Chương 197: Độc môn trả thù (4)



Lão gia hoả, dám đánh lén lão tử, ăn một chuỳ của lão tử ta.


Đồng Cương đang cực kỳ tức giận hét lớn một tiếng, đồng thời khi đang hét, người của hắn đã chuyển động, đại chuỳ trong tay mang theo một luồng kình phong cường đại đánh về Mã Thành Phong.

Thấy thế ,Mã Thành Phong nhanh chóng né tránh, với công lực của hắn cũng vị tất có thể chịu được một chuỳ của Đổng Cương hàm chứa sự phẫn nộ cùng thần lực trời sinh phát ra, vì vậy hắn phải tránh ngay.

Sau khi Mã Thành Phong tránh được một chuỳ, một chuỳ nữa của Đổng Cương lại đến, Mã Thành Phong không dám ngạnh tiếp, lại tiếp tục né tránh.

Hai người một thì vung đại chuỳ công kích, một kẻ thì né đòn, tóc độ thật kinh nhân, nháy mắt Đổng Cương đã đánh ra hơn mười chuỳ, hơn nữa chuỳ sau nhanh hơn chuỳ trước.


Lão gia hoả, có can đảm thì đừng trốn, cùng lão tử ngạnh đấu tám mươi hiệp.


Thấy Mã Thành Phong chỉ một mực tránh đòn, Đổng Cương vốn đang tức giận thì càng thêm giận giữ, đang công kích, không nhịn được bèn nói ra.

Mã Thành Phong vẫn chỉ né tránh, không nói năng gì

Chốc lát, Đồng cương đã đánh ra hơn mười chuỳ, hơn nữa mỗi chiêu lực đạo đều kinh nhân, tuy nhiên đều không trúng Mã Thành Phong, nhưng lại trúng mặt đất bốn phía xung quanh Mã Thành Phong, nhất thời âm thanh
bình… bình…
vang lên không dứt, bụi đá trên mặt đất bay lên tứ tán, hơn nữa tốc độ hai người vốn rất nhanh, nên thân ảnh hai người dần trở nên mơ hồ không nhìn rõ.

Độc môn cùng Trương Ngọc Oánh chúng nữ đều khẩn trương giương mắt nhìn hai người đánh nhau.

Lúc này ,trong mắt Niên Dữ Hành đột nhiên loé lên một tia âm độc, ngón tay hướng về phía hai người giữa sân nhẹ nhàng bắn ra một tia phấn mạt, động tác nhỏ này tịnh không ai phát hiện ra, ngay cả mấy người Trương Ngọc Oánh nhìn thấy, cũng chỉ là thấy ngón tay của lão hơi nhúc nhích, không hề để ý.


A! cái gì vậy ? thật là thơm.


.Lúc này , Đổng Cương đang đánh đột nhiên ngửi thấy một mùi thơm lạ, một mùi thơm thật là thơm, không kìm được bèn thốt lên, nhưng không hề lùi lại, không hề dừng bước tấn công.


Ôi chao! chuyện gì thế này, đầu lão tử sao choáng váng quá.


Khi đại chuỳ của Đồng Cương đánh về phía Mã Thành Phong, trong mắt Đồng Cương chợt hiên ra hơn mười Mã Thành Phong, đại chuỳ trong tay không biết đánh phía nào ,đồng thời ,một loại cảm giác mơ hồ truyền lại.kien


Đồng Cương, mau bế trụ hô hấp ,mùi thơm đó có độc.


Nghe thấy tiếng la của Đồng Cương, Trương Ngọc Oánh ở ngoài đã minh bạch đối phương sử dụng độc, bèn vội lên tiếng đề tỉnh, nhưng đã muộn, khi Trương Ngọc Oánh vừa lên tiếng, bính bính hai tiếng Đồng Cương bị trúng độc đã đổ dài trên mặt đất, đại chuỳ trong tay cũng rớt bên cạnh.


Các người đã làm gì Đồng Cương vậy


Lãnh Ngưng Vũ ở bên nhìn thấy sự việc đột nhiên biến hoá, không nhịn được lạnh giọng hỏi.


Yên tâm
Niên Dữ hành lạnh giọng nói
hắn chỉ bị trúng mê dược tam thời hôn me, không sao cả , lại nói bọn ta muốn dùng các ngươi để trao đổi Tử Kiếm .Làm sao có thể dễ dàng lấy tính mệnh các người được.



Động thủ, không đựoc hạ thủ lưu tình.


Đột nhiên, trong tai Lãnh Ngưng Vũ chúng nữ vang lên truyền âm của Trương Ngọc Oánh, chúng nữ nghe vậy thì ngơ ngẩn, tiếp đó tay rút trường kiếm ra khỏi bao, hướng về mấy người Niên Dữ Hành chuẩn bị công kích.

Đồng thời khi Trương Ngọc Oánh truyền âm, người đã như thiểm điện bắn tới Độc môn chúng nhân, nhưng mục tiêu tịnh không phải Mã Thành Phong, Niên Dữ Hành, Dư gia huynh đệ bất kỳ một người nào trong bốn người, mà là mấy tên độc môn đệ tử đằng sau bọn chúng, bởi vì Trương Ngọc Oánh biết rằng việc động thủ là không tránh khỏi, cũng hiểu đạo lý tiên hạ thủ vi cường, bởi vậy nàng mới yêu cầu xuất thủ , đồng thời nàng minh bạch độc môn dùng độc lợi hại, tuy nhiên nàng có Hổ Phách thần châu khồn sợ độc của Độc môn, khi cuộc chiến bắt đầu, mấy nàng không tránh khỏi việc chia nhau ra, nàng sẽ không có thời gian chiếu cố bọn Lãnh Ngưng Vũ,bởi vậy mục tiêu của nàng là mấy Độc môn đệ tử đằng sau, giết hết bọn chúng, sau đó cầm chân bốn người Mã Thành Phong, không cho bọn chúng có cơ hội phóng độc, bọn nàng không còn phải sợ độc của đối phương nữa.

Khi Trương Ngọc Oánh di chuyển, Mã Thành Phong cũng chuẩn bị nghênh tiếp, thấy nàng vòng qua mình, liền minh bạch mục tiêu của Trương Ngọc Oánh không phải mình, mà chính là mấy tên thuộc hạ đằng sau, mấy tên này tuy không được xem là Độc môn cao thủ, nhưng dùng độc cũng thuộc hàng nhất lưu.


Đối thủ của ngươi là ta.


Đúng lúc Mã Thành Phong chuẩn bị chuyển thân cứu mấy tên thuộc cấp đằng sau, thì cũng vừa vặn bị Lãnh Ngưng Vũ ngăn cản.

Lãnh Ngưng Vũ một kiếm hưỡng về Mã Thành Phong, Mã Thành Phong đành bất lực, bỏ ý định cứu thuộc hạ đằng sau, nghênh đón Lãnh Ngưng Vũ.

Mấy người đúng phía sau Mã Thành Phong chỉ thấy một bóng người chớp lên, không kịp có phản ứng gì, đã bị Trương Ngọc Oánh phát khí kình cường đại chấn bay đi, chỉ có Quan Văn có võ công cao hơn mới kịp có phản ứng lại, song chưởng vội vàng phát kình khí vào Trương Ngọc Oánh.

Với võ công của hắn dĩ nhiên không phải đối thủ của Trương Ngọc Oánh, bị nội lực cường đại của nàng chấn bay ra ngoài.

Đồng thời tại chỗ mấy người vừa bị bay đi, Trương Ngọc Oánh thân ảnh đột nhiên tăng tốc, thần tốc lướt tới bên cạnh chúng, điểm trúng tử huyệt, làm chúng ngủ say vĩnh viễn.

Quan Văn thần tình kinh hãi nhìn Trương Ngọc Oánh, không tưởng được mấy đồng bạn của mình ngay lập tức đã bị đối phương giết chết, kinh hãi đồng thời, năm ngón tay cử động liên tục, hướng về địa phương của Trương Ngọc Oánh bắn ra nhiều đạo phấn nhạt, rõ ràng là phóng độc vào Trương Ngọc oánh.

Như cảm ứng được Quan Văn phóng độc vào mình, Trương Ngọc Oánh lạnh lùng nhìn Quan Văn đột nhiên lắc mình một cái đã ở bên cạnh Quan Văn, khi Quan Văn còn chưa có một phản ứng nào, đã bị Trương Ngọc Oánh điểm trúng tử huyệt.

Quan Văn sau khi chết hai mắt vẫn còn đầy nghi vấn, vốn hắn không hiểu vì cái gì mà Trương Ngọc oánh không hề sợ độc của mình, nhưng hắn đã vĩnh viễn không còn cơ hội nữa.

Đồng thời lúc Lãnh Ngưng Vũ hướng vào Mã Thành Phong công kích, Tuyết Nhi, Nguyệt nhi, Xuân nhi ba cô gái trường kiếm trong tay cũng xuất khỏi vỏ ,phân biệt hướng về Niên Dữ hành, Dư gia huynh đệ tiến hành công kích, nhưng Niên Dữ Hành ,Dư gia huynh đệ tại lúc bị ba người đồng thời công kích vào mình, cũng đồng thời xuất chưởng đón đỡ, mấy người nháy mắt đánh thành một nhóm hỗn loạn.

Đối thủ của Niên Dữ Hành là Tuyết Nhi, Tuyết Nhi mặc dù từ khi cùng Ngô Lai giao hợp công lực đại tăng, kiếm pháp được Trương Ngọc oánh chỉ điểm, cả Thiểm Thiên Quyết loại tuyệt thế thân pháp cũng đã dạy cho nàng, khiến nàng chưa đến nửa tháng đã trở thành nhất lưu cao thủ, mặc dù chưa đả thông nhâm đốc nhị mạch, nhưng cũng không còn xa nữa. Nhưng khi đối diện với Niên Dữ Hành lão cáo già gian hoạt, hơn nữa kinh nghiệm giang hồ vô cùng phong phú lão luyện, như bị kiểm soát ở khắp nơi , công lực căn bản vô pháp phát huy toàn bộ, nhưng bằng Thiểm Thiên Quyết chủng loại tuyệt thế thân pháp chạy xung quanh Niên Dữ Hành, Niên Dữ hành cũng nhất thời cũng không làm gì được Tuyết Nhi.

Đối thủ của Nguyệt nhi và Xuân nhi là Dư gia huynh đệ, võ công lợi hai nhất của Dư gia huynh đệ là hai người hợp kích chi thuật , hai người chính là thân huynh đệ( anh em ruột) , giữa anh em ruột chung dòng máu, có cảm giác tâm linh tương đồng, dùng nhị nhân hợp kích chi thuật càng như cá gặp nước , trong giang hồ có rât ít người đánh bại được, mà hai người thật sự có loại tương thông cảm giác này , càng thêm có gắng nỗ lực luyện tập hợp kích chi thuật.

Nguyệt nhi và Xuân nhi từ bé đã ở cạnh Trương Ngọc Oánh hầu hạ Trương Ngọc Oánh, hai người thậm chí so với chị em ruột còn thân thiết hơn, hiểu biết về nhau đã tích luỹ hơn mười năm, cảm giác huyết mạch tương liên này cũng không hề kém Dư gia huynh đệ, hơn nữa hai người còn được Trương Ngọc oánh truyền thụ võ công trong Tử Thiên động phủ, mặc dù tư chất hai người không bằng Trương Ngọc Oánh, nhưng võ công hai người cũng tuyệt đối là nhất lưu cao thủ.

Nguyệt nhi và Xuân nhi cùng Ngô Lai giao hợp, làm cho nội lực hai người đại tăng, nhưng do hai nàng căn bản chưa bao giờ trải qua đấu tranh sinh tử cùng kinh nghiệm, còn Dư gia huynh đệ thì không giống thế, đã thành danh cao thủ giang hồ hơn mười năm, cũng không biết đã trải qua bao nhiêu trân đánh sinh tử, kinh nghiệm phong phú làm sao hai nàng có thể so sánh được, bởi vậy Xuân nhi và Nguyệt nhi bị Dư gia huynh đệ chế trụ mọi mặt, vô pháp thi triển tuyệt học, nhất thời rơi vào hạ phong.

.Lúc này, Mã Thành Phong cùng Lãnh Ngưng Vũ đang đánh nhau vô cùng kịch liệt, võ công của Lãnh Ngưng Vũ mặc dù cùng Ngô Lai giao hợp, sử dụng song tu chi pháp làm võ công đại tăng, nhưng đối diện với nàng hiện không phải một cao thủ bình thường, mà là người đứng đầu Độc môn ngũ đại trưởng lão, một thân võ công chỉ dưới cao thủ Độc môn môn chủ Độc Vương Thạch Nguyên, làm sao nàng có thể dễ dàng đối phó được.kien

Mặc dù Lãnh Nhưng Vũ được Ngô Lai dạy cho Thiểm Thiên Quyết, nhưng đối diện là Mã Thành Phong có công lực đã đạt tới mức tuyệt đỉnh cao thủ, nên không thể hiện được một chút uy lực nào, chỉ trong chốc lát, Lãnh Ngưng Vũ bị Mã Thành Phong phát ra kình phong cường đại bức tới nỗi không thể hoàn thủ, trán đã dần lấm tấm mồ hôi, hiển nhiên đã có vẻ mệt mỏi.

Trương Ngọc Oánh lạnh lùng nhìn mọi người đang đả đấu, đột nhiên lắc mình hướng về phía Mã Thành Phong, song chưởng mang theo cường phong cường đại tập kích vào hậu bối của Mã Thành Phong.

Mã Thành Phong mặc dù có khả năng dễ dàng hoá giải công kích của Lãnh Ngưng Vũ, nhưng nếu muốn nhanh chóng khống chế Lãnh Ngưng Vũ thì không phải dễ dàng, cho nên hắn lựa chọn phương pháp làm tiêu hao công lực của Lãnh Ngưng Vũ, chỉ cần khống chế được Lãnh Ngưng Vũ, đến lúc đó không cần tốn chút lực nào cũng có thể bắt bọn Trương Ngọc Oánh mấy người phải nghe lời, Tính toán của hắn quả là không sai, đáng tiếc tính toán này của hắn quả là vô pháp thực hiện.

Đúng lúc Mã Thành Phong né đòn công kích của Lãnh Ngưng Vũ, đồng thời một chưởng kích vào bả vai Lãnh Ngưng Vũ, đột nhiên có cảm giác dằng sau lưng một đạo kình phong ập tới, trong lòng nhất thời cả kinh, vội vàng thu chưởng tránh đi, cũng không thể chú ý tới sự tấn công của Lãnh Ngưng Vũ nữa.


Vũ Nhi, muội giúp bọn họ, lão gia hoả này giao cho ta.


Lúc này , trong tai Lãnh Ngưng Vũ vang lên truyền âm của Trương Ngọc Oánh.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.