Chương 2160: Đón tiếp (2)



Mẹ...
Tiếng của thằng bé vang lên, nghẹn ngào, cuối cùng đã bật khóc oa oa.


Lại có bóng người xuyên qua, đứng bên cạnh bóng người kia,8 dang đôi tay, ôm lấy đối phương
Diệp Thanh có lẽ cũng đã đưa năng lực của cô ấy cho tôi.
Và cả Trần Dật Hàm nữa
Tôi không trả lời ngay
Ngay trong khoảnh khắc này, tôi không nhớ đến Diệp Thanh
Đây có lẽ là tin tốt.
Nhưng giống như trước đây tôi đã hỏi Tần Sơ, anh ta có muốn mọi thứ quay lại như xưa hay không, hay muốn trả thù thành công
Quay đầu lại, nhìn bóng 9lưng một nam một nữ tuổi thanh niên kia, mà khóe mắt chợt cay xè
Bóng họ dần biến mất ngay trước mặt tôi, con đường nhỏ cũng dần biến th6ành những cánh hoa bay tung trời, mất dạng ở trước mặt
Giống như lập trình trên máy tính, vận hành theo lập trình.
Cũng như Ông Trời
Có lẽ Hàn Vân sẽ biến thành Ông Trời sau mấy ngàn năm nữa cũng không biết chừng
Trước khi chết, Cổ Mạch đã nghe thấy âm thanh của thế giới tương lai
Năng lực của anh ta đã đủ khả năng xuyên qua hàng rào chắn giữa hai thế giới
quy tắc thuần túy
Tuy là quy tắc khá phức tạp, nhưng cũng là quy tắc

Cho nên...


Cậu định làm như thế à?
Tần Sơ chợt hỏi.
Nhưng lòng tôi cũng vì vậy mà trĩu nặng
Âm thanh Cổ Mạch nghe thấy là âm thanh của ma, không phải ma, thì cũng là những âm thanh nằm ngoài phạm trù của người sống bình thường, hoặc là linh hồn hoặc người có năng lực..
Những con đường ấy biến mất, cảm nhận cũng biến mất, tôi chỉ còn nghe thấy tiếng nói của trẻ con
Tôi còn lờ mờ nghe thấy tiếng súng đạn, nghe thấy tiếng chửi bới tức giận và tiếng trò chuyện điểm tĩnh
Ít nhất, đã bị dao động ở phương diện này
Ý thức sổ đông hội tụ, từ đó khiến thể giới hiện thực biến đổi, âu cũng là chuyện bình thường.
Cũng đâu phải không có người lớn trong sáng, lương thiện, giữ được tâm hồn thuần khiết

Do có một đứa trẻ đã vứt bỏ bản thân, mới có Địa Phủ như thế...
Tôi nói ra sự thật còn tàn nhẫn hơn
Tần Sơ hỏi:
Gì cơ?

Họ không buông xuôi.
Tôi biết, mình đã nghe thấy âm thanh ở thế giới hiện thực
Năng lực của Cổ Mạch làm được điều này
Đây có lẽ là do Trần Hiểu Khâu..
tuy cô ấy không phải người có năng lực, nhưng là Quỷ Sai chuyển kiếp, bản thân đã có năng lực đặc biệt

Cha..
Nó lại gọi tiếng nữa, khóc sướt mướt
Họ khom lưng, nghiêng người tới, tựa như đang âu y3ếm ôm thứ gì đó
Hai người họ đều không phải người thường, cũng không phải người có năng lực bình thường

Là vậy sao? Nếu vậy...
Tần Sơ vẫn đang hoang mang
Tiếng khóc của thằng bé đã không thấy đâu
Dây xích trong không trung cũng5 đã mất
Tôi nghĩ vu vơ thể chứ không mấy tin chuyện này
So với Hàn Vân, Diệp Thanh có khả năng làm được chuyện này hơn
Mấy ai chịu làm như thế? Không còn cái tôi..
tình cảm, tư tưởng, đều không còn à?
Tần Sơ lắc đầu:
Chuyện như vậy...
Anh ta lại lắc đầu.
Người Giữ Thành sao...

Tôi quét mắt qua một lượt, nhìn thấy nhiều con đường hơn
Tôi tin anh ta cũng đủ quyết tâm để xóa bỏ tính cách con người của mình, hóa thân thành một quy tắc nào đó mà anh ta chấp nhận.
Tần Sơ nhăn mặt như khỉ ăn ớt.
Trước đây tôi cũng từng tin, từng suy nghĩ về tương lai ấy, nhưng không mấy tha thiết
Bây giờ cũng cũng không mấy tha thiết
Mới toanh, tràn trề sức sống, khiến người ta khao khát – một thế giới tương lai mới
Đó là thế giới mới do Hàn Vân mở ra
Tôi còn cảm nhận được một thứ cảm xúc khác
Đó cũng là một cảm giác phức tạp do nhiều cảm xúc hòa trộn với nhau

Hai người vừa rồi..
đó rốt cuộc là gì? Là năng lực của cậu? Tôi nhìn thấy con đường vươn dài từ dưới chân của cậu...
Tần Sơ hoang mang nói
Nhưng nếu như..
thực sự đến lúc ấy, chắc tôi sẽ đưa ra quyết định.
Tôi mỉm cười, cảm thấy nỗi hoang mang trước giờ đã tan biến.
Tôi nhận biết theo bản năng, rằng đó là những con đường Hoàng Tuyền
Đường Hoàng Tuyền nối liền Địa Phủ
Điều này cũng không có gì lạ
Ma vương ngang nhiên xuất hiện trước mặt mọi người, cộng thêm bước đệm từ mấy sự kiện lớn trước đây, bất kì ai cũng đã thay đổi thế giới quan rồi
Hình ảnh Người Giữ Thành và mẹ của thằng bé đương nhiên không phải chính họ, không phải linh hồn của họ
Đó chắc là hình dạng do Hàn Vẫn biển ra
Tần Sơ sững sờ:
Vứt bỏ bản thân...


Xóa bỏ tính cách con người, biến thành một..
Tôi lờ mờ nhận thấy, mình sẽ tạo ra một tương lai như thế nào
Bên tại tôi đã vang lên rất nhiều âm thanh, kẻ sống, người chết, hiện tại, quá khứ và cả..
Xung quanh chỉ một màu tối đen
Tần Sơ hình như đã nín thở rất lâu, lúc này mới lên tiếng, nói lộn xộn:
Vừa rồi..
Tôi quay người, nhìn ra sau lưng
Không thấy bóng người bé xíu như trong dự đoán
Tôi dùng năng lực của anh ta mà nghe được tiếng nói chuyện, âm thanh chiến đấu, điều này chứng tỏ bên thế giới hiện thực đã xảy ra sự biến đổi vô cùng lớn
Rất có thể, bản chất của thế giới hiện thực cũng đã phát sinh biến đổi
Những con đường ấy mang hình thái bán trong suốt kỳ lạ, chốc chốc sẽ chuyển thành màu đen, phát ra ánh sáng và một chút hơi thở
Tôi cảm nhận thấy năng lượng lưu chuyển trong cơ thể mình
Tôi nghe thấy tiếng người, tiếng khóc của trẻ con, nghe thấy chúng gọi cha, mẹ, ông bà nội, ông bà ngoại..
Tiếng của chúng chồng lên nhau, tình cảm ấy tựa như rót thẳng vào linh hồn tôi
Địa Phủ đã mất rồi...
Ngay khi nảy lên suy nghĩ này, tôi lại cảm nhận thấy một nguồn năng lượng khác đang lưu chuyển trong cơ thể
Nó được đón đến Địa Phủ rồi.
Tẩn Sơ chau gắt chân mày lại:
Địa Phủ đã...

Địa Phủ mới.
Địa Phủ do Hàn Vân tạo ra
Tôi nhớ đến hình dáng của Hàn Vân, mà thầm thở dài trong lòng
Anh ta không trả lời được
Người ở thế giới hiện thực chọn cách đánh trả, nhưng chưa chắc là sẽ mong muốn mọi thứ quay lại như xưa, mong muốn ma vương chưa bao giờ xuất hiện.
Tẩn Sơ hơi thất vọng, gượng cười một lát, nụ cười đã chuyển thành tự mỉa mai:
Vì trẻ con trong sáng hơn? Bất kể là trẻ con ở đây, hay trẻ con bên kia? Không phải vậy sao?

Anh ta ngậm ngùi, trong giọng nói mang chút không cam lòng

Đường Hoàng Tuyền.
Tôi giải thích:
Hai người kia..
hình ảnh của Người Giữ Thành và mẹ của thằng bé, có thể xem là Quỷ Sai
Nhưng cảm giác này đã nhanh chóng bị bóp chết
Chính tôi đã bóp chết hai luồng năng lượng đang bừng bừng trong người mình
Nếu sự thật là vậy thì đích xác sẽ khiến người ta không cam lòng
Trẻ con gian ác đâu phải không có, sự ác độc thuần túy ấy, đâu nhất định chỉ xuất hiện ở người lớn

Này, cậu...
Tần Sơ ngập ngừng:
Vi đã nhìn thấy thằng bé ấy và những chuyện vừa rồi..
mà cậu thực sự muốn làm như thế à?

Có người đã cho tôi nhìn thấy một tương lai
Nhưng tương lai như thể lại quá bé nhỏ
Một tương lai chỉ dành cho trẻ em

Địa Phủ ấy chỉ có trẻ em mới được đến
Nó chỉ đón trẻ con đi.
Tôi đánh tan ảo tưởng của Tần Sơ
Tôi chỉ nhìn lại dây xích trên linh hồn mình
Hàn Vân..
cộng với Thang Ngữ và Diệp Thanh, suy nghĩ của họ, hình như tôi đã hiểu được đối phần
Qua thằng bé kia, tôi có cảm giác như mình đã nhìn thấy một thế giới mới
Cảnh tượng và nhân vật khổng cụ thể, nhưng tôi có thể tượng tượng ra cảnh tượng như thế

Họ không buông xuôi.
Tôi khẽ nói

Anh không làm được chuyện như thế đúng không?
Tôi hỏi, nhưng trong lòng đã có câu trả lời

Đương nhiên là không
Tim tôi tựa như đã vì vậy mà yếu mềm đi.
Trong tôi trào lên cơn xúc động mà bản thân khó kiềm chế nổi và đã có chút mất kiểm soát năng lượng trong cơ thể.
Trực giác bảo với tôi, trong quá trình tối nghịch chuyển thời gian, tôi sẽ nhìn thấy một thế giới hiện thực hoàn chỉnh
Khi về đến điểm bắt đầu mọi chuyện, tôi sẽ giống như Hàn Vân, sẽ bừng hiểu ra.
Nó biến thành người mà trẻ con muốn gặp nhất, để đưa chúng vào Địa Phủ
Nó đã mở đường Hoàng Tuyền tới thế giới tương lai.
Nhưng những âm thanh ấy đều không thể nghe rõ nội dung, chỉ có thể cảm nhận được giọng điệu của người trong cuộc
Trong đầu tôi không khỏi hiện lên một số hình ảnh
một thứ âm hưởng của tương lai.

Trong người tôi, có năng lực mới đang xao động.

Thu Tử Dương...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hồ Sơ Bí Ẩn.