Chương 2120: Kẻ kế nhiệm
-
Hồ Sơ Bí Ẩn
- Khố Kỳ Kỳ
- 1611 chữ
- 2022-02-12 03:50:50
Người đàn ông mặc đồ tây được bạn mình gọi ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại tôi với Sếp Già và Trần Dật Hàm.
Ánh mắt Sếp Già nhìn tôi rấ8t phức tạp
Ông thở dài, rồi không nói gì cả
Tôi đã nghe thấy tiếng ngâm nga khe khẽ tựa như ác ma
Mày muốn sống, hay muốn chết?
Tôi nhìn ba người đang ở trong phòng
Đây là thứ gì? Chúng muốn làm gì?
Người đàn ông mặc đồ tây đang hoảng sợ đã không kìm nén nổi cảm xúc của mình, lập tức gào lớn lên.
Tôi chỉ gượng cười chứ không đáp, cũng không phản bác.
Tôi nhận ra đi loanh quanh một vòng, kế hoạch của Diệp Thanh, nói cách khác là của Liễu Triệt, vẫn là kế hoạch tối ưu và duy nhất
Bất kỳ cách nào khác cũng ẩn chứa tính chất không thể kiểm soát, hơn nữa còn không thể giải quyết tận gốc vấn đề liên quan đến thế giới tương lai chỉ trong một lần
Lão từng ăn thức ăn từ rất lâu mà.
Chúng lặp lại câu nói giống nhau, nhưng âm điệu mỗi lần nói lại khác nhau
Tôi đã nghe thấy tiếng bước chân, chắc là nhóm của Trần Dật Hàm đã chạy vào
Tầm nhìn của tôi bị dáng người Sếp Già che kín, chỉ còn nghe thấy tiếng hô hoán của nhóm Trần Dật Hàm
nó...
Ông ta không vì thế mà bình tĩnh lại, mà còn ôm bụng mình:
Đau quá..
đây...
Ông ta càng trở nên kinh hãi hơn, lập tức kéo áo, để lộ cái bụng của mình ra như lên cơn điên
Dưới da bụng, có thứ gì đó đang ngọ nguậy, không ngừng trồi lên, để lại khuôn dạng của từng cái đầu nhỏ xíu dưới lớp da bụng
Tôi ngạc nhiên nhìn Trần Dật Hàm.
Chỉ đề nghị họ điều tra, cung cấp cho họ một tuyến manh mối
Tôi không thể trực tiếp đưa ra quyết định, nhưng đường quan hệ thì vẫn còn mà.
Trần Dật Hàm giải đáp thắc mắc của tôi
Mặt Sếp Già hoàn toàn vô cảm, chỉ đang há miệng, trong miệng thò ra một cái đầu của trẻ sơ sinh
Tôi trợn to mắt, sững sờ nhìn cảnh tượng này
Đôi mắt trong veo của Sếp Già dần trở nên đục ngầu, con ngươi tròng trắng mắt xoay 180 độ một cách quái đản và cũng biến thành hình dạng đầu của trẻ sơ sinh
Nó còn nắm giữ được âm khí có thể khống chế rất nhiều người
Bây giờ tôi có thể đến thị trấn Morris chưa?
Tôi hỏi người ông mặc đồ tây.
Ông ta nhìn tôi, rồi nhìn người bạn đang gào la của mình:
Chuyện này chỉ vừa mới báo lên
Thế nhưng, để thực hiện kế hoạch ấy thì độ khó cũng cực kỳ lớn, khó khăn lớn nhất lại đặt lên người một người có năng lực như tôi
Tôi không biết khi nào mình mới có đủ sức mạnh để chuyển đổi cả thế giới, cũng không biết phải ứng phó thế nào với thế giới tương lai có thể sẽ trở lại xâm lược
Trần Dật Hàm ra khỏi phòng bệnh, không đóng cửa phòng, báo thẳng cho những người bên ngoài biết manh mối tôi vừa nhắc đến.
Tôi đau đớn rên lên một tiếng, rồi lại cảm thấy tóc mình bị ai đó nắm chặt
Tôi bị ép ngước đầu lên, nhìn thẳng vào bóng người màu đen kia
Màu đen biến mất, trở thành diện mạo của Sếp Già
Vì ma vương mới đã kể nhiệm
Bao nhiêu năm nay, không biết có bao nhiêu tiệm được mở, bao nhiêu người đã từng ăn thức ăn, nó sắp bị ma vương điều động
Ọe.
Người đàn ông mặc đồ tây đang hoảng sợ chợt bụm miệng lại, nôn khan mấy tiếng
Chúng vốn nhắm vào tôi, nhưng không hại tôi được nên chỉ còn cách hại những người quanh tôi
Sếp Già là người đầu tiên, người đàn ông kia là người thứ hai
Ma vương mới kế nhiệm này hình như có chút nóng nảy và bừa bãi
Đừng sợ
Ông càng sợ, chúng sẽ càng mạnh.
Tôi vô cùng bất lực lên tiếng
vẫn còn một câu tôi chưa nói
Tôi ngạc nhiên ngẩng lên nhìn ông ấy
Tôi đã nhìn thấy một bóng người màu đen, Tim đánh thịch một cái, tôi nhấc cánh tay lên theo phản xạ
Cánh tay bị chụp lấy, tựa như bị kẹp cứng bởi một gọng kìm
Tôi đang bị nắm tóc, nên chỉ còn cách nhào tới, gần như đã áp sát vào mặt của Sếp Già
Người đàn ông mặc đồ tây và Trần Dật Hàm định kéo Sếp Già ra, nhưng khi nhìn thấy hai cái đầu đang xoay điên cuồng trong trong mắt cũng giật bắn người
Cánh tay đang nhấc lên của tôi vội chụp tới, che kín khuôn mặt của Sếp Già.
Gã cực kỳ tự tin vào năng lực của mình
Điều này cũng không lạ
Nó đã ép tôi phải giết chết Sếp Già
Anh có thể ...
Nói đến đây, tôi chợt nhớ ra hiện giờ chắc Trần Dật Hàm sẽ không thể giúp gì
Ma chết thay mà cậu nói đều là người Thanh Diệp từng tiếp xúc?
Trần Dật Hàm hình như không nghĩ đến điểm này, nên đã vặn hỏi
Vâng
Trong phòng chỉ còn lại tôi và Sếp Già
Cả hai đều im lặng
Sếp Giá đột nhiên đứng dậy, đi đến bên cạnh tôi
Sếp Già cũng lên tiếng:
Lâm Kỳ, cậu đừng có mang tâm lý chống đối, cũng đừng có tâm lý tuyệt vọng
Rồi sẽ có cách thôi
Đồng lòng hiệp sức, chúng ta sẽ nghĩ ra cách thôi.
Hai cái đầu trong mắt hết biến mất lại xuất hiện, tựa như bám theo cuộc đời của Sếp Già như hình với bóng
Chúng đang cười, đang hò reo, cùng giọng nói ác ý nói những lời ác ý
Mãi đến khi sếp Già biến thành một đứa trẻ sơ sinh, rồi biến mất ngay trong tay tôi
Tôi nhìn sững ba cái đầu kia, nhìn biểu cảm ẩn chứa ác ý của chúng, là biết chúng định làm gì
Tôi nghiến răng, hất mạnh tay của Sếp Già ra, trước khi Sếp Già đang nắm tóc của tôi té ngã, tôi đã nắm lấy cái đầu thò ra từ miệng Sếp Già, phát động năng lực, chớp mắt nó đã mất dạng.
Nhưng trong đôi mắt của Sếp Già, hai cái đầu còn lại đã bật cười sằng sặc.
Tôi xoa xoa t6hái dương:
Không thể khống chế được..
lần này, đã liên lụy những người vô can.
Khi tôi đang nói như thế, thì quay qua nhìn anh5 ta:
Trên kệ sách trong nhà tôi có hồ sơ của Thanh Diệp, trong đó có rất nhiều thông tin của những người mà họ đã tiếp xúc
Nếu là ngày thường, ông sẽ không bao giờ để bầu không khí nguội lạnh, luôn chuyện tr3ò với người ta, đề tài cũng không giới hạn, lúc nào cũng khiến người ta cảm thấy mát ruột mát gan
Trần Dật Hàm không phải mẫu người ôn h9òa như thế, lúc này cũng đang lạnh như băng, vẫn giữ lý trí tuyệt đối
Xảy ra chuyện rồi hả?
Trần Dật Hàm hỏi tôi
Ba cái đầu đểu nở nụ cười gian ác với tôi, mở miệng nói:
Này, chính là mày đúng không?
Giọng nói ấy giống hệt giọng Sếp Già, nó chồng lên nhau tạo thành âm thanh rùng rợn
Lão chưa chết mà.
Ba cái đầu nói tiếp:
Lão chưa chết mà
Lão từng ăn thức ăn từ rất lâu mà
Hai cái đầu kia vẫn tìm được kẽ hở giữa các ngón tay, tiếp tục nhìn tôi qua kẽ hở ấy
Lão đã ăn đồ ăn từ rất lâu rồi
Lão vẫn chưa chết mà.
Miệng của Sếp Già khẽ động đậy, cất giọng nói thều thào:
Lâm Kỳ..
Đủ rồi
Bình tĩnh lại.
Bạn ông ta quát một tiếng.
Nó đang hỏi tôi..
A..
á á!
Ông ta hét lên, quỳ thẳng xuống đất.
Bạn của ông ta cũng đã có chút run sợ, quay qua nhìn tôi
giết tôi đi.
Chuyện này là sao đây?! Đây là thứ gì vậy?
Lâm Kỳ!
Người đàn ông mặc đồ tây và Trần Dật Hàm đồng loạt la lên
Tôi nhắm mắt lại, phát động năng lực lần nữa
Thân thể của Sếp Già bắt đầu biến đổi
Người đàn ông mặc đồ tây sững sờ lùi lại mấy bước, vẻ mặt đầy kinh hãi, người còn lại thì sắc mặt đầy nghiêm nghị
Bắt đầu rồi..
chúng sắp bắt đầu hành động trong phạm vi lớn rồi.
Tôi khẽ nói
Bốn người rồi
Còn có một số người vô can, do có mặt ở hiện trường, cũng bị thiêu cháy cùng lúc.
Tôi đáp
Chuyện này có thể nhờ họ điều tra thử.
Anh ta thế này...
Ông cũng thấy rồi đấy, cách giải quyết của tôi chính là giết chết ông ta...
Không! Tôi muốn sống! Tôi không muốn chết! Tôi không muốn chết.
Người đàn ông mặc đồ tây gào lên
Thứ trong bụng ông ta đang nhổ lên, phát ra tiếng cười vô cùng khoái trá
Thân thể ông ta đột nhiên cứng đờ, đổ nhào xuống đất
Bạn ông ta chưa kịp bước tới, linh hồn ông ta đã bay lên
Tôi nghe thấy tiếng động của dây xích, nhìn thấy dây xích trên linh hồn ông ta và cả một sợi dây xích khác đang quần lên trên từng vòng dây xích ấy
Tôi giật bắn người, thậm chí đã có chút sững sờ
Dây xích màu đèn từ hư không vươn dài đến tựa như một đường ống, màu sắc đen tối đang từng bước thấm vào dây xích trên linh hồn của ông ta
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.