Chương 282: Diễm Ngộ Giao Dịch
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 2014 chữ
- 2019-09-05 02:22:37
"Tiền bối quá khách sáo" Ngô Lai nghe vậy mỉm cười đáp. "Vừa rồi vãn bối đã có nhiều chỗ đắc tội, mong tiền bối đại lượng bỏ qua." Nói xong, liền hướng tới Yến Vân Thiên hành một lễ.
"Không cần khách sáo với lão phu. Đã bại tức là bại, lão phu cũng không phải chịu không nổi sự thất bại này". Thấy Ngô Lai hướng đến mình hành lễ, Yến Vân Thiên vội vàng đáp lễ. "Lão phu đã bại, tất sẽ đáp ứng yêu cầu của ngươi. Khi nào môn phái vô danh của các ngươi chính thức được thành lập thì ta tự nhiên sẽ tìm các ngươi, theo lời của ngươi, làm trưởng lão môn phái vô danh này."
Ngô Lai nghe vậy liền đáp:"Nếu tiền bối đã đáp ứng, vãn bối xin cảm tạ. Để qua một đoạn thời gian nữa vãn bối sẽ phái người đến tiếp đón tiền bối."
"Không cần lúc nào cũng gọi ta là tiền bối, nay ta đã là bại tướng dưới tay ngươi, ta sẽ gọi ngươi là môn chủ, ngươi cứ trực tiếp gọi thẳng tên của ta."Yến Vân Thiên cười khổ nói. "Không có nghĩ mình lại thua trong tay một người trẻ tuổi. Nếu bị những lão bằng hữu biết được, không bị cười nhạo mới là lạ."
"Đã như vậy, vãn bối sẽ gọi tiền bối là Yến lão" Ngô Lai nói. "Yến lão quá khách sáo rồi, nếu không phải vừa rồi Yến lão hạ thủ lưu tình, ta làm thế nào là đối thủ của Yến lão chứ."
Yến Vân Thiên không để ý tới lời nói của Ngô Lai, mà lạnh lùng nói: "Ta đã đáp ứng làm trưởng lão nhưng ta cũng có một điều kiện. Nếu môn chủ không đáp ứng điều kiện này, ta có thể từ chối lời đã hứa." Nghe vậy, ba người Ngô Lai đều ngẩn ngơ.
Sau khi phát ngẩn, Ngô Lai vội hỏi: "Yến lão, có cái gì khó khăn cứ nói ra, ta nhất định thỏa mãn tiền bối." Yến Vân Thiên gật gật đầu ,suy nghĩ một lúc mới nói: "Ta có một cô cháu gái, môn chủ các ngươi đều đã gặp qua. Không biết môn chủ nghĩ cháu gái lão phu như thế nào, có thể gọi là tuyệt thế mỹ nhân chứ?"
Nghe vậy, Ngô Lai ba người đều ngẩn ra, lúc này mới nhớ cô cháu gái của Yến Vân Thiên quả thật xinh đẹp đến động lòng người.
"Đó là đương nhiên" Sau khi phát ngốc, Ngô Lai liền đi tới, đáp nhanh: "Tôn nữ của Yến lão tự nhiên là có dung mạo xinh đẹp như hoa, là tuyệt thế mỹ nhân, có lẽ trên giang hồ không có mấy người có thể sánh được với lệnh tôn nữ, không biết là ai có được phần phúc đó nữa."
Yến Vân Thiên nhìn Ngô Lai, gật đầu: "Tôn nữ lão phu đã được 20 tuổi, cũng đã đến tuổi lập hôn phối. Lão phu muốn vì tôn nữ tìm một lang quân như ý, không biết môn chủ nghĩ thế nào?"
"Điều này đương nhiên là chuyện tốt, là chuyện vui a." Ngô Lai nói. "Không biết Yến lão đã tìm được lang quân như ý cho lệnh tôn nữ chưa?"
Yến Vân Thiên gật đầu, nói: "Tìm được rồi, hơn nữa lão phu phi thường hài lòng, tin rằng cháu gái lão phu nhất định càng thêm vừa ý vì ta đã tìm được một lang quân như ý cho nó."
"Phải không, nói vậy Yến lão nhất định đã tuyển được một thiếu niên anh tuấn, võ công hơn người."Ngô Lai nói."Đến lúc đó Yến lão không được quên báo cho chúng ta biết, để chúng ta có thể uống rượu mừng của lệnh tôn nữ đó nhé."
"Đó là đương nhiên. Nếu môn chủ uống quá ít, lão hủ sẽ không nguyện ý đâu." Nghe Ngô Lai nói vậy, Yến Vân Thiên liếc mắt nhìn Ngô Lai với vẻ cổ quái. Ánh mắt lão cực kỳ quái dị, bất quá Ngô Lai tịnh không hiểu vì sao Yến Vân Thiên lại có vẻ cao hứng đến thế.
Lí Lương và Giang Chánh một mực dùng ánh mắt lộ vẻ kỳ quái nhìn Yến Vân Thiên, rốt cuộc là thế nào chứ. Lúc này Lí Lương nhìn thấy vẻ quái dị của Yến Vân Thiên tựa hồ đoán ra được điều gì đó mà Giang Chánh cũng nhìn Yến Vân Thiên với vẻ mặt nghi hoặc.
Ngô Lai nói: "Yên tâm đi Yến lão, đến lúc đó ta nhất định sẽ không uống ít đâu. Thật là không biết Yến lão vì lệnh tôn nữ tuyển lang quân như ý là người phương nào?"
Yến Vân Thiên trên mặt càng thêm cổ quái, liếc mắt nhìn Ngô Lai, lúc này mới nói: "Chính là môn chủ ngươi." Nghe vậy, Ngô Lai ba người ngẩn ngơ, đặc biệt là Ngô Lai, vẻ mặt không thể tin được nhìn Yến Vân Thiên: "Yến lão nói giỡn à" Ngô Lai cười khổ nói: "Yến lão đừng nói đùa với ta."
"Lão phu nói thật" Yến Vân Thiên đột nhiên thay đổi vẻ mặt vừa rồi, lạnh lùng thốt:"Nếu ngươi đáp ứng yêu cầu này của lão phu, lão phu cũng sẽ đáp ứng làm trưởng lão cái cẩu môn phái gì đó của ngươi."
Ngô Lai cười khổ nói: "Tiền bối không cần lấy hạnh phúc cả đời của lệnh tôn nữ ra đùa giỡn mà ta cùng lệnh tôn nữ bất quá cũng chỉ mới gặp mặt, ngay cả cơ hội nói chuyện cùng lệnh tôn nữ cũng không có, lệnh tôn nữ như thế nào lại đồng ý được chứ?"
"Cái này ngươi không cần quan tâm." Yến Vân Thiên nói. "Chỉ cần ngươi đồng ý, cháu gái ta tự nhiên sẽ nghe ta nói, đồng ý với hôn sự này."
"Tiền bối, thứ tiểu tử khó có thể đáp ứng điều kiện này của tiền bối."Sau một lúc chần chừ, Ngô Lai mới nói.
Nghe vậy, Yến Vân Thiên sắc mặt khẽ biến, lạnh lùng thốt: "Như thế nào, chẳng lẽ cháu gái lão phu diện mạo không đủ xinh đẹp, không thể làm ngươi hài lòng?"
Ngô Lai cười khổ nói: "Tiền bối, lệnh tôn nữ trời sanh lệ chất, trong chốn giang hồ tuyệt đối có thể gọi là tuyệt thế mỹ nữ, bất luận kẻ nào nhìn thấy đều sẽ thích lệnh tôn nữ. Nguyên nhân chính là vãn bối đã có thê thất, đã thế không chỉ là một người, sẽ không thể đem lại hạnh phúc đích thực cho lệnh tôn nữ."
"Có thê thất thì làm sao?" Yến Vân Thiên lạnh lùng thốt: "Đại trượng phu có ba thê bốn thiếp đó là chuyện bình thường. Nếu các ngươi không đáp ứng điều kiện này của lão phu, lão phu cũng sẽ không gia nhập môn phái gì đó của các ngươi."
"Tiền bối, cái này vãn bối thật sự không thể đáp ứng."Trầm mặc một lát, Ngô Lai đành phải bất đắc dĩ lắc đầu cười khổ nói.
Nghe vậy, Yến Vân Thiên lạnh lùng thốt: "Đã như vậy,lão phu cũng không miễn cưỡng, lão phu cũng không cần tuân thủ lời hứa gia nhập làm trưởng lão cái cẩu môn phái gì đó nữa. Thời gian không còn sớm, lão phu không có thời gian nói bậy cùng các ngươi, lão phu cũng cần phải trở về." Không đợi Ngô Lai đáp lại, Yến Vân Thiên xoay người bỏ đi.
"Thiếu gia, người cũng nên đáp ứng điều kiện của Yến tiền bối đi, bằng không tất cả cố gắng của chúng ta đều uổng phí. Thêm nữa, cháu gái của Yến tiền bối đích thực là tuyệt thế mỹ nữ, nếu người đáp ứng, Yến tiền bối sẽ toàn tâm toàn ý trợ giúp thiếu gia."
Trong tai Ngô Lai truyền đến tiếng truyền âm của Lí Lương. Ngô Lai không trả lời, chỉ nhìn về phía Lí Lương và Giang Chánh.
"Thiếu gia, thuộc hạ nói cho người một việc, Yến tiền bối là một quái nhân. Hôm nay hắn thua dưới tay thiếu gia, dù không chiếm được tiện nghi, bất quá thiếu gia yên tâm, Yến tiền bồi tịnh không có ý tứ gì. Nếu thiếu gia lấy được tuyệt thế mỹ nữ làm môn chủ phu nhân, cũng là một điều phi thường tốt." Nhìn Ngô Lai đang nhìn về phía mình, Lí Lương truyền âm nói.
Yến Vân Thiên ra điều kiện quả thật có chút không nguyện ý nhưng theo lời Lí Lương thì cũng có lý. Tuy Yến Vân Thiên thua dưới tay hắn nhưng lại đem cháu gái tâm địa thiện lương gả cho hắn. Muốn tìm cho cháu gái mình một như ý lang quân, lấy điều kiện này ép buộc hắn, bởi vì lão biết hắn nhất định muốn lão gia nhập vào phe hắn.
"Tiền bối, xin dừng bước" Khi Yến Vân Thiên đi xa chừng ngoài trượng thì Ngô Lai đột nhiên kêu lên. Có lẽ biết Ngô Lai nhất định bị thuyết phục nên lão đi không nhanh chút nào. Nghe tiếng Ngô Lai, lão chầm chậm xoay lại, thản nhiên nhìn hắn, gương mặt thoáng nét cười bởi vì lão biết Ngô Lai muốn nói điều gì đó.
Ngô Lai nói: "Tiền bối, ta tạm thời đáp ứng trước điều kiện của tiền bối. Nếu lệnh tôn nữ không đồng ý thì coi như hủy bỏ, không biết ý tiền bối thế nào?"
"Được, bất quá cháu gái lão phu nhất định đồng ý. Nếu nó không đồng ý, lão phu cũng không miễn cưỡng, cũng sẽ làm việc cho môn chủ."
Ngô Lai gật gật đầu không nói gì. Ở bên cạnh, Lí Lương, Giang Chánh mặt thoáng nét cười.
"Thời gian không còn sớm. Tôn nữ ta cũng đang chờ. Nếu các ngươi có gì cần, đến khách điếm tìm ta." Yến Vân Thiên nhìn ba người rồi liếc mắt nhìn bầu trời đã khuya, mở miệng nói.
"Yến lão cáo từ."Ngô Lai nói "Có việc ta sẽ đi tìm lão."
Yến Vân Thiên gật gật đầu, xoay người ly khai.
"Thiếu gia, có Yến tiền bối gia nhập, thực lực chúng ta tăng nhiều." Nhìn bóng lưng Yến Vân Thiên rời xa, Lí Lương nhịn không được nói.
Ngô Lai không nói gì, trên mặt không biết là nét cười khổ hay là có thêm một mỹ nữ mà cao hứng.
"Thiếu gia, người định thành lập môn phái gì?" Lí Lương hỏi.
Ngô Lai lắc lắc đầu đáp: "Chưa nghĩ ra, để tính sau đi."
Lí Lương nói: "Nếu chúng ta quyết định thành lập môn phái vậy phải tìm một trú địa, như vậy mới có thể thành lập một môn phái chính thức."
Ngô Lai nghe vậy gật gật đầu, nhìn bốn phía, lúc này mới trầm ngâm nói: "Các ngươi nghĩ nơi này thế nào? Nơi này trước kia là khiếu tạp viện.
Người của nơi này một đêm bị giết hại toàn bộ. Tạp viện biến thành không viện mà chung quanh cũng rất ít người ở."
"Thiếu gia, địa phương này được rồi." Nãy giờ không nói gì, bây giờ Giang Chánh mới lên tiếng: "Chỉ cần từ nơi này tu kiến lại, đích thực là không sai, chính địa phương này." Bên cạnh, Lí Lương gật gật đầu, không nói gì.
Ngô Lai gật gật đầu, nói: "Đã vậy, nhiệm vụ kiến tạo nơi này giao cho các ngươi, về tiền bạc các ngươi không cần quan tâm."
"Dạ, thiếu gia. Thuộc hạ nhất định hoàn thành nhiệm vụ." Lí Lương, Giang Chánh đồng thời đáp.
"Thời gian không còn sớm, các ngươi về khách điếm trước đi."Ngừng một lát, Ngô Lai bảo.
Lí Lương, Giang Chánh gật gật đầu. Lí Lương hỏi: "Còn thiếu gia?"
Ngô Lai nói: "Ta có chút việc muốn đi xử lý, các ngươi về trước đi."
"Dạ, thiếu gia" Hai người mặc dù nghi hoặc nhưng cũng cùng đáp, không hỏi nhiều, xoay người ly khai.
Ngô Lai nhìn bóng lưng hai người đi xa, lắc lắc đầu, lúc này mới xoay người ly khai tạp viện.