Chương 85: Bình An Vô Sự


Thấy Lãnh Ngưng Vũ cọ quậy, Ngô Lai ôm chặt hơn, nhẹ nhàng di động thân thể Lãnh Ngưng Vũ, làm cho Lãnh Ngưng Vũ và Tuyết Nhi thoải mái hơn khi nằm trong lòng mình.

Ngô Lai động tâm nói :
Vũ nhi, không cần nói nữa, huynh sẽ giúp muội liệu thương
. Nói xong, tả chưởng dán vào sau lưng . Một cỗ chân khí cường đại vô bì tiến vào nội thể của Lãnh Ngưng Vũ.

Lãnh Ngưng Vũ liền vận lên nội công tâm pháp của chính mình, tiếp thụ ngay lấy chân khí của Ngô Lai truyền qua .

Sau phiến khắc, Lãnh Ngưng Vũ mở hai mắt ra, cảm kích nhìn ngắm Ngô Lai một cái, nói :
Vô Lại, đa tạ huynh .


Lúc này, Lãnh Ngưng Vũ sắc mặt trắng xanh đã biến thành hồng nhuận, càng hiện lên kiều diễm động nhân.

Ngô Lai đáp :
Vũ nhi, không cần nói như thế, nàng sau này sẽ là thê tử của ta, cái này ta phải làm mà .
Nói rồi không khỏi ngơ ngẩn nhìn dung nhan động nhân của nàng, hận không thể mạnh bạo hôn Lãnh Ngưng Vũ vài phát, nhưng lại sợ mỹ nhân trách mắng, Ngô Lai chỉ ráng nhịn lại.

Nghe xong, Lãnh Ngưng Vũ mặt đỏ lên, lúc này mới nhớ là mình còn trong lòng Ngô Lai, liền muốn thóat ra, nhưng lại bị Ngô Lai ôm chặt thêm.

Lãnh Ngưng Vũ nói :
Vô Lại, chàng thả muội ra, thương thế của muội đã tốt rồi, họ đang nhìn mình phải không?
Nói rồi mặt lại càng đỏ hơn.

Kỳ thật giây phút này Lãnh Ngưng Vũ tịnh không thật tình muốn ly khai khỏi vòng tay của Ngô Lai, từ trên thân Ngô Lai truyền lại một khí tức nam tử và cảm giác thư phục an toàn làm Lãnh Ngưng Vũ mê say.

Nguyên là Lãnh Ngưng Vũ đáp ứng lấy Ngô Lai vì thanh bạch của mình và cả thân thể đã bị hắn sờ mó qua, tịnh không thích lắm. Không, còn có thể nói là không có chút thích thú nào, không những không có thích, hơn nữa còn có chút hận ý, hận Ngô Lai khinh bạc, làm nàng mất đi cơ hội tìm được chân tình ái.

Nhưng lúc này, Lãnh Ngưng Vũ chút ít hận ý trong lòng đã theo hai người mấy ngày qua đã từ từ tiêu thất, cho tới bây giờ, với sự tương cứu của Ngô Lai, câu nói thâm tình, và còn từ trên người Ngô Lai truyền lại cảm giác thư phục an toàn, đã cho Lãnh Ngưng Vũ cảm giác tìm ra được chỗ giựa, đồng thời từ từ tiếp thụ Ngô Lai.

Nghe xong, Ngô Lai đáp :
họ đều đang nói chuyện, làm sao mà có thời gian nhìn chúng ta chứ ? Cứ để cho huynh ôm cho một lần cho tốt nhé ?
Nói rồi rồi ôm chặt lấy Lãnh Ngưng Vũ.

Lãnh Ngưng Vũ lạnh lùng đáp :
không được .
Nói xong hai chữ này hơi có hối hận. Kỳ thật nàng đã rất thích được Ngô Lai ôm như vậy, nhưng qua mấy ngày ở chung với nhau Lãnh Ngưng Vũ đã rất hiểu về cá tính của Ngô Lai, nếu như đồng ý, nói không chừng Ngô Lai lại chiếm tiện nghi của mình, vì vậy phải lạnh lùng cự tuyệt.

Nghe câu nói của Lãnh Ngưng Vũ, Ngô Lai chỉ có thể mở cánh tay đang ôm nàng, sợ sẽ làm giận mỹ nhân.

Ngay tại lúc nay, Quản Phong Chỉ, Quản Minh hai người đã tới trước mặt mọi người, Bạch Y cũng đã tỉnh lại từ trong điều tức, nhìn Ngô Lai, ánh mắt không phải nói có rất nhiều cảm kích.

Bạch Y nói :
ta xem ra chúng ta trước hết phải rời khỏi chỗ này! Chúng ta đã giết chết 2 người trong tứ đao, không thể để cho họ tiết lộ sự tình chúng ta có Hổ Phách Thần Châu, nếu như để họ tiết lộ ra tin tức này, chúng sẽ có phiền não rất lớn .
Nói như muốn giết chết hai đại hán còn sống, nhưng bị Ngô Lai cản lại.

Ngô Lai nói :
Bạch huynh, không cần vậy, họ đã đào tẩu rồi .


Nguyên là lão tam bị Ngô Lai dùng ám kình chấn bay ra, thất khiếu lưu huyết chết đi, lại rớt xuống gần bên hai đại hán kia, cũng là kế bên lão đại và lão nhị, hai người thấy vậy thất kinh, không dám đối diện với công lực khủng bố của Ngô Lai nữa, tuy hai người không có nhìn thấy Ngô Lai xuất thủ, nhưng đã đóan ra là hành vi của Ngô Lai, lão tứ chết cũng vì Ngô Lai.

Hai người lúc này thất kinh hồn phách, nhân lúc mấy người Ngô Lai không chú ý, bỏ chạy, cũng không quản tới thi thể của huynh đệ mình.

Lúc này sau khi lão tam chết, Ảo Ảnh Mê Thiên Trận cũng tự động hóa giải, vô ảnh vô tung tiêu thất mất, Ảo Ảnh Mê Thiên Trận này đương nhiên không thể ngăn được người có võ công khủng bố như Ngô Lai.

Nghe xong, Bạch Y đại kinh nói :
Cái gì ? bọn chúng đào tẩu rồi ? Huynh sao lại không cản họ lại ?
Trên mặt tỏ vẻ lo lắng.

Hai đại hán đào tẩu, Ngô Lai đương nhiên phát hiện ra, nhưng tịnh không có lý tới họ, lúc nghe mới hỏi tới một lọat vấn đề, Ngô Lai không khỏi kỳ quái hỏi :
Bạch huynh, sao phải vậy ?


Bạch Y cười khổ nói :
huynh bây giờ tha cho hai người đó chạy đi, chúng ta sau này sẽ có phiền não lớn .


Bạch Y thấy mọi người đều dùng nhãn thần nghi hoặc nhìn mình, cũng không muốn làm tăng thêm lo lắng, nên nói :
không có gì, đợi chúng ta sau này gặp lại rồi bàn tiếp!
miệng thì nói vậy, nhưng trong tâm lại mong muốn vĩnh viễn không gặp mặt lại Thiên Vương Môn.

Nghe xong lời, mọi người biết không nguyện ý nói ra, hắn phải có lý do, nên không đa ngôn nữa.

Lúc này, Bạch Y lại hướng tới Quản Phong Chỉ kế bên nói :
Quản tiền bối, không biết tiền bối thế nào rồi ?


Quản Phong Chỉ đáp :
Đã tốt nhiều rồi, độc tố trong nội thể tuy không bị bức ra ngoài, nhưng đã bị Ngô Lai thiếu hiệp dùng nội lực áp chế được, tạm thời không có gì nguy hiểm .


Nguyên là Ngô Lai tuy dùng toàn lực vừa rồi tiến vào tâm mạch của Quản Phong Chỉ để bức ra độc tố, nhưng thủy chung vô pháp bức ra được độc tố từ nội thể của Quản Phong Chỉ, Ngô Lai tuy không nguyện ý bỏ qua, nhưng đối với độc tố này đã hết cách, nếu như dùng sức mạnh để bức ra, chỉ sợ thân thể Quản Phong Chỉ không chịu nổi, hơn nữa đột nhiên phát hiện Tuyết Nhi và Bạch Vân hai nàng xuất hiện nguy hiểm, nên kịp thời xuất thủ, bỏ qua không bức ra độc tố trong nội thể của Quản Phong Chỉ.

Nghe xong, Quản Minh đột nhiên hỏi :
Gia gia, nếu không bức ra được độc tố, người vẫn có nguy hiểm ?


Quản Phong Chỉ dùng tay nhẹ nhàng vỗ đầu Quản Minh nói :
Minh nhi, đừng có lo lắng, gia gia không có gì, nói không chừng qua một thời gian sẽ khỏe lại .


Quản Minh cao hứng nói :
Gia gia không gì, Minh nhi đã không lo lắng nữa .


Nhìn thấy ông cháu hai người tình thâm như thế, mọi người đều hâm mộ phi thường . Đặc biệt là Ngô Lai, tới nay không có ai đối với hắn qua như thế .

Phiến khắc, Bạch Y nói :
giờ không còn sớm nữa, chúng ta hay là trước hết ly khai chỗ này!


Lúc này đã là gần tối .

Thấy mọi người gật đầu, nên Bạch Y dẫn đầu hướng xe ngựa tiến tới .

Lúc mọi người lên tới trên xe, một loạt âm thanh quỷ dị sắc bén truyền lại, gần như muốn thủng màng nhỉ của mọi người, mọi người sợ hãi liền bịt tai lại .

Sau khi âm thanh sắc bén quỷ dị qua đi, tiếp theo lại từng trận âm thanh, từ tứ diện bát phương truyền lại, càng lúc càng gần tới xe ngựa của mọi người .

Ngô Lai hướng về chung quanh nhìn tới nhìn lui, nhưng không có thấy có gì khả nghi, nên kỳ quái nói :
Âm thanh này là gì đây ?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Hỗn Tiểu Tử Phong Lưu Giang Hồ Hành.