Chương 011: NPC


Đường trường kích đâm tới, một vệt sáng đi thẳng tới bên vai Thôn Thiên. Con mẹ nó, trò chơi cũng quá chân thực đi, Thôn Thiên có hệ thống tự động né tránh theo thuộc tính bản thân cảm thán.

Quay đầu nhìn xung quanh một màn, lũ thị vệ muốn thị uy hay sao, tiểu thuyết dạng này gặp nhiều rồi, đặc biệt là ở khu vực lãnh địa quái vật thấp như này, lũ này chắc chắn là lũ quyền quý rảnh rỗi, tập trung một đàn một đống đi săn bắt quái vật đây. Bọn này, không phải trường hợp đặc biệt, không có cao thủ hộ tống thì không đáng 1 xu!

"Ngươi muốn chết!" - Thị vệ tay cầm trường kích đặt trên vai Thôn Thiên hỏi?

Thôn Thiên nhìn thị vệ, tức đến run người, hai con mắt híp càng đóng chặt hơn, bất cứ người nào quen Thôn Thiên Thực Nhật nhìn thấy trạng thái này của hắn, chắc chắn hắn chuẩn bị giết người.

Phong vân biến sắc, khí thế kinh thiên từ Thôn Thiên khí tức tuôn ra.

"Rất tốt, hôm nay không phải các ngươi chết thì là ta vong..."

Trò chơi không chết thực, cùng lắm là mất một cấp độ, chứ bị xỉ nhục như thế này Thôn Thiên nuốt không trôi, trước mắt lũ cặn bã NPC không phải thần thánh gì, dám xỉ nhục Thôn Thiên, hắn nuốt không nổi cục tức.

Một đám thị vệ cùng một tên công tử của một thành thị, không rõ Tân Thủ Thôn hay thành trì cấp 1, dám trước mặt Thôn Thiên diễu võ giương oai. Làm một cái hào kiệt Thôn Thiên không biết, nhưng làm một cái sát thủ thì Thôn Thiên giỏi hơn vô số người chơi, đặc biệt là tại đây, hắn lựa chọn Thích Khách làm nghề nghiệp triệu năm.

Chỉ có duy nhất kỹ năng độc môn: Hỗn Huyết - Liệt Trảm!

Thế nhưng kỹ năng được rèn luyện qua nhiều năm, bản thân người chơi chuyên nghiệp trình độ tuyệt đối có thể tứ lạng bạt thiên cân, ngưng tự khí thế bản thân độc nhất sát khí tâm ý, bất ngờ tiến đánh. Trong hỗn chiến, yếu tố bất ngờ luôn chủ đạo mọi trận hỗn chiến không cần mưu sách.

Một đường mãnh liệt sát ý nổi lên, một mãnh liệt chùy thủ nhằm thẳng yết hầu của tên thị vệ cắt tới, sức mạnh vô hình đè ép mọi đối thủ. Chiến mã vật cưỡi gào thét, sát ý của Thôn Thiên làm chúng cảm thấy bất an, trò chơi thực tế đưa tâm lý người chơi kết hợp NPC cùng vạn vật trong trò chơi đạt mức chân thật vô cùng. Chiến mã bị hơi thở sát ý áp bức, nằm rạp trên mặt đất, kêu rên không ngừng, không dám nhúc nhích, hệt như tráng hán thân cao năm mét truy đổi mãnh hổ làm Dã Hổ xung quanh sợ hãi mà bất động.

"Các ngươi, NPC mà cũng dám trước mặt ta lớn tiếng" - Thôn Thiên sát khí thông thiên, một đường chùy thủ cắt qua yết hầu thị vệ dám cầm trường thương tấn công mình.

Quái vật căn cứ theo năng lực của người chơi mà phân bố, còn NPC thì không! NPC trong thành, không thể tấn công, nếu đặc thù NPC trong khu vực an toàn bị tấn công dù bất cứ hình thức nào trực tiếp bị hệ thống một sét đánh chết. NPC ở ngoài khu vực an toàn, cũng chỉ như người thường, chùy thủ cắt yết hầu, tuyệt mạng không có thanh máu mà sống lay lắt được.

Yết hầu bị cắt, máu huyết phun ra, ánh mắt của tên công tử cùng mọi người đều trở nên hoảng sợ, thị vệ đi gần công tử gia bọn chúng nhất, cũng là người có thực lực cao nhất, Luyện Thể Cảnh 10 cấp, là người mạnh nhất đám thị vệ.

Thôn Thiên cấp độ 11, đã là Luyện Khí Cảnh 1 cấp, thậm chí điểm thưởng còn gấp đôi người cùng cấp, so với tên thị vệ Luyện Thể Cảnh 10 cấp không phải đối thủ xứng tầm!

Công tử gia quần là áo lượt thấy khoảnh khắc này, đã bối rối, NPC có trí năng, hệ thống thả như loăng quăng trong thế giới này, trí năng có nhưng năng lực tự vệ là không, hắn cũng có tư duy giống con người, biết được khi chết là hắn sẽ chết, NPC trí năng khác sẽ được tạo ra, con người hay NPC đều vậy, có trí năng thì đều không muốn chết.

Hệ thống lập trình NPC dưới trạng thái tự do, cũng có tranh đấu, thiệt hơn như xã hội hiện đại, NPC không thuộc khu vực an toàn có muôn hình vạn trạng, lúc này, hắn tuyệt đối biết tên trước mặt là người chơi, không phải NPC như hắn, hắn là NPC phổ thông, không có khả năng trêu vào người chơi.

Tại sao không thể trêu vào người chơi, là một NPC phổ thông, căn cứ theo cống hiến sẽ được hệ thống tăng cấp, không có cống hiến thì mãi mãi chỉ là NPC phổ thông, còn người chơi có thể tăng cấp bằng luyện cấp độ, sau đó quay lại trả thù, hắn sẽ chết chắc!

"Ngươi! Ngươi là người chơi! Ta chính là cửu công tử Huyết Ma Thành" - Công tử quần là áo lượt run rẩy, hắn cảm thấy mình có thể chết.

Thôn Thiên mắt híp lại nhìn hắn, không nói gì, chùy thủ trong tay có thể tấn công bất cứ lúc nào

"Ta có thể cho ngươi tiền, ngươi là người chơi, hẳn là không có bao nhiêu kim tệ" - Công tử nghĩ đến vấn đề của hệ thống thế giới này.

Hàng chục tên thị vệ theo hầu, giờ khắc này chúng cũng như chủ nhân của chúng, không tên nào dám nói lời nào, ai ai cũng căng thẳng sợ chết, người chơi này tại sao lại khủng bố như vậy, theo thông thường lãnh địa quái vật cấp độ 11, người chơi cũng chỉ cấp độ 11 ở tại đây mà thôi, dù bất cứ tình huống nào cũng không thể nhất kích giết NPC cấp 10 được cả. Cả bọn hoàn toàn ngốc trệ, không nói lời nào, cũng quên việc tấn công, hộ giá công tử của bọn chúng.

Công tử gia kia nhất thời ngã ngựa, hai đầu gối quỳ trên đất, kêu gào thảm thiết - "Người chơi vĩ đại, ta sai rồi, xin ngươi tha cho ta, ta sẽ mang hậu lễ cảm tạ ngươi"

Công tử thứ chín của thành chủ thì sao, dù có là đại công tử hay thành chủ tới, giết được Thôn Thiên đều không chau mày suy nghĩ, thứ NPC như này, Thôn Thiên giết không ít rồi.

Vệt máu dâng trào, yết hầu từng tên thị vệ tung ra nhuộm đỏ cả một khu vực, mỗi chiêu thức đi qua, một tên thị vệ ngã xuống ngựa, mắt nhìn Thôn Thiên. Chúng mới được tạo ra mười ngày, còn đang muốn phát triển trí năng lên tầm cao mới, vậy mà đã dừng chân ở đây chỉ vì một tên NPC giống chúng, một NPC ngu ngốc chủ nhân, chúng không cam tâm.

Đối với bản thân buông lời xỉ nhục, Thôn Thiên không thể nhịn, dù sao không phải dạng biến thái, một chiêu diệt bọn chúng giải thoát nhanh còn đi luyện cấp. Liên tiếp mấy chục người chết, máu tương dày đặc trên đất. Thôn Thiên không muốn giết người, thế nhưng một khi bị chọc giận, sát khí của sát thủ nhiều năm, ngay cả hắn còn sợ hãi chính bản thân mình.

Trong lúc đồ sát đoàn người, Thôn Thiên thấy tác dụng của việt điểm thưởng, cùng cấp độ hắn là vô địch!

Đoàn người bị giết sạch, trực tiếp giết người diệt khẩu, để một tên trở về, NPC có trí năng tất sẽ trở về báo cáo, sẽ có đoàn NPC khác tới trả thù, oan oan tương báo biết ngày nào thôi, giết hết rồi thì cũng coi như xong đi thôi.

Thôn Thiên tiếp tục luyện cấp!

Trong khi đó, một kẻ đang một chưởng khí thế bạt thiên đánh thổ huyết một quái vật, khí thế hung mãnh dị thường, không cần vũ khí, vũ khí chính là hai quyền đầu trong tay, chưởng, quyền đánh mạnh vào người quái vật, trận chiến phi thường kịch tính.

"Thôn Thiên Thực Nhật, chờ đó, ta sẽ đấm chết ngươi" - Đấu sĩ một quyền hạ xuống quái vật, mồm không ngừng trù úm

"Hắt xì" - "Quái lạ, sao mấy hôm nay hắt xì nhiều vậy, trong trò chơi cũng cảm cúm sao?"

Thôn Thiên tự hỏi!

Hỗn Nguyên thế giới đã trải qua hơn một tháng, người chơi đã quen với phương thức cơ bản của trò chơi, không phải ai trong trò chơi cũng là người chơi chuyên nghiệp, có số đông chưa từng chơi trò chơi võng du, thậm chí may mắn tới cấp độ 1 cũng phải mất nửa ngày trời mới đánh chết được quái vật, kỹ năng không có nhưng cũng từ từ thích ứng được.

Yêu Tộc giai đoạn đầu rất yếu, giai đoạn giữa sức mạnh mới có thể cân bằng với chủng tộc khác, về sau trực tiếp đứng lên phía trước. Nhưng giai đoạn đầu không vượt qua được chủng tộc khác, rất khó sau này tiến được lên, đôi khi sẽ bị đè ép mà không vượt lên được. Nhiều người chơi chọn Yêu Tộc bởi biết rõ điều này, trực tiếp trốn đi mà luyện cấp, mong tới giai đoạn phát triển, một số chọn vì cảm thấy Yêu Tộc rất thú vị....

Người chơi đạt tới Luyện Khí Cảnh cấp độ 11, giai đoạn hiện nay không nhiều, chứng đạo đã tuyên cáo, sự kiện từ cấp độ 11 diễn ra ở mọi nơi, không còn như giai đoạn Tân Thủ Thôn trước đây, ở Tân Thủ Thôn, chắc chắn không có một nhiệm vụ, sự kiện nào diễn ra!

Thôn Thiên lúc này, đã bắt hết ngựa của đoàn công tử chủ thành Huyết Ma Thành, áo giáp trang bị của tử thi không bỏ một món sau khi các tử thi biến mất. Hỗn Huyết tộc bản thân một mình hắn, nhiệm vụ ẩn hay sự kiện ẩn của Hỗn Huyết Tộc chắc chắn sẽ rơi vào một mình hắn, không có ai tranh với hắn cả. Còn chỗ khác, hắn không chắc chắn sẽ đến lượt mình, người chơi phúc duyên cực lớn được hệ thống ban tặng đã quá may mắn rồi...

Trở về Hỗn Huyết Tộc, gặp Tộc Trưởng! Lần đầu tiên từ khi cấp đạt cấp độ 11 hắn trở lại nhìn Tộc Trưởng của mình, không phải do vũ khí đã hỏng, vũ khí cướp được duy nhất đều là trường kích, trường mâu thì hắn chắc không trở về!

Ngay khi gặp Tộc Trưởng!

Hệ thống nhắc nhở - "Người chơi Thôn Thiên Thực Địa, ngươi có nguyện ý tiếp nhận nhiệm vụ 'Cứu vớt Hỗn Huyết Tộc suy tàn' hay không?"

Cứu vớt! Bà mẹ nó, đột nhiên có cái nhiệm vụ nghe rất oai này, nghe thấy từ cứu vớt nhiệm vụ bản chất sẽ không ít phần thường, không do dự chút nào trực tiếp lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ.

Lựa chọn tiếp nhận nhiệm vụ xong, Thôn Thiên đang mừng rỡ bỗng chốc thay đổi nét mặt, quái quỷ nhiệm vụ, không có bất kỳ manh mối nào, như thế nào hoàn thành! Kiên nhẫn tiếp tục nói chuyện với Tộc Trưởng.

Tộc Trưởng chỉ hồi đáp một câu - "Người chơi duy nhất của Hỗn Huyết Tộc, là hi vọng của Hỗn Huyết Tộc, hãy cố gắng cứu vớt Hỗn Huyết Tộc suy tàn đi"

Tộc Trưởng Hỗn Huyết Tộc, là NPC có trí năng, tính cách có lý trí, không thể ép tới hướng dẫn. Thôn Thiên tới thợ rèn, bán hết trang bị hiện có cùng rác rưởi hàng trang trên người, chế tạo song chùy thủ mới bằng nanh Dã Hổ, tiếp tục hướng đi luyện cấp, nhiệm vụ đã nhận chưa khởi động, tâm muốn làm thân vô lực a!!!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hỗn Nguyên Thế Giới.