Chương 2116: Giết nó (4)


Ý thức của tôi không vì thế mà chìm vào bóng tối

Tôi vẫn tỉnh táo, ý thức vẫn còn, chỉ là không cảm nhận thấy sự tồn tại của 8thân thể

Không thấy đau, không có bất kỳ cảm giác nào, linh hồn tựa như đã đi vào trạng thái yên lặng rất khó tả
Tôi nhắm nghiền mắt lại
Nếu vào cảnh mộng, sớm giết chết lão già đó..
Suy nghĩ vừa hiện lên, tôi liền cảm nhận thấy năng lực của mình đông đặc trong cơ thể, không chút xao động

Không..
tôi..
tôi đã giết nó rồi
Trần Dật Hàm nhìn tôi:
Là ông ta.


Thứ khác! Nó có ngoại hình biến dạng, chỉ có một khối thịt tròn, giống, giống thai nhi chưa phát triển hoàn thiện..
Cả chân nữa! Chân nhện! Ở trong nhà bếp, nó đã dùng thứ đó!
Tôi la lên.
Lão đã tự phân hủy ngay lập tức...

Diệp Thanh!
Tôi buột miệng thốt lên.
Cảnh tượng cuối cùng tôi đã nhìn thấy trong thế giới hiện thực, vô cùng quen mắt
Đó là chuyện mà chỉ có năng lực của Diệp Thanh mới làm được!
Cơn đau này lan khắp toàn thân.
Dẫu tôi đang mở mắt nhìn Trần Dật Hàm, nhưng trước mắt vẫn hiện lên hình dáng của Gã Béo
Cảnh tượng máu me ấy đã được thay thế bởi cái chết của nhóm Thanh Diệp
Tôi lập tức nhớ tới chuyện mình trải qua ở thị trấn Morris
Lần đó, là lần đầu tôi tận mắt chứng kiến sự biến đổi của lịch sử
Câu chuyện gốc biến thành một câu chuyện mà chỉ mình tôi biết, cả những người trong cuộc bị bóp méo kí ức cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Trên cổ tay đang bị đeo còng, vòng còn lại của còng tay đang mọc lên thành giường bệnh
Tôi ngẩng phắt đầu lên, nhìn Trần Dật Hàm.

A Quang đâu?
Tôi buột miệng hỏi, muốn kiểm chứng suy đoán của mình.
cha mẹ và em gái đứng ở đằng xa, thân thể vỡ vụn.
Tôi gục mặt xuống, không chảy nước mắt, chỉ nhìn tay mình đang run rẩy.

Thi thể của Tiết Tĩnh Duyệt cũng đã được người ta phát hiện.
Trần Dật Hàm nói đến một tin dữ khác:
Theo người chứng kiến, sau khi rơi xuống lầu, thi thể tựa như xác ve, từ trong da ùa ra rất nhiều côn trùng, các bộ phận cơ thể còn sót lại bị côn trùng ăn gần hết, chỉ còn cách...

Đủ rồi.
Tôi ngắt lời Trần Dật Hàm

Chưa tìm thấy.
Trần Dật Hàm phun ra một đáp án lạnh lùng:
Theo lời những người chứng kiến, chúng tôi đã kiểm tra nhà bếp, tìm được một số người trước đó đến mua cơm
Đã tìm thấy máu người trong nhà bếp, vẫn đang tiến hành so sánh ADN
Những người mua cơm ấy chết do nổ tan xác, hiện trường cũng chỉ còn lại một chút máu lẫn với thịt, nếu muốn so sánh cũng cần phải...
Giọng nói của Trần Dật Hàm trở nên vô cùng xa xăm, khiến tôi không còn nghe rõ
Tôi chợt tỉnh lại.
Nhận ra mình đang nằm trên giường bệnh của bệnh viện
Cảm giác đã có cơ thể trở lại và tôi lại cảm thấy đau đớn
Lần này tựa như tôi đã thật sự chạm vào điều cấm kỵ ấy
Không phải tôi chủ động tiếp xúc, mà chúng cố ý hiển thị cho tôi thấy những nội dung đó
Không, không phải chúng, là nó.
Cho dù là thế, cuối cùng nó vẫn bị Lina mượn tay người khác giết chết, bị tiêu diệt tức khắc
Nếu không có bước ngoặt ấy, chắc hẳn Lina không phải đối thủ của nó! Tôi lại lập tức nghĩ đến lão già kia.
Quá khứ của lão cũng đã bị bóp méo, có cuộc đời khác hẳn, ban đầu đang tử thủ trong thành phố như một đống đổ nát, đã biến thành loại ma vương chủ động tấn công, đến thế giới hiện thực để
mở rộng lãnh thổ
.
Lão già bị bóp méo cuộc đời trong quá khứ, thay vào đó...

Cái thứ mới..
ma vương mở tiệm cơm, cạnh đại học Dân Khánh, tiệm gà rán đó và cả Úc Xuyên Phong...
Tôi nói ra mọi điều mình nhớ lại một cách lộn xộn
Cùng với đó là lão già đã t5rải qua trận đánh lớn có khí thế linh hồn ấy, đã tiếp xúc với ý thức của ma cổ trang và Liễu Triệt
Cảm giác kỳ diệu ấy cũng đã khiến tôi nhanh chóng tìm ra một đối tượng để tham chiếu-ý thức của ông Trời tương lai
Lúc bị nó quét ánh mắt đến, tôi gần như đã có cảm giác y hệt
Tôi mặc kệ cảm giác đó, cuống quýt ngồi bật dậy
Lúc này tôi mới nhìn thấy Trần Dật Hàm đang ngồi cạnh giường
Tôi di chuyển ảnh mắt, nhìn lên cổ tay mình.
Tôi mong là mình đã đoán sai!
Ma vương tối đối mặt trong nhà bếp từ cái thứ mới có hình dạng như khối cầu thịt đã biến thành lão già! Những thức ăn quái đản đó đã từ rác biến thành côn trùng!
Cái thứ mới đã bị tối tiêu diệt trước mất rồi!
Tay tôi đang run rẩy
Tôi đã từng thử cách này.
Tôi đẩy cái thứ mới về quá khứ, giết chết nó
Tôi rùng mình, bây giờ mới nhớ, chủ nhân của tiếng gào ấy là ma vương đồ chơi! Đó chắc là ma vương nam, thích các loại đồ chơi của con trai, còn chui vào cửa ra vào dị không gian ngay trước mặt tôi, tấn công thị trấn Morris!
Thế nhưng, sau đó thì sao? Tính cách của ma vương đồ chơi đã bị thay đổi trắng trợn, lịch sử của thị trấn Morris bị bóp mép
Cuối cùng dẫu nó đã trở lại quỹ đạo ban đầu, khi đối mặt với tôi, nó đã dùng âm khí tạo ra những vũ khí có hình dạng là đồ chơi của con trai
Trần Dật Hàm nhẫn nại lắng nghe, mãi đến khi tự tối như bị nghẹn họng, không nói nên lời, mới đáp:
Đây là thứ mà cậu nhìn thấy? Cậu đã chứng kiến..
có hai ma vương?

Người tôi đã nhũn ra, tim đang run rẩy dưới vỏ bọc của cơ và xương, khiển xương và cơ đau ê ẩm
Lão...
Đã thay thế cái thứ mới
Thay thế ngay khi cái thứ mới bị tội giết chết!
Tôi đã giết nó trước rồi
Còn lão già đó...
Tôi lẩm bẩm một mình

Theo miêu tả của những người chứng kiến, lúc đó cậu đã ngã xuống đất, không tiếp xúc với ma vương ấy
Anh ta..
đã giết lão già..
Cách chết ấy..
Tôi3 gần như theo bản năng mà suy ngẫm lại những nội dung vừa nhìn thấy
Ma vương trong nhà bếp từ cái thứ mới có hình dạng gớm g9hiếc biến thành lão già, mà tôi lại nhìn thấy cuộc đời của lão và nhìn thấy ma cổ trang và Liễu Triệt
Những hình ảnh lộn xộn6 ấy được tối sắp xếp lại từng chuyện, không khó để nhận ra đó là hai cuộc đời của cùng một người

Không - không! Mày không được làm thế! Không được!!!

Hồi tưởng của tôi bị một tiếng gào thét cắt ngang, âm thanh ấy vẫn đang vang vọng trong đầu tối
Tối nhớ ra, đó là tiếng gào tôi đã nghe thấy khi hiện thực bị thay đổi
Lão già đó...
Gã Béo...
Lòng tôi rối như tơ vò, nhìn chằm chằm Trần Dật Hàm, tựa như có thể nhìn thấy từng cử động nhỏ trên khuôn mặt anh ta.
Những cảnh tượng này đan xen vào nhau, tối nhất thời không thể phân biệt được, bị chết do vụ nổ là Cổ Mạch hay Gà Béo, bị băm thành thịt vụn lại là người nào
Chớp mắt, khuôn mặt của những người chết đã thay đổi
Tối nhìn thấy Tô Còi nằm trong vũng máu, thầy Tiết Tĩnh Duyệt bị phanh thây, nhìn thấy..
Nhưng so với cảm giác đó, thì trải nghiệm lần này
phong phú
hơn
Tôi cảm nhận được hai loại hơi thở, một là của ông Trời ở thế giới tương lai, hơi thở còn lại đủ sức cân bằng với nó là của ai, khỏi cần nói cũng biết
Tôi cảm thấy buồn ngủ và cảm giác run sợ không thể bỏ qua

Lâm Kỳ, họ đã chết rồi.
Trần Dật Hàm tựa như đang nhắc tới sự thật này, dùng giọng điệu của việc công


Tôi biết..

tôi biết mà! Tôi...
Tôi nhìn thẳng vào Trần Dật Hàm, nhớ tới những thông tin mình đã nhìn thấy:
Tôi không cách nào..

ngăn cản..
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.