Chương 284: Thăm Lương Mị (2)
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 1645 chữ
- 2019-09-05 02:22:37
"Ngươi gạt ta" Lương Mị kiều mỵ liếc mắt nhìn Ngô Lai, nói: "Đã nhớ người ta, vì sao không sớm đến gặp người ta, hại người ta lo lắng thương tâm. Ngươi nhất định chỉ nghĩ đến Trương tỷ tỷ các nàng, căn bản không có đặt người ta ở trong lòng" Trong lúc nói, gương mặt nàng có vẻ nghiêm túc nhưng lại có thêm dáng vẻ vô cùng động lòng người.
"Mị nhi, phu quân như thế nào lại gạt nàng chứ" Hai tay hắn vuốt ve không ngừng trên thân thể Lương Mị, cười nói: "Nếu nàng không tin, ta chứng minh cho nàng xem"
"Chứng minh cho ta xem?" Lương Mị nhẹ nhàng đẩy tay hắn qua một chút, không hề có vẻ tức giận, nói: "Ngươi chứng minh thế nào? Không lẽ moi tim ngươi ra à? Ngươi là kẻ phong lưu, đã có Trương tỷ tỷ các nàng vẫn không thấy đủ, thấy sắc đẹp là mê đắm, không cần nhìn cũng biết là kẻ hoa tâm, sẽ không ai tin lời ngươi nói đâu" Nàng nói vậy nhưng không hề ngăn cản hai tay Ngô Lai, mặc cho chúng loạn động trên người nàng.
"Mặc dù phu quân có Oánh tỷ các nàng nhưng ta cũng đâu như nàng nói, chỉ mê đắm nữ sắc kia chứ" Ngô Lai cười khổ nói: "Mị nhi đã nói ta phong lưu vậy ta cũng đành thuận theo, chứng minh cho nàng xem a" Không đợi Lương Mị phản ứng, Ngô Lai đột nhiên ôm lấy nàng đi thẳng đến bên giường, hai tay đã đặt lên hai gò nhũ phong đầy đặn của nang, hắc hắc cười nói.
"Ân" Đôi gò nhũ phong mẫn cảm bị đánh lén, cái cảm giác tê dại này trong nháy mắt chạy khắp toàn thân, làm Lương Mị nhịn không được bật rên thành tiếng. Sau đó đột nhiên nàng rướn lên ôm lấy thân thể Ngô Lai, áp sát thân thể đầy đặn của mình vào người hắn. Hai mắt nàng tràn ngập lửa dục mãnh liệt, dục tính thiêu đốt khắp toàn thân. Ngô Lai rõ ràng cảm ứng được sự biến hóa của Lương Mị, không khỏi cúi đầu nhìn xuống Lương Mị đang nằm trong lòng mình, ngẩn ngơ một hồi. Lương Mị lúc này cả gương mặt cực kỳ hồng nhuận, trong mắt chớp động lửa dục, mị nhãn như tơ đến động lòng người, thân thể nóng rực của nàng áp vào người hắn hơn, không ngừng chà sát.
Nhìn bộ dáng động lòng người của nàng lúc này, bản năng nam nhân của Ngô Lai liền bộc phát, trong mắt lửa dục cũng đồng thời dấy lên. Hắn đặt Lương Mị lên giường, đôi ma thủ không ngừng vuốt ve khắp thân thể đầy đặn của nàng. Cơ thể của hắn áp xuống người nàng mà môi hắn cũng nhẹ nhàng xâm chiếm môi nàng. Khi Ngô Lai áp xuống người Lương Mị,nàng không tự chủ được liền đáp ứng Ngô Lai. Thân thể hai người không ngừng vặn vẹo quấn quýt trên giường. Lửa dục càng lúc càng cao, những tiếng rên rỉ không ngừng vang lên. Qua một lúc, cả hai đã hoàn toàn xích lõa, quần áo bay sang một bên,lửa dục hoàn toàn phát tiết.
"Ân,aaaa..." Một lát sau, trong phòng truyền đến tiếng rên rỉ đầy khoái lạc của hai người, thanh âm cực lớn, có thể truyền đi rất xa. May mắn là khuê phòng của Lương Mị lại nằm độc lập, lẻ loi trong sân, cách những phòng khác rất xa lại ít có người qua lại, cho nên hai người tận tình phát tiết dục hỏa, không kiêng kị chi hết.
Khi cơn kích tình qua đi, Ngô Lai và Lương Mị nằm ôm nhau, cùng hưởng thụ cơn đê mê sung sướng vẫn còn quấn quýt quanh thân thể cả hai người..
"Mị nhi, thân thể nàng thật là mềm mại, ngày càng đầy đặn, phu quân cũng ngày càng thích nàng a. Thân thể nàng thật làm cho ta một khắc cũng không muốn rời xa a" Ngô Lai lên tiếng, ánh mắt nhìn đăm đăm vào gương mặt đầy vẻ xuân quang của Lương Mị. Hai tay vuốt ve nhẹ nhàng khắp thân thể đầy đặn của nàng, đặc biệt ở song nhũ của nàng không ngừng sờ nắn mà hưởng thụ khoái cảm. Thỉnh thoảng hắn lại sờ nắn cặp đồn bộ của nàng, làm cho Lương Mị thỉnh thoảng lại bật tiếng rên ẩn ướt vẻ kiều mỵ mê hồn.
"Phải không, ngươi có phải thật sự thích thân thể người ta không?" Lương Mị khẽ nói. "Nếu ngươi thích lúc nào cũng có thể được" Nói xong lời cuối, trên mặt liền đỏ bừng. Chính mình mở lời mời gọi tình lang ân ái với mình khiến nàng phi thường cao hứng.
Hai tay Ngô Lai vẫn không ngừng vuốt ve thân thể nàng, trong miệng không muốn xa rời, nói: "Đương nhiên, thân thể Mị nhi vô cùng xinh đẹp, so với các nàng Oánh tỷ còn muốn đầy đặn hơn, phu quân vô cùng thích ôm thân thể Mị nhi a"
"Thật vậy chăng?" Lương Mị kinh ngạc nói.
Vẻ mặt kinh ngạc của nàng chợt lóe tia kỳ lạ, tiếp theo có chút u oán nói: "Ngô Lai, kỳ thật ta biết ngươi thích thân thể ta hơn là yêu ta. Bất quá... điều này cũng không sao. Chỉ cần ngươi có yêu ta là đủ rồi. Chỉ cần ngươi có yêu ta dù chỉ một chút thôi, ta cũng đã vui lòng, dù sao cũng còn có Oánh tỷ các nàng chờ ngươi yêu họ, quan tâm họ."
Nghe vậy Ngô Lai ngẩn ngơ, tiếp theo thành khẩn nhìn nàng, nhẹ nhàng nói: "Như thế nào nàng lại nói vậy? Nàng và Oánh tỷ các nàng đều giống nhau, phu quân đều sẽ đối xử tốt với các nương tử. Phu quân đều yêu các nàng như nhau, đều là chân tâm yêu các nàng, sẽ không bao giờ làm cho các nàng bị thương tâm cả."
Lương Mị gật gật đầu không nói gì, ánh mắt thâm tình nhìn hắn bởi vì nàng cảm nhận được tình ý chân thành của Ngô Lai, trong lòng càng cao hứng vạn phần.
"Ngô Lai, vừa rồi vì sao gương mặt chàng lại thay đổi như vậy? Hại người ta lo lắng muốn chết, cứ tưởng dâm tặc đối với người ta bất lợi. Nếu người ta có cái gì, thử hỏi làm sao gặp lại chàng. Đều là tại chàng, hại người ta vừa rồi thật kinh hoảng." Lẳng lặng ôm lấy hắn một lát, Lương Mị đột nhiên nói, đồng thời nhéo mạnh vào bên hông hắn, trên mặt lộ ra một tia thương tâm. Ngẫm lại tình huống vừa rồi, nàng không giận dỗi mới là lạ.
Ngô Lai cố nén đau, cười khổ nói: "Đều trách ta, đều trách ta không tốt, dọa Mị nhi, hại Mị nhi kinh hoảng. Phu quân từ nay về sau không dám làm vậy nữa" Vừa nói, cặp ma thủ vừa sờ loạn trên người Lương Mị, vuốt ve lên những chổ mẫn cảm trên người nàng.
"Ân, ân... không được sờ loạn, người ta không chịu được cảm giác này mà" Những chổ mẫn cảm trên người Lương Mị bị tập kích, nhịn không được bèn rên rỉ, hai tay vội vàng cản lại đôi ma thủ của Ngô Lai. Ngô Lai nghe Lương Mị nói, căng đôi mắt tràn đầy lửa dục nhìn nàng, đôi ma thủ sờ nắn lên đôi nhũ phong của nàng, tại nơi thần bí nhất trên người nàng, tấn công vào.
"Ây, không cần vậy, nếu muốn thì người ta cho chàng yêu mà" Cảm giác được sự biến hóa của Ngô Lai, Lương Mị cất tiếng rên rỉ, âm thanh đầy vẻ vũ mị, mị nhãn như tơ, càng có vẻ kiều diễm động lòng, cực kỳ mê người. Ngô Lai gặp phải vẻ mặt đầy mị lực của nàng, cùng cảm nhận được thân thể đầy đặn động lòng người của nàng mang đầy sự hấp dẫn, rốt cuộc không thể khống chế được lửa dục trong người, nháy mắt bộc phát, tấn công vào người Lương Mị. Khi hắn vào sâu trong nàng, nàng liền bật tiếng rên rỉ, lập tức đáp ứng lại hắn. Chỉ lát sau, căn phòng chỉ còn lại thanh âm rên ri lạc hồn, tiếng rên cực kỳ dâm mị làm cho người ta cơ hồ thổ huyết.
"A" Cũng không biết qua bao nhiêu thời gian, Lương Mị bị Ngô Lai rướn mạnh tới, khoan khoái kêu lên một tiếng vô cùng sung sướng, cả thân thể mềm nhũn ngã ập vào trong lòng Ngô Lai.
Ngô Lai ôm Lương Mị trong lòng, cảm nhận được khoái cảm cùng cực từ cơ thể nàng mang lại, đôi ma thủ vẫn không ngừng sờ nắn khiến cho nàng không ngừng bật ra những tiếng rên rỉ đầy vẻ kiều mỵ.
"Phu quân, có phải ngươi còn chưa thỏa mãn? Vậy thê tử sẽ tiếp tục hầu hạ phu quân"Cảm giác Ngô Lai chưa thỏa mãn, Lương Mị từ từ động đậy thân thể đang mềm ra của mình, nhẹ nhàng nói nhỏ bên tai Ngô Lai, trên mặt đầy vẻ hồng nhuận, dáng vẻ lại càng thêm mê người.
Nghe vậy Ngô Lai ngẩn ngơ, không khỏi tò mò nhìn Lương Mị. Ở trong lúc đó, Lương Mị đã rời khỏi thân thể Ngô Lai, thoáng do dự một chút, hai tay nhẹ nhàng nắm lấy tiểu huynh đệ cua hắn, há miệng nhẹ nhàng ngậm lấy. Ngô Lai vẻ mặt có chút quái dị, lẳng lặng nhìn động tác của nàng, trong ánh mắt thoáng kinh ngạc, chỉ có mỗi ý cười đầy vẻ dâm tà.