Chương 2147: Tần sơ (3)
-
Hồ Sơ Bí Ẩn
- Khố Kỳ Kỳ
- 1474 chữ
- 2022-02-12 03:50:50
Tôi không thể xác định được tình hình của thị trấn Morris, nhưng càng lúc tôi càng chắc chắn nhận định của mình.
Nhận định này đã ma8nh nha trong khoảng thời gian ngắn ngủi khi tôi đến thế giới tương lai và nhanh chóng thành hình, trông thì có vẻ không đáng tin, nhưng ngẫ3m kĩ lại, những gì tôi đã trải qua trong một năm nay, từng ma vương mà tôi đã tiếp xúc, đều đang chứng minh cho nhận định của tôi.
9Hai thế giới, dung hợp nhau và cũng đề kháng nhau, nhưng những chuyện liên quan đến nhân tính thì như nhau
Con Behemoth đó..
đích xác là đã bất ngờ tấn công Diệp Thanh
Nếu Diệp Thanh chậm tay một chút, có thể anh ta sẽ không bị sao, nhưng thân thể tôi nhất định sẽ bị xé nát
Tôi vốn theo Kỳ Ninh bay qua đây
Lúc qua thì có dây xích của Kỳ Ninh làm tọa độ, lúc trở lại, đã có kinh nghiệm trước đó nên tôi dễ dàng phát hiện ra con đường cao tốc bị phá hoại và vùi lấp
So với đường thẳng nối liền hai điểm, thì đường cao tốc vẫn quanh co hơn một chút, phải lách qua một số vật thể hoặc tự nhiên hoặc nhân tạo, còn phải nhận biết dấu vết của con đường, tốn nhiều thời gian hơn một chút.
Tôi phải xóa sạch mọi chuyện liên quan đến ma
Tần Sơ vẫn đang lo lắng, tuy làm lơ thằng bé kia, nhưng thấy nó không chịu bỏ đi, liền chau mày lại
Một mình tôi lẻn qua đây
Trong đôi mắt ấy chỉ có hoang mang
Nó chợt sững sờ, tựa như chợt nhận ra mình đang làm gì, luống cuống lùi lại, biểu cảm trên mặt cũng đã trở thành ngượng ngùng
Nó cúi mặt, để lộ vành tai ửng đỏ
Bé gái bị giết chết ấy không phải rất ngây thơ sao? Tựa như người bình thường ở thế giới hiện thực, hoàn toàn không có nhận thức sự nguy hại trong phương diện này
Tần Sơ thoáng sững sờ:
Cậu..
nghĩ vậy à?
Không đợi tôi đáp lời, anh ta đã nói ngay:
Tôi đã theo Uống Giai Giai đến rất nhiều nơi
Năng lực của tôi có thể làm được đến mức độ nào?
Cũng như ông Trời thế giới tương lai đã làm..
Không, có lẽ còn khó hơn thế
Chúng đều muốn làm ma vương.
Tần Sơ nói đến đây thì thở dài:
Nhưng người sống lại ít ỏi như thế..
số lượng người sống có hạn
Nghĩ đến đây, tôi đã thấy tự tin hơn.
Ngẫm nghĩ lại một lượt, một năm này, Diệp Thanh chủ yếu thử thách tôi trên phương diện tâm lý
Năng lực của tôi cũng được rèn luyện một cách tự nhiên
không, cửa ra vào dị không gian trước của Thanh Diệp là nơi có khả năng nhất nhỉ? Trong tầm nhìn của tôi đã xuất hiện dây xích trên linh hồn mình
Hướng dây xích vươn dài đã thay đổi so với lúc trước, di chuyển về cửa ra vào dị không gian khác
Tần Sơ quay người, nhắm về hướng khu Dương Sơn, chuẩn bị lên đường
Nếu kỳ tích xảy ra, thì ngay tích tắc móng vuốt quái vật chạm vào mình, tôi đã phát động năng lực, xóa sổ tổn tại của nó trước
Những xác suất để kỳ tích xuất hiện là quá thấp.
Diệp Thanh nhốt con quái vật, còn ngăn nó chạy thoát không dưới một lần
Tôi bay lên, bay về hướng khu Dương Sơn một đoạn
Tôi nghe thấy có tiếng bước chân ở phía sau, ngoảnh đầu lại, thì thấy thằng bé kia
Theo chúng tôi làm gì?
Tôi hơi tò mò
Đều muốn nuốt chửng đối phương, còn không muốn để lại hậu họa
Cũng chính vì thế, đã cho Liễu Triệt, cho Diệp Thanh, cho tôi cơ hội chen tay vào.
Cộng với thái độ khó đoán của ngài Dương kia...
Nhưng suốt dọc đường, tôi đã có thêm người trò chuyện
Cậu đừng xem nó chỉ là một đứa trẻ.
Tần Sơ ngoái đầu lại, quan sát sau lưng một lát, mới bám theo tôi:
Trẻ con ở thế giới này không ngây thơ mấy.
Nhưng tôi đã gặp trẻ con ngây thơ ở thế giới này.
Tôi nhớ đến đối tượng từng nhập vào trong cảnh mộng
Bị ma núi Quảng Nguyên đùa bỡn, bị láng giếng trong khu chung cư hãm hại, bị người mình yêu mến ruồng bỏ..
Tôi thấy nắm tay siết chặt của nó đang run lên khe khẽ
Nếu nhóc muốn theo chúng tôi, thì cứ theo.
Tôi điềm tĩnh nói
Thằng bé ngẩng phắt đầu lên, vẫn như cũ trợn mắt nhìn tôi, vẻ mặt đầy thù hằn
Những người còn sống kia, có lẽ sẽ qua đây đấy.
Tần Sơ ngầm thông báo
Tôi nhìn về hướng mình đến, cũng là vị trí của khu Dương Sơn
Nếu cơ hội ấy đến, khu Dương Sơn..
Tẩn Sơ không mấy đồng ý, nhìn tôi, nháy mắt ra hiệu lia lịa
Tôi đều làm lơ hai người họ, tự mình bay tới
Tôi vẫn còn nhớ phương hướng
Tôi không dám bảo đã nhìn thấy toàn bộ diện mạo nơi này, những nơi này..
ít nhất thì trong thành trì ấy, không có đứa trẻ nào thơ ngây cả
Từ sớm chúng đã có nhận thức sẵn rồi, biết lúc còn sống làm gì, sau khi chết làm gì
Lần nào tính toán của anh ta cũng đúng..
nếu là đánh bạc, thì tính đến hiện tại, anh ta đã toàn thắng.
Cái giá tôi phải trả là cực lớn..
Có lẽ nó muốn đánh lén chúng tôi, tìm cơ hội trả thù, hoặc là, muốn nắm được hành tung của chúng tôi, để trao đổi với ma vương khác
Không thì trên bản chất nó không khác gì Uông Giai Giai, cũng là thành phần cơ hội.
Những suy đoán này đều tan thành mây khói khi chạm vào đôi mắt của thằng bé
Ông Trời thế giới tương lai cũng chưa chuyển hướng hoàn toàn lịch sử của thế giới hiện thực, tẩy não thành công
Hai bên, đều bừng bừng dã tâm.
Dã tâm quá lớn.
Ngay cả đặt hồn ma ở thế giới hiện thực cạnh ma vương thế giới tương lai thì Mạc Vân cũng chưa chắc đã thua ngài Dương.
Cuộc chiến dai dẳng của đôi bên chỉ còn cách phải tiếp tục
Liễu Triệt không cùng bạn mình dẫn đám quái vật giết sạch người ở thế giới tương lai
Anh ta ngạc nhiên nhìn tôi bằng ánh mắt dò hỏi
Tôi nhớ đến lần cuối cùng mình thấy Diệp Thanh
Anh ta đang bảo vệ thân thể tối
Tổi nhận thấy thực ra mình không cần làm gì cả.
Bây giờ tôi có làm gì thêm cũng vô ích
Có thể thành công hay không, phải xem khi cơ hội đến tôi có thể đảo ngược triệt để thời gian của thế giới hiện thực được hay không
Ma vương có lẽ mạnh hơn 6người có năng lực, mạnh hơn người bình thường
Cái mạnh này được xây dựng trên môi trường nguy hiểm ở thế giới tương lai.
Nó5i cách khác, nếu có cùng một khởi điểm, đặt người bình thường ở thế giới hiện thực và người bình thường ở thế giới tương lai cạnh nhau, sẽ không có ai chiếm được ưu thế tuyệt đối cả
Nó đã ra tay từ sớm, cấy ghép khái niệm về ma vào đầu người ta, nhưng vẫn chưa thể khiến tất cả mọi người vững tin vào sự tồn tại của hồn ma
Trong khi không có ai lại không hay biết gì về
ma
.
Mà điều tôi phải làm, lại hoàn toàn ngược lại.
Người cha nó ngưỡng mộ, tôn thờ là ma vương có biệt danh Người Giữ Thành
Dù thành trì đã bị phá hủy, người trong gia tộc đã chết, cư dân vốn sống ở đây đều đã bỏ đi thì nó cũng không thể rời khỏi đây, càng không thể đi theo chúng tôi mới phải.
Suy nghĩ của tôi là suy nghĩ của người lớn.
Tín ngưỡng của một người sống có thể cung cấp bao nhiêu sức mạnh cho ma vương, còn phải xét lại tình huống
Chất lượng có sự khác biệt, nhưng số lượng vẫn nắm then chốt.
Anh ta vô cùng ngậm ngùi, vẻ sầu não lại càng rõ ràng hơn
Cho nên, chúng đều muốn thông qua cửa ra vào, qua bên đó giết người, phát tán sợ hãi?
Tôi hỏi
Tấn Sơ gật đầu:
Đây chính là nơi tồn tại vấn đề
Đổi lại là cậu, nếu cậu không tìm được công việc thích hợp tại Dân Khánh, cậu có chuyển đến thành phố khác tìm việc không?
Chắc có.
Tôi ngẫm nghĩ kĩ, rồi cười.
Tôi đã đọc nhật ký của cha nên đương nhiên hiểu rõ, tôi không thể chuyển đi nơi khác, không thể rời khỏi Dân Khánh
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.