Chương 115: Phạt


" Coong! Coong! Coong!" tiếng chiêng điều động vang lên.

Ba cái tiểu đội đang tập trung ăn nhậu say sưa, bất ngờ tim giật thót lên, tất cả cuống cuồng không chạy ra ngoài vào trong trại mang trang phục vũ khí vào. Nếu như thường ngày bọn họ có thể trong vòng vài hơi thở là có thể chạy ra ngoài sân. Nhưng lúc này bọn họ với dáng chạy loạng choạng, bước thấp bước cao chạy đi.

Phạm Long từ xa ánh mắt như chim ưng nhìn chòng chọc đám quân sĩ kia. Võ Tánh thì mặt đỏ bừng, quả thật hắn không hề nghĩ đến trong lúc mình bên ngoài làm việc, ấy vậy mà đám quân lính này lại tổ chức ăn nhậu say xỉn đến thế, quả thật là mất mặt.

Chừng 10 phút sau mới có vài tên nhanh chân chạy đến đầu tiên, bộ dạng nhếch nhác vô cùng, giày cũng không có kịp mang, bên hông trái mang một thanh đoản đao nhỏ, trên lưng mang túi tên, tay phải cầm cung tên, tay trái lại xách giày, quần thì ống thấp ống cao hối hả chạy đến.

Lại thêm gần 10 phút nữa tên cuối cùng mới mò tới, không phải mò mà là được hai tên khác kéo đến, bộ dạng dường như vừa mới " Chó Ăn Chè" thảm hại vô cùng.

Mặt Phạm Long càng lúc càng đen còn Võ Tánh thì đỏ bừng như mông khỉ.

" Mang tên kia lên đây!" Phạm Long giọng lạnh như băng.

Ngay lập tức mấy tên kia mặt xanh như tàu lá chuối thấp thỏm bước lên.

Tên kia tuy say bí tỉ nhưng vẫn nhận thức được điều gì đó, bước tới trước mặt Phạm Long, cố gắng mở mắt đứng tư thế nghiêm chào Phạm Long.

" Tiểu Đội 16 Trung Đội Hai Ưng Sát Vệ - Cán Cuốc báo cáo!" bộ dáng nhếch nhác của tên quân sĩ này khiến ai nhìn cũng phải phì cười, nhưng lúc này không một ai dám cười cả, mặt đều nghiêm cũng như âm thầm cầu nguyện.

Việc bên trong quân doanh uống rượu chính là một điều cấm kỵ có thể xử lý theo quân pháp. Nhưng bên trên có chính sách bên dưới có đối sách là chuyện quá bình thường. trong quân doanh có một quy tắc ngầm như sau.

" không biết anh làm cái gì, ăn cái gì, chơi cái gì, ăn nhậu cũng được, đi tán gái cũng được hay đi ra bên ngoài rong chơi cũng được. nhưng một khi có lệnh điều động anh phải có mặt, nếu trong lúc điều động phát hiện ra lỗi sai phạm, thì phải chịu phạt, mà phạt không chỉ riêng mình anh, cả tiểu đội thậm chí là cả trung đội đều bị phạt chung"

" vì thế khi đi ăn chơi đa phần tiểu đội đều sẽ đi chung, một khi bị phạt sẽ bị phạt chung đến lúc đó sẽ không ai phàn nàn vì đều có phần mình"

" Ngươi uống mấy bình rượu!" Phạm Long lời nói cảm giác như mà thần giáng thế khiến cho bất kỳ tên lính nào cũng phải run sợ.

" Một! một! một! Chén!" tên kia run run nói không thành lời

" Rầm!" Phạm Long không nói một lời một cước đá ra, khiến tên kia bay xa hơn 3 mét mới dừng lại.

Tên kia rên lên một tiếng vô cùng đau đớn sau đó cũng loạng choạng đứng lên không dám một lời oán trách.

" Ta cho ngươi một cơ hội cuối cùng! Uống bao nhiêu!" Phạm Long hùng hổ nói.

" Một! một bình!" tên kia hốt hoảng nói.

" Rầm!" lại một cú đá thẳng ngực không một chút thương tiếc, tên kia bị một cước này văng xuống bên dưới được mấy cái tiểu đội gần đó nâng đỡ đứng lên.

" các ngươi rất tốt! trong doanh trại lại uống rượu! rất tốt! rất tốt!" Phạm Long âm u nói.

" Đại Nhân! Chúng ta biết sai! Cam nguyện chịu phạt!" tất cả đồng thanh nói.

" Oh! Tốt! Nguyên Võ trong quân tổ chức uống rượu chịu phạt như thế nào ?" Phạm Long trầm giọng.

"quân uống rượu nhẹ phạt đánh toàn tiểu đội, nặng cả trung đội! tướng tướng rượu thân là tướng quản lý nhưng không nghiêm phạt gấp đôi" Võ Tánh thận trọng nói.

" Tốt! tiểu đội trưởng đâu! Bước ra!" Phạm Long trừng mắt hổ.

Ngay lập tức ba tên đứng hàng đầu bước ra, bộ dáng ba tên này cũng có dấu hiệu say, nhưng dường như vẫn còn tỉnh táo hành động vẫn còn tốt lắm.

" Triệu tập tất cả cận vệ quân! Ưng Sát vệ còn lại bên trong doanh trại" Phạm Long ra lệnh.

Rất nhanh sau đó trong doanh đã tập hơn hơn 100 người chia thành ba đội lớn mà đứng, những người này tuy không có bị phạt, đa số còn đang thực hiện nhiệm vụ thì được gọi về. nhìn thấy ba cái tiểu đội kia chuẩn bị chịu phạt bọn họ không nhịn được mà hai hòn trứng bên dưới run rẩy một hồi.

" Đánh!" Phạm Long ra lệnh.

Ba tên tiểu đội trưởng đứng trên đài nhìn xuống phía dưới, bên dưới là các thành viên tiểu đội của bọn họ đang bị đánh. đánh một cách không thể nào chống trả.

" Ah! Ah! Ah!" từng tiếng rên la thảm thiết vang lên.

Người thi hành chính là những tiểu đội khác, bọn họ cùng tay chân mà đánh, đánh không thương tiếc vào các bộ phận dễ gây thương tổn nhất như ngực, bụng, lưng. Chỉ riêng mặt là không bị đánh.

Bọn họ không dám nương tay, không nghĩ đến tình đồng đội, mà một khi nương tay ,người bị đánh tiếp theo chính là bọn họ. thà rằng sau khi đánh đồng đội xong, rồi lại chăm sóc bọn họ lại thật tốt là biện pháp tốt nhất.

Bị đánh nhừ tử một trận chừng mười phút, Phạm Long mới ra lệnh ngừng lại, mắt lạnh băng nhìn tất cả.

" các ngươi có biết nghĩa vụ của một quân nhân là gì không ?" Phạm Long chợt hỏi.

Hắn không để cho ai trả lời mà mình tự trả lời

" Đó chính là vệ quốc! là để an dân! Các ngươi chính là quân đội nhân dân, vì dân mà sinh ra, vì dân mà phục vụ. Dân là việc thì các ngươi cũng phải làm việc, phải huấn luyện. dân nghĩ thì các ngươi cũng không được nghĩ, phải bảo vệ nhân dân. Trong các ngày lễ hội các ngươi càng phải tăng cường cảnh giác phòng vệ. nhưng tại sao lại tổ chức ăn chơi như thế này!" Phạm Long quát lớn.

" Dân dân mà ta nói cũng không phải người xa lạ gì, mà chính là cha mẹ già của các ngươi, là vợ hiền con thơ của các ngươi! Một khi các ngươi không làm tròn trách nhiệm của mình, một khi thành trì bị công phá thì những người kia, nhưng thân bằng quyến thuộc của các ngươi sẽ như thế nào. Tan cửa nát nhà, thân nhân ly tán tha hương biệt xứ!" lời Phạm Long tuy nghiêm khắc nhưng lại như những cú đấm, đấm thẳng vào tâm can chúng quân sĩ nơi này.

" Trung đội trưởng trung đội hai đâu bước ra!" Phạm Long trầm giọng.

Trung đội trưởng, trung đội hai chính là Kim Sao, là một trong những thành viên chủ lực của chi Ưng Sát Vệ này. thân hình cao lớn của hắn bước ra, nhưng lòng nặng trĩu thần than " Thôi xong! Lần này họa vô đơn chí rồi!"

" Trung đội trưởng – Trung đội hai – Kim Sao Báo Cáo!" Kim Sao bước ra lớn giọng.

" Kim Sao! Ngươi thân là Trung đội trưởng, lại không làm tốt chức trách của mình, tạo cơ hội cho đội viên của mình có cơ hội làm việc sai trái! Ngươi cũng phải bị phạt để răn đe!" Phạm Long nói.

" bật cóc 200 trượng, bò qua bãi đá 200 trượng, phụ trọng 10 dặm, bơi qua hồ lớn! Võ Tánh chịu trách nhiệm quan sát! Lập tức thi hành!" Phạm Long quát lớn.

" Rõ!" tất cả đồng thanh.

Vào giờ phút này cho dù khi nãy có say đến mức thế nào, lúc này cũng phải tỉnh như sáo, bởi vì hình phạt lần này cực nặng ngoài việc bị đánh ra còn phải phải chịu phạt, lúc này đã gần 7 giờ đêm, đêm tháng giêng cực kỳ tối hơn nữa vô cùng lạnh lẽo khiến ai cũng phải rùng mình.

Bật cóc 200 mét thì giống như là một phương thức khởi động mà thôi, những hình phạt tiếp theo mới đúng là ác mộng.

Bò qua bãi đá đó chính là một trong những nội dung huấn luyện ống quần tay áo đều phải được kéo lên để lộ ra khủy tay cùng đầu gối. cứ như thế mà bò qua bãi đá mi sắc bén. Cũng may hình phạt này thuộc vào dạng bài huấn luyện độ khó cũng không cao, bọn họ đã thích ứng từ lâu. Thế nhưng kết hợp lại những bài tập lại với nhau thì nó chính là ác mộng.

Phụ trọng 10 dặm. đó chính là mang đủ một bộ trang bị tác chiến trên người chạy một đoạn 10 dặm thời gian không được vượt quá nửa giờ. Ngoài ra còn phải phụ trong trên lưng 30 cân, cùng các bao cát đeo lên cổ tay, cổ chân.

Lúc trước đang trong huấn luyện, đây là bài tập hằng ngày, nhưng sau khi làm việc tại Mê Linh trấn, phương thức này cũng giảm dần, một tháng chỉ có phụ trong 6 lần mà thôi.

Còn bơi qua hồ lớn mới thật sự là ác mộng. bởi vì Phạm Long đang thực hiện kế hoạch VAC, hồ cá kết hợp với nuôi heo, thế nên ống xả phân heo trực tiếp thải xuống hồ cá. Thông thường khi huấn luyện các chỉ huy sẽ cho bọn họ né qua ống xả phân heo kia. Nhưng lúc này ai dám giúp bọn họ chứ.

Khi bơi qua ống xả phân heo thì phải hụp xuống bơi qua, không nhưng hụp xuống cho thật sâu, cho thật kỹ mà còn phải cho thật lâu, bởi vì sẽ có những mũi tên từ trên bờ hồ bắn xuống, nếu lặn không đủ sâu sẽ bị mũi tên bắn trúng.

p/s: hình phạt này không phải do mình bịa ra đâu, mà là sự thật trong lúc mình nhập ngũ, vì tiểu đội của mình vi phạm uống rượu, nên đã bị phạt cho một trận ra trò, lúc bơi qua hồ phân heo, thì ăn nguyên 2 băng đạn Ak, không một ai dám hó hé. Chương tiếp theo mới thật sự là bi hài :))

#Vạn Biến Hồn Đế Truyện hậu cung , tình tiết phát triển càng lúc càng nhanh . Hơi mặn chống chỉ định với người nghiêm túc .
Vạn Biến Hồn Đế
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hùng Ca Đại Việt.