Chương 1736: Trở về


Tôn Lan thở phào, chợt ý thức được biểu hiện của mình hơi ngu ngốc liền không kìm được cười ngây ngô ngại ngùng.


Trắng th8ì tốt quá.
Nhan sắc của cậu lúc này chắc chắn sẽ không bị Tĩnh Tuệ ghét bỏ nữa.
Nếu có ai chân tay không sạch sẽ thì phải đuổi đi sớm để tránh làm cho dinh thự mù mịt chướng khí.
Dù trong nhà không có người thân nhưng Tôn Lan vẫn phải quay về chỉnh đốn lại.

Mẫu thân, giờ nhi tử rất khỏe.

Phong Nghi nhìn cô một lượt.
Cho dù như vậy, hai người vẫn đi cùng một đoạn đường.

Phu nhân, đại lang quân trở về rồi!
Xe chở Phong Nghi vừa dừng lại ở cổng chính thì đã có nô bộc đi truyền tin cho Vạn Tú Nhi.
Phong Nghi nghiêm túc nói:
Mẫu thân là trưởng bối, há có đạo lý để mẫu thân đi đón tiểu bối?
Quản gia cười nói:
Đại lang quân nói đúng lắm.
Hàn huyên một hồi, Phong Nghi mới chú ý đến tình hình phía Tôn Lan, hai hàng lông mày nhíu lại.
Hai người bọn họ trở về rất gấp nhưng đều đã đưa tin về phủ, tại sao không ai tới đón Tôn Lan? Nhưng những lời này cậu không tiện hỏi trước mặt mọi người, chỉ có thể giấu trong lòng.
Đương nhiên, gã Phong Chân này phải đi công tác bên ngoài lâu nên cũng là một nguyên nhân quan trọng.
Năm nay, cô đã hơn ba mươi, không còn ý định mang thai nữa, cô chỉ dồn hết tình thương yêu lên Phong Nghi thôi.
Vì thành thị đang bước đầu quy hoạch nên phần lớn quần thần dưới trướng Khương Đồng Cơ đều ở trong vòng tròn hạch tâm, tức là vòng đai một vòng đai hai mà các cá muối nói đến.
Phong Chân nằm trong nhóm người có được khế đất sớm nhất, Tôn Văn gia nhập trễ hơn một chút nên vị trí dĩ nhiên cũng ở hơi xa hơn.
Quản gia đi đón Phong Nghi là một người nhiệt tình, ánh mắt nhìn tiểu chủ nhân tràn đầy vui mừng.
Quản gia này không chỉ là người cũ ở cạnh Phong Chân mà còn là trưởng bối chứng kiến Phong Nghi trưởng thành, giờ ông ta nhìn thấy chàng thiếu niên ngọc thụ lâm
dep.
Ngoài tuổi tác không quá tương xứng ra, tình cảm mẹ con của hai người e là còn thân mật hơn so với những nhà sĩ tộc khác.

Sức khỏe của phu nhân đã khỏe mạnh từ lâu, có điều gần đây chuyện trong phủ bận rộn, tạm thời không thể rời ra được nên mới phải phát lão nô đi đón đại lang quân.
Rất hiếm có mẹ kế và con riêng có thể chung sống hòa hợp như vậy.
Quan hệ giữa hai người tốt, lão quản gia thấy rất vui mừng, dù sao nhà hòa thuận vạn sự hưng mà.
Phong Nghi nhìn thấy người quen thuộc thì khóe môi cũng nở nụ cười ôn hòa, không đợi lão quản gia hành lễ đã đỡ ông ta lên.

Từ lúc nhận được tin, phu nhân đã phải lão nô ra ngoài thành đợi đại lang quân, cuối cùng cũng đợi được người rồi.

Hãy nhìn gương mặt kia, đúng là gương mặt trái xoan, làn da trắng nõn nà, đôi mắt phượng hớp hồn lấp lánh chứ không còn trầm tĩnh sâu hun hút như xưa.
Đôi mắt của cô dài, đuôi mắt hơi cong lên, hàng lông mày cong dày như lá liễu, dáng người yêu điệu thướt tha toát lên vẻ trầm ổn.
Nhìn dáng vẻ của cô thì đâu ai nghĩ cô đã ngoài ba mươi, dù nói cô là thiếu phụ hai mươi thì vẫn có người tin.

Nhi tử kính chào mẫu thân.
Vạn Tú Nhi nói:
Mau mau đứng dậy nào, con ta về rồi, để nương nhìn thử xem nào.
Vạn Tú Nhi nhìn Phong Nghi giờ đây đã trổ mã, tuấn tú thì trong lòng cô vừa cảm thấy bùi ngùi vừa tiếc nuối.
Tôn Lan nhã nhặn từ chối lời mời của Phong Nghi.
Đã mấy năm rồi chưa về, trong phủ còn vài việc vặt chưa xử lý, 6chẳng hạn như biểu hiện của quản gia tôi tớ những năm qua như thế nào, dinh thự được quản lý như thế nào, có tham ô chi phí không5...
Trước khi Vạn Tú Nhi gả cho Phong Chân, cô đã được hai cha con này ngầm phối hợp, sắp xếp cô ở tạm Phong phú.
Phong Nghi tuổi còn nhỏ, tuy có quản gia tôi tớ chăm sóc cẩn thận nhưng vẫn thiếu tinh tế so với bậc trưởng bối nữ, sau khi quen biết, Vạn Tú Nhi thường xuyên quan tâm đến sinh hoạt hàng ngày của Phong Nghi, đây cũng chính là nền tảng giúp hai mẹ con có mối quan hệ tốt
Cô và tên chồng cặn bã trước đây từng có một cái thai, có điều, tên chồng cặn bã trước quá mức cặn bã, nghe lời xúi giục của mẹ chồng và quý thiếp nên đã nghi ngờ sự trong sạch của Vạn Tú Nhi, cứ cho rằng năm đó chắc chắn Van Tú Nhi đã bị người ở trại phỉ vẩy bẩn, cộng thêm tin vào mấy lời tà môn, phụ nữ mang thai lần đầu là huyết mạch của người đàn ông đầu tiên, nếu muốn sinh con cho chồng thì cái thai đầu tiên phải sấy sạch sẽ, rửa sạch những chất dơ bẩn mà người đàn ông đầu tiên lưu lại, vì vậy tên chồng cặn bã đã đưa cho cô thuốc phá thai, hại cô mất con.
Cơ thể của Vạn Tú Nhi vốn hơi yếu, mang thai đã khó khăn, còn gặp thêm cú sốc lần đó nên dù cô gả cho Phong Chân đã lâu nhưng mãi chưa có động tĩnh gì.
Phong Nghi thức thời nên cũng không cưỡng cầu.

Vậy cũng được, chờ huynh bận rộn xong, hai ta lại cùng đi thư viện báo danh.
Cả hai nhà đều đã nhận được tin hai người trở về từ trước, quản gia phủ Phong Nghi mấy ngày nay đều ở ngoài thành chờ, còn bên Tôn Lan thì không có động tĩnh gì.
Lão quản gia nói:
Tốt, tốt hết, mọi chuyện trong phủ đều ổn cả.
Phong Nghi hỏi:
Lúc trước, ta có nhận được thư nhà, nghe nói mẫu thân nhiễm phong hàn, sức khỏe đã ổn hơn rồi chứ?

Mẫu thân
mà cậu hỏi dĩ nhiên không phải mẹ ruột mà là vợ kế hiện nay của Phong Chân - Vạn Tú Nhi.
Phong Nghi vô cùng kính trọng người mẹ kế này.
Phong Nghi nói với bạn:
A Lan, hay là h3uynh tới phủ ta nghỉ ngơi vài ngày trước đã?

lúc này thì cũng chỉ thui thủi một mình, chẳng bằng ở lại nhà cậu vài ngày.9
Nếu đứa con đầu của cô có thể đến thế giới này thì có lẽ...
Nghĩ đến đây, Vạn Tú Nhi liền cảm thấy tiếc nuối đến mức không thể nghĩ tiếp được nữa.

Dung Lễ về rồi à?
.
Mấy năm nay, cuộc sống của Vạn Tú Nhi rất nhẹ nhàng thoải mái, năm tháng không hề để lại chút dấu vết gì trên gương mặt cô mà còn nhờ trải qua năm tháng mà có thêm nét đằm thắm.
Lão quản gia lệ nóng lưng tròng, thực sự cảm động vì Phong Nghi trở về.
Phong Nghi hỏi han tình hình trong nhà.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế.