Chương 2112: Anh ấy bị ăn thịt rồi (3)


Ngay khoảnh khắc ấy, tôi lập tức cảm nhận thấy một ánh mắt quét đến


Trong lòng tôi phát hoảng, nhưng vẫn bất chấp, không thu 8hồi năng lực, càng không trở lại thân thể mình

Ánh mắt ấy lướt nhanh qua người tôi, rồi nhắm vào cái thứ mới
Tôi cố gắng bảo mình phải tỉnh táo trở lại
Tầm nhìn vẫn chìm trong màu máu, có thể cảm nhận thấy có chất lỏng ẩm ướt chảy ra từ mắt, tai, mũi và miệng của tôi
Tôi đã nghe thấy tiếng kim loại bị đè bẹp, xé toạc
Linh hồn của họ vẫn chưa biến mất sao? Hay, đây là ảo giác của tôi
Ý thức của tôi bắt đầu phân tán, khó lòng tập trung tinh thần
Khối cầu thịt trước mặt tựa như đã lộ ra biểu cảm giống con người
Nó cũng đã thôi giãy giụa
Không còn bất kỳ cảm giác nào, đến khi ý thức của tôi tỉnh táo trở lại thì linh hồn đã trở lại thân thể
Đôi tay siết chặt cái thứ mới đang vô cùng đau đớn, hai bàn tay bị ép phải mở ra
Lưu Sở Nam cũng vung dao phay lên, Một đám đầu bếp đang vây quanh đều vung dao phay lên
Gã Béo chỉ nằm như thế, vẻ mặt bình tĩnh, mắt đang trợn trừng, không một chút giãy giụa
Dao phay đồng loạt chặt xuống
Máu tươi bắn ra
Màu trắng đã chắn tầm mắt của tôi
Tôi nhìn thấy cửa sổ khu nhà bếp bị vải trắng chắn lại, bên trên còn viết chữ
Đóng cửa sổ

Lại từ yên tĩnh, chớp mắt đã rơi vào một nơi ồn ào
Tiết Tĩnh Duyệt đã không thấy đâu
Tôi đã nhìn thấy Gã Béo.
Nó có mười mấy cái chân nhện, thân mình là một khối cầu thịt, chính là hình dạng của cái thứ mới mà tôi đã nhìn thấy trước đây
So với cái thứ mới, nó có thêm mười mấy đôi mắt quái dị, đính lên trên khối cấu thịt, phân bố khắp khối cẩu thịt đó.
Những đôi mắt đó đều đang nhìn tôi chằm chằm, ánh mắt ẩn chứa ác ý
Âm khí khổng lồ nổ tung trong lòng bàn tay tôi
Tôi lại bay ngược ra sau lần nữa.
Lần này còn mang theo thân thể mà bay đi, lưng đập lên tường, đau đến mức trước mắt tôi chợt tối sầm lại
Ánh mắt đó chợt chuyển hướn6g, trở lại người tôi
Tôi lập tức cảm nhận thấy một luồng sức mạnh cực lớn, linh hồn tự động văng ngược ra sau
Trên ngư5ời tôi vẫn đang có dây xích quấn chặt
Tôi đã sắp cẩm cự hết nổi rồi.
Ầm.
Chân vuốt thon dài của con nhện tựa như một sợi thép, cắm phập xuống ngay trước mặt tôi
Lưu Sở Nam, Đổng Phong và những đầu bếp khác đều bị dồn vào góc nhà bếp
Bàn lớn bằng inox và cả bàn bếp, tủ đông đều bị thân mình và móng vuốt của quái vật đè bẹp, nát vụn
Nó đang nhìn tôi, trên khối cầu thịt mở ra một khe hẹp, để lộ hàm răng nhỏ sắc nhọn bên trong
Có được không...


..
bây giờ...

Không mấy chốc, lại có âm thanh vang lên, tựa như tiếng của bình chữa cháy
Kế đó là tiếng kim loại va đập coong coong
Tôi cảm nhận thấy một luồng âm khí khác đột ngột xuất hiện
Âm khí tràn ngập trong nhà bếp cũng đang ép tôi thở không ra hơi
Tôi đã tiêu hao sạch năng lực của mình, nhưng thực lực của cái thứ mới đang ở trước mặt lại tăng mạnh
Âm khí của nó còn mạnh mẽ hơn lúc trước

Ối lại một tên nữa tới!

Đây chắc chắn là ma già ngàn năm rồi! Cậu nhìn cách ăn mặc của lão đi!

Ngài Dương.
Khối cẩu thịt phát ra tiếng gọi
Thân thể tôi bị vứt xuống nền nhà
Tôi cảm thấy mình đã hộc máu miệng và máu không ngừng từ trong miệng trào ra
Chân vuốt ấy biến thành tay người, túm lấy đầu tôi, nhấc tôi lên
Tôi có thể lờ mờ nhìn thấy khối cầu thịt dị dạng và rất nhiều đôi mắt trên nó
Thoáng chốc, tôi tựa như còn nhìn thấy khuôn mặt của đám Đồng Phong, Lưu Sở Nam trên khối cầu thịt
Ý thức của tôi vẫn giữ được một chút tỉnh táo sau cùng
Tôi nghe thấy một chút tiếng động, tựa như có thứ gì đó đập lên khối cầu thịt
Tôi không biết có phải năng lực của Cổ Mạch phát huy tác dụng hay không, mà mọi âm thanh cực nhỏ đều trở nên vô cùng rõ, thậm chí tôi còn có thể tưởng tượng được chuyện đang xảy ra
Tôi nghe thấy tiếng gào của Tiết Tình Duyệt
Hình ảnh trước mặt vỡ vụn
Trên mỗi một mảnh vỡ nhỏ đều có một người lạ, hoặc đang mở túi thức ăn được giao đến, hoặc đang xách túi thức ăn, hoặc đang ăn cái thứ ở bên trong hộp thức ăn
Trên người Đổng Phong mọc ra một cục bướu
Thân mình của Lưu Sở Nam đã hóa thành nhộng tằm, sau khi nó nứt ra, thì có một khối cầu thịt gớm ghiếc từ bên trong chui ra.
Linh hồn của họ đang bị nuốt chửng
Tôi cảm thấy lòng bàn tay đau nhói
Dấu ấn của Meditation đột nhiên tỏa ra hơi thở chết chóc
Tầm nhìn lờ mờ của tôi tựa như đã được rõ hơn, nhìn thấy hình ảnh tươi sáng
Tôi nhìn thấy Tiết Tĩnh Duyệt đang quỳ trên nền nhà
Cô ấy há miệng, giống như đang hét, nhưng không phát ra chút âm thanh nào
Xung quanh cực kỳ yên tĩnh
Thân thể tôi bị lắc lư, đau đớn như sắp nát vụn ra

Chậc.
Tôi nghe thấy khối cầu thịt phát ra âm thanh bất mãn
Mí mắt tôi nặng như đeo chì, không thể trụ nổi nữa, lập tức nhắm lại
Tôi vốn sắp giết được nó rồi! Lịch sử sẽ được thay đổi! Gã Béo sẽ sống lại Chỉ cần một cơ hội..
có thêm một cơ hội nữa..
Tôi kiệt sức nằm mọc trên nền nhà, trước mắt tối sầm từng chập
Cái thứ m3ới mà tôi đang nắm chặt đã biến thành một đứa bé, chỉ còn chút nữa thôi, tôi sẽ tiêu diệt nó triệt để
Tôi cảm nhận thấy nỗi đa9u đớn trên linh hồn, tầm nhìn đã bắt đầu nhòa đi
Thoáng chốc, linh hồn tôi đã bị tổng mạnh
Dây xích mờ nhạt trên người họ đã đứt sạch.
Những thứ tách khỏi linh hồn họ đều di chuyển lên thân của cái thứ mới, lập tức được thân mình và chân của nó hấp thu.
Chỉ mười mấy giây, trong nhà bếp chỉ còn lại tôi và cái thứ mới
Linh hồn vừa chịu cú tông vừa rồi đã chịu tiếp cú tông thứ hai
Ý thức của tôi rơi vào trống rỗng trong thoáng chốc
Trong miệng tôi đã có mùi tanh của máu, trong khoang mũi cũng ngập tràn mùi vị tương tự
ngài...


..
hả, ngài nghiêm túc chứ?
Tiếng của khối cầu thịt trở nên rõ ràng
Cậu ấy đang nằm trên chiếc bàn inox đó
cửa sổ nhà bếp dạng mở đã bị kéo rèm che lại
Đổng Phong vung dao phay lên
Tiếng nói của ma cổ trang và khối cầu thịt trở nên xa xăm và mờ ảo
Tôi cố gắng nắm bắt cuộc đối thoại của chúng.

..
Tôi nghe thấy tiếng quát tháo theo kiểu miệng hùm gan sứa

Mày mau thả cậu ấy ra! Tao nói cho mày biết cảnh sát sắp tới rồi!


Đâu chỉ cảnh sát! Biết chùa Quan Âm không? Và cả núi Phổ Thế nữa! Nếu mày giết người, cao tăng nhất định sẽ thu phục mày!
Những lời này nghe ra khá buồn cười

Thật đáng tiếc
Tại mày, mà tao buộc phải ra tay sớm.
Nó hẳn học nhìn tôi
Câu nói ấy vừa dứt, tôi liền nhìn thấy thân thể những đầu bếp kia bắt đầu biến dạng

.
nó quá ngu, không cắn câu..
hay là..
Thần..
Ông Trời ở thế giới tương lai...
Tôi vô cùng tức giận, nhưng chỉ có thể cảm nhận được chênh lệch cực lớn về thực lực
Thân thể tôi đã không nhúc nhích nổi nữa, mắt tai mũi miệng đều đang chảy máu.
Tôi nhìn những hồn ma có thể làm tọa độ kia biến mất, định lục lại kí ức, tìm tọa độ mới.
Vừa nảy ý nghĩ lên, linh hồn liền đau đớn
Tiếng phập phập phập từ bên trong vang ra liên hồi

A Đây là băm thịt nhỉ? Không phải các vị dùng thẳng máy xay sao?

Hôm nay băm thủ công.
Trong tiệm, thực khách và nhân viên quầy lễ tân đối đáp với nhau

Á á á a....

Tầm nhìn đã bị màu đỏ bao trùm
Bên tai chỉ còn nghe thấy âm thanh ù ù
Toi vẫn nắm chặt cái thứ mới
Đó là dây xích trên linh hồn và thân thể của chính tôi
Dây xích đang siết chặt, kéo tôi trở lại hiện thực
Tôi càng giãy giụa, dây xích càng siết chặt
Bên ngoài hầu như chỉ toàn tiếng la hét muốn bật tung cả nóc nhà
Tôi ngẩng đầu lên, thấy rõ cái thứ đang ở trước mặt mình
Đó là một con quái vật có hình dạng nhền nhện, nhưng khác hoàn toàn với những quái vật tôi đã thấy trong thế giới tương lai
Bên trong hộp đều là thịt vụn đầy máu me, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy mảnh vụn của nội tạng và xương

Người đang ăn lại không hay biết gì cả

Mãi đến khi thân thể họ đột nhiên căng phồng, nổ tung

Tiếng gào của Tiết Tĩnh Duyệt cuối cùng đã tắt ngấm
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.