Chương 1869: Ngoại truyện: phong cản (kiếp này)


Những kỳ vọng phụ thân dành cho anh có thể phần nào nhìn thấy từ cái tên này.

Trưởng bởi ban cho anh cái tên
Cẩn
, đặt tên tự là
Du8
là hy vọng anh có thể có được phẩm đức hoàn mỹ, đừng làm hổ danh Phong thị.

Phong Cẩn cũng luôn coi đây là mục tiêu.

Sợ cái gì, nào, ta làm đệm cho huynh, huynh treo trước đi!
Một nương tử nói với anh muốn làm đệm cho anh, giúp anh leo tường...
Lúc này Phong Cẩn có một vạn câu đê ma ma muốn nói.

Ta không tin cô có lòng tốt như vậy, nói đi, lại muốn lừa ta chuyện gì?
Lúc này anh đã vứt đi dáng vẻ trước đây, trông giống một thiếu niên lang mười mấy tuổi chứ không phải là quý công tử sĩ tộc già dặn trầm ổn.
Phong Cẩn sững ra một lúc, há mồm mấp máy môi, mãi mới nặn ra được một câu.

Huynh trưởng là đích trưởng lại có tài, sao Cẩn dám có suy nghĩ này?
Gia phong của Phong thị là
thanh chính
, kiêng kỵ nhất là huynh đệ bất hòa, chuyện kế thừa gia nghiệp cũng có điều lệ kỹ càng.
Trừ phi Phong Khuê phạm phải sai lầm không thể tha thứ, nếu không vị trí người kế thừa của anh ta sẽ như Thái Sơn.
Phong Cẩn không nghĩ mình sẽ có bất kỳ dính líu nào với người này.
Nhiều năm về sau ngoảnh đầu lại, Phong Cẩn cảm thấy mình thật sự quá ngây thơ.
Lần đầu tiên gặp mặt ở phỉ trại, Phong Cẩn xuất hiện trước mặt
Liễu Hi
với tư thái chật vật nhất.
Cho dù là phụ thân đến hẻm Lang Lang hay con trai đến hẻm Lang Lang thì cũng đều là chuyện bình thường, điều không bình thường là cha con đi chung!!!
Ài, nhìn cái trí nhớ tệ hại của anh mà xem, anh lại quên rằng, Liễu Hi này không phải lang quân mà là nương tử.
Một nương tử muốn đi dạo cũng không nên đến hẻm Lang Lang tìm hoa nương hầu hạ chứ? Đi tìm tiểu quanà!
Câu này, người phải hiểu rõ.
Dĩ nhiên Phong Cẩn hiểu rõ đạo lý này, cho nên anh rời khỏi tộc học, khởi hành đi lên kinh du học.
Trong lúc lên kinh du học, Phong Cẩn làm quen với rất nhiều người, trong đó có Mạnh Hằng trưởng tử Mạnh thị Thương Châu.
Nhìn tình cảnh Mạnh Hằng, lại nhìn huynh trưởng của mình, Phong Cẩn xem như mở rộng tầm mắt.
Lúc này anh hộ tống tứ hoàng tử Vu Mã Quân thoát khỏi những lần truy sát, cuối cùng lại ngã vào cái hố to tên
Liễu Hi
.
Quả thật,
Liễu Hi
là một người khiến người ta có ấn tượng sâu sắc.
Rõ ràng thân là phận gái nhưng lại luôn ăn mặc như đàn ông, trông có vẻ mảnh mai yếu đuối nhưng lại có vũ lực lấy một địch một ngàn.
Tuy cô còn nhỏ tuổi nhưng tài năng đã lộ rõ, tính cách kiêu ngạo còn gai góc hơn ấu đệ Phong Giác nhà mình.
Nếu nói một việc từng làm khiến Phong Cẩn hối hận nhất trong kiếp này thì có lẽ là bị Vu Mã Quân dụ dỗ đi hẻm Lang Lang mở mang tầm mắt.
Đi xem thử nơi phồn hoa nhất quận Hà Gian không phải chuyện lớn gì, điều lúng túng là hai người bọn họ lại gặp cha con Liễu Xa, Liễu Hi ở hẻm Lang Lang (13)2).
Dưới lời mời nhiệt tình của Liễu Hoành, Phong Cẩn cùng anh ta đến xem tộc học của Liễu thị.
Đúng lúc này, Phong Cẩn nghe thấy tiếng bác bỏ đã có lý lại còn nói to của
Liễu Hi
.
Sau những lần tiếp xúc, ngẫu nhiên gặp gỡ, hình tượng
Liễu Hi
đã chất đầy trong lòng Phong Cẩn.
Phong Cẩn cũng chưa bao giờ có ý định tranh giành với huynh trưởng.
Trưởng bối nói:
Nếu đã không có tâm tư này, vậy ngươi phải học cách tránh hiểm nghi.
Phong Cẩn ngượng ngùng, im lặng hồi lâu, anh cảm thấy hai má mình nóng hổi như lửa đốt, trong lòng có cảm giác khó chịu không thể thổ lộ.

Năm ngón tay còn có ngón dài ngón ngắn, tim con người cũng ở ngực trái chứ không phải ở chính giữa...

Liễu Hi!!!
Đây chính là nghiệt duyên trong truyền thuyết.
Dưới sự mai mối của Liễu Xa, Phong Cẩn cưới vị hôn thê tiền nhiệm của Liễu Hi, trong lòng anh có cảm giác hả giận không thể diễn tả bằng lời.
Vợ của bạn không...
Tam đ3ệ Phong Giác ra đời, những ánh mắt vốn luôn tập trung vào anh giờ lại tập trung lên ẩu đệ.
Huynh trưởng Phong Khuê chiếm vị trí đích9 trưởng, tương lai là tộc trưởng Phong thị trưởng bối dùng những tiêu chuẩn khắc nghiệt nhất để yêu cầu anh ấy và huynh trưởng cũng không để6 họ phải thất vọng.
Ấu đệ Phong Giác nhỏ tuổi nhất, dáng vẻ đáng yêu, từ nhỏ đã thông minh hơn hẳn những đứa trẻ cùng lứa, trưởng bố5i như nhặt được chí bảo.
Anh nỗ lực mười hai phần nhưng điều khiến anh thất vọng là...
thành quả đạt được không bằng bảy phần của đại ca và tam đệ.
Phong Cẩn cảm thấy rất khổ sở vì điều này, anh không biết có chỗ nào mình làm không tốt.
Mãi cho đến khi lời của một trưởng bởi trong tộc đã thức tỉnh anh.

Ngươi muốn tranh giành với đại ca ngươi sao?
Sự ưu tú của Phong Cẩn rõ như ban ngày, người nịnh bợ anh nhiều không kể xiết, nhưng người ghét anh cũng đếm không hết.
Suy nghĩ của người trưởng thành khác với trẻ con, những hành động vô cùng đơn thuần của trẻ con trong mắt bọn họ có lẽ mang theo những tính toán và ác ý.
Liễu Hi mỉm cười:
Trèo qua không phải sẽ biết sao?
Thế là, Phong Cẩn ấm đầu cứ thế bị lừa, ngồi trên đầu tường.
Anh vất vả lắm mới giẫm lên cánh tay Liễu Hi bò được lên trên, Liễu Hi dưới tường bật cười, tiếng cười vô cùng lảnh lót trong đêm tối yên tĩnh.

Hoài Duà, huynh không ngại nhìn thử đầu tường bên kia xem, có phải có một mớ người đang đứng coi không?
Sắc mặt Phong Cẩn tái xanh nhìn một nhóm người đang đứng sau bức tường bày trận địa sẵn sàng đón địch.
Thấy Vu Mã Quân và Liễu Xa hai mặt nhìn nhau, Phong Cẩn lấy cớ
tìm Liễu Hi
để rời đi.
Rất nhanh sau đó, anh liền hối hận, Liễu Hi này lại gặp phải phiền phức.
(3) 2).
Anh thẩm lầm bầm, Mạnh thị này đúng là không ra gì, đối đãi với trưởng tử giống như cặn bã, nếu không phải Mạnh Hằng tự giới thiệu, Phong Cẩn còn tưởng rằng anh ta là sĩ tử bần hàn xuất thân từ một gia đình hàn môn đang xuống dốc nào đó.
Thỉnh thoảng Mạnh Hằng cũng nhắc đến thân thích trong nhà, trong đó dĩ nhiên bao gồm cả Liễu Hi - con của Liễu Xa quận thủ quận Hứa.
Trước khi gặp Liễu Hi, ấn tượng của Phong Cẩn về
hắn
cũng không nhiều, chỉ biết trên đời này có một người như thế, trong đầu không có hình tượng cụ thể.
Phì, lại quên mất kẻ đó là nữ.
Với Phong Cẩn mà nói Ngụy Tĩnh Nhàn là một chuyện ngoài ý muốn.
Năm đó giằng co ở phỉ trại, anh chưa từng nghĩ thiếu nữ miệng lưỡi sắc bén lại không thiếu nhanh trí này sẽ trở thành người bạn đời của mình.
Leo tường Đời này Phong Cẩn không ngờ mình sẽ có một lần làm đầu trộm đuôi cướp.

Nếu cô muốn bái phỏng thì có thể tới vào ban ngày...Phong Cẩn thấy Liễu Hi muốn xắn tay áo rộng lên, chuẩn bị leo tường thì gương mặt liền vặn vẹo nhưng lại không dám cao giọng, chỉ có thể đau khổ đè thấp giọng:
Nếu bị bắt, cô...
Ngụy Uyên tiên sinh cứng nhắc nghiêm khắc có tiếng, học trò của ông nửa đêm leo tường nhà ông, nếu là tiền viện còn được, nếu không cẩn thận leo vào hậu viện của người ta thì chắc chắn sẽ dính tiếng oan không thể nào giải thích rõ ràng được.
Liễu Lan Đình không sợ trời không sợ đất nhưng anh vẫn cần thanh danh.
Phong Cẩn vẫn luôn có một nghi ngờ,
Liễu Hi
có tài năng bậc này sao lại cùng một đám quý nữ lưu lạc ở phỉ trại, chật vật đến như vậy? Ngàn vạn nghi hoặc nghẹn ở cổ họng, Phong Cẩn tò mò nhưng không tìm hiểu sâu thêm.
Dù sao, anh vẫn luôn cho rằng sự ràng buộc giữa anh và cô chỉ giới hạn ở đây.
Sau khi rời khỏi phỉ trại, Phong Cẩn đưa tứ hoàng tử Vu Mã Quân đến quận Hà Gian an toàn, nhân lúc rảnh rỗi anh đi tìm vài hảo hữu đồng môn lúc cầu học, Liễu Hoành, tự Dao Chi, đường huynh của Liễu Hi.
Kể từ đó, những ánh mắt chú ý đến Phong Cẩn đã ít lại càng ít.
Còn nhỏ ngây thơ vô tri, anh chẳng cảm thấy có vấn đề gì nhưng đến khi vỡ lòng đọc sách thì anh dần dần phát hiện ra điểm ấy.
Anh cố gắng lấy đại ca làm chuẩn, cố gắng trở thành một huynh trưởng đúng nghĩa trông nom ấu đệ, cố gắng trở thành người xuất sắc đứng đầu trong tộc học...
Đêm ở phỉ trại, hai cô gái này đã để lại ấn tượng sâu sắc đối với anh.

Liễu Hi thành Khương Bồng Cơ, là chủ công mà Phong Cẩn tôn phụng, cả đời làm thần, trung tâm không thay đổi.

Ngụy Tĩnh Nhàn trở thành mẫu thân của các con anh, nữ chủ nhân trong phủ, hai người là một đôi vợ chồng tình thâm mấy chục năm, vẫn luôn đằm thắm.


Hoài Du cười gì vậy?
Phong Cẩn mở mắt dưới ánh mặt trời ấm áp buổi chiều, tia sáng chói mắt làm anh định đưa tay lên che mắt lại thì một chiếc quạt tròn mang theo làn gió thơm đã che trước mắt, cản ánh sáng giúp anh.

Phong Cẩn ung dung đứng dậy, cười nói:
Dĩ nhiên là mơ một giấc mơ đẹp nên tâm trạng vui vẻ rồi.
Chẳng biết từ khi nào Ngụy Tĩnh Nhàn đã đổi cách xưng hô với anh từ
phu quân
thành
Hoài Du
, nhiều năm không thay đổi.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hệ Thống Livestream Của Nữ Đế.