Chương 95 : Băng Ngọc Quả
-
Hồn Thần
- nobita_0712
- 1945 chữ
- 2019-08-15 09:58:27
-Ô,lại thêm mấy tên nữa à?
Huy chạy về 1 hướng,hắn đi được 1 đoạn thì bắt gặp ngay 2 tên võ giả,2 tên này như đang tranh giành nhau 1 thứ gì đó nơi vách tường,Huy liếc mắt nhìn tới,hắn cũng phải ngạc nhiên,đây là 1 gốc linh dược.
-Băng Ngọc Quả!
Nhìn gốc linh dược nơi góc tường kia,Huy giật mình,hắn không ngờ là lại gặp loại linh dược này,cũng không ngạc nhiên gì khi linh dược này bị tranh chấp rất kịch liệt.
Băng Ngọc Quả là 1 loại linh dược vô cùng trân quý,thân cây trắng toát nhìn như là 1 tảng băng vậy,trên 1 cây thì có nhiều nhất cũng phải 4 tới 5 quả,nếu như ít thì cũng phải có 2 tới 3 quả,Băng Ngọc Quả là chí bảo cho những ai tu luyện Băng Thuộc Tính,nó khiến cho võ giả hấp thụ tăng lên tu vi,loại bỏ tạp chất bên trong cơ thể,hồn khí để cho hồn khí trở nên tinh thuần,chưa kể tác dụng lớn nhất của nó chính là để cho võ giả lĩnh ngộ Băng Pháp Tắc.
Nếu như ở bên ngoài,chí bảo này chỉ sợ sẽ mang tới cho đại lục cả 1 hồi mưa máu,nhưng có vẻ như không ai biết thứ này lại tồn tại ở 1 nơi tầm thường như này,nhìn 2 tên kia tranh giành nhau gốc linh dược này,gương mặt của Huy nở nụ cười lạnh,hắn có thể dùng linh dược này cho mình,cho nữ nhân bên cạnh hắn,trong đám nữ nhân cũng có tới vài người là Băng thuộc tính,nổi trội nhất chính là Băng Linh hay Băng Cơ kia.
-Có 4 quả sao,như vậy cũng đủ rồi..
Huy ánh mắt nhìn bên trên gốc linh dược,hắn thấy trên đó hiện ra 4 quả màu trắng,to bằng đầu ngón tay của hắn,ánh sáng phát ra vô cùng ảm đạm,không phải vì linh dược đã héo hay chết mà là do loại linh dược này là như vậy,nếu không để ý kỹ thì sẽ không nhìn thấy được.
Huy thi triển thân pháp của mình,thân ảnh của hắn dần dần mờ nhạt rồi biến mất tại chỗ,như là 1 cơn gió thổi qua,Huy đi tới bên cạnh gốc linh dược,hắn nhìn 2 tên võ giả kia vẫn đang tranh giành với nhau,từng chiêu thức thi triển vô cùng mạnh mẽ,tu vi 2 tên cũng là Hồn Linh 1 sơ kỳ và 1 trung kỳ,tên sơ kỳ kia lúc này đang gặp bất lợi vì tu vi chênh lệch,nhưng hắn cũng không có ý muốn từ bỏ Băng Ngọc Quả,binh khí trong tay điên cuồng chém ra đánh về phía tên kia.
Huy cười nhạt,hắn nhân lúc 2 tên không có để ý,mà nhanh chóng đào lấy gốc Băng ngọc quả này,thấy 2 tên vẫn còn chưa biết gốc linh dược đã bị lấy đi mà vẫn đánh nhau,Huy cũng không có rời đi,hắn ở lại muốn xem tên nào thắng,cũng muốn thử 1 chút tu vi của mình.
-Gốc linh dược này là do ta phát hiện trước,ngươi muốn lấy đi,đừng có mơ tưởng.
Tên Hồn Linh sơ kỳ kia,trong tay hiện lên bả đao,đao quang lấp lóe vô cùng dọa người,1 Hoàng cấp binh khí bảo đao,giá trị không nhỏ,hắn là 1 tên tán tu mà có Hoàng cấp binh khí là không phải loại tầm thường rồi.
-Hừ,ngươi thấy trước thì sao,đồ vật trong này là vô chủ,ai có sức mạnh thì người đó lấy được thôi..
Tên kia trong tay cũng có binh khí,là 1 cây thương,Hoàng cấp cực phẩm bảo thương,so với thanh đao kia thì cao hơn 1 phẩm,cây đao là Hoàng cấp thượng phẩm,cộng thêm tu vi cao hơn 1 cảnh giới nhỏ,khiến cho hắn chiếm rất nhiều lợi thế.
-Vậy ta cũng muốn xem,Vạn Mộc ngươi có bản lĩnh gì..
Tên kia trong tay nắm chặt thanh đao,hắn vung tới trước mặt tên kia những đao quang vô cùng đáng sợ,đao quang như không thể ngăn chặn lao tới trước mặt tên xưng là Vạn Mộc kia,Huy đứng nhìn 2 tên đánh nhau,hắn cũng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên,nếu như 2 tên là đệ tử của Nguyên Linh Tông thì chắc chắn sẽ là hạch tâm đệ tử mà thôi,2 tên Vân Long và Lâm Kiếm kia làm sao có thể so sánh.
-Vậy ta cũng muốn thử xem,Tô Trạch ngươi có bản lĩnh gì...
Vạn Mộc trong tay đâm ra rất nhiều thương ảnh,mỗi thương ảnh của hắn đâm ra đều phá nát đao quang đang bay tới,chưa dừng lại tại đó,thân ảnh của hắn trong chớp mắt đã biến mất tại chỗ,khiến cho tên Tô Trạch kia không có kịp nhìn ra.
-Viêm Bạo Phù...
Nhận thấy tên kia tự dưng biến mất,Tô Trạch trong tinh giới lấy ra 1 trương tinh phù,hắn nhanh chóng thôi động tinh phù,Viêm Bạo Phù như hóa thành 1 hào quang đỏ rực lao tới trước mặt,hóa thành 1 biển lửa chặn ngay trước mặt của hắn,thanh đao nắm chặt,hắn liếc nhìn xung quanh,đề phòng tên kia từ đằng sau đánh lén.
-Tinh Phù sao,không ngờ ngươi cũng có đồ chơi này,nhưng chỉ chỉ có như vậy mà thôi..
Thanh âm mang theo vẻ ngạc nhiên của Vạn Mộc từ trong hư không vang lên,hắn không ngờ tên kia lại còn có cả tinh phù nữa,nhưng như vậy cũng chưa đủ làm khó hắn,chỉ thấy không khí xung quanh rung động nhẹ,1 hào quang thương ảnh từ bên trái đâm thẳng về phía Tô Trạch,tốc độ vô cùng nhanh khiến cho Huy cũng giật mình.
Phập....
Thanh âm như đâm trúng cái gì đó,nhìn ra thì Tô Trạch đã bị Vạn Mộc 1 thương đâm vào người,máu huyết từ nơi đó bắn ra,nhìn thôi cũng cảm thấy đau đớn,tên Tô Trạch kia ăn 1 thương đảm bảo là trọng thương.
-Ngươi...
Tô Trạch trong miệng phun ra 1 búng máu,vẻ mặt kinh hãi cùng tức giận nhìn Vạn Mộc,hắn không ngờ tốc độ của tên này lại nhanh tới như vậy,không kịp để cho hắn tránh né.
-Chết đi,nếu như ngươi biết điều thì đã không phải chết như vậy rồi.
Vạn Mộc rút thương ra khỏi cơ thể của Tô Trạch,máu huyết bắn ra không ngừng,gương mặt biến dạng của Tô Trạch,hắn ánh mắt không cam lòng mà ngã xuống,khí tức nhanh chóng biến mất,1 tán tu có tiếng như hắn lại chết bên trong động phủ.
-Hừ...
Vạn Mộc gương mặt hừ lạnh nhìn xác của Tô Trạch,hắn thu lấy tinh giới của tên này,còn có thanh đao của hắn nữa,tất cả đều ném vào tinh giới của mình,bắt đầu đi lấy chiến lợi phẩm của mình.
-Đâu rồi...
Nhưng khi hắn nhìn tới,nơi vách tường đó không có gì,chỉ là trống trơn,khiến cho vẻ mặt của hắn kinh hãi cùng đề phòng,trong tay của hắn lại xuất ra bảo thương của mình,ánh mắt liếc nhìn xung quanh,chắc chắn là có người nhân lúc 2 tên bọn hắn đánh nhau đã lấy đi linh dược.
-Người nào cả gan dám động vào đồ vật của ta...
Vạn Mộc hét lớn 1 tiếng,vẻ mặt vô cùng căm tức nói,hắn đã phải mạo hiểm cả tính mạng để có được gốc linh dược này,nhưng lúc này lại bị hớt tay trên,hỏi làm sao hắn có thể chịu được.
-Đồ của ngươi,không phải là đồ vật bên trong này đều là vô chủ hay sao,phải tự dựa vào mình mà lấy..
Huy từ trong bóng tối đi ra,gương mặt cười nhạt nhìn tên Vạn Mộc này.
-Ngươi là ai?
Vạn Mộc vẻ mặt vô cùng kinh dị,hắn cảm nhận xung quanh nhưng lại không có khí tức nào khác,cứ tưởng là tên đó đã bỏ đi nhưng không ngờ vẫn ở nơi này,vậy mà hắn lại không có cảm nhận được khí tức.
-1 người bình thường mà thôi,nhân lúc đi qua thấy 2 người các ngươi đánh nhau đặc sắc quá mà ở lại học hỏi 1 chút..
Huy cười cười nói.
-Hừ,1 tên Hồn Sư mà cũng dám ngông cuồng đến như vậy,để lại đồ vật,đảm bảo mạng cho ngươi...
Vạn Mộc nhìn người trước mặt,mới đầu hắn còn vô cùng đề phòng khi không cảm nhận được khí tức của Huy,nhưng lúc này 1 tên Hồn Sư mà thôi,hắn vô cùng khinh thường,thu lại bảo thương của mình,Vạn Mộc gương mặt lạnh lùng nói.
-Muốn đồ vật,vậy thì phải xem ngươi như thế nào đã.
Huy xuất ra cự kiếm của mình,gương mặt của hắn hiện lên nụ cười nhạt,Vạn Mộc nhìn thấy cảnh trước mặt,chỉ thấy Huy khẽ cười,gương mặt và cả thân ảnh của hắn chỉ còn lại 1 nửa,rồi biến mất hoàn toàn,khiến cho Vạn Mộc biến sắc mặt,hắn lại thủ thế,trong tay nắm chặt bảo thương,hành động của Huy y như lúc hắn giết tên Tô Trạch kia vậy.
-Để ta dùng chiêu của ngươi giết chính ngươi vậy..
1 thanh âm trong hư không vang lên,1 thanh cự kiếm từ đằng sau đánh thẳng vào phía sau đầu của Vạn Mộc,Vạn Mộc gương mặt đại biến,hắn cảm nhận được sát khí vô cùng đáng sợ phía sau,như cảm giác được cái chết của mình vậy,Vạn Mộc quét thương thành 1 đường cong quanh người,hắn xoay người lại,giơ lên bảo thương chặn lại 1 kiếm của Huy tới từ phía sau..
-Muốn đỡ lại 1 kiếm của ta...
Huy nhìn Vạn Mộc giơ lên bảo thương,muốn chặn lại 1 kiếm của hắn,gương mặt của Huy hiện lên nụ cười nhạt,tự nhiên thấy hắn thay đổi thế công kích,cự kiếm từ phía trên chém xuống bỗng thay đổi,hướng phía ngang người của Vạn Mộc mà chém tới.
-Làm sao có thể!
Vạn Mộc gương mặt biến sắc,hắn không ngờ Huy lại có thể biến chiêu nhanh như vậy,hắn đưa chân lên đá vào thân cây thương,cây thương xoay 1 vòng trong tay hắn,thân ảnh của hắn khẽ nghiêng về phía sau,muốn né đi 1 kiếm của Huy.
Keng...
Thanh âm binh khí va chạm đến tóe lên những tia lửa,bảo thương của Vạn Mộc đánh bay thanh kiếm đang tới,thân ảnh của hắn lùi lại về phía sau,sắc mặt tái trắng,mồ hôi chảy ra không ngừng.
Huy nhìn tên kia chặn lại được 1 kiếm của mình,hắn nở nụ cười lạnh,thân ảnh lại 1 lần nữa biến mất trong hư không.
-Hừ,vậy để xem ta chết hay là ngươi chết..
Vạn Mộc gương mặt cười điên cuồng nói,hắn từ lúc chiến đấu với tên Tô Trạch kia đã hao tổn rất nhiều hồn khí trong đan điền rồi,nếu không hắn hoàn toàn tự tin giết 1 tên Hồn Sư vô cùng dễ dàng,nhưng lúc này bị 1 tên Hồn Sư ép tới đường cùng,thân pháp nhanh chóng thi triển,thân ảnh của Vạn Mộc cũng biến mất tại chỗ,vô cùng im lặng,im lặng 1 cách vô cùng đáng sợ.
Vù...vù...
Bỗng dị biến nổi lên,chỉ thấy trong hư không vang lên những tiếng va chạm vô cùng chói tai,hư không như sắp bị đánh nát vậy,chấn động vô cùng mãnh liệt..
-Khà khà...
Huy gương mặt hiện lên nụ cười nhạt,hắn trong tinh giới lôi ra 1 tinh phù,chính là hộ thuẫn phù,nhanh chóng kích hoạt,1 hào quang màu vàng bao quanh cơ thể của Huy.
-Làm sao có thể!
Vạn Mộc như nhận ra được thân ảnh của Huy,hắn đâm về phía đó 1 thương,mang theo vô cùng mãnh liệt,nhưng lại như đâm vào 1 tảng đá vậy,không thể đâm tới nữa,khiến cho hắn vô cùng chấn động.
-Đến lượt ta rồi,chết đi....
Thanh âm của Huy vang lên,hắn vung lên cự kiếm trong tay của mình,cự kiếm hóa thành 1 hào quang sắc bén chém thẳng tới đầu của Vạn Mộc,Vạn Mộc thân ảnh không kịp né tránh,hắn trợn mắt nhìn Huy,1 kiếm của Huy đã chém qua đầu của hắn rồi,ánh mắt vô cùng khó tin,thân thể của Vạn Mộc ngã xuống,đầu 1 nơi và xác 1 nơi.