Chương 55 : Miểu Sát
-
Hư Giới Chi Thần
- 2127 chữ
- 2021-09-08 11:41:45
Cấp 50...!!
Thần Lâm khóe miệng co giật, ngửi trên thân mình tỏa ra tanh hôi đến cực hạn mùi hương, khuôn mặt hắn liền tràn ngập oán khí.
Quả nhiên đi một mình vẫn là tốt nhất!
Thần Lâm hai mắt phát ra sát khí, đương nhiên không dám ở lại, lập tức phi thẳng xuống dưới mặt hồ, bắt đầu điên cuồng bơi đi!
Gào...!!
Thôn Hải Ngạc cũng điên cuồng đuổi theo, mặt nước đều bị nó cử động tạo thành những đợt sóng khổng lồ.
Nước rửa cũng không hết, phải làm sao đây?!
Thần Lâm cảm nhận phía sau chỉ tử nguy hiểm, nội tâm liền căng thẳng đến cực hạn.
Đầm Lầy Chi Phương cho hắn khả năng di chuyển dưới mặt nước, nhưng Thôn Hải Ngạc không phải dưới nước vương giả?
Nếu không phải cơ thể nó quá nặng nề, liên tục bị lớp văng vụn ngăn cản, Thần Lâm chắc chắn không có cửa bơi đua với nó!
Thần Lâm có chút không hiểu, không phải là ngoài trang bị nghề nghiệp ra, không được mang bất kì đồ vật gì bên ngoài vào hay sao?
Như khoa hàng của hắn hiện tại, tất cả đều bị phong kín, căn bản không thể sử dụng!
Huyết dịch này...chẳng lẽ là Địa Băng Huyết Xà tinh huyết?
Thần Lâm hai mắt trợn lớn, rất nhanh liền nhận ra vấn đề.
Địa Băng Huyết Xà huyết dịch vốn cực kì tanh, nó chính là thứ hấp dẫn Phệ Hải Ngạc, khiến con cá sấu này trở nên cuồng bạo như vậy!
Vụt!
Thần Lâm dùng toàn bộ khí lực, bơi hết sức có thể, hiện tại điều trước tiên là phải thoát khỏi hồ nước này.
Phệ Hải Ngạc kích cỡ to như vậy, một khi lên bờ, căn bản không có khả năng đuổi kịp hắn!
Gào!!
Phệ Hải Ngạc một hàm cạp tới, Thần Lâm may mắn đạm vào một tấm băng hung hiểm thoát ra.
Nhìn vỡ vun thành vô số mảnh khối băng, hắn liền không nhịn được toát mồ hôi lạnh, vừa rồi kém chút nữa liền trở thành mồi của con cá sấu này!
Đây rồi...!!
Hồ nước thực sự không quá rộng, Thần Lâm rất nhanh liền nhìn thấy bờ, lập tức hắn liền dùng cả bú sữa mẹ khí lực, từ dưới nước bật lên.
Ầm!
Gào...!!
Phệ Hải Ngạc cũng từ dưới mặt nước phi lên, chỉ có điều Thần Lâm trong tay từ bao giờ đã cầm lấy Thợ săn nỏ.
Xuy!
Uỳnh...!
Rống...!!
Nóng rực năng lượng phát xạ, trực tiếp bắn thẳng vào miệng Phệ Hải Ngạc, tiếng nổ lớn vang lên.
Chỉ thấy Phệ Hải Ngạc máu thịt bắn tung lóe, đau đớn khiến nó thống khổ rống lên.
Tăng tốc!
Thần Lâm cũng lợi dụng cơ hội này, nhanh chóng đáp xuống mặt đất, sau đó sử dụng tăng tốc chạy đi!
200% tốc chạy, có thể nói tốc chạy của hắn lúc này đã đạt tới âm thanh ngưỡng cửa, thậm chí còn nhanh đến mức hắn không phản ứng kịp.
Còn may một đường đi chướng ngoại vật không nhiều, cho nên Thần Lâm cũng không gặp vấp ngã tình trạng.
Chạy đến khi cách hồ nước 10km, lúc này hắn mới từ từ dừng lại, ngã lăn ra mặt tuyết thở hồng hộc!
Quả nhiên không đuổi theo!
Thần Lâm nhìn phía xa từ từ chui xuống mặt nước Thôn Hải Ngạc, lúc này nội thâm mởi thả lỏng, khẽ thở phào một hơi.
Lại nói, kỹ năng này có độc, ta vậy mà không bắt kịp được tốc độ của chính mình?!
Hiện tại Tốc Độ của hắn là khoảng 250 điểm, 200% tăng thêm chính là 1000 điểm tốc chạy, theo hắn biết cường hóa giả đạt tới 1000 điểm tốc chạy đã có thể chạm tới tốc độ âm thanh.
Khi di chuyển đều sinh ra nổ tung âm bạo!
Tốc độ chạy nhanh như vậy cả cơ thể lẫn linh hồn hắn đều không cách nào phản ứng kịp.
Như hiện tại cơ thể, đều bị âm bạo xé rách, toàn thân đầy vết thương.
Còn may chỉ là những vết xước nhỏ, rất nhanh liền có thể bình phục!
Tốt nhất đừng để ta gặp lại các ngươi!
Thần Lâm nghĩ lại hai tên Độc giác tộc, khuôn mặt liền tràn ngập sát khí, đây là lần đầu tiên hắn muốn giết người như vậy!
Tính ra hai tên kia cũng chỉ là dị tộc, coi như hắn giết chết, nội tâm cũng sẽ không gặp bất kì áp lực gì!
Hiện tại đi đâu đây?
Thần Lâm mở lên bản đồ, tất cả chỉ là một màu trắng, điều này khiến hắn rất khó để xác định phương hướng.
Chẳng lẽ đi săn người?!
Hắn chợt nhớ lại ban nãy lời nguyền, mở bảng cá nhân ra nó vẫn như cũ tồn tại.
---
Lời Nguyền Kẻ Đi Săn
Miêu Tả : Thợ Săn là một nghề nghiệp bị nguyền rủa, thần linh trong mắt tội đồ, kẻ tiếp nhận Thợ Săn truyền thừa chỉ có một con đường duy nhất để trưởng thành chính là giết chóc, dùng huyết của kẻ khác nhuốm máu lưỡi đao của mình.
---
Như vậy, bất kì ai kế thừa Thợ Săn truyền thừa giống như ta đều phải chịu lời nguyền này sao?
Thần Lâm nhíu chặt mày, điểm tích phân theo Amrita nói cực kì quan trọng, nếu không đủ điểm tích phân, sau này nếu không may bị thua, trừng phạt sẽ cực kì kinh khủng.
Hắn cũng không muốn phải chịu hình phạt như vậy, cho nên...
Chỉ còn cách giết người, tìm và chém giết kẻ địch khác là cách duy nhất để hắn kiếm được tích phân!
Còn may lời nguyền này lại cho ta năng lực cảm nhận vị trí của những người khác, nếu không quả thực là mò kim đáy bể!
Thần Lâm âm thầm cảm thấy may mắn, hiện tại độc lập tác hành, tính ra lại lợi nhiều hơn hại.
Dù sao Thợ Săn bộ kỹ năng đã thiên hướng hắn phải đi theo con đường đơn độc rồi!
Nếu di chuyển theo đồng đội, Ẩn thân năng lực sẽ cực kì bị hạn chế.
Phù!
Thần Lâm từ từ đứng dậy, lấy ra Lưỡi Đao Khát Máu cầm trên tay, đúng lúc này một cái châm chọc giọng nói vang lên.
Ha ha ha, không ngờ lại bắt được một con cừu lạc đàn!
Chỉ thấy từ phía xa từ từ đi tới năm cái cường tráng Tuyết Lang nhân, lúc này trên mặt bọn hắn đều nhe răng cười dữ tợn.
Thần Lâm cũng không nghĩ tới là mình gặp đám lang nhân này ở đây, hai con ngươi di chuyển, đám lang nhân này thông tin cũng nhanh chóng hiện ra.
---
Stefano
( 8000/8000 )
Cấp Độ : 19
Chủng Tộc : Tuyết Lang Nhân Tộc
Nghề Nghiệp : Chiến Sĩ
Thuộc Tính : Băng
Chỉ Số :
Sức Mạnh : 200
Tốc Độ : 180
Linh Hồn : 30
Phòng Ngự : 100
Khí Vận : Bình Thường
---
Thật mạnh!
Thần Lâm nhìn chỉ số này liền không nhịn được nhíu chặt mày, Chiến Sĩ chỉ số tăng trưởng từ Sinh Mệnh, Sức Mạnh lẫn Phòng Ngự đều cực kì cường đại.
Khó trách Ryan tên kia quyết địch chạy trốn, cận chiến cùng năm tên Chiến Sĩ quả thực là tìm chết.
Cách đối phó đám Tuyết Lang Nhân này ngược lại cực kì đơn giản, chỉ cần sở hữu tinh thần chủng loại công kích là được.
Dù sao 30 điểm Linh Hồn, một cái mê hoặc kỹ năng cũng có thể khiến Chiến Sĩ mất toàn bộ sức chiến đấu.
Chỉ có điều...
Hắn không có!
Chẳng lẽ lại phải bỏ chạy?!
Thần Lâm cau mày, nếu chỉ là đối phá hai, ba tên thì không sao, dựa vào bản thân áp đảo tốc độ, hoàn toàn có thể chiếm giữ lợi thế.
Nhưng mà năm cái thì quá miễn cưỡng, trừ phi...
Thần Lâm hai mắt lóe lên quang mang, chỉ thấy cơ thể hắn đột ngột run rẩy, khuôn mặt biến thành sợ hãi cực độ, từng chút một lùi lại phía sau, miệng lưỡi lắp bắp.
Các...các ngươi muốn...muốn làm gì?!
Năm cái Tuyết Lang nhân thấy vậy liền nhếch miệng cười khinh thường.
Nhân loại đều là một đám yếu ớt hèn nhát, quả nhiên danh bất hư truyền!
Hơn nữa ngửi trên người Thần Lâm còn lưu lại tanh nồng mùi hương, Stefano dường như đã hiểu được mọi chuyện, sau đó mở miệng cười lớn.
Ha ha ha, thì ra là vậy, xem ra đồng đội của ngươi cũng không cần ngươi tên phế vật này!
Vậy cũng tốt, vậy để ngươi chết thay cho đám ngu xuẩn kia đi!
Stefano khịt mũi khinh thường, hai mắt lóe lên sát khí, dù sao cũng là điểm tích lũy, hắn đương nhiên không bỏ qua.
Chỉ thấy Stefano vừa nói xong, một tên Tuyết Lang Nhân thuộc hạ liền vác lên chiến rừu, từ từ bước gần phía Thần Lâm.
Không, ngươi muốn làm gì, đừng tới đây?
Thần Lâm bộ mặt hoảng sợ lùi lại phía sau, thậm chí còn ngã cả ra mặt tuyết, điều này càng khiến tên Tuyết Lang Nhân kia nhe răng cười hưng phấn.
Hét nữa đi, ở đây không ai cứu ngươi đâu!
Hơn nữa...không biết ngươi đã biết chưa, Đấu trường chỉ bỏ qua chí mạng thương tổn, còn những vết thương khác vẫn sẽ hoàn trả lại thể xác thực...!
Cho nên yên tâm đi, ta sẽ không để ngươi chết ngay đâu, lão tử sẽ đem từng chi của ngươi tháo xuống chắc sẽ thú vị hơn a!
Nghĩ đến đây tên Tuyết Lang Nhân kia liền không kìm được hưng phấn, hắn thật muốn nhìn cảnh tên nhân loại này khuôn mặt khi trở lại cơ thể thực.
Từng khớp tay khớp chân bắt đầu tách rời ra, máu tươi kèm theo tiếng gào thét, nghĩ đến thôi cũng khiến người hắn cảm thấy phấn chấn rồi!
Ha ha ha...!!
Tuyết Lang Nhân miệng cười lớn, tuy nhiên đúng lúc này một luồng khí lạnh lẽo đến cực hạn lướt qua yết hầu.
Xuy!
Hắn chỉ cảm thấy cơ thể mình đột nhiên lơ lửng, chỉ có điều trước mắt xuất hiện tràng cảnh khiến Tuyết Lang Nhân hai tròng mắt co rút lại.
Kia...là...cơ thể ta mà!
Lộc cộc!
Đầu lâu lăn vài vòng dưới mặt đất, máu tươi cuồng phun, khiến tuyết trắng đều nhuốm đỏ.
Thần Lâm hai mắt lạnh như băng, hắn cũng không dừng lại, cánh tay nóng rực hỏa diễm ngưng tụ.
Đoàng!
Chỉ thấy Thần Lâm cơ thể hóa thành tàn ảnh, tốc độ của hắn nhanh đến nỗi khiến không khí đều sinh ra bạo âm.
Một đám Tuyết Lang nhân còn chưa kịp phản ứng gì, Thần Lâm đã trong tức khắc xuất hiện trước mặt.
Lôi Bạo!
Kinh khủng một quyền đánh ra, mang theo hỏa lôi chi lực, trực tiếp đem một tên khác đầu lâu nổ thành tro bụi.
Lùi lại...!!!
Chết tiệt, hắn đang giả vờ, tên khốn khiếp này vốn không phải Mục sư!
Nhân loại, ngươi dám...!!
Ba cái Tuyết Lang nhân còn lại lúc này mới phản ứng kịp, tất cả đều khuôn mặt kinh sợ lui về phía sau!
Thần Lâm cũng không nói gì, thu lại nắm tay sau đó vẩy đi trên dao vết máu!
Lúc nãy một đao của hắn, coi như trúng điểm yếu cũng không đủ sát thương trừ sạch máu của tên Tuyết Lang nhân kia.
Nhưng mà đừng quên, đây là thực tế chứ không phải trong game, căn bản không có chuyện hết máu quái mới chết!
Thần Lâm nhân lúc tên kia không đề phòng một đao cắt đứt đầu đối phương, về cơ bản cùng vết thương chí tử không khác nhau chút nào!
Ực, sao có thể, tên phế vật này rõ ràng là nhân loại, làm sao có thể...!!
Stefano nuốt một ngụm nước bọt, trong đầu điên cuồng gào thét khó tin.
Rõ ràng chỉ là hèn nhát nhân loại, vậy mà trong chớp nhoáng miểu sát hai cái thuộc hạ của hắn.
Việc này đặt cho bất cứ người nào cũng không thể tin nổi!
Đặc biệt là Thần Lâm lúc này trên thân Đầm Lầy Chi Vương khát máu khí tức, khiến Stefano cả người đều sợ hãi run rẩy.
Đây chính là Cá sấu Thủ Lĩnh khí tức áp chế!
Lang nhân tộc từ trước đến nay đều nằm dưới Ngạc nhân tộc thống trị cai quản, lúc này Stefano cảm thấy sợ hãi là điều đương nhiên.
Vụt!
Thần Lâm nghỉ ngơi mấy giây, sau đó trên tay Lưỡi Đao Khát Máu nâng lên, toàn thân liền lần thứ hai biến thành tàn ảnh, phi thẳng về phía đám Tuyết Lang nhân kia!