Chương 22 : Trương Vũ


Dung Nham Cự Tinh quay người rời đi, rất nhanh cùng một đám hỏa diễm tinh tinh biến mất trong rừng rậm.


Nó...rời đi?!


Thần Lâm khuôn mặt ngỡ ngàng, có chút không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Vừa rồi bị Dung nham cự tinh tiếp cận, hắn còn tưởng mình chết đến nơi rồi, nhưng mà không hiểu sao nó lại đột nhiên bỏ qua hắn sau đó bỏ đi.

Chuyện này tuyệt đối có vấn đề, Dung nham cự tinh dữ tợn tràn đầy hung tính hai con mắt hắn không thể nào cảm nhận sai được.

Giống như một cái phẫn nộ đột nhiên biến thành hiền hòa vậy, tuyệt đối là có nguyên nhân!


Chẳng lẽ là vì Đầm Lầy Chi Vương khí tức?



Khụ!


Thần Lâm miệng khẽ lẩm bẩm, tuy nhiên cảm nhận toàn thân thống khổ liền không nhịn được ho khan rên lên.

Loại này thương thế muốn tự hồi cơ bản là không thể nào, hơn nữa lại còn đang trong rừng rậm, hắn cũng không muốn trở thành đám thú ăn thịt con mồi.

Cánh tay đưa lên, Thần Lâm không chút do dự sử dụng Sinh Mệnh Chi Thủy, lập tức hôm trước ấm áp cảm giác lại xuất hiện.

Mạnh mẽ sinh mệnh lực từ Sinh mệnh chi thủy trào ra, có thể bằng mắt thường nhìn thấy Thần Lâm thương thế đang cực nhanh hồi phục.

Không đến một phút sau hắn liền đầy máu phục sinh!


Phù!


Thần Lâm hít một hơi sâu cảm thấy thở phào nhẹ nhõm, nhìn trong kho hàng chỉ còn có tám giọt Sinh mệnh chi thủy, tuy nhiên hắn không hề tiếc nuối chút nào.

Mạng sống vẫn là trên hết, còn may Sinh mệnh chi thủy hiệu quả không làm hắn thất vọng.

Khổng chỉ chữa trị thân thể, liền tinh thần cũng tràn đầy viên mãn vô cùng.


Chỉ số thân thể cũng có một chút tăng lên, bất quá không còn khiến ta có cảm giác thỏa mãn như lần trước nữa!


Dù sao lúc trước thể chất của hắn chỉ có mười, đột ngột tăng gấp rưỡi cũng giống như từ người phàm biến thành siêu nhân vậy.

Cảm thấy toàn thân tràn đầy sức lực là hiển nhiên, bất quá hiện tại chỉ số của hắn đều trên 50, hiệu quả không còn như trước cũng không có gì kì lạ!

Thần Lâm gian nan đứng dậy, trên thân quần sao đã sớm bị đốt cháy đen.

Còn may mắn thợ săn y phục là nghề nghiệp đặc thù vật phẩm, hoàn toàn có thể theo thời gian tự chữa lành, cho nên hắn cũng không lo mình trần truồng chạy trong rừng.


Cũng không biết con chuột kia chết chưa?


Thần Lâm miệng lẩm bẩm tự hỏi, lúc nãy Băng Ngân thử chỉ sợ khó sống được.

Dù sao trước đó nó đã bị thương, lại thêm Dung Nham cự tinh phạm vi lớn đại chiêu, có lẽ hiện tại nó đã sớm biến thành thịt chuột quay rồi!

Tuy nhiên, làm Thần Lâm cực kì ngạc nhiên chính là Băng Ngân thử còn sống!

Không sai, con chuột này thực sự là mạng lớn, dưới Dung nham cự tinh đại chiêu nhưng vẫn giữ được thoi thóp hơi thở.

Chỉ có điều bộ dạng của nó lúc này thê thảm vô cùng, lông đều bị cháy đen, cơ thể còn bị đất đá bao phủ.

Nếu không phải hắn đi xung quanh quan sát kĩ, thực sự không thể phát hiện được con chuột này.


Xử lí ra sao đây, hay là trực tiếp giết chết!


Thần Lâm hai mắt lóe lên sát ý, Băng Ngân thử sở hữu hàn băng công kích thiên phú, giết nó không chừng bản thân sẽ cướp đoạt được khống băng kỹ năng.

Đến lúc đó sức chiến đấu của hắn tuyệt đối sẽ tăng mạnh!

Sở hữu nguyên tố quái vật cái nào cũng cường đại vô cùng, chẳng hạn như Hỏa diễm tinh tinh, mặc dù cấp của nó không quá cao, nhưng mà hỏa diễm phá hoại tuyệt đối là nhất lưu.

Điều này khiến hỏa diễm tinh tinh vượt cấp khiêu chiến không chút khó khăn nào!

Vì vậy Thần Lâm đối với dạng năng lực này cũng cực kỳ thèm muốn, hiện tại có cơ hội cướp đoạt hắn đương nhiên không muốn bỏ qua!


Xoạt!

Thần Lâm lấy ra thợ săn đao, định trực tiếp kết thúc sinh mệnh của Băng Ngân Thử, tuy nhiên đúng lúc này một cái giọng nói bên tai hắn vang lên.


Đừng...đừng giết ta...!


Thần Lâm hai mắt co rút, mặc dù vừa rồi giọng nói cực kì yếu ớt nhưng hắn vẫn nghe ra được.


Ai!


Hắn cẩn trọng nhìn ngó xung quanh, tuy nhiên không có ai đáp lại, trên bản đồ cũng không đánh dấu nguy hiểm gì, điều này làm Thần Lâm nhíu chặt mày.


Chẳng lẽ ta nghe nhầm?



Ta...ở bên dưới ngươi!


Ban nãy giọng nói lại vang lên, lần này Thần Lâm nghe cực kì rõ ràng.


Ta ở bên dưới ngươi...chẳng lẽ?!


Thần Lâm hai mắt trợn lớn, nhìn xuống bên dưới Băng Ngân thử, cảm thấy có chút không tin vào tai của mình.


Ngươi...ngươi là Băng Ngân thử?!



Đúng vậy, trên người của ngươi có Diệp Nhi mùi hương, ngươi chẳng lẽ đã gặp muội ấy?!


Băng Ngân thử thanh âm có chút gấp rút vang lên, tuy nhiên lại không phải từ con chuột miệng phát ra, mà càng giống như truyền âm, cảm giác thần kì vô cùng.


Diệp nhi...ngươi là người của Cuồng Phong đoàn?!



Mà khoan đã, một cái quái vật làm sao có thể?!


Thần Lâm khó tin kêu lên, chẳng lẽ thời đại này một cái quái vật cũng có thể phát triển trí tuệ giống như nhân loại hay sao?


Xem ra ngươi đã đọc Diệp nhi ghi âm rồi, vậy chắc ngươi cũng biết nàng trong miệng nói đoàn trưởng chứ?



Ngươi chính là tên Diệp nhi yêu thích tên đoàn trưởng kia?!


Thần Lâm có hơi chấn động, Cuồng phong đoàn trưởng cũng lên tiếng giải thích cho hắn.


Ngươi có thể gọi ta là Trương Vũ, Cuồng phong đoàn chúng ta bị cường đại quái vật tập kích, gần như toàn bộ đã bị giết chết, ta cũng không ngoại lệ.

Bất quá thời gian trước trong một lần thám hiểm ta may mắn thu được một cái cơ duyên, đó là một cái linh hồn quyển trục.

Ban đầu ta cũng không biết tác dụng của nó là gì, nhưng mà đến khi bị cái kia cường đại quái vật giết chết ta mới phát hiện được nó công dụng.

Quyển trục này có thể tạm thời để linh hồn của ta không bị tan biến, ngoài ra ta còn có thể tìm kiếm một cái thể xác mới nhập vào phục sinh!

Ban đầu ta mười phần mừng rỡ, có thể sống sót đương nhiên là chuyện tốt, tuy nhiên ta rất nhanh nhận ra bản thân suy nghĩ là ngu ngốc đến mức nào!

Khu rừng này không còn nhân loại, chỉ có một đám quái vật sinh sống, quan trọng là ở hồn thể trạng thái bản thân yếu ớt không chịu nổi.

Muốn nhập vào một cái dã thú cơ thể cũng không nổi, cuối cùng chỉ có thể tiến vào một cái yếu đuối huyết mạch tầm thường chuột đen.

Vì vậy ta mới có như trước mắt hình dạng, nhưng mà điều này không quan trọng, ngươi có thể cho ta biết Diệp nhi ra sao rồi không?


Thần Lâm đứng yên nghe một hồi cũng dần hiểu ra sự việc, hắn thật không nghĩ tới linh hồn con người là thực sự tồn tại.

Bất quá một đám quái thú biết phun lửa phun băng đều có, vậy linh hồn chuyện này cũng chẳng có gì đáng kinh ngạc cả!

Thật không nghĩ tới lại gặp người sống sót của Cuồng Phong đoàn theo cách này!


Diệp Nhi cô gái kia đã sớm chết rồi, lúc ta tìm được đoạn ghi âm thì cô ta đã sớm chỉ còn bộ xương khô!


Thần Lâm lên tiếng đáp lại, nghe Trương Vũ lo lắng thanh âm, xem ra Diệp Nhi cũng không phải là tình đơn phương.


Là vậy sao?!


Trương Vũ thanh âm tỏ rõ thất lạc, Băng Ngân thử cơ thể khí tức cũng suy sụp hắn xuống, một lúc sau hắn mới tiếp tục lên tiếng.


Như vậy, ngươi có lẽ cũng là mạo hiểm đoàn người tiến vào lỗ sâu này thăm dò...hiện tại ta bộ dạng như vậy muốn trở về nhân loại căn cứ là không thể nào...



Ta biết là mình có hơi quá đáng, nhưng mà nể tình đồng tộc, ngươi có thể giúp ta chữa trị, sau đó đưa ta về Lam tinh được không?

Đến lúc đó toàn bộ tài sản của ta ở Lam tinh ta sẽ đưa hết cho ngươi, dù sao qua đoạn ghi âm chắc ngươi cũng biết thân phận của ta rồi, ta...!



Dừng lại đi!


Trương Vũ chưa nói hết câu đã bị Thần Lâm cắt ngang, chỉ thấy hắn lúc này khuôn mặt lạnh băng, thanh âm vô cảm nói.


Ta không có khả năng đưa ngươi về Lam tinh, càng không có khả năng giúp ngươi chữa trị...!

Ha ha, ai biết đợi ngươi hồi phục ngươi sẽ làm gì đâu, dù sao có thể chuyển hồn nhập xác lần một, vậy chẳng có lí do gì để không có lần hai cả, ta nói đúng không?


Thần Lâm cười lạnh nói, hắn là người cẩn thận, quái vật không đáng sợ, nhân loại trong hình hài quái vật mới thực sự là thứ khiến người ta phải đề phòng.

Hắn cũng không phải mới ra đường hài tử, ai mà biết cứu tên này xong hắn sẽ làm những gì?

Riêng Băng Ngân Thử hàn băng lực lượng hắn đã không có chút nắm chắc đánh bại rồi.

Thần Lâm cũng không muốn bản thân cứu phải một cái bạch nhãn lang!


Khoan...khoan đã, ta cũng không nhất thiết phải lừa ngươi làm gì, nếu ta có thể chuyển hồn lần nữa ta đã sớm dùng rồi, ai lại muốn thời gian dài như vậy trong cơ thể một con chuột?

Hơn nữa, Cuồng Phong đoàn đã từng thám hiểm khu rừng này, vì vậy ta còn biết vô số nơi có quý giá tài nguyên tu luyện, chỉ cần ngươi đồng ý, ta có thể toàn bộ chỉ nó cho ngươi!

Nếu ngươi còn không tin, ta thậm chí còn có thể cùng ngươi tiến thành huyết khế, dù sao ta hiện tại cũng trong hình dạng quái vật, như vậy đã đủ để ngươi tin tưởng rồi chứ?


Trương Vũ cảm nhận Thần Lâm hai mắt sát ý liền vội vã giải thích, hắn tin trong khu rừng thiên tài địa bảo hoàn toàn có thể hấp dẫn người này.

Sự thật đúng là như vậy, Thần Lâm nghe xong nội tâm liền sinh ra do dự.

Trương Vũ tên này đã từng dẫn Cuồng phong đoàn thám hiểm khu rừng, nếu có thể mang theo thực sự là một sự trợ giúp cực lớn cho hắn.

Huống hồ thông qua Trương Vũ hắn có thể biết thêm rất nhiều Lam tinh thông tin, quan trọng là tên này khẳng định biết cách rời khỏi khu rừng, đây mới là thứ hắn để tâm nhất.

Nếu trực tiếp giết đi thực sự là lợi thì ít, mà hại thì nhiều!


Nhưng mà ta không thể khống chế người này, huyết khế cũng khó có thể chắc chắn an toàn được!


Thần Lâm trong lòng vẫn lo lắng, huyết khế hắn đã hỏi rõ, là một loại khế ước giữa người mà quái vật.

Nhưng mà nó cũng chỉ giới hạn được cơ thể, còn linh hồn lại không ảnh hưởng chút nào!

Đây mới là điểm khiến hắn cảm nhận được nguy cơ, Trương Vũ tên kia đương nhiên không có khả năng tiếc nuối một cái cơ thể con chuột!

Tinh!

Trong lúc Thần Lâm đang nghĩ cách giải quyết, đúng lúc này hệ thống đột nhiên có một cái thông báo nhảy lên.

---

Có quái thú muốn nhận ngài làm chủ, tự động khai mở Khế Ước Linh Hồn bản vẽ, ngài có thể xem vật phẩm ở trong kho hàng!

---

Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hư Giới Chi Thần.