Chương 520: Thì ra anh đều biết (30)
-
Hôn Sai 55 Lần
- Diệp Phi Dạ
- 713 chữ
- 2020-05-09 01:03:37
Số từ: 708
Nguồn: thichdoctruyen.com
Editor: Quỳnh Nguyễn
Động tác Đường Thời cực kỳ ôn hòa, nhìn không ra chút nào phẫn nộ cùng căm tức, thậm chí thời điểm cốc nước tiếp xúc mặt bàn đá cẩm thạch chỉ giòn vang một tiếng rất nhỏ.
Lập tức Đường Thời nhìn cũng không nhìn Cố Khuynh Thành một cái, trực tiếp bước vào toilet.
Cố Khuynh Thành ngơ ngác đứng tại chỗ như cũ, bất quá cách một phút đồng hồ, cô liền nghe thấy tiếng nước bên trong truyền đến, lúc này trong đầu cô mới chậm rãi bắt đầu chuyển động.
Đường Thời không muốn đứa nhỏ này... Anh nói anh không có hứng thú muốn đứa nhỏ này... Cho nên anh mới cho cô uống thuốc tránh thai đi?
" Rõ ràng mà nói, người đàn ông chính là không thích cô gái kia thì chính là đơn thuần phát tiết thân thể của anh ta, phát tiết đủ rồi thì biện pháp đuổi cô gái kia đi, cho nên anh ta không có khả năng muốn đứa nhỏ, nếu có đứa nhỏ, tương lai chia tay sẽ ướt át bẩn thỉu nhiều phiền toái a!"
" Một người đàn ông nếu yêu cô gái ấy, chỉ mong sao cô sinh cho mình thật nhiều đứa bé, làm sao phải cho cô uống thuốc tránh thai a!"
Tứ Nguyệt đã từng nói qua bên tai Cố Khuynh Thành, rõ ràng mà lại vang dội, cô nhớ tới một đêm ác mộng kia, nhớ tới chính là ở khu nhà ở này, Đường Thời kéo cô ra bên ngoài ban công, đưa tay đẩy cô ngã xuống.
Cố Khuynh Thành theo bản năng giơ tay lên che bụng mình.
Không được a, cô không thể để cho Đường Thời biết cô có con, anh nhất định sẽ đích thân giết chết đứa nhỏ của cô!
Cô phải làm như thế nào mới có thể bảo toàn đứa nhỏ của mình?
Trong đầu Cố Khuynh Thành bỗng nhiên nghĩ xế chiều hôm nay mình ở trong quán cà phê nghĩ tới đường rút lui.Vẻ mặt của cô trong nháy mắt trở nên có chút ngưng trệ.
Chẳng lẽ trừ bỏ một con đường có thể đi kia, thật sự không còn có biện pháp khác sao?
Tay Cố Khuynh Thành chậm rãi nắm thành quả đấm, cứng ngắc đứng tại chỗ thật lâu mới chậm rãi lùi hai bước, có chút vô lực ngồi ở cạnh giường, nhìn chằm chằm phương hướng phòng tắm.
Đường Thời tắm rửa xong, thời điểm từ phòng tắm đi ra, Cố Khuynh Thành quy củ ngồi ở bên giường, vẻ mặt của cô nhìn coi như bình tĩnh, Đường Thời chỉ hơi hơi liếc cô một cái, liền cầm lấy máy sấy soi gương, thổi bay tóc.
Khoảng cách máy sấy cách Cố Khuynh Thành rất xa, nhưng mà cô vẫn theo bản năng di chuyển hướng vị trí nơi xa.
Tiếng máy sấy vang rất lâu mới yên tĩnh trở lại, Đường Thời tiện tay ném máy sấy trên gác bên cạnh, sau đó bước tiếp bước chân đi đến cạnh giường giơ tay lên, trực tiếp tắt đèn phòng ngủ, thời điểm xốc chăn lên đi ngủ, nhìn thoáng qua Cố Khuynh Thành, rốt cục vẫn mở miệng: "Thời gian không còn sớm, đi ngủ sớm một chút đi."
Cố Khuynh Thành không có lên tiếng, cũng không phản ứng quá lớn, vẫn bình tĩnh ngồi ở bên giường như cũ.
Đường Thời đứng nhìn cô hai giây, sau đó bước tiếp bước chân đi đến bên cạnh cô, vươn tay ôm cô lên đặt ở trên giường.
Đường Thời nằm ở trên người Cố Khuynh Thành, nhìn chằm chằm dung nhan tinh tế của cô, liền hơi hơi cúi đầu ngăn chặn môi của cô.
Cố Khuynh Thành vẫn đắm chìm trong suy nghĩ của mình, người không có phản ứng quá lớn, Đường Thời lại coi đây là cô ngầm đồng ý, hôn đến càng sâu, liền kéo khóa kéo áo ngủ của cô.
Thời điểm môi Đường Thời từ môi Cố Khuynh Thành trượt xuống đến cổ, xương quai xanh của cô, Cố Khuynh Thành mới bỗng nhiên tỉnh táo lại.