Chương 322: Tứ Đại Sứ Giả
-
Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành
- Mộc Dịch
- 2424 chữ
- 2019-09-05 02:22:42
"Thượng huynh, giao hắn cho ta, ngươi có thể toàn lực đối phó với đối thủ được rồi."
Người còn chưa tới đã có âm thanh già nua lan truyền tới tai Thượng Trung Dân ba người. Đợi khi hắn vừa dứt lời thì, hắn đã che ở trước mặt của Quỷ Ảnh nghênh chiến, tốc độ cực nhanh, so với Quỷ Ảnh không thua kém chút nào.
Nghe vậy, Thượng Trung Dân cũng không có nói gì, chỉ ngưng tụ công lực của mình nghênh đánh Quỷ Diệt, hai người hai cổ cường đại kiếm khí sắp va chạm vào nhau.
Cùng lúc đó, có ba người phân biệt đồng thời xuất hiện tại giữa không trung nơi Đỗ Thành, Tà Binh, Lưu Tinh Trạch, Quỷ Tâm, Tà Tâm, Tà Đao, Quỷ Kiếm, Vạn Phù, Đỗ Thành cùng Đoạn Lộ mọi người đang đánh nhau. Ba người kia không chút do dự phân biệt tiếp hạ xuống Lưu Tinh Trạch, Quỷ Tâm cùng Tà Tâm ba người.
Nhìn lại phía bên kia, khi bốn người này xuất hiện chỉ trong chốc lát, liền từ phía ngoài phủ viện bay vút tới hai mươi cao thủ, phương hướng bọn họ bay vút chính là phía Tà Nhân cùng Thập Đại hộ vệ và đám đệ tử của Thiên Vương môn còn sót lại không nhiều lắm.
Hai mươi cao thủ này rõ ràng so với đám đệ tử còn lại của Thiên Vương môn thì công lực cao hơn một bậc, nên vừa đến liền hạ xuống đám người Tà Nhân cùng Thập Đại hộ vệ kia lập tức tung ra đón sắc bén công kích, trong nháy mắt liền cùng bọn chúng tiến hành khối tấn công lẫn nhau.
Bình! Bình! Bình!
Lúc này thì, liên tục mấy tiếng nổ vang lên, khiến cho cả phủ viện đều bị run lên, Quỷ Diệt cùng Thượng Trung Dân gặp nhau. Cường đại kình khí tương giao với nhau khiến cho sự vật bốn phía hết thảy điên đảo.
Sau khi kình khí biến mất, giữa không trung Quỷ Diệt cùng thân ảnh của đám người hiện ra rõ ràng. Sau khi bị cường đại kình khí va chạm vào bọn họ, tất cả đều không tự chủ được bay về phía sau hết tung ra ngoài.
Phịch! Phịch! Phịch!
Rơi xuống đất đầu tiên là Quỷ Diệt cùng Thượng Trung Dân, nhưng cước bộ không có đứng vững, không tự chủ được lui về hơn mười bước. Bọn họ đều bị cường đại kiếm khí cùng dư kình đẩy lui, chẳng những như thế, dư âm của kiếm khí phá nát quần áo trên người bọn họ, làm bọn hắn thoạt nhìn không thể hình dung được, nếu như bọn hắn không có hộ thể chân khí kịp thời ngăn cản dư âm của kiếm khí, chỉ sợ bọn họ đã bị kiếm khí mạnh mẽ kia xuyên thấu qua thân thể mà chết.
"Hô! Hô!"
Hai người mới vừa dừng lại, từ trong khóe miệng bỗng chốc không nhịn được há mồm phun ra một vòi máu tươi, chứng tỏ họ đã bị thương không nhỏ. Bọn họ cơ hồ đồng thời vận công áp chế, không ngừng hướng đối phương công kích.
Bùng! Bùng! Bùng!...
Theo sau là hơn mười tiếng nổ, Tà Binh, Quỷ Tâm, Lưu Tinh Trạch, Quỷ Kiếm, Tà Đao cùng Đỗ Thành, Vạn Phù, Đoạn Lộ cùng bốn người thần bí vừa xuất hiện tương giao, kình khí cường đại vô cùng tựa hồ muốn phá hủy tất cả bên trong phủ viện, tiếng nổ thật lớn liên tục gây ra tiếng vang khiến cho đại địa đều bị run rẩy, thân thể bọn họ cơ hồ đồng thời bị hất về phía sau, đảo bay vút ra ngoài.
Phịch! Phịch! Phịch!...
Sau khi rơi xuống đất, mọi người còn chưa có đứng vững, nên liên tục lui về phía sau vài bước chân. Bọn họ đều cơ hồ đảo phi đi ra ngoài bốn năm trượng. Chỉ thấy lúc này Tà Binh cùng Đỗ Thành sắc mặt đều là cực kỳ tái nhợt, rõ ràng lần tương giao này, khiến cho bọn họ tiêu hao không ít chân khí, hơn nữa còn khiến bọn họ bị trọng thương. Bên cạnh đó Quỷ Tâm, Tà Tâm cùng đám người và Vạn Phù, Đoạn Lộ đều có vẻ chật vật.
Chỉ có Quỷ Ảnh, Lưu Tinh Trạch cùng bốn người Thần Bí vừa mới xuất hiện là bình yên vô sự. Lưu Tinh Trạch hai mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm người đã ngăn cản sự công kích của mình, vẻ mặt không có bất cứ biểu hiện gì. Quỷ Ảnh cũng chỉ lẳng lặng nhìn đối thủ của mình, bởi vì do mang theo mặt nạ nên căn bản là nhìn không thấy vẻ mặt của hắn lúc này, cũng không thể pháp đoán ý nghĩ trong lòng của hắn. Bất quá, đối thủ của hắn có thể cảm giác từ trong ánh mắt hắn được sự tiếc nuối trong lòng hắn.
Sự xuất hiện đột nhiên của bốn người kia chính là bốn lão giả, đều khoảng năm mươi tuổi, từ trên người lan tỏa ra khí thế cho biết công lực của bốn người không phải tầm thường, sẽ không thấp so với bọn Thượng Trung Dân bốn vị Trưởng lão của Thiên Vương môn.
Lúc này, bốn lão giả kia lạnh lùng quét ánh mắt liếc nhìn Quỷ Diệt cùng đám người kia một cái, khi ánh mắt của bọn họ chạm vào đám thi thể được chất cao như núi thì sắc mặt nhất thời đại biến, mặc dù nhanh chóng khôi phục nguyên bổn chính mình dáng vẻ lạnh lùng, nhưng khi ánh mắt của bọn họ thu hồi có lóe ra những tia sát khí.
Hai mươi cao thủ vừa mới xuất hiện bên kia, bất quá cùng Tà nhân và Thập Đại hộ vệ giao đấu chừng mười chiêu, liền bị kinh động bởi tiếng nổ vang của sự va chạm hai luồng kiếm khí Quỷ Diệt cùng Thượng Trung Dân, liền ngưng đánh, nhìn về phía Thượng Trung Dân, Quỷ Diệt. Mặc dù chỉ giao phong ngắn ngủi, nhưng cũng đã làm cho Tà Nhân cùng Thập Đại hộ vệ có chút ăn không tiêu, trên người vừa xuất hiện thêm vài vết đao gây thương tích. Bất quá, cũng không nghiêm trọng, bốn người còn sót lại kia lại đã chết đi hai người, chỉ còn lại có hai người.
Tà Nhân, Thập Đại hộ vệ cùng bốn người kia mặc dù nỗ lực đại giới, nhưng bọn hắn vừa mới xuất hiện hơn hai mười đối thủ nữa. Như vậy cũng đã đến lúc phải trở về.
"Rút lui!"
Lúc này thì, Quỷ Diệt vốn đang bị thương nghiêm trọng đột nhiên cưỡng đè thương thế trong cơ thể xuống, hướng sang mọi người bên cạnh quát lạnh.
Nghe vậy, Quỷ Tâm, Tà Tâm, Quỷ Ảnh cùng Thập Đại hộ vệ kia đều là ngẩn người, ngay cả bốn lão giả vừa mới xuất hiện kia cùng đám người Vạn Phù, Đỗ Thành, Đoạn Lộ, tất cả đều ngẩn người ngơ ngác.
Đầu tiên, Tà Binh phản ứng chạy tới dìu Quỷ Diệt bị trọng thương ở bên cạnh liền lắc mình hướng phía ngoài phủ viện phi lao đi. Tiếp theo là Quỷ Tâm, Tà Tâm cùng đám người trước sau hướng phía ngoài phủ viện phi vút đi, trong nháy mắt biến mất vô ảnh vô tung, ngay cả thi thể của người bên mình cũng không để ý tới.
Vốn là có người cùng Tà Nhân và Thập Đại hộ vệ giằng co, người đó có chút ngây người nhìn quanh đột nhiên xoay người hướng ngoài phủ viện bay vút, bởi vì bọn họ chưa có nhận được mệnh lệnh truy kích.
Trong khi, Thượng Trung Dân, Đỗ Thành, Vạn Phù, Đoạn Lộ cùng bốn lão giả kia phản ứng kịp thời thì đám người của Quỷ Diệt đã bay vút đi ra ngoài mười trượng, bọn họ muốn truy kích cũng đã không còn kịp.
"Không cần đuổi theo!"
Trong lúc Vạn Phù, Đoạn Lộ cùng đệ tử Thiên Vương môn muốn truy kích đám người của Quỷ Diệt thì trong bốn lão giả kia có một người đột nhiên quát lạnh.
Nghe vậy, đám người Đoạn Lộ mới bỏ quên ý định chuẩn bị truy kích.
"Tần huynh, chẳng lẽ chúng ta cứ như vậy buông tha cho bọn chúng sao chớ? Bọn chúng đã giết rất nhiều đệ tử của chúng ta, chúng ta không thể không vì họ mà báo thù. Nếu không bọn họ sẽ chết không nhắm mắt."
Nhìn vị lão giả kia lên tiếng, Vạn Phù có chút không cam lòng, phản ứng nói lại.
"Không phải, không báo." Lão giả họ Tần kia nói: "Chỉ là bây giờ chúng ta bị tổn thất quá lớn, hơn nữa bốn người các ngươi ai cũng bị trọng thương, bằng vào bốn người chúng ta muốn lưu lại bọn họ thì thật là khó khăn phi thường, huống chi muốn báo thù cho những đệ tử đã chết, chúng ta phải chờ đợi thời cơ, đợi mọi người đều khôi phục công lực, sau sẽ thương nghị hướng tới việc trả thù Quỷ Cốc Tà Điện."
Nghe vậy, Đỗ Thành, Đoạn Lộ cùng ba người khác đều là nhẹ nhàng, gật đầu. Nhìn mấy người kia gật đầu, Vạn Phù cũng không có nói gì, chỉ có thể thở dài bất đắc dĩ trong lòng.
"Tần huynh, Diệp huynh, Tiết huynh, Hoàng huynh, may mắn bốn người các ngươi cùng cao thủ của môn phái ta tới kịp thời, nếu không chúng ta không được may mắn sống sót mấy người."
Lúc này, Thượng Trung Dân vốn đang vận công chữa thương đột nhiên thu hồi công lực, dụng chân khí ngăn chặn thương thế trong cơ thể, quay sang bốn vị lão giả khai lời cảm kích.
Bốn vị lão giả cùng những cao thủ này đều thụ lệnh Môn chủ bọn họ đến Lâm Châu Thành trợ giúp Thượng Trung Dân cùng mọi người.
Đó là một lão giả không phải ai khác, trong chốn giang hồ có danh xưng Thiên, Địa, Huyền Hoàng: Tứ đại Sứ giả của Thiên Vương môn, địa vị của bọn họ không thua kém bọn người Thượng Trung Dân – Tứ Đại trưởng lão. Vị lão giả vừa nói chuyện kia có hiệu là Thiên danh xưng là Đại sứ giả Tần Sóc, đứng ở bên cạnh hắn có một người thoạt nhìn có chút phát phúc, chính là Địa sứ giả danh xưng là Nhị sứ giả Diệp Đông Minh, cùng đứng gần Diệp Đông Minh là một lão giả thoạt nhìn có chút quỷ dị, khuôn mặt dài, lão giả chính là Huyền sứ giả danh xưng là Tiết Nhâm Hành, cuối cùng là một vị cốt sấu như tài, ánh mắt có chút khác thường, vẻ mặt cứng ngắc, lão giả đó là Hoàng sứ giả danh xưng là Tứ sứ giả Hoàng Thiên Hồ.
"Thượng huynh, khách khí, đây là chức trách của Tần mỗ, cũng là việc phải làm của chúng ta." Nghe vậy, Tần Sóc nói: "Chúng ta cũng biết tình cảnh của Thượng huynh các ngươi không phải là quá tốt, hơn nữa nhận được tin tức cao thủ của Quỷ Cốc Tà Điện đến Lâm Châu Thành trước chúng ta, cho nên chúng ta liền không ngừng nghỉ chạy cả ngày lẫn đêm, không có nghĩ đến việc dừng lại nghỉ ngơi vậy vẫn còn chậm một bước, dĩ nhiên bọn chúng sẽ nhanh chóng hướng tới các ngươi đánh lén."
"Đúng vậy!" Thượng Trung Dân gật đầu nói: "Chúng ta cũng không có nghĩ đến bọn chúng sẽ đột nhiên tối nay hướng chúng ta đánh lén, không có đề phòng, mới bị bọn họ đánh lén thành công. Nếu như không có các ngươi chạy tới kịp thời, sợ là mấy người chúng ta đều khó tránh được một kiếp nạn, ta cũng sẽ trở thành tội nhân của Thiên Vương môn."
Tần Sóc an ủi nói: "Thượng huynh không nên tự trách, vốn thực lực các ngươi lúc ấy đúng là không có cách nào cùng bọn chúng đối kháng được, ngay cả các ngươi chuẩn bị thật tốt cũng không phải đối thủ bọn họ, tổn thất cũng sẽ không ít so với bây giờ."
Thượng Trung Dân không nói gì, trong nháy mắt sắc mặt biến có chút tái nhợt, không phải hắn không muốn nói chuyện, mà là thương thế trong cơ thể hắn đã rất mau phát tán, áp chế không được. Lúc này, hắn đang toàn lực vận công áp chế, đâu đó vẫn còn cố nói chuyện. Đỗ Thành, Vạn Phù, Đoạn Lộ ba người bên cạnh mặc dù không có thương thế nghiêm trọng như Thượng Trung Dân, trên mặt chỉ có vẻ có chút tái nhợt.
"Thượng huynh, các ngươi đã bị thương không nhỏ, hay là về phòng trước chữa thương đi, Công việc ở nơi này giao cho ta xử lý là được!"
Tình trạng thương thế của Thượng Trung Dân bốn người tự nhiên không thể gạt được Tần Sóc, nên hắn vội vàng nói.
Thượng Trung Dân gật đầu không nói gì. Bên cạnh, Đoạn Lộ mấy người thấy vậy ngay lập tức đi đến đỡ Thượng Trung Dân, Đỗ Thành cùng Vạn Phù nhắm hướng hậu viện trở về.
"Diệp huynh, Tiết huynh, Hoàng huynh, làm phiền các ngươi đi trợ giúp Thượng huynh bốn người bọn họ chữa thương."
Trong khi Đoạn Lộ đỡ lấy Thượng Trung Dân thì, Tần Sóc đột nhiên hướng tam Đại sứ giả kia nói.
Nghe vậy, Tiết Nhâm Hành gật đầu nói: "Yên tâm đi! Thương thế của Thượng huynh bốn người bọn họ giao cho ba người chúng ta." Diệp Đông Minh cùng Hoàng Thiên Hồ bên cạnh mặc dù không nói gì, nhưng cũng nhẹ nhàng gật đầu, đi theo Thượng Trung Dân bốn người ra phía sau hướng hậu viện.
"Được rồi, mọi người đem các huynh đệ đã chết đi an táng cho tốt, sau đó trở về nghỉ ngơi đi!"
Đợi Thượng Trung Dân, Diệp Đông Minh cùng mọi người biến, Tần Sóc lúc này mới hướng đến đám đệ tử đang đứng ngây người hạ lệnh.
Nghe vậy, đám đệ tử của Thiên Vương môn vội vàng đứng lên, dọn dẹp xác chết của đồng bạn mình.
Bên trong phủ viện tràn ngập mùi máu tươi, cũng chỉ có đám đệ tử của Thiên Vương môn không ngừng vội vàng di động dọn dẹp thi thể.