Chương 96: Gặp Phùng Hưng



Phùng huynh! ngươi rốt cuộc là có dạng tu vi bậc gì, mà ngay cả một con hung thú cấp bậc Võ Quân cũng bị huynh thuần phục!
Nguyễn Hữu Cảnh vừa nướng thịt vừa dò hỏi.

hắc! cái này ta cũng không biết! ta từ nhỏ trời sinh thần lực, hằng ngày vật cá sấu, đánh hổ làm vui thú!
Phùng Hưng cười khà khà miệng không ngừng chép chép mấy giọt rượu.

Hữu Cảnh! Ngươi nói chủ công nhà nhà ngươi là người như thế nào ?
Phùng Hưng chợt hỏi.

Chuyện này! Phùng huynh gặp chủ công nhà ta sẽ rõ, ban đầu ta cũng như huynh đây, rất thù địch bọn Hán tặc vì lợi bán mình, nhưng sau khi gặp chủ công, thì ta đã một mực quyết đi theo ngài ấy đánh ra một mảnh cơ nghiệp!
Nguyễn Hữu Cảnh có chút cảm thán nói.

Oh! Tiểu tử kia chí lớn thề à! Ha ha ha! Để Phùng Hưng ta xem hắn có tài lực bực nào!


À! Mà tên kia làm thức ăn rất ngon sao, rượu cũng rất tốt sao?
Phùng Hưng có chút thích thú hỏi.

ha ha ha ! đó là chuyện đương nhiên, có thể nói là thiên hạ đệ nhất mỹ thực, chỉ cần ăn một miếng cũng đủ huynh nhớ cả đời!
Nguyễn Hữu Cảnh cảm thán nói.

hắc! tuyệt! ta nhất định phải thử!
Phùng Hưng thích chí.

Tiểu Miêu! Bọn ngươi vì cái gì mà phải tranh sống chết với bấy giun kia thế!
Phùng Hưng bất ngờ lao tới ôm chầm lấy Hổ Vương đùa giỡn hỏi.

Gầm!
Hổ Vương gầm lên một tiếng xem như trả lời, thân hình vọt ra, chạy đến cái hố sâu kia, móc ra một khối ngọc màu ngà ngọc bích.
Khối ngọc này cực kỳ lạ thường, ánh sáng chiếu vào khối ngọc phát ra một tia dị quang nhu hòa dịu nhẹ.
Khi Hổ Vương mang nó đến gần thì Nguyễn Hữu Cảnh cũng có thể quan sát thật kỹ khối ngọc ngày.
Khối ngọc to bằng một cái đấu, phân ra hai màu riêng biệt một xanh lam ngọc bích, một đỏ thắm rực lửa, trông cực kỳ quỷ dị.

Ngươi vì hòn đá này!
Phùng Hưng có chút khó hiểu sau đó ném khối ngọc cho Nguyễn Hữu Cảnh nói.

Hữu Cảnh! Như lời đã định! Ngươi mau mau nướng thịt cho ta! Ta đói lắm rồi! Tiểu Miêu nhà ta cũng thế!


Tốt! tốt Tốt!
Nguyễn Hữu Cảnh ngay lập tức tăng tốc độ nướng thịt lên, chẳng mấy chốc thịt đã chín hương thơm tỏa ra ngào ngạt, hơn nữa Nguyễn Hữu Cảnh còn cho thêm vào gia vị đặc chế từ Túy Tiên Lâu, tuy hương vị không ngon bằng Túy Tiên Lâu, nhưng chất lượng nguyên liệu nấu ăn cực tốt bù lại mấy phần kỹ thuật nấu nướng.

Phùng huynh! nhanh! Thịt đã chín!
Nguyễn Hữu Cảnh cười lấy lòng.

tốt! ta nhanh đói đến chóng mặt!
Phùng Hưng không ngại nóng là cắn một khối thịt thật lớn.

ngon! Tuyệt! con mẹ nó tuyệt! Hữu Cảnh lão đệ! Cho ta túi rượu kia! Nhanh! Thịt ngon phải có rượu ngon mới xứng!

Nguyễn Hữu Cảnh đành cắn răng ném túi rượu sang bên, rồi bản thân cũng tự lấy một khối thịt ra ăn. Miệng vừa há chưa kịp cắn thì hồ Vương bất ngờ gầm lên một tiếng, mắt nhanh chóng hướng về một phía xa xa.

Tiểu Miêu! Không cần gấp! ta xem lúc này tên nào dám phá cuộc vui của tá
Phùng Hưng có một chút không vui nói.
Hổ Vương nằm xuống cạnh Phùng Hưng nhưng mắt nó vẫn nhìn về phía kia cảnh giác rất cao.
Rất nhanh từ phương hướng đó đi ra một đại đội nhân mã.

là chủ công!
Nguyễn Hữu Cảnh ngay lập tức chạy đến để tránh xảy ra những hiểu lầm không đáng có.

Hữu Cảnh! Ngươi có bị sao không! Có bị thương thế gì không ?
Phạm Long nhìn thấy Nguyễn Hữu Cảnh ngay lập tức thăm hỏi.

nhờ phúc của chủ công, mà ta không những không bị thương mà còn gặp được quý nhân tương trợ!
Nguyễn Hữu Cảnh mắt nhìn về Phùng Hưng đang ăn nhậu hăng say phía kia.
Phạm Long khi bước ra khu rừng rậm thì cũng đã nhìn thấy nhân vật khủng bố kia, hơn nữa bên cạnh hắn chính là một bầy hổ lên đến hàng trăm con.
Đặc biệt chính là trên đầu hắn còn có một cái chấm màu vàng, khỏi phải suy nghĩ cũng biết người đó hẳn là Phùng Hưng người mà hắn vừa triệu hoán.
Phùng Hưng – Bố Cái Đại Vương
Trung thành: ???
Tư chất: SSS
Võ Lực: ???
Trí Lực: ???
Mị Lực: ???
Chỉ Huy: ???
Kỹ năng: ???
Thiên phú: ???
Đặc thù thuộc tính : ???
Ngay sau khi Phạm Long kiểm tra thuộc tính của Phùng Hưng,thì ngay lập tức choáng váng, tất cả các thông số đều hiện ???.
Như vậy là như thế nào, là hệ thống bị lỗi, hay cấp bậc của ta thấp quá không thể kiểm tra được thông tin của người này.
Ngay sau đó Phạm Long định lại tinh thần bước tới trước mặt Phùng Hưng chào hỏi.

Tiểu Tử Phạm Long xin được bái kiến Bố Cái Đại Vương!
Phạm Long cực kỳ cung kính lấy lễ nghi mà cúi chào.

Oh! Ngươi biết ta!
Phùng Hưng có một chút ngạc nhiên.

Danh vọng của đại vương là bậc nào, há tiểu tử không biết!
Phạm Long cung kính.

Ah! Tốt tiểu tử ngươi cũng có chút ý tứ!
Phùng Hưng nhìn thái độ của Phạm Long cũng có một chút hảo cảm.

Ta nghe nói ngươi có một thân bản sự ủ rượu, nấu ăn rất tốt! như vậy đi hôm nay ngươi nấu cho ta một bữa ăn no nê như thế nào
Phùng Hưng cắn một khối thịt lớn rồi nói. Miệng ngai nhồm ngoàm không khác gì một tên mãng phu.

Tốt! tiểu tử nhất định làm Đại Vương hài lòng!
Phạm Long vỗ ngực cam đoan.
Phạm Ngũ Lão liếc nhìn Nguyễn Hữu Cảnh một cái rồi nói nhỏ
Người kia là ai? Sao lại khí phách như thế!


Người kia a! ngay cả thực lực của ta đây sợ cũng không đỡ được một chiêu!
Nguyễn Hữu Cảnh thở dài.

mạnh đến như vậy!
Phạm Ngũ Lão ngạc nhiên kinh hô.

Ngươi xem con đại mãng xà kia, bị người kia trực tiếp bẻ gãy răng rồi dùng cái răng đó đâm chết đại mãng xà! Còn con hồ kia! Ngươi nhìn nó ngoan ngoãn thế kia, nó vừa mới bị thuần phục, bị người kia vật xuống đất siết cổ cho đến khi chịu phục mới thôi!
Nguyễn Hữu Cảnh kể sơ sơ về chiến tích của người kia cho Phạm Ngũ Lão nghe.

Ah! Tiền bối! tiền bố! ta có rượu tốt! ta có mấy vò rượu tốt! ngươi dùng thử!
Phạm Ngũ Lão không đợi Nguyễn Hữu Cảnh nói hết câu đã trực tiếp lấy túi rượu bên hông mà mình cất giấu bấy lâu nay dâng cho Phùng Hưng.

con mẹ nó! Vô sĩ! Thật là vô sĩ!
Nguyễn Hữu Cảnh hậm hực trách mắng.

Ah! Tiểu tử ngô tính không tệ! không tệ! đâu cho ta xem rượu của ngươi!
Phùng Hưng vừa rồi đã nóc hết túi rượu kia, tuy vậy vẫn chưa có đã thèm, liền nghe Phạm Ngũ Lão lấu bộ mặt nịnh hót lao tới dân rượu là cho Phùng Hưng vô cùng thích trí.
Nhìn thấy tướng lĩnh của mình vô sĩ đến thế là cùng, đám quân sĩ đi theo cũng không dám hó hé, mà bọn họ theo lệnh của Phạm Long xây dựng một doanh trại dã chiến nơi này.
Không cần dùng đến lều trại, hay các trang thiết bị khác, chỉ cần dọn một nơi trống trãi, dùng cây gỗ dựng lên một hàng rào tạm thời cùng mấy cái gian nhà dùng để che mưa chắn gió là tốt rồi.
Ngoài ra bọn họ theo lời của Phạm Long tìm ra một dòng suối gần đó đi lấy nước, nếu có thể thì bắt đến một ít cá, săn thêm một chút thú rừng.
Phạm Long biết vị đại gia Phùng Hưng kia cũng không phải là một người tốt tính, Nguyễn Hữu Cảnh cũng đã nói sơ qua tình hình của người kia, thế nên hắn cũng phải thận trọng mà đối đãi, không có một kia bất kính.
Thậm chí ngay khi Nguyễn Hữu Cảnh nói về lai lịch của viên khối ngọc kia, thì ánh mắt của Phạm Long chỉ liếc qua một cái mà thôi, cũng không có ngó ngàng thêm một cái, tỏ ra không hề quan tâm mà chỉ quan tâm đến quân lính của mình mà thôi.
Hắn biết mọi hành động của hắn trong lúc này đều không thể qua mắt được Phùng Hưng, một nhân vật mà hắn không thể dò xét được thông tin, như vậy lúc này hắn có trăm vạn đại quân bảo hộ cũng khó tránh khỏi cái chết khi người kia động sát tâm.
Trong rừng thì làm sao có đủ nguyên vật liệu để nấu một bữa đại tiệc chứ, nhưng dù sao trong rừng chính là một kho tài bảo dồi dào, chỉ cần dụng tâm tìm kiếm cũng có thể tìm ra những thứ hữu ít.
Ví như một nhóm Ưng Sát Vệ đi săn thì săn được mấy con gà rừng, mấy con thỏ, thậm chí còn bắt được một con heo lớn.
Ngoài ra dọc theo bờ suối Phạm Long còn phát hiện ra một bụi rừng thật to, cùng một ít lá cà ri.
Với nhưng loại nguyên liệu này Phạm Long có thể tự tin làm ra một trận đại tiệc thật lớn, đủ để chiêu đãi toàn bộ quân sĩ.
Phạm Long lấy ra mấy chục tấm khiên đặt lên những bếp lửa dã chiến, đã tính trước đến chuyện này, có thể nấu nướng dã ngoại trong lúc hành quân, thế nên những tấm khiên được thế kế có độ cong vừa đủ có thể chống đỡ tấn công, cũng có thể dùng nó làm vật dụng nấu nướng.
Heo rừng sau khi làm thật sạch da lông thì cho mổ bụng lóc thịt, lấy xương, rút mỡ, mỡ heo chính là vật liệu làm các món chiên, thậm chí là làm món thịt nướng trên đá.
Còn mấy con gà thì làm một nồi gà hầm gừng với rượu, đó chính là một món ăn đại bổ. nếu như lúc này có thêm một ít nguyên liệu thuốc bắc hắn có thể nấu một món trứ danh bồi bổ thể lực, sức khỏe cực tốt là gà, rắn tần thuốc bắc. được liệt vào hàng đại bổ ông uống bà khen.

Main thông minh, bá đạo, sát phạt, hậu cung, map rộng, truyện sắp kết thúc
Bất Diệt Long Đế
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Hùng Ca Đại Việt.