Chương 2124: Biết trước cái chết


Đã lâu tôi chưa từng sợ hãi đến thế.

Không phải cảm giác sợ hãi do bị Ông Trời tương lai nhắm tới, bị cái chết đe8 dọa, mà là một cảm giác sợ hãi nảy sinh một cách điên cuồng từ thẳm sâu trong lòng

Đây là nỗi sợ thuần túy, sợ 3đối với điều chưa biết, sợ quái dị
Âm thanh này chỉ có khi mở van mà không có nước mới có
Tôi càng bất an hơn, mắc vòi sen lên, chạy đến nhà bếp, tìm được van nước tổng
Van nước tổng đã khóa
Ý thức của tôi đã về lại hiện thực, tinh thần vẫn chưa ổn định
Cảm gi9ác giống như tác dụng phụ của năng lực bùng phát
Nhưng những gì tôi đã thấy, không phải ảo ảnh cực đoan do ý thứ6c của tôi sinh ra
Lúc xảy ra chuyện Bạch An, cổ ta không bị nhắm tới; ma chuyển phát nhanh không bắt cóc cô ta đưa đến thế giới tương lai, nhưng lần này, ma vương e là đang ra tay toàn diện, cô ta cũng không thoát được
Tôi lo lắng nhìn về phía Cục cảnh sát, nhưng lại không nhìn thấy gì cả
Cảm giác huyền ảo trước đây do năng lực của Nam Cung Diệu và Cổ Mạch kết hợp đã không còn
Vốn chỉ là bầu trời màu xám tro, đột nhiên đã biến thành màu xám đen.
Giống như tranh vải bị nhuốm màu từng lớp một, đứng ở xa xa, sẽ thấy được màu sắc đậm hơn, đường chân trời gần như là màu đen, nhưng đến gần, lại biến thành màu xám.
Cúi đầu xuống, tôi nhìn lại màu sắc trong gian phòng
Những hình ảnh ấy là có thật, là chuyện Sài Anh đã trải qua
Người phụ nữ kia đã trải q5ua chuyện quái dị thời còn học đại học, đã cầu cứu, tiến hành ủy thác Thanh Diệp
Diệu Nhiếp đã bị Thanh Diệp để ý tới vào lúc ấy
Tôi rụt cổ lại, đang đi về phòng chợt nghe thấy tiếng nước ở sau lưng.
Rào rào rào..
Tôi đờ đẫn quay đầu lại
Sự kiện này đã được xử lý êm xuôi
Nhưng lúc cô ta tốt nghiệp, những bạn học của cô ta đều bị mê hoặc, sau lưng đều có ma mặt xanh bám theo
Cô ta cũng đã vì chuyện này trốn ra nước ngoài
Âm thanh trong phòng tắm đã ngừng
Lúc này tôi chợt thấy lạnh
Trên người đã mặc áo giữ nhiệt mùa đông, nhưng chạy đến nhà bếp vẫn cảm thấy lạnh
Dép lê của tôi đã giẫm phải nước, nước đã thấm qua dép, dính vào lòng bàn chân
Gót chân tôi cũng đã cảm nhận được chất lỏng ẩm ướt
Không cần cúi đầu, tôi cũng có thể nhìn thấy vũng nước lan rộng trong nhà bếp, trải khắp nền gạch
Màu xám, màu xám, màu xám, một khối màu đen trong không gian màu xám..
Khối tròn tròn đang mở rộng ấy khiến tôi cảm thấy quen thuộc
Tôi giật bắn người.
và một bóng người màu đen trong ngôi nhà ấy
Đó là phía Cục cảnh sát.
Bóng người màu đen...
Tôi quay đầu qua, nhìn sang vòi sen đang xả nước liên tục
Lòng cảm thấy có chút thắc mắc, tôi bước tới, vặn khóa van nước
Van nước đã khóa, những vòi sen vẫn không ngừng chảy nước
Thế giới đen trắng xám lại xuất hiện
Xuất hiện liên tiếp, nên cũng khiến tôi đã phát hiện ra chuyển biến trong ấy
Màu xám đã nhiều hơn.

Ai gặp nạn?
Trần Dật Hàm hỏi

Sài Anh, một người ngày xưa từng ủy thác Thanh Diệp.
Tôi đáp, nhìn thấy Trần Dật Hàm khẽ chau mày lại, nên bổ sung thêm:
Lần này không phải Diệp Thanh làm, mà là ma vương ra tay với người có năng lực
Trước đó..
Bề mặt của nước đã gợn sóng lăn tăn, Tôi nhận ra nguy hiểm, không chạy ra khỏi nhà, mà sải bước, giẫm chân lên nước, chạy đến phòng ngủ
Tôi chụp lấy một mô hình người tí hon trên tủ đầu giường ngủ
Người tí hon được chế tạo thô sơ, nhưng có thể nhìn ra, đó là tượng Bồ Tát nào đó
Nỗi sợ khiến tim người ta ngừng đập là thật
Ảo ảnh đã khơi gợi trực tiếp thứ mà trong lòng cô ta sợ nhất.
Tay tôi siết chặt bệ cửa sổ
Cảnh tượng tôi vừa thấy chính là sự kiện quái dị có ta từng trải qua đã lặp lại lần nữa
Nhưng đó lại không phải là thật, đó chỉ là ảo giác do ma vương tạo ra.
Cô ta bị dọa chết tươi

Cậu tìm được thứ gì không?
Trần Dật Hàm hỏi
Quả đúng là tôi đã tìm ra chút gì đó
Trong cơ thể của tôi đã có thêm một thứ sức mạnh
e rằng cũng vậy...
Sài Anh có thể nghe thấy tiếng bước chân của hồn ma và ma mặt xanh, bản thân điều này đã là chuyện mà chỉ người có năng lực mới làm được
Năng lực của cô ta có lẽ rất yếu, có lẽ chưa được rèn luyện thêm bước nữa
Nhưng cô ta có năng lực, đó là điều không còn gì nghi ngờ

Ra ngoài đi
Cậu về được rồi.
Tôi sững người, ngoảnh đầu nhìn về hướng có tiếng nói vang lại
Tôi nhìn thấy nhà màu xám, nhà màu xám, nhà màu xám..
Đã dễ dàng chết đi như thế...
Tôi không thể đưa ra đánh giá như vậy được
Khoảnh khắc ấy, ý thức của tôi và cô ta đã hoàn toàn dung hợp, tôi đã hoàn toàn bị cô ta ảnh hưởng.

Năng lực của Tiết Tĩnh Duyệt, đã chuyển qua tôi.
Tôi gượng cười nói
Chuyện này chắc là do Diệp Thanh làm.
Năng lực của Tiết Tĩnh Duyệt đã chuyển qua tôi
Tiếng nước vang lên
Hơi ấm đang lan tỏa
Mặt gương bị hơi nước che lấp, chỉ còn lại một mảng trắng mờ
Vũng nước dân tích tụ, dâng lên đến mắt cá chân
Cuối cùng tôi đã cúi đầu xuống, nhìn nước đọng khắp sàn nhà
Nước đọng từ trong chuyển sang đục, chỉ trong cái chớp mắt
Bây giờ tôi đã hiểu tại sao Tiết Tĩnh Duyệt suy sụp đến mức tự sát
Cô ấy đã cảm nhận về cái chết của Gã Béo giống hệt Gã Béo, đây có lẽ là lần đầu tiên cô ấy tự do sử dụng năng lực của mình, không còn bị bà nội hạn chế nữa, năng lực của cô ấy không chỉ là nhìn thấy điềm báo mà còn là đích thân trải nghiệm cái chết
Cô ấy suy sụp là chuyện đương nhiên
Tôi siết chặt bức tượng, nhắm mắt lại, trong đầu chỉ nghĩ đến những câu chuyện Bồ Tát hiển linh, Bồ Tát cứu khổ cứu nạn
Bồ Tát trong tay hình như đang tỏa nhiệt, khiến lòng bàn tay tôi ẩm lên
Hơi ẩm từ tay lan đến đôi chân trong nước
Trong bồn nước, có tiếng nước nhỏ, giòn tan và quái lạ
Những âm thanh này đã dần yên lắng
Tôi lui một bước, cẩn thận lùi lại cho đến cửa bếp, chợt nghe thấy
chẹp
một tiếng
Tim tôi chợt thắt lại

Ma vương đến đó rồi! Bên Cục cảnh sát! Chúng đến tận chỗ đám A Thụy rồi...
Tôi vừa dứt lời, lập tức cảm thấy choáng váng
Hơi thở chết chóc từ trong lòng bàn tay lan ra, cuộn khắp người tôi
Ở ngay đây
Cửa ra vào dị không gian!
Tôi lập tức chỉ về hướng ấy la lên
Ngay lúc đó, tôi đã nghe thấy một âm thanh khác, vang lên cùng lúc với tiếng nói của tôi.
Trong đường ống hình chữ U của nhà bếp, nước đang không ngừng chảy ra.
ọc ọc, khục..
Dòng nước lúc chảy lúc không, trong ống nước phát ra âm thanh tựa như tiếng ho của người già
Tôi mong mình đi vào trạng thái ấy lần nữa, nhưng lập tức nhở đến năng lực của Tiết Tĩnh Duyệt
Năng lực của cô ấy là có thể biết trước tai ương, nếu đám Tí Còi bị tấn công và chết đi, chắc tôi cũng sẽ nhìn thấy được chút gì đó, có lẽ cũng giống như vừa rồi, có cùng cảm nhận với họ, hoàn toàn quên mất sự tồn tại của mình
Khi tôi đang nghĩ như thế, chợt cảm thấy cảnh vật trước mặt đã bắt đầu biến đổi
Tôi trở nên căng thẳng, nhấc tay lấy vòi sen xuống, liền thấy nước đã yếu đi
Tựa như đó chỉ là nước còn đọng trong vòi sen chảy ra
Tôi đã nghe thấy tiếng
ọc ọc
trong đường ống
Ngay lúc này, tôi cảm thấy có thứ gì đó chạm vào chân mình

Tôi giật mình, mở mắt ra

Nước đọng trong nhà đã đến cẳng chân.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.