể để cho Liễu thị xảy ra chuyện gì trong tang kỳ của lão phong quân.
Đây cũng là nguy cơ về quan hệ xã hội. Chuyện này, Liễu thị xử lý vô cùng khéo léo.
Phong Giác cong k5hóe môi cười lạnh, lời nói mang theo vài phần mỉa mai:
Xảy ra chuyện này, Liễu thị hoàn toàn an toàn rồi.
Kỳ phu nhân hỏi:
Chuẩn bị làm gì? Trong nhà có trưởng bối đi về cõi tiên sao?
Hoàng Tung đáp:
Không phải trưởng bối trong nhà đi về cõi tiên. Tổ mẫu Lan Đình qua đời, vi phu là bạn tốt của Lan Đình đương nhiên cũng coi như vãn bối của lão phu nhân. Theo như giao tình của vi phu và Lan Đình, lão phu nhân cưỡi hạc về tây, về tình về lý vãn bối cũng nên tới phúng viếng.
Hoàng Tung bày ra tư thái vãn bối, tiến lùi lễ độ, khiến cho một vài tộc nhân Liễu thị không rõ tình huống bực bội mà không có chỗ xả.
Hôm nay anh ta tới phúng viếng không chỉ thắp một nén hương rồi đi, mà còn đọc một bài văn tế cho lão phu nhân.
Bất kể thế nào, anh ta cũng chỉ là gián tiếp
chọc tức chết
lão phu nhân chứ không hề cố ý.
Kỳ phu nhân dựng ngược mày ngài, nổi giận hỏi:
Bên ngoài thực sự có kẻ không biết tốt xấu như vậy?
Đã vậy chàng còn muốn tới cửa phúng viếng tế bái sao?
Đổi lại là cô ta, cô ta tức chết rồi!
Lan Đình vẫn đang ở Hoàn Châu, khẳng định không kịp về trong bảy ngày, không thể về chịu tang với tổ mẫu. Vi phu và cô ta cũng có giao tình, hẳn là nên giúp đỡ. Lùi mười nghìn bước mà nói, dù không phải là vì Lan Đình, vi phu cũng nên ra mặt tỏ thái độ, cho những kẻ đặt điều phải chột dạ!
Sắc mặt Kỳ phu nhân hơi dịu đi.
9Trình Tĩnh cắm hai tay trong ống tay áo, bình tĩnh nhìn Phong Giác.
Dù sao cũng là sĩ tộc, xu lợi tránh hại là thiên tính 6và bản năng…
Không phải vì kỹ thuật diễn của Khương Bồng Cơ không đủ, chỉ là vì cô chưa từng có kinh nghiệm, sợ diễn không giống. Kiếp trước, cô còn không biết cha mẹ ruột của mình là ai, mới mấy tuổi đã bị cha mẹ nuôi đưa tới học viện quân sự đặc biệt bồi dưỡng làm chiến sĩ gen, lý trí của cô rất vững, nhưng phương diện tình cảm thì khuyết thiếu rất lớn. Bảo cô diễn một vai tiểu cô nương hiếu thuận mất bà nội, thực sự cô không làm được!
Đầu óc nhanh nhạy, Khương Bồng Cơ lập tức dùng hôn mê đại pháp trăm phát trăm trúng.
Hoàng Tung biết chuyện này, mặt mũi nhăn nhó đau khổ.
Mãi sau, anh ta mới thở dài một hơi, dặn dò thê tử Kỳ Hướng Lan chuẩn bị lễ vật cho mình đi phúng viếng.
Cô làm vậy, dọa chết người!
Kỳ Quan Nhượng thừa dịp hỗn loạn âm thầm bắt mạch cho cô, phát hiện mạch tượng không có gì bất ổn mới lặng lẽ buông ra.
May quá, không phải hoạt mạch!
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.