Chương 1665: Chiếm nam thịnh, giết an thôi (75)
-
Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế
- Nấm Hương Xào
- 1523 chữ
- 2022-02-10 09:55:39
Nhưng mà một chậu nước lạnh còn chưa đủ, cậu ta lăn qua lộn lại cũng không thể tĩnh tâm được, trái lại nóng đến mức cả người xao đ8ộng bất an.
Thân thể của thiếu niên rất nhạy cảm, cơn động tình ập đến rất nhanh, rất mãnh liệt, cậu ta càng nhịn càng th3ống khổ hơn.
Lúc này cô gái
ưm
một tiếng rồi mở mắt ra, khi nhìn rõ hình dáng của thiếu niên thì bỗng nhiên hét lên rồi ngồi bật dậy, một tay che bụng, một tay cầm quần áo rách rưới tán loạn lên che chắn thân mình. Thiếu niên cũng vì thế mà thấy rõ dung mạo của người phụ nữ kia, cậu ta giống như bị sét đánh vậy.
Người này...
Nhìn qua thì thấy dung mạo người này hơi quen mắt.
Trí nhớ trước khi đi ngủ của thiếu niên nhanh chóng trở về, trận mây mưa kia cũng hiện ra trước mắt làm cho cả người thiếu niên run lên vì sợ hãi.
Không đợi thiếu niên lấy lại tinh thần, đế cơ Tây Xương khóc rống lên rồi cho cậu ta một cái tát.
Lúc này, thị nữ của đế cơ Tây Xương cũng xông vào, bị hình ảnh trước mắt dọa cho hồn lìa khỏi xác.
Hiện trường rất hỗn loạn, người hầu của thiếu niên cũng bị động tĩnh của thị nữ dẫn đến.
Nhìn hiện trường hỗn loạn này, thiếu niên ý thức được mình đã bỏ lỡ thời cơ tốt nhất để xoay chuyển tình thế mất rồi.
Mặt thiếu niên trắng bệch ra.
Hoa Uyên nói:
Ta đã xử lý phần lớn những kẻ biết chuyện mà lắm mồm rồi, tốt hơn vẫn nên giao chuyện này cho chủ công xử lý đi.
Nhưng mà thiếu niên không phải là Hoa Uyên, cậu ta cũng không quả quyết nắm lấy cơ hội cuối cùng kia.
Chuyện này truyền tới tai ân sư Hoa Uyên.
Người này đến gần mang theo một mùi hương bao trùm lấy cậu ta, khiến cậu5 ta sắp mất đi lý trí.
Thiếu niên mở mắt muốn nhìn người kia nhưng không ngờ một đôi tay mềm mại mang theo hương thơm che đi đôi mắt cậu ta, trước mắt cậu ta biến thành một vùng tăm tối.
Trên danh nghĩa hai người này là mẹ con, bây giờ lại ở chung một chỗ là sao?
Đế cơ Tây Xương đau khổ đến mức không muốn sống nữa, nhìn tóc tai cô ta tán loạn, da thịt bên ngoài lộ ra những vết bầm tím, có thể thấy cô ta đã bị người ta cưỡng ép. Do thị nữ kia nên thiếu niên không có thời gian để che giấu, trong đầu chỉ có một ý nghĩ...
Nhớ lại bộ dạng búi tóc tán loạn của cô gái kia, rõ ràng là phụ nữ đã lập gia đình, cậu ta lại nhìn bụng của cô ta…
Mặt của thiếu niên như vừa đánh đổ bảng màu vậy, màu gì cũng có.
Đế cơ Tây Xương ôm bụng, sắc mặt trắng bệch, thị nữ và thiếu niên đều sợ đến bối rối.
Thị nữ vội vàng muốn tìm người đến xem đế cơ Tây Xương, phải giữ lại đứa trẻ trong bụng cô ta, đứa trẻ này tuyệt đối không được xảy ra chuyện gì.
Thiếu niên làm sao còn nhịn được nữa, giơ tay lên ôm lấy người đó đè ra mặt đất.
Đến gần nhìn một cái thì thấy đối phương đeo một cái khăn mỏng che đi khuôn mặt, tiếng cười yêu kiều như ẩn như hiện phía sau tấm khăn che mặt, chỉ thấy được đôi mắt lanh lợi động lòng người. Hình như đối phương bị hành động của cậu ta dọa, miệng xinh khẽ hé, một tiếng kêu phát ra, tựa như có người dùng lông vũ mềm mại gãi vào tim thiếu niên khiến cậu ta mất đi lý trí. Bên ngoài mưa phùn tung bay, bên trong nhà sóng tình mãnh liệt, không lâu sau liền phát ra âm thanh làm người ta đỏ mặt tim đập nhanh. Thiếu niên bị bản năng chi phối nên không phát hiện người tới bụng nhô ra, trong lúc
hành sự
liền bắt đầu giãy giụa kêu cứu.
Thiếu niên vừa nghe thấy thế liền cuống quýt lên, nếu như An Thôi biết thì cậu ta sẽ cầm chắc cái chết.
Tiên sinh, vì sao ngài không nghe một lời của học trò? Học trò do chính tay ngài dạy dỗ, học trò là loại người nào làm sao tiên sinh lại không rõ? Học trò ngài dạy dỗ sao có thể là loại người không bằng cầm thú đó chứ?
Thiếu niên quỳ xuống đất kể lể:
Học trò thật sự bị người ta hãm hại. Bầu rượu kia bị tiện tỳ ở hậu viện bỏ thuốc, hơn nữa... Thời điểm thứ mẫu xuất hiện cũng rất khả nghi, chắc chắn là cô ta...
Xong đời!
A... Bụng của ta...
Lang quân...
Âm thanh ngọt ngấy của người đến vang lên bên tai cậu ta, vành tai nhạy cảm bị đối phương ngậm vào trong miệng.
Thiếu niên có miệng mà khó cãi, chỉ có thể cầu xin Hoa Uyên tin tưởng mình.
Hoa Uyên giận không kìm được nói:
Oan uổng? Làm nhục thứ mẫu cũng là oan uổng sao? Chuyện các ngươi đã làm có bao nhiêu người thấy rồi?
Người này chẳng phải là trắc phu nhân của phụ thân An Thôi, vị đế cơ đến từ Tây Xương, nghĩa mẫu của cậu ta hay sao?
Nghiệt tử! Sao ngươi có thể làm ra chuyện bỉ ổi như thế này chứ? Ngươi không thấy có lỗi với phụ thân ngươi sao?
Khi mưa bên ngoài ngừng rơi, trận
mây mưa
trong nhà cũng chấm dứt, ánh nắng bên ngoài thêm mấy phần quỷ mị.
Thiếu niên tỉnh lại từ trong giấc mộng, mơ mơ màng màng đứng dậy, nhạy bén phát hiện có gì đó không đúng.
Nhìn bộ dạng của hai người trong nhà, người sáng suốt đều biết giữa bọn họ đã xảy ra chuyện gì.
Một người là trắc phu nhân của An Thôi, là phụ nữ có thai, một người là con thừa tự của An Thôi, là người thừa kế danh chính ngôn thuận.
Nếu để người khác biết cậu ta phát sinh quan hệ không nên có với thiếp thất của phụ thân, mà chắc chắn là do cậu ta say rượu cưỡng bức đối phương, cậu ta nhất định sẽ xong đời. Cho dù cậu ta vô tội đi chăng nữa! Lúc này thiếu niên đã ý thức được đây là một âm mưu nhằm vào cậu ta, cậu ta bị người đưa vào tròng rồi!
Nhưng mà nhân chứng vật chứng đều ở đây, dù người cậu ta mọc đầy miệng cũng không có cách nào tự thanh minh cho bản thân được.
Hoa Uyên biết, có nghĩa là sớm muộn gì phụ thân An Thôi của cậu ta cũng biết chuyện.
Tiên sinh! Tiên sinh! Học trò thật sự bị oan!
Có người đang nằm bên cạnh cậu ta!
Cậu ta quay đầu lại nhìn, chỉ thấy một cô gái quần áo không đủ che thân, bụng thì nhô lên, gương mặt rưng rưng nước mắt đang nằm bên cạnh mình.
Ngu xuẩn không chịu nổi!
Hoa Uyên nổi giận nói:
Trong bụng cô ta mang thai con ruột của chủ công, dù cô ta coi ngươi là cái đinh trong mắt, cái gai trong thịt thì cũng phải chờ đứa bé kia ra đời đã. Bây giờ cô ta tính kế ngươi thì được ích lợi gì? Ngược lại bởi vì ngươi... Bởi vì ngươi nên cái thai trong bụng cô ta mới không ổn định, nếu không phải thầy thuốc y thuật cao minh, cơ thể của cô ta tốt thì có khi đã không giữ lại được cái thai kia rồi... Người sáng suốt đều nhìn ra được, ai cũng có thể tính kế ngươi, chỉ trừ cô ta ra. Ngươi lấy lý do này không những không thể thanh minh cho bản thân mà ngược lại biến thành có tật giật mình đấy.
Lúc này thiếu niên đã không còn lý trí nữa rồi, đầu óc cậu ta hỗn loạn như tương, cả người run rẩy.
Cứ tiếp tục như vậy không phải là biện pháp.
Cả người thiếu niên nóng bỏng, ý thức cũng hơi mơ hồ, t9rong lúc mê man cậu ta nghe thấy tiếng cửa gỗ bị người mở ra
két
một tiếng.
Ai đó?
Thiếu niên mơ mơ màng màng6 kêu một tiếng, người đến bước đi rất nhẹ nhàng.
Lúc này, nếu thiếu niên có một nửa sự quả quyết và cay độc của tên điên Hoa Uyên thì cậu ta hoàn toàn có thể giết cả thị nữ lẫn đế cơ Tây Xương, sau đó dùng lý do lấp liếm cho qua chuyện này. Chỉ cần không có chứng cứ thì không ai biết cậu ta đã làm chuyện gì với đế cơ Tây Xương.
Tuy người hầu đã biết rõ tình hình nhưng bọn họ đều là người của thiếu niên, việc
dọn dẹp
sẽ rất thuận lợi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.