Chương 271: Bí mật 20 năm trước, doanh hoàng ra tay


Cái tên Denton Dole rất nổi tiếng, hễ là người tiếp xúc với máy tính thì không ai là không biết anh ta.

Anh ta là hack8er hàng đầu trong Liên minh hacker ẩn danh, thực lực và địa vị chỉ xếp sau lão đại của liên minh này.

Có điều đến tận3 bây giờ, chưa ai từng gặp lão đại của Liên minh hacker ẩn danh, thậm chí có người phỏng đoán rất có khả năng căn bản người đ9ó không hề tồn tại, chưa biết chừng đó chỉ là trí tuệ nhân tạo mà thôi.
Để đô vào tháng chín vẫn rất nóng, cô mặc áo cộc tay, làn da trắng tựa sử, hệt như miếng ngọc thượng hạng.
Đây là lần đầu tiên Mục Duy Phong chính thức gặp Doanh Tử Khâm.
Trước buổi hẹn, anh ta đã nghĩ rất nhiều. Dù sao Mục Vũ Khê vẫn luôn nhấn mạnh cô gái xinh đẹp bao nhiêu, nói là còn xinh đẹp hơn bất kỳ tiểu thư danh giá nào nhưng đến khi thật sự gặp được Doanh Tử Khâm, Mục Duy Phong cảm thấy chỉ dùng từ xinh đẹp để miêu tả cô thì căn bản là không đủ.
Ông cụ Phó trầm mặc trong phút chốc, chầm chậm nói:
Ồ, rất tốt.

Ông từng nghe đến cái tên Biman này.
Biman là thương hiệu xa xỉ nổi tiếng hiện giờ trên thế giới, có thể nói là đứng đầu thế giới trong lĩnh vực nước hoa.
Cô nhớ rất lâu về trước, Giang Nhiên nói với cô suýt nữa Phó Quân Thầm đã đánh chết người, rất nguy hiểm, khuyến cô tránh xa anh một chút.
Giờ xem ra chắc hẳn người đó chính là thành viên dòng chính của nhà họ Mộng rồi. Giang Nhiên có thể biết được chuyện này là vì lúc ấy cậu ta ở giới cổ võ. Giới cổ võ và giới cổ y thông với nhau, truyền tin tức cũng rất nhanh.
Nhưng bất kể là giới cổ võ hay là cổ y, liên hệ với thế giới bên ngoài đều bị cắt đứt. Nếu không có ai dẫn dắt, căn bản là không ai có thể tìm được vị trí của giới cổ võ và giới cổ y. Doanh Tử Khâm không nói gì, lông mi rủ xuống như đang suy nghĩ gì đó.
Giống với Oloris, Biman cũng thuộc Tập đoàn Venus nhưng cao cấp hơn nhiều.
Ngự Hương Phường là nước hoa truyền thống của nước Hoa, Biman vô cùng hứng thú với nó.
Phó phu nhân không ngờ trông ông cụ Phó lại có vẻ như rất không hứng thú, bà ta hơi gượng gạo.
Phó Minh Thành mím môi:
Bố, vậy bổ nghỉ ngơi trước đi, chúng con xuống đây.
Ông cụ Phó phất tay, nằm trên ghế đung đưa, nhắm mắt, rất nhanh sau đó liền ngủ mất.
Vợ chồng hai người ra ngoài.

Dạo này ông cụ hay ngủ lắm.
Phó phu nhân khá lo lắng:
Có cần đến bệnh viện kiểm tra không?

Anh nhận điện thoại, nói vài câu xong mới cúp máy.
Sau khi nói chuyện với Phó Quân Thâm xong, ông cụ Phó nhìn Phó Minh Thành và Phó phu nhân:
Có chuyện gì sao?


Lão gia tử, có một tin tốt.
Phó phu nhân cười nói:
Minh Thành đang liên hệ với Biman. Nếu liên hệ được, Ngự Hương Phường của chúng ta có thể tiến quân vào thị trường quốc tế rồi.

Nhưng chính vì như vậy nên mới không ai có thể lợi dụng được lỗ hổng của hệ thống.
Trừ phi kỹ thuật máy tính của người đó có thể cao hơn Denton Dole. Nếu không, cứ hễ nảy sinh ý định lợi dụng lỗ hổng của hệ thống, người đó không những không thành công mà ngược lại còn bị hệ thống phát hiện ra.
Những mạng xã hội khác và cư dân mạng trên Weibo không thể ngờ được ban tổ chức lại đưa ra thông báo nhanh đến vậy.
Hơn nữa, lại còn dẫn cả tên của Denton Dole.
Trong phút chốc, tài khoản mạng xã hội tên Sunshine và nhóm người hùa theo kia liền im lặng.

Đến rồi, đến rồi, phản đòn nhanh như gió xoáy. Nhìn thấy chưa? Dựa vào tài hoa và tri thức thực sự đấy.


Duy Phong, cháu đừng thấy áp lực.
Thịnh Thanh Đường nói:
Tiểu thần y nói mình chữa bệnh phải xem duyên số, dù sao nhà cháu cũng đã trả tiền rồi.

Mặc dù ông vẫn không hiểu rốt cuộc cái duyên số kia là gì.
Mục Duy Phong gật nhẹ đầu.

Ông cụ có muốn đưa thì nó cũng không muốn nhận.
Phó Minh Thành hơi mất kiên nhẫn:
Huống chi nó cũng không biết điều chế nước hoa, quản lý Ngự Hương Phường kiểu gì?

Phó phu nhân than nhẹ:
Nói thì nói vậy, ai bảo 20 năm trước đi.

Chuyện 20 năm trước, quả thật chẳng ai muốn nhắc lại cả. (1)

Chị ơi!
Mục Vũ Khê đặt điện thoại xuống, lập tức đi qua:
Thực sự rất cảm ơn chị, anh trai em đã khỏi hắn rồi.

Chuyện nhỏ.
Doanh Tử Khâm gật nhẹ:
Tôi qua đây xem qua thôi, tôi còn có việc, đi trước nhé.

Sau khi đặc biệt chào Thịnh Thanh Đường, cô lại đẩy cửa rời đi. Mục Duy Phong thấy bên ngoài có một chàng trai cao lớn, rắn rỏi. Nhìn từ chỗ anh ta thì chỉ có thể lờ mờ thấy góc mặt tuấn tú của chàng trai.
Mục Duy Phong nhanh chóng dời mắt.
Một bên, Thịnh Thanh Đường vẫn luôn cầm điện thoại nhắn tin đột nhiên cất tiếng:
Ai, Duy Phong, chẳng phải cháu luôn muốn gặp tiểu thần y sao? Con bé nói mình tiện đường, vừa hay bây giờ có thể qua bên này.

Mục Duy Phong hơi ngẩn người:
Cô ấy muốn qua đây ạ?
Thịnh Thanh Đường còn chưa trả lời, tiếng gõ cửa phòng bệnh vang lên.
Một giây sau, cánh cửa được mở ra, cô gái đội mũ bóng chày đi vào.
Tuy rằng nghe qua danh xưng hacker này thì có6 vẻ như là đây một nhóm người luôn làm chuyện thất đức, nhưng kỳ thực không phải. Ban đầu từ hacker dùng để chỉ những cao thủ5 máy tính có niềm yêu thích to lớn với kỹ thuật máy tính và có trình độ cao siêu. Nếu kỹ thuật máy tính không giỏi thì không xứng với cái danh hacker.
Liên minh hacker ẩn danh hội tụ gần như tất cả hacker đứng đầu thế giới. Họ còn từng giúp IBI cứu người từ tay không ít tội phạm quốc tế.
Cũng vì lão đại Liên minh hacker ẩn danh quá bí ẩn, vì thể hiện tại Denton Dole đại diện cho người có kỹ thuật máy tính mạnh nhất. Ủy ban tổ chức mời anh ta đến làm app trả lời câu hỏi quả thật là lấy dao giết trâu để mổ gà.
Kể cả có mượn sức của bài Tarot, cô cũng không thể xem được chuyện gì đã xảy ra trong quá khứ của Phó Quân Thâm.
Hai mươi năm trước, đây là mốc thời gian rất quan trọng.
Cô đã từng hỏi ông cụ chung chuyện này, song ông cụ Chung cũng không rõ tình hình lúc đó, chỉ nói là có không ít người đến nhà họ Phó, thành phố Hộ còn hỗn loạn một khoảng thời gian.
Doanh Tử Khâm vừa thắt dây an toàn, vừa hỏi:
Hồi nhỏ anh sống ở Đế đô à?


Ừ.
Phó Quân Thâm thản nhiên trả lời, lần này không giấu giếm chuyện gì:
Anh đến Để đô hồi năm tuổi, sau đó vào giới cổ võ.

Tay Doanh Tử Khâm ngừng một chút.

Đã mời bác sĩ của bệnh viện Số 1 đến rồi.
Phó Minh Thành nói:
Bác sĩ nói không vấn đề gì, cơ quan trong cơ thể người già đã bắt đầu lão hóa nên mới hay ngủ.

Phó phu nhân nghe vậy liền gật đầu.
Thấy sắc mặt của Phó Minh Thành không quá tốt, bà ta chần chừ một chút, nói tiếp:
Tôi thấy ông cụ vẫn chưa bỏ ý định đưa Ngự Hương Phường cho Quân Thâm đầu. Dù bây giờ ông có liên lạc được với bên Biman, đến lúc đó e rằng cũng chỉ là làm lợi cho người khác mà thôi.

Mục Duy Phong gật đầu cười nhẹ:
Em lợi hại lắm.

Cuộc thi lần này có sự tham gia của học sinh cấp ba ở hơn hai trăm quốc gia trên thế giới.
Mục Vũ Khê có thể đạt thành tích này đã là rất lợi hại rồi.

Bên ngoài bệnh viện Đế đô.
Trên xe.

Sáng thứ hai, Doanh Tử Khâm trở về trại huấn luyện.
Cô vừa về đến nơi đã thấy Phong Việt và Đằng Vận Mộng ngồi bên bàn.
Mục Vũ Khê không hề có hứng thú với chuyện này, cô ấy vẫn hưng phấn như cũ:
Em nói anh nghe này, người đứng đầu bảng tổng thành tích lợi hại quá đi mất. Chỉ trong một tiếng rưỡi, anh ấy đã thành công lội ngược dòng, tiến thẳng lên hạng nhất.

Mục Duy Phong tự nhiên cũng nghe nói đến chuyện của ISC. Anh ta xoa đầu Mục Vũ Khê:
Em cũng đăng ký ư?


Đăng ký rồi.
Mục Vũ Khê gật gật đầu:
Chương trình học của lớp 10 không nặng lắm, thời gian làm bài của em cũng khá nhiều, giờ em đang đứng trong tốp hơn 700 người.

Doanh Tử Khâm hơi khép mắt lại.
Phó Quân Thâm đánh tay lái, điện thoại bên cạnh lúc này bỗng reo lên.
Là ông cụ Phó.
Thịnh Thanh Đường lại lấy ra một xấp vé, nhét vào tay Mục Duy Phong: Đây là vé vào cửa triển lãm thư họa được tổ chức vào tháng sau. Lúc đấy cháu cũng khỏe lại rồi.

Mục Duy Phong nhận lấy vé, hỏi một câu:
Người đó là ai vậy ông?


Bạn của tiểu thần y, cũng ở thành phố Hộ.
Thịnh Thanh Đường lại cảm thán một tiếng:
Đúng là người ưa nhìn chỉ chơi với người ưa nhìn.


Cuối cùng tôi đã nhận ra có vài người không thể chịu được việc chúng ta giỏi, không có ai vào tốp ba thì nói chúng ta là kẻ thất bại, vào rồi thì lại bị nói ăn gian.


Ngồi đợi chung kết quốc tế năm sau. Đến lúc đó đối đầu trực tiếp, xem xem các người còn nói thế nào được nữa.

Sau khi ban tổ chức đưa ra thông báo, chủ tài khoản Sunshine kia lập tức xóa tài khoản, song điều này cũng không ảnh hưởng đến việc dân mạng lần theo những dấu vết khác để tìm hiểu.
Trên bàn đặt thiết bị cơ giới vật lý do hai người chế tạo, có điều sắc mặt của họ đều không tốt lắm.

Doanh Tử Khâm đi qua, ánh mắt hơi dừng lại:
Cái máy này hỏng rồi?


Tả Lê không cho cô tham gia nhiệm vụ này, cô cũng không quan tâm.

Với thực lực của Phong Việt và Đằng Vận Mộng, chế tạo một thiết bị cơ giới vật lý thì có đáng là gì.

Nghe vậy, Phong Việt đập mạnh bàn, phẫn nộ nói:
Chắc chắn là có người giở trò. Bản thiết kế của tôi và Mộng Mộng không sai, không thể hỏng được.

Là có người động tay chân vào rồi.
Doanh Tử Khâm vươn tay xoay xoay trang bị hình lập phương trên bàn, lạnh nhạt:
Bộ phận nòng cốt đã bị phá hỏng, không dùng được nữa.



Chắc không phải đâu.
Đằng Vận Mộng cũng rất buồn bực:
Sau khi làm xong tớ để nó trong phòng rồi khóa lại, ai có thể động vào chứ?
Doanh Tử Khâm không nói gì, vẫn còn đang nghịch trang bị hình lập phương trong tay.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hôm Nay Thiên Kim Lại Đi Vả Mặt.