Chương 2085: Ma trong tranh (7)



Lẽ nào tôi đã đoán sai?
Tôi điềm tĩnh hỏi ngược lại, quay lưng về phía ông ta, khẽ đá chân Tí Còi một cái:
Ông hiểu bao nhiêu về năng8 lực của tôi? Biết bao nhiêu về tôi?


Tí Còi đã bình tĩnh lại, yên lặng nhìn bức tranh kia.


Tôi không làm ma vương là 3vì tôi không làm nổi.
Diệp Chính Nhất không đáp câu hỏi của tôi, mà đáp câu hỏi trước:
Tôi làm không nổi, cậu hiểu chứ?
Ông ta bật c9ười:
Trong mắt cậu, thì tôi có rất nhiều lựa chọn. Nhưng kể từ khi gặp Liễu Triệt, tôi đã không còn chọn lựa. Cũng không có khả năng t6hay đổi số mệnh của mình, thay đổi cả thế giới. Cả Liễu Triệt cũng không có. Thiên thời, địa lợi, nhân hòa… đợi chờ biết bao nhiêu năm,5 gã mới gom đủ mọi điều kiện. Cậu có thể dùng năng lực của cậu Nam Cung Diệu đó đúng không? Dùng năng lực ấy, nhìn bức tranh này đi.

Tim tôi đánh thịch một cái.
Tôi cứ chắc mẩm là Diệp Chính Nhất không biết năng lực thật sự của tôi. Ông ta sẽ coi năng lực của Lưu Miểu là năng lực của tôi. Chắc ông ta chỉ biết về Diệp Thanh, Ngô Linh và Huyền Thanh Chân Nhân trong nhóm Thanh Diệp. Ba người họ đều là nhân vật nổi tiếng trong giới quái dị. Nam Cung Diệu, Cổ Mạch và Lưu Miểu thì không nằm trong nhóm ấy. Sau khi Diệp Thanh quyết định hành động, cũng chính là thành lập phòng nghiên cứu, chắc hẳn anh ta đã phòng ngừa mọi nguy hiểm. Hồn ma như Diệp Chính Nhất tuyệt đối không thể đến gần Thanh Diệp.
Sự bảo vệ của Diệp Thanh đối với tôi chắc hẳn còn gắt gao hơn. Một năm trước, chính tôi cũng không biết mình có năng lực đặc biệt.
Cái thứ mới
vốn nhắm đến tôi cũng bị Diệp Thanh đuổi đi. Diệp Chính Nhất càng không thể phát hiện ra tôi.
Tuổi thơ của ông ta là thật, ông ta bị chết cháy, gặp phải Liễu Triệt cũng là thật; theo tôi đoán, Diệp Chính Nhất cố tình kết bạn với Từ Thiên Thành và Diêu Nhiếp, chắc cũng không hề sai. Từ lâu ông ta đã tìm ra kiếp sau của Liễu Triệt – tức Diệp Thanh, cũng đã bắt tay ứng phó với thế giới đang ác hóa này từ lâu.
Trong cảnh mộng ngắn ngủi, tôi chỉ nhìn thấy nhiêu đó.
Lúc tôi định bắt Liễu Triệt, đã lập tức quay lại hiện thực.
Nhưng tình hình hiện tại đã nằm ngoài dự liệu của tôi.
Phán đoán của tôi về năng lực của Diệp Chính Nhất đã có vấn đề.
Tôi nhìn sững Diệp Chính Nhất một lát, mới quay qua nhìn bức tranh.
Mặt khác, thời điểm tôi gặp Diệp Chính Nhất cũng không thích hợp. Hết chuyện này đến chuyện khác, trong khoảng thời gian trước và sau khi thế giới thay đổi, tôi đã suốt mấy ngày trời không được nghỉ ngơi.
Trên thực tế, bắt đầu từ chuyện ma vương đồ chơi, tôi đã không được nghỉ ngơi đàng hoàng. Tôi không ngừng đi ngược về xuôi, từ quá khứ đến hiện thực trong cái thế giới đầy biến động này, luân phiên xuất hiện trong thế giới trước và sau khi bị thay đổi.
Tinh thần của tôi vẫn còn phấn chấn, vẫn muốn lập tức thay đổi thế giới, nhưng linh hồn và thể xác của tôi đã mệt nhoài, tư duy cũng trở nên chậm chạp và rối loạn.
Cô gái trong tranh tựa như bị rơi vào vũng mực đen, bắt đầu tan chảy. Trong gợn sóng màu đen lăn tăn, một nam thanh niên trẻ đã nổi lên.
Vừa nhìn tôi đã nhận ra đây là Diệp Chính Nhất.
Giống như tôi đã nhìn thấy trong cảnh mộng, đây là Diệp Chính Nhất lúc còn trẻ.
Diệp Chính Nhất lại là cái hạng mở mồm là bịa chuyện, quen thói nói xạo rồi.
Tôi đã dùng năng lực rồi, giờ nếu muốn vào cảnh mộng để kiểm chứng Diệp Chính Nhất có nói thật hay không thì vô cùng khó khăn.
Tôi thấy hơi hối hận vì đã quên mất năng lực của mình. Trước giờ cứ chăm chăm nghĩ đến năng lực nghịch chuyển thời gian, tìm cách tăng cường năng lực này, để kết thúc triệt để rắc rối hiện nay, khiến mọi chuyện bắt đầu trở lại, mà quên mất mình vẫn còn năng lực vào cảnh mộng để du hành thời gian.
Năng lực của Nam Cung Diệu khiến tôi nhìn thấy dây xích trên linh hồn. Ngoài ra, kỳ thực tôi không còn nhìn thấy thứ gì khác. Tôi không thể nhìn thấy tương lai như Nam Cung Diệu từng làm. Dù khi nãy lúc trên xe, do năng lực của Nam Cung Diệu có chút xao động, khiến tôi nhìn thấy cảnh vật đen trắng xám kì lạ, nhưng tôi cũng không thể hiểu được ý nghĩa tiềm ẩn trong ấy. Chưa kể, chỉ một thoáng ngắn ngủi ấy đã khiến tôi suýt chết.
Bây giờ tôi lại dùng năng lực của Nam Cung Diệu, nhưng vẫn chỉ nhìn thấy bức tranh ấy.
Lúc tôi đang định dời mắt đi, thì qua khóe mắt đã nhìn thấy bức tranh biến hóa.

Ý ông là sao?
Tôi nhìn Diệp Chính Nhất, bực bội nói.
Dẫu biết đây là ma già lâu năm, tôi bị ông ta gài bẫy hai lần rồi, nhưng vẫn cảm thấy tức giận.

Ma già
lần trước tôi từng tiếp xúc là Hàn Vân, còn trước đó, là Mạc Vấn. Cả hai đều không phải những thằng cha thích quanh co. Ngay cả Meditation cũng có thể xem là thẳng thắn.
Trên người Diệp Chính Nhất đang có dây xích quấn quanh, trên từng vòng xích còn có một sợi dây xích khác. Đầu còn lại của dây xích quấn lên người Tí Còi.
Tôi lập tức hiểu ra, năng lực của Tí Còi đã phát động.
Diệp Chính Nhất vốn dĩ vẽ tranh – như Tí Còi nói – là vẽ mình giả thành phụ nữ, rồi lấy đó làm vật chứa vĩnh hằng của linh hồn mình. Nhiều năm trước ông ta đã chuẩn bị bức tranh này, chuẩn bị ứng phó với cái chết của mình. Ông ta ăn chơi đàng điếm, hưởng thụ cuộc đời, hoàn toàn không muốn chết. Ông ta thích đàn bà đẹp cũng là sự thật, tuyệt đối không phải là chuyện bất đắc dĩ như ông ta kể.

Bây giờ yên tâm rồi chứ?
Giọng của Diệp Chính Nhất vang lên, cắt ngang dòng suy tư của tôi.
Tôi sững sờ nhìn sang ông ta.

Hầy, thật là phiền phức. Các cậu muốn cứu thế giới thì cứ việc làm. Cớ gì cứ kéo tôi vào? Tôi chỉ muốn sống mà thôi.
Diệp Chính Nhất thở dài:
Toan tính mà cậu nghĩ ấy, không có đâu. Tôi luôn nói dối, vì tôi không thể nói thật. Cậu nghe tôi kể chuyện xong, dựa theo lời tôi nói, khiến bạn cậu làm xong những chuyện này, không phải là được rồi sao? Linh hồn phép thuật là tôi thì đã sao chứ? Tôi đủ sức đâm sau lưng các cậu à? Cậu đúng là nghĩ nhiều quá…

Tôi nhớ đến tác dụng phụ từ năng lực của mình.

Diệp Thanh hẳn vẫn đang gánh tác dụng phụ giúp tôi.

Nhưng hiện giờ tôi đã có nhìn nhận mới về năng lực của mình. Tác dụng phụ e rằng không phải là thứ có tính cố định. Không giống kĩ năng trong trò chơi, sau khi dùng kĩ năng, tất nhiên phải có thời gian làm nguội, một số kĩ năng còn có quy định thép – địch thiệt mười mình thiệt tám. Năng lực của người có năng lực không có quy định thép ấy.

Giống như năng lực của tôi, sau nhiều lần xuyên không, thay đổi quá khứ của hiện thực, nhận biết của não sẽ nảy sinh hỗn loạn là lẽ tất nhiên.

Điều Diệp Thanh làm chắc là dùng năng lực của mình ảnh hưởng đến tôi và khống chế sự vận hành năng lực của tôi.

Trước khi tôi đi đến giới hạn chịu đựng, anh ta sẽ cắt đứt vận hành này, cũng như khi tôi gặp nguy hiểm, anh ta sẽ đuổi tôi ra khỏi cảnh mộng.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.