Chương 47: HẸN HÒ


Cô mơ hồ nghe thấy tiếng Trần Dịch Thần gọi điện thoại xử lí dặn dò công việc của công ty giải trí và công trường xây dựng. Anh là ng8ười bận rộn, vốn dĩ không thể phân thân cùng lúc làm hai việc, vậy mà bây giờ vẫn phải chăm sóc cô, cũng bận tới độ sứt đầu mẻ trán.3

Trong lúc mê man, cô luôn nằm mơ. Cô thấy Ân Nhã đã tìm được cách trở về, thế nhưng không nói với cô mà một mình quay về, 9bỏ rơi cô đơn độc ở thế giới này. Trời đất rộng lớn này chỉ còn lại mình cô, dù cho cô có lên trời xuống đất cũng không tìm ra được 6cánh cửa trở về.
Cô sững sờ bởi câu nói này của anh, cho tới khi tiếng đóng cửa
sầm
vang lên cô mới hoàn hồn. Trong đầu bỗng nhiên hiện lên khung cảnh pháo hoa nở rực rỡ trong đêm ba mươi Tết.

Chúng ta... có được coi là đang hẹn hò không?

Anh thản nhiên đón nhận lời cảm ơn, còn thật sự không khách sáo,
Cái em cần phải cảm ơn anh còn nhiều lắm.

Công ty của Ân Nhã đi vào quỹ đạo, kinh doanh bình thường, làm ăn phát triển, trong đó không thể thiếu công lao của Trần Dịch Thần.
Đầu bên kia im lặng ba giây, ngữ khí của Trần Dịch Thần không chịu chút ảnh hưởng nào, trái lại càng thêm chắc nịch,
Giặt xong quần áo nhanh chóng đến văn phòng ở công trường, em còn rất nhiều việc chưa hoàn thành đấy.

Hừ, một chút tình cảm cũng không có.
Anh đáp
Ừ, đúng thế.

Dung Y cười không ngậm được miệng, hóa ra từ thời khắc đó, cô và Trần Dịch Thần chính thức yêu nhau rồi.
Nhưng điều đó cũng không ảnh hưởng tới tâm trạng vui vẻ của cô, từ nàng dâu nhỏ biến thành mẹ chồng, cô cười không khép được miệng. Không chỉ giặt quần áo mà ngay cả giày dép cũng mang đi đánh hết một lượt, chăm chỉ cần cù không khác gì chú ong nhỏ. Nghe nói khi phụ nữ yêu đương thì sẽ thể hiện phẩm chất của mẹ hiền vợ đảm, quả nhiên trong phút chốc cô cũng dâng trào.
Sau khi làm xong hết việc nhà cô liền đi tới công trường, trên đường đi qua một tiệm bánh ngọt, tất cả các loại bánh đều ngon mắt đáng yêu. Cô mua hai miếng bánh Mousse, xách đến văn phòng, đưa cho anh như dâng bảo vật,
Mời anh ăn bánh.


Sau này em và Tô Nam tốt nhất là giữ khoảng cách. Tuy vụ việc này đã làm rõ nhưng khó tránh những kẻ thích lật lại chuyện cũ, tuy trong giới giải trí, cậu hai có bản lĩnh một tay che trời, có điều các fans cũng là lực lượng khổng lồ không thể coi thường.
Trần Dịch Thần lải nhải dặn dò cô, thấy cô để tóc ướt đi ra, liền cau mày nói,
Sao không sấy khô rồi hãy ra? Không sợ bị cảm lạnh lần nữa sao.


Em sao mà yếu ớt vậy được, phòng khách vẫn đang bật điều hòa nữa mà.
Cô vừa lầu bầu vừa ngoan ngoãn cầm khăn lau khô tóc. Nhưng rất không bằng lòng với sự sắp xếp của anh, bèn phản bác lại,
Nếu như mọi việc đã được làm rõ rồi, em với Tô Nam tiếp tục qua lại bạn bè thì có vấn đề gì chứ? Người nổi tiếng cũng phải có bạn bè bình thường chứ.


Anh nói em là bạn gái anh, nhưng thái độ nói chuyện của anh hoàn toàn không phải là nói chuyện với bạn gái.

Trần Dịch Thần nhướng mày, Dung Y nói tiếp
Em yêu, giúp anh in những tài liệu này nhé, vất vả cho em rồi... Giúp anh đặt chỗ ăn cơm cho buổi tối ngày mai nữa nhé, cứ dựa theo khẩu vị của em để chọn nhà hàng... Đáng lẽ ra anh phải nói như vậy mới đúng chứ...

Là lúc nên dạy cho Trần Dịch Thần biết thế nào mới thật sự là yêu.
Cô gọi điện cho Trần Dịch Thần, ngọt ngào nói,
Bây giờ đang là thời gian cao điểm trên đường cao tốc vì mọi người vừa nghỉ Tết xong, anh phải lái xe cẩn thận nhé.

Dung Y ngồi xếp bằng trên ghế sô pha, nghi ngờ hỏi
Có phải anh lại lừa em để giúp anh giặt quần áo không?


Gì cơ?
Anh ngẩng đầu lên hỏi.
Cuối cùng cô cũng vùng lên kháng nghị,
Giặt quần áo không phải là việc của trợ lí phải làm.

Anh vội đến công trường xây dựng, vừa thay giày ở huyền quan vừa lạnh nhạt nói,
Giặt quần áo là công việc mà bạn gái nên làm.

Vụ scandal của Tô Nam và cô cũng bị ém xuống, Trần Dịch thần xử lí thần tốc dứt khoát, không chỉ truyền thông internet, mà ngay cả tạp chí báo giấy cũng không có một bài viết tin tức nào về vụ việc này.
Hành động của Nhan Lạc Chi chỉ như một giọt nước, cũng không thể khuấy động lên ảnh hưởng gì.

Ân Nhã, Ân Nhã...
Cô lớn tiếng gọi tên cậu ta, thế nhưng cậu ta cũng không quay trở lại.
Thế gi5ới này thật sự chỉ còn lại mình cô rồi.

Bạn bè bình thường là em đây đã hơi vượt quá giới hạn rồi.
Trần Dịch Thần cười như không cười,
Em không có ý gì, nhưng không thể chắc rằng Tô Nam cũng không có ý.

Anh nhìn thấu mọi chuyện,
Việc của Ân Nhã em muốn lo, tiền đồ của Tô Nam em cũng muốn nhúng tay vào, Dung Y, em không phải đấng cứu thế. Bọn họ có thể tựlo cho cuộc sống của mình.

Anh ho mấy tiếng, mặt không cảm xúc nói ra mấy chữ,
Công tư phân minh.

Dung Y tức đến độ nôn ra máu, cô mở hộp bánh ngọt ra, giải quyết sạch sẽ chỉ bằng hai ba miếng, rồi nhìn Trần Dịch Thần đầy khiêu khích, sau đó mới cầm tài liệu đến phòng photo. Công việc chủ yếu hiện giờ của Trần Dịch Thần là về hạng mục xây dựng này, nhưng nếu mấy hộp đêm, quán bar dưới tay anh gặp phải việc nào không xử lý được cũng sẽ báo lên trên, cuối tháng anh đều phải đi thu tiền kiểm tra sổ sách, đồng thời còn tùy lúc phải giải quyết các nhiệm vụ bí mật mà cậu hai giao cho, thật đúng không khác gì siêu nhân.
Trên mặt bàn đều là bản vẽ, anh cẩn thận kiểm tra lại tiêu chuẩn kích thước, nhấc mí mắt lên nhìn cô mà nói,
Không được ăn uống trong văn phòng.
Rồi lại dặn dò cô
Cầm những tài liệu này đi photo, mỗi loại ba bản. Hợp đồng này giúp anh in ra sau đó photo thành mười bản. Đặt trước một phòng ở nhà hàng có mùi vị thanh đạm một chút, thời gian là buổi tối ngày mai, khoảng sáu người tham gia.

Nào có chỗ nào giống cách ở chung của hai người yêu nhau chứ?
Đúng vậy, Ân Nhã đã chẳng còn ngó ngàng gì đến Đường Nghiên Như, Tô Nam cũng nhận ra được bộ mặt thật của Nhan Lạc Chi. Tất cả những việc cô cần làm lúc mới xuyên không về đây đều đã làm rồi, hiện giờ việc của hai người bọn họ đã không cần cô lo nữa.
Cô thở dài nhẹ nhõm.
Sốt liền hai ngày một đêm, cuối cùng cũng giảm.
Sự nhẫn nại và dịu dàng Trần Dịch Thần cuối cùng cũng cạn kiệt, anh thúc cô đi tắm bằng vẻ mặt ghét bỏ,
Người toàn mồ hôi, tóc tai mặt mũi bẩn thỉu y như ăn mày vậy.

Cô đi vào phòng tắm tắm rửa.
Bên trong đã bật sẵn điều hòa từ trước, đến cả khăn mặt cũng đã được làm ấm, dù thế nào cũng sẽ không bị lạnh. Trái tim cô ấm áp, nghĩ tới sự chăm sóc của anh mấy ngày nay, cô liền nói vọng qua cửa kính,
Trần Dịch Thần, cảm ơn anh.

Hình như thật sự có thể vui vẻ tận hưởng cuộc sống của mình rồi.
Một khi sức khỏe của cô được phục hồi, thì theo đó là sự bóc lột tư bản của Trần Dịch Thần. Rõ ràng mang danh là trợ lí mà anh chỉ thiếu điều coi cô là quản gia riêng hai mươi tư giờ, kể cả những việc như giặt quần áo cũng giao cho cô làm.
Thân làm trợ lí cho siêu nhân, cô cũng phải như Quan Âm nghìn tay mới xử lí hết công việc hàng ngày chất cao như núi.

Quan trọng là vẫn không có lương, thôi thì không có lương cũng được, thế mà đến một chút an ủi cũng không có... Dung Y suốt ngày lẩm bẩm càm ràm, thế nhưng khi nhìn thấy tòa cao ốc đang dần được hoàn thiện, sự ai oán của cô như tan biến theo gió, khu tổ hợp thương mại cao sáu tầng, có bãi đỗ xe dưới tầng ngầm, tầng một tầng hai bán quần áo giày dép các loại mĩ phẩm…, tầng ba tầng bốn là chuỗi nhà hàng, thưởng thức ẩm thực, tầng năm là trò chơi giải trí và quán net, tầng sáu được xây dựng làm các phòng karaoke.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa.