Chương 49: CAO THỦ
-
Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa
- Khinh Bạc Đào Hoa
- 1734 chữ
- 2022-02-04 05:12:04
Thực tế chứng minh, chỉ số thân mật giữa những người yêu nhau sau khi trải qua chuyện giường chiếu mới đạt được mức cao nhất.
Dung Y t8ắm rửa xong thì mặc một chiếc áo ngủ bằng bông chỉ dài qua mông một chút, để lộ đôi chân dài trắng như tuyết, đi hỏi Trần Dịch Thần:
Anh có 3nhìn thấy cái quần ngủ của em đâu không?
Trần Dịch Thần cuối cùng không chịu được, đột nhiên đứng dậy rảo bước về phía cô. Sau đó… lướt qua cô, đi thẳng vào phòng của cô. Sau đó chưa tới nửa phút sau anh tìm thấy quần ngủ của Dung Y, ném về phía cô,
Nhanh chóng mặc vào đi, em không lạnh à.
Cô cảm giác bây giờ hình như mặt mình đang nứt ra một đường xấu hổ.
Anh dừng tay.
Cô cũng dừng lại.
Dung Y trầm mặc suy nghĩ một thoáng, cảm thấy Trần Dịch Thần là người nói được làm được. Cô cũng không thể trần như nhộng chạy từ đây vào phòng ngủ của mình được? Chuyện này không đáng để cô mất mặt, đành phải cắn răng nhường phòng tắm lại cho Trần Dịch Thần.
Sau khi hẹn hò cùng bạn trai mà còn phải nằm bò trên sàn lau nhà chắc thế giới này chỉ có mỗi mình cô. Cô nên tự giễu mình không quyến rũ hay là nên khen Trần Dịch Thần thanh tâm quả dục thấy biến không loạn chứ?
Rốt cuộc là ở đâu chứ, quần ngủ của em…
Cô cố ý thu hút sự chú ý anh, làm như thật sự vô cùng sốt ruột tìm kiếm. 5
Từ ngăn kéo của kệ để tivi đến kẽ hở sô pha anh đang ngồi đều bị cô giả vờ lục tung lên tìm kiếm. Đặc biệt lúc khom lưng còn cố tình để váy ngủ co lên tận phía trên, đùi cô bị lạnh run. Trong trí tưởng tượng của Dung Y, khung cảnh này nhất định là bức tranh mỹ nữ sẽ làm máu người nào đó sôi sục cuộn trào.
Ánh mặt người đẹp ngấn nước, rồi thoắt cái cười nói,
Em cũng không phải con người hẹp hòi, tùy ý uống một ly là được rồi.
Cô ta rót cho Dung Y một lý rượu trắng, Dung Y đoán chắc ly rượu này cũng phải kha khá, cô ta đúng là tùy ý thật.
Sau khi anh tắm xong ra ngoài, hi vọng em sẽ dọn dẹp sạch sẽ chỗ này.
Trần Dịch Thần đi về phía phòng tắm, Dung Y nhanh chóng chạy vọt tới trước mặt anh, tranh vào trước,
Để em tắm trước, trên người em đều bị dính nước hóa quả hết rồi.
Hai người ngượng ngập tách ra, Trần Dịch Thần ho nhẹ một tiếng
Ừm, chúc em ngủ ngon.
Giọng nói mang theo dục vọng trầm thấp giống như rượu mạnh nóng bỏng, mỗi một từ thốt ra đều làm Dung Y tim đập thình thịch. Cô đỏ mặt hơi cúi đầu,
Ngủ ngon.
Cô đành đi uống nước trái cây, nước ép trái cây màu cam hút mắt từ khóe miệng cô trượt xuống xương quai xanh gợi cảm, rơi vào trong vạt áo nửa khép nửa mở, làm cho người khác kìm lòng không đậu mà nghĩ rốt cuộc giọt nước ấy sẽ rơi xuống đâu...
Cảnh tượng Dung Y muốn xây dựng chính là như thế. Sau đó do vô ý trượt tay mà nửa cốc nước nước ép trái cây bị đổ ra ngoài, không chỉ làm ướt bộ đồ ngủ, mà trên mặt sàn cũng dính vết nước trái cây.
Nhìn dánh vẻ của trần Dịch Thần nào có chỗ nào giống tay mơ căng thẳng của tối qua chứ? Chỉ nhìn đã biết rõ ràng rất quen rồi...
Ngực của người đẹp dán chặt vào cánh tay anh, không biết bộ ngực to thế này có phải là hàng thật không... Dung Y nghĩ như vậy, rồi cầm chiếc đũa chọc chọc vào bộ ngực của người đẹp đó.
Không đợi Trần Dịch Thần trả lời liền mạnh tay đóng cửa lại.
Trần Dịch Thần ở bên ngoài lạnh lùng nói
Đừng nói lát nữa em tắm xong vẫn mặc bộ đồ ngủ bị ướt đó nhé?
Đấy là còn chưa nói nước hoa quả dính lên sô pha vải thoạt nhìn rất đắt tiền ở bên cạnh, màu sắc đậm nhạt không đồng đều, nếu như lau không sạch không biết Trần Dịch Thần có bắt đền hay không.
Cô liều mang quỳ bò trên sàn mà lau mà cọ.
Sai lầm thứ hai là cho rằng Trần Dịch Thần ở phương diện nào đó chỉ là tên nhóc ngây thơ chất phác.
Trong bữa tiệc tối ngày hôm sau, đối phương vì muốn có được mối quảng cáo thương mại trong tay Trần Dịch Thần nên đã đặc biệt sắp xếp vài người đẹp chân dài mông cong đến tiếp rượu. Người đẹp có đôi mắt to tròn ướt át, đôi môi đỏ mọng quyến rũ hút hồn, hơn nữa tửu lượng có thể co duỗi thích hợp.
Anh đang ngồi ở phòng khách xem một cuốn du ký, nghe thấy cô hỏi bèn ngẩng đầu, ánh mắt khẽ9 dừng lại trên người cô, thế nhưng ngay lập tức lại cúi thấp đầu nói,
Không thấy
Toàn bộ quá trình đều không liếc nhìn đôi chân dài6 mê người của cô.
Đợi Trần Dịch Thần đóng cửa phòng xong, cô mới nhớ ra vẫn còn phải lau sô pha. Làm bẩn sô pha và sàn nhà là nước hoa quả, ngăn cản cô và Trần Dịch Thần tiến thêm một bước cũng là nước hoa quả, đêm nay, sai lầm lớn nhất của cô chính là uống nước hoa quả.
Đây là sai lầm Dung Y phạm phải đầu tiên.
Nụ hôn chúc ngủ ngon phải là như thế này.
Cô nhẹ nhàng hôn lên môi anh, có thể là do anh vừa tắm xong, môi của anh rất ấm rất mềm, cảm giác bất ngờ rất tuyệt...
Còn có như này…
Cô nói khẽ qua kẽ hở của nụ hôn, đưa chiếc lưỡi linh hoạt vào sâu khoang miệng anh… Hơi thở của anh dần trở nên nặng nề nóng bỏng, bàn tay to rộng giữ sau gáy cô kìm lòng không đậu vuốt ve đỉnh đầu cô, bàn tay kia đặt ở eo vén vạt áo ra, vuốt ve dọc theo da thịt mịn màng của cô, sau đó sờ thấy dấp dính.
Rõ ràng tửu lượng uống hết một bình Nhị Oa Đầu còn chẳng say, vậy mà vừa uống được ly rượu vang, khuôn mặt liền ửng đỏ, thân thể như không xương mà ngả vào lòng Trần Dich Thần. Thế mà Trần Dịch Thần lại không từ chối, vừa nói chuyện với sếp đối tác, vừa hưởng thụ cái ôm của người đẹp trong lòng.
Phải biết rằng không từ chối chính là cảnh giới cao nhất của cao thủ tình trường, giống như Nhan Lạc Chi dùng một chiêu
không từ chối
làm những người theo đuổi mình càng thêm ảo tưởng, khiến những chàng trai này luôn cảm thấy bản thân mình có hi vọng, người trước ngã xuống người sau lại tiếp tục.
Tính lại thì, anh cũng mới chỉ hai mươi ba tuổi.
Anh và Trần dịch Thần năm ba mươi hai tuổi đều có năng lực giúp cô ngăn cản phong ba bão táp, giải quyết rắc rối, hơn nữa hiện giờ anh cũng mới chỉ hai mươi ba tuổi.
Anh nhướng mày, lần này vô cùng thoải mái đồng ý,
Có.
Anh quỳ xuống, hôn lên trán Dung Y như chuồn chuồn đạp nước. Trong giây phút ngắn ngủi da thịt tiếp xúc cô thậm chí còn cảm nhân được môi anh khẽ run lên, đến hàng lông mi run rẩy cũng có thể nhìn thấy rõ ràng. Dung Y đột nhiên nhớ ra, cô là người của hai thế giới, độ tuổi tâm lý đã là ba mươi, đương nhiên là một tay lão luyện, còn Trần Dịch Thần cho dù có lợi hại như thế nào thì cũng chỉ là thanh niên chưa có bất cứ kinh nghiệm yêu đương nào.
Hành động này làm cả bàn ăn lặng ngắt như tờ, chỉ có Trần Dịch Thần là cong môi cười như hiểu rõ tất cả.
Dung Y ho nhẹ hai tiếng giải thích,
À thì... anh Thần vốn không thích người đẹp nhân tạo, nên tôi giúp anh ấy kiểm tra...
Trần Dịch Thần rất nhanh đã ra ngoài, rất hài lòng với sự chăm chỉ của cô nhưng hoàn toàn không có ý định giúp đỡ. Anh nói:
Ngủ ngon, anh ngủ trước đây.
Cô phản kháng lần chót, nói bằng vẻ đầy tủi thân,
Này bạn trai, có nụ hôn chúc ngủ ngon không?
Bàn tay đang cởi cúc áo của cô khựng lạ,
Tí nữa anh sẽ giúp em lấy quần áo đúng không?
Trần Dịch Thần từ chối mà không chút do dự nào,
Sẽ không.
Sắc mặt của người đẹp tái đi, vì còn e ngại mọi người ở đây nên không thể nổi giận với Dung Y, đành phải ỏn ẻn phóng điện với Trần Dịch Thần,
Anh Thần, trợ lí của anh thật đáng ghét quá đi, người ta thật sự là hàng thật giá thật, người ta không đồng ý đâu.
Trần Dịch Thần hơi mỉm cười
Cô muốn thế nào?
Dung Y định cầm ly uống, nhưng Trần Dịch Thần cầm ly rượu của cô lên trước, ngoài cười mà trong không cười nói với cô ta,
Có điều tửu lượng của bạn gái tôi không tốt, ly rượu này tôi uống thay cô ấy.
Anh ngửa đầu uống cạn, ly rượu đầy như vậy cứ thế bị anh uống hết.
Trong thoáng chốc không chỉ là người đẹp đó, mà ngay cả ông chủ của đối phương mặt mày cũng đều tái mét hết cả, vội vàng đứng hết dậy vừa mời thuốc lá đền tội, vừa đuổi người đẹp sang chỗ khác. Trần Dịch Thần chỉ giả bộ uống say, nhắm mắt không nói gì thêm, giống như Lão Phật Gia uy nghi bệ vệ. Ông chủ đối phương đành phải chuyển hướng sang Dung Y, khách sáo nói,
Dung tiểu thư đại nhân độ lượng, đừng chấp nhặt với chúng tôi, giúp chúng tôi khuyên anh Thần với.
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.