Chương 2056: Thư của người đã khuất (2)


Sau khi nói ra hai chữ
hồn ma
, hình như người đàn ông đã thở phào một cái, đôi vai rõ ràng đã buông lỏng xuống.

Vẻ mặt trịnh trọ8ng của ông ta vẫn không thay đổi, nhanh chóng nói tiếp:
Hồn ma chính là thứ mà chúng ta thường gọi là ma. Những bộ phim kinh dị, tiểu th3uyết kinh dị và cả những câu chuyện ma nghe được khi còn đi học… những thứ ấy đều thực sự tồn tại. Tôi không biết những thứ ấy bắt đầu tồ9n tại từ khi nào… Theo lời bà nội tôi, cả chú dì với cha mẹ của bạn tôi nữa, thì trên thế giới này vốn dĩ không có ma. Người ta sau khi c6hết đi vào trạm trung chuyển và đợi luân hồi, đi vào luân hồi hoặc cứ chờ đợi mãi… chỉ có hai tình huống ấy. Trong trạm trung chuyển ấy, 5có một truyền thuyết, giống các câu chuyện tình thường nghe, có đôi tình nhân nọ đã chết mất một người, trong thế giới của người chết, người đã chết kia cứ mãi chờ đợi người còn lại đến, để cùng nhau đi vào luân hồi. Có điều truyền thuyết này trong trạm trung chuyển lại là một bi kịch, hơn nữa mãi mãi không có hồi kết. Sau khi bà nội tôi và mọi người vào trạm trung chuyển, vẫn được nghe kể câu chuyện này. Người ấy có lẽ vẫn đang chờ đợi trong trạm trung chuyển.
Người đàn ông đổi tư thế:
Tôi kể chuyện này, không phải vì muốn chia sẻ nó với mọi người. Tôi còn nghe được không ít chuyện tương tự trong trạm trung chuyển. Nguyên nhân khiến tôi kể, là người ấy thực sự đã chờ đợi trong trạm trung chuyển rất lâu. Nghe nói, anh ta là người đầu tiên nhìn thấy hồn ma. Vâng, là người đầu tiên biết đến hồn ma, gặp được hồn ma. Anh ta đã gặp người bị ma giết chết, cũng đã gặp con ma ấy. Họ nhanh chóng đi vào luân hồi. Anh ta ở lại và kể câu chuyện ma này cho người khác biết. Chuyện này cứ thế lưu truyền mãi về sau, chứng tỏ ban đầu không hề có ma. Từ đó về sau, trong trạm trung chuyển mới thường xuất hiện người bị ma giết chết và ma.

Người đàn ông đưa tay lên:
Ban đầu là vậy, người ta sau khi chết, vào trạm trung chuyển, đợi đi vào luân hồi. Nếu lúc còn sống đã giết người, đến trạm trung chuyển sẽ bị đưa đi, chắc là bị trừng phạt. Còn trừng phạt như thế nào thì không ai biết, cũng không được lưu truyền về sau.
Hai tay ông ta di chuyển, biểu thị bước vào giai đoạn tiếp theo:
Sau đó, ma đã xuất hiện. Cũng không ai biết tại sao ma lại xuất hiện. Sau khi ma xuất hiện, đối với kẻ giết người, ma giết người đã có biện pháp trừng phạt mới và siêu năng lực đã xuất hiện.

Người đàn ông đặt tay lên bàn:
Người siêu năng lực sở hữu siêu năng lực, nhưng họ luôn gặp phải ma. Trong này, không liên quan đến vòng tuần hoàn của người hãm hại, người bị hại, người trả thù, mà là một mối quan hệ khác. Người siêu năng lực có năng lực đối phó được ma, nhưng đối mặt với những hồn ma mất hết lý trí, họ rất dễ trở thành đối tượng bị tấn công. Tôi nghĩ, những người quản lý này đã đặt ra chế độ này, là để trừng phạt cả hai bên. Đây là biện pháp cân bằng. Có lẽ ban đầu, là muốn dùng siêu năng lực để đối phó với ma. Dẫu sao ma mà nhiều lên cũng sẽ khó quản lý.

Yên lặng một thoáng, người đàn ông đã sắp xếp xong mạch tư duy.

Trạm trung chuyển, cái chết… những chuyện này trên tổng thể chính là những gì tôi muốn nói. Đây cũng như một quy luật của thế giới. Quy tắc của nhân gian sẽ thay đổi. Và quy tắc ở chỗ ấy cũng vậy. Vốn không có ma, sau đó đã có, không ai biết nguyên nhân. Cùng với dòng trôi của thời gian, ma càng lúc càng nhiều. Đây là thông tin mà bà nội tôi và mọi người nghe được từ chỗ của bộ phận quản lý.
Người đàn ông nghiêm mặt nói:
Bộ phận quản lý vốn không cần quản lý hồn ma. Ma giết người xong, cả người bị hại và ma đều sẽ vào trạm trung chuyển. Họ sẽ đưa ma đi, phần lớn các trường hợp, người bị hại cũng sẽ bị đưa đi. Vì đa số hồn ma đều bị người bị hại giết chết, sau khi biến thành ma thì trả thù. Đây là một vòng tuần hoàn. Người siêu năng lực cũng đã xuất hiện vào thời kỳ ấy.

Người đàn ông đó đổi thế ngồi, tựa như cơ thể đột nhiên thấy khó chịu, sắc mặt cũng đã có chút biến đổi.

Đây là điều tôi được biết, nó là nguồn gốc của sự tình. Có lẽ chưa được chính xác, nhưng chắc phần lớn đều là sự thật. Ma không phải được sinh ra ngay từ lúc ban đầu, điểm này là hoàn toàn chắc chắn. Ma giết người, cũng là sự thật. Tôi đã được nghe kể không ít chuyện ma giết người từ chỗ những người đã chết. Họ không ác, họ là một tập hợp của các cảm xúc tiêu cực. Tôi nhìn nhận về ma như vậy đấy. Họ đều là người mang theo lòng thù oán khi còn sống hoặc lúc sắp chết. Nguyên nhân khiến họ có thể tồn tại ở nhân gian, không đi vào trạm trung chuyển, chính là lòng thù oán của họ. Chắc chắn họ muốn giết người.


Tôi chưa từng gặp ma. Bạn tôi và chú cậu ấy cũng chưa. Nhưng do siêu năng lực của tôi, tôi với bà nội và những người khác luôn giữ liên lạc với nhau. Trong những người mà họ đã kết bạn ở trạm trung chuyển, đã có người nhờ họ, nhờ tôi, kết nối với người thân của họ ở nhân gian. Tôi đã giúp không ít người truyền đạt di ngôn của họ - tôi không biết dùng di ngôn để diễn tả có thích hợp hay không, lúc đó họ đã chết rồi mà… Hầu hết đều là lời từ biệt, còn có dặn dò, lời ẩn ý. Có người chết đột ngột, chưa kịp sắp xếp hậu sự, Thậm chí còn có người nhờ tôi truyền đạt di chúc, giao phó về quản lý tài sản…
Người đàn ông khẽ mỉm cười, hình như đã nhớ đến chuyện gì đó thú vị:
Một số người rất keo kiệt và cũng không tin tôi, họ sẽ vòng vo lấp lửng để lại ám hiệu trong thư, rồi bảo tôi gửi dùm. Những chuyện này, cả những nội dung trong mấy lá thư rất thú vị. Trong một thời gian rất dài, tôi giống như một độc giả tò mò, đọc những câu chuyện kì lạ mới mẻ ấy… Ví dụ như chuyện ma, chuyện ma giết người, là một độc giả, nhưng khi đọc vẫn thấy rất kích động. Có một câu chuyện như sau… À, xin lỗi…

Ông ta khẽ giơ tay trước ống kính:
Hơi lệch chủ đề nhỉ.

Người đàn ông thu tay lại, thở dài:
Bà nội và mọi người sau khi nghe được chuyện này, luôn rất lo cho sự an toàn của tôi. Đúng là tôi cũng gặp phải những chuyện kì quái, không thể giải thích. Tôi từng gặp phải ma, tận mắt nhìn thấy. Hồn ma tôi gặp đầu tiên là một bạn học cùng trường. Cậu ta chết do tai nạn, lúc trên sân thể thao đã phát sinh tai nạn.


Người đàn ông lại xòe tay ra:
Vừa rồi đã nói giai đoạn đầu tiên, giai đoạn thứ hai. Đến giai đoạn thứ ba, ma xuất hiện không còn vì trả thù nữa. Lúc ban đầu họ xuất hiện có lẽ cũng không phải vì trả thù. Nhưng trên tỉ lệ, chắc là trả thủ chiếm phần đông hơn. Sau đó đã phát sinh biến đổi. Giống người bạn học của tôi vậy, do chết bởi tai nạn, hình như không biết đã chết rồi, hằng ngày cứ ở mãi trên đường chạy… Cậu ta chết ở đó, sau khi chết cứ ở lại chỗ đó mãi. Thật lòng, lần đầu tiên nhìn thấy, ban đầu tôi không nhận ra, mãi sau đó mới hiểu, thấy bóng lưng của cậu ta đang chạy ở xa xa, mãi cho đến khi biến mất. Lúc tôi ở trường, tôi chỉ biết mặt cậu ta, tên cũng chỉ được nghe đến sau khi cậu ta chết. Tôi hơi tò mò… lúc đó tôi vẫn còn nhỏ, mười mấy tuổi, khoảng mười sáu, chỉ là tò mò thôi. Tôi thử gửi thư cho cậu ta. Thành công! Ôi trời ơi… lúc đó thực sự… đến giờ nghĩ lại vẫn hơi sợ. Cậu ta không hề biết mình đã chết, vẫn đang chạy trên con đường ấy, sau khi nhận được thư của tôi, cậu ta mới nhận ra mình đã chết. Lúc cậu ta dựa vào địa chỉ trên thư tìm đến nhà tôi, tôi đã sợ muốn chết. Lúc đó bộ dạng của cậu ta cực kỳ đáng sợ, không phải dáng vẻ đang chạy. Nhưng cậu ta chỉ để lại di thư, nhờ tôi chuyển giúp, sau đó liền đi vào trạm trung chuyển. Sau khi cậu ta vào trạm trung chuyển, cậu ta và tôi có thư từ qua lại một lần. Rồi cậu ta nhanh chóng đi vào lần luân hồi mới.

Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.