Chương 11 : Gai Độc Thằn Lằn



Giết con thằn lằn kia, đây không phải là tìm chết sao?


Thần Lâm khuôn mặt khó xử, mặc dù nhiệm vụ phần thưởng thực sự để hắn động tâm, đây chính là Tầm bảo kỹ năng a!

Có kỹ năng Tầm bảo, sau này đi tìm kiếm tài nguyên thăng cấp sẽ dễ dàng hơn nhiều, Hắc thử có thể đào được nhiều thiên tài địa bảo như vậy, khả năng rất cao cũng có một loại kỹ năng tầm bảo tương tự.

Nhưng mà đuổi theo Gai nhọn thằn lằn chính là chuyện liều mạng, mặc dù nó bị thương tuy nhiên cọp gãy răng vẫn là cọp, dựa vào nó áp đảo chỉ số thể chất, chỉ một cái quật đuôi cũng có thể khiến hắn bán sống bán chết rồi!


Không, nó lúc nãy chạy thoát được khẳng định sử dụng một loại tiêu hao kỹ năng, hiện tại đầu thằn lằn kia chỉ là nỏ mạnh hết đà, hơn nữa lấy nó sinh mệnh còn sót lại, nếu ta thành công ám sát, hoàn toàn có thể một đòn dứt điểm nó!


Thần Lâm nội tâm kiên quyết nói, Băng Ngân Thử công kích hắn có thể cảm nhận được, với số lượng băng nhũ nhiều như vậy đâm vào người mà Gai nhọn thằn lằn còn có thể sống được, điều này thực sự quá mức vô lý!

Rất có thể nó đã dùng một loại đặc biệt kỹ năng, hắn không tin con thằn kia sử dụng chạy trốn kỹ năng xong vẫn có thể sinh long hoạt hổ được.

Huống hồ hắn thực sự cần Tầm Bảo cái kỹ năng này, vì hắn quyết định liều mạng, nếu hệ thống đã ra nhiệm vụ, vậy nhiệm vụ này hắn hoàn toàn có thể hoàn thành.

Hắn cũng không muốn hơn một nửa ngày trời di chuyển đều là tốn công vô ích!

Cảm nhận Băng Ngân Thử đã trở lại bên trong hang động, lúc này Thần Lâm mới nhanh chóng đi ra, bắt đầu lần theo vết máu của Gai nhọn thằn lằn di chuyển!

Con thằn lằn này máu đều là màu xanh lục, chứa đều độc tố, điều này cũng giúp Thần Lâm giảm thiểu áp lực, nếu là bình thường máu tươi, rất có thể sẽ hấp dẫn động vật săn mồi, đến lúc đó hắn muốn dứt điểm con thằn lằn kia sẽ khó khăn vạn phần.

Vết máu kéo dài rất xa, thậm chí còn đi cả vào vùng màu đỏ nguy hiểm, Thần Lâm chỉ có thể cắn răng bước vào, dù sao mất đi vết máu, hắn hoàn toàn không còn cách nào khác để lần theo.

Khu vực màu đỏ quái vật là một con hắc chu khổng lồ, xung quanh khu vực này khắp nơi đều là mạng nhện của nó, Thần Lâm cũng bị con nhện kia dữ tợn ngoại hình làm cho toàn thân run rẩy!

Thật đáng sợ, nếu không có ẩn thân, hắn thật không biết thảm trạng của mình sẽ biến thành như thế nào, chọn Thợ Săn nghề nghiệp quả nhiên không chút nào sai lầm!

Cẩn trọng không để bị dính tơ, đi nửa tiếng rốt cuộc Thần Lâm mới rời khỏi Hắc chu lãnh địa, vết máu cũng càng ngày càng đậm, điều này chứng tỏ Gai Nhọn Thằn Lằn đang ở rất gần hắn rồi!

May mắn đoạn đường tiếp theo cũng không có vùng nguy hiểm, hắn gặp cũng chỉ là từ cấp mười trở xuống quái vật, trong đó còn có mấy cái cấp một cấp hai, hoàn toàn vừa sức để Thần Lâm chiến đấu.

Tuy nhiên nhiệm vụ có thời hạn 1h, cho nên hắn cũng không dám trễ nãi thời gian, vội vã lần theo vết máu đuổi theo, rất nhanh vết máu liền dẫn hắn đến một cái đầu lầy.


Không nghĩ tới trọng thương Gai nhọn thằn lằn vẫn có thể di chuyển xa như vậy, hoặc là khoảng cách này cũng chỉ là bình thường, chẳng qua là ta di chuyển quá chậm?


Thần Lâm tay lau mồ hôi, nhìn vào thời gian nhiệm vụ chỉ còn hai mươi phút, lúc này hắn mới cẩn trọng từng chút một hướng về đầm lầy bên kia.

Mặc dù là đầm lầy tuy nhiên cũng không phải toàn bộ đều là vũng bùn, vẫn có một đoạn đường vững chắc nhỏ để hắn di chuyển.

Có lẽ nơi này là Gai độc thằn lằn lãnh địa, cho nên cũng không tìm được cái khác sinh vật, mà nghĩ lại nếu có cái khác sinh vật thì đã sớm bị gai độc thằn lằn bỏ vào miệng rồi, thằn lằn lãnh địa cũng thế, mà những cái khác lãnh địa cũng như vậy!

Cho nên đường đi cũng tương đối an toàn, cũng không lo gặp đầm lầy mãng xà, rồi cá xấu các thứ.


Đây rồi!


Thần Lâm nhìn phía xa đang nằm co quắt to lớn sinh vật, khuôn mặt tràn ngập mừng rỡ kêu lên.

Quả nhiên nơi này chính là Gai độc thằn lằn lãnh địa, khó trách nó lại mặc dù bị trọng thương nhưng vẫn di chuyển một quang đường xa như vậy, thì ra là muốn trở lại nhà của mình dưỡng thương!

---

Gai Độc Thằn Lằn
( 250/2000 )

---


Bị thương nặng như vậy vẫn có thể tự hồi phục, sinh mệnh lực thật cường đại!


Thần Lâm nội tâm không khỏi kinh ngạc, thậm chí còn hơi khó tin.

Trước mắt thằn lằn bộ dạng tàn tạ không chịu nổi, đuôi cùng một chi bị đứt, trên thân thì vô số lỗ thủng, tuy nhiên nó điểm yếu lại không có một chút thương thế nào.

Đây có lẽ là nguyên nhân thằn lằn vẫn có thể sống sót được.


Với lượng máu này, ta hoàn toàn có thể một đòn giết nó!


Thần Lâm nội tâm nóng rực, hiện tại thằn lằn hai mắt đang nhắm chặt, hiển nhiên đang nghỉ ngơi dưỡng thương, đây là thời cơ tốt nhất để hắn ra tay.

Nếu như công kích trúng điểm yếu, Gai độc thằn lằn phải chết là không nghi ngờ, dù sao tấn công điểm yếu đặc tính chính là không nhìn phòng ngự.

Điều này khiến Thần Lâm không cần phải lo lắng lớp da phòng ngự của con quái vật này quá dày, sát thương gây ra toàn bộ bị ngăn chặn lại.

Phù!

Thần Lâm hít một hơi, dao thợ săn nắm chặt trên tay, hắn từng bước một tiếng đến gần bãi đất nơi thằn lằn nằm.

Phì phò...!

Gai nhọn thằn lằn mũi thở ra tiếng kêu, càng đến gần mới càng cảm nhận được thằn lằn kích thước khổng lồ, tứ chi cường tráng, mặc dù trọng thương nhưng vẫn tỏa ra mạnh mẽ áp lực, khiến Thần Lâm có chút hít thở không thông.


Điểm yếu nó nằm ở dưới ngực, ta chỉ có một cơ hội duy nhất!


Một khi bị phát hiện hắn sẽ lập tức mất đi trạng thái tàn hình, cũng không còn khả năng bỏ chạy, cho nên hiện tại chỉ có thể là thằn lằn chết hoặc hắn chết!

Đứng trước sinh tử quyết định Thần Lâm đầu óc lại tỉnh táo vô cùng, có lẽ là do hắn đã trải qua tử vong một lần, hơn nữa hắn cũng không phải là một người hay do dự, đã chạy đến đây rồi, tuyệt đối sẽ không có chuyện không công mà về!


Còn năm phút, ra tay đi!


Thần Lâm cắn răng, tay phải cầm thợ săn dao phi thẳng về phía Gai độc thằn lằn bụng, cùng lúc này tàn hình trạng thái cũng tan biến đi, lộ ra Thần Lâm cơ thể thật!

Xoẹt!

Gai độc thằn lằn hai mắt mở lớn, nó cũng đã phát hiện ra Thần Lâm bất quá không còn kịp nữa rồi, cái kia bé nhỏ sinh vật vũ khí đã đâm vào người nó, hơn nữa còn trúng nó cơ thể quan trọng nhất bộ vị...

Trái tim!


- 330



Ngao...!!!


Thằn lằn miệng tràn ngập thống khổ, cái đuôi quật mạnh đánh bay Thần Lâm ra ngoài.

Lại đánh lén, lại là đánh lén!

Gai độc thằn lằn hai mắt tràn đầy phẫn nộ nhìn chằm chằm bị đánh bay xuống bãi bùn con kiến hôi, nó muốn xé xác sinh vật chết tiệt kia.

Bất quá nó rất nhanh liền phát hiện sinh mệnh lực của mình vậy mà như thác đổ một dạng suy giảm.

Vừa nãy một dao chính là chí mạng sát thương, trực tiếp để thằn lằn thanh máu về 0, nó hai mắt dần mơ hồ, mấy giây sau liền co quắp nằm xuống mặt đất không cử động gì nữa.


Khụ khụ!


Thần Lâm ở dưới đống bùn nhanh chóng mò lên, miệng liên tục ho khan ra máu, toàn thân xương cốt cảm giác giống như sắp vỡ vụn.


Còn may là bị đánh bay xuống đầm lầy, chết tiệt thằn lằn còn trước khi chết phản công, quả nhiên không thể dùng game để đối đãi ngoài đời thực!


Thần Lâm sắc mặt trắng bệch, toàn thân vẫn còn run rẩy, âm thầm cảm thấy may mắn nói, vừa rồi bị thằn lằn nhìn chằm chằm hắn mới cảm nhận được rõ ràng con quái vật này đáng sợ đến mức nào.

Rõ ràng đâm dao xong hắn hoàn toàn có đủ thời gian rút qua một bên, tuy nhiên cái kia rợn người hung khí, nó giống như một cái khóa vô hình, đem cả người hắn đều tê liệt không thể cử động.

Đây chính là thực tế, Gai độc thằn lằn là một cái dã thú, để sinh tồn đến mức sở hữu lãnh địa riêng, bao nhiêu con mồi đã nằm trong miệng nó, bao nhiêu sinh mệnh đã chết dưới nó móng vuốt.

Bởi vì giết chóc nhiều như vậy cho nên nó tỏa ra hung khí cũng tương tự làm cho con mồi không thể thở nổi.

Tuy nhiên, Thần Lâm thành công, hắn đã lựa chọn đúng, con chết tiệt quái vật kia đã bị hắn giết chết rồi!

Nghĩ đến đây hắn liền không nhịn được cười lớn, loại trải nghiệm này mặc dù đáng sợ, nhưng cũng làm cho hắn cảm thấy phấn khích vô cùng, đây chính là thợ săn cảm giác hay sao?

---

Ngài giết chết Gai Độc Thằn Lằn( Cấp độ 12 ), thu được

Thằn lằn độc dịch

Điểm kỹ năng2000

Năng Lượng Chuyển Hóa20

---
---

Chiến Lợi Phẩm thiên phú tự động kích hoạt, Sinh mệnh cùng Năng Lượng + 10%, ngài có muốn mở ra Dấu Ấn Thợ Săn, Dấu Ấn Thợ Săn có 25% cướp đoạt được con mồi kỹ năng.

Có/Không

Lưu Ý : Thời gian cướp đoạt chỉ có 10 phút.

---
---

Nhiệm vụ ngẫu nhiên hoàn thành, ngài thu được Kỹ Năng Thạch Tầm Bảo, vật phẩm đã tự động gửi vào Kho Hàng.

---


Đây rồi!


Thần Lâm hai mắt sáng lên, nội tâm tràn ngập hưng phấn, liều mạng như vậy, rốt cuộc cũng đã đến lúc thu lại thành quả.

Hắn cố nhịn toàn thân đau đớn, sau đó chập chững hướng về phía Thằn Lằn to lớn xác chết, hạn mức cướp đoạt kỹ năng chỉ có mười phút, cho nên hắn cũng không thể bỏ lỡ.


Không biết có thành công hay không?


Thần Lâm trong lòng không kìm nổi hồi hộp, dù sao cũng là lần đầu cướp đoạt kỹ năng, hắn vẫn mong bản thân may mắn một chút.


Kích hoạt Dấu Ấn Thợ Săn!


Nói ra xong hắn chỉ thấy trên trán mình khẽ nhói lên, sau đó một cái hình sói dấu ấn nhanh chóng hiện hiện ra.

Bất quá dấu ấn này xuất hiện cũng chỉ trong chốc lát, không đến một giây sau liền biến mất, không để lại bất kỳ một dị tượng hay dấu vết gì!


Xong rồi sao?


Thần Lâm khẽ nhíu mày, trong lòng nghi hoặc tự hỏi, mấy giây sau hệ thống thông báo bảng lại một lần nữa hiện lên.

---

Cướp đoạt thành công, ngài thu được kỹ năng Gai Độc, kỹ năng đã chuyển thành Kỹ Năng Thạch, tự động đặt ở trong Kho Hàng.

---

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hư Giới Chi Thần.