Chương 69: Bàn tay ma quỷ
-
Huống Hồ Tuổi Xuân Đang Tàn Úa
- Khinh Bạc Đào Hoa
- 1567 chữ
- 2022-02-04 05:12:26
Yêu Yêu, cô có cảm thấy lần này Nhan Lạc Chi vào đoàn làm phim là có ý đồ không?
Không phải chứ?
Tuy rằng Thẩm 8Yêu Yêu không thích Nhan Lạc Chi, nhưng không thấy phản cảm như Dung Y:
Cô ta chỉ muốn có chỗ đứng và nổi tiếng trong giớ3i giải trí, cơ hội lần này với cô ta ngàn năm có một, làm sao mà cô ta nỡ bỏ qua cho được.
Không không không, cũn9g chính vì cơ hội ngàn năm có một nên mới đáng lo. Hàn Lâm là thương nhân, hắn sẽ không làm ăn mà thua lỗ, Nhan Lạc Chi dự6a vào điều gì mà nhận được sự nâng đỡ của hắn? Nhớ lại hành động của Nhan Lạc Chi ở thư viện trước đó không lâu, nhớ lại r5ất lâu trước kia cô ta tính kế để Hàn Lâm gặp Tô Nam, Dung Y không tin cô ta không có ý đồ.
Cô ta đổi nụ cười, lớn tiếng đáp:
Ở đây, tôi đến ngay đây.
Cô ta từng bước từng bước đi tới ánh sáng thắng lợi của mình.
Dung Y hắt xì ba cái liên tiếp, lầm bầm không biết là ai nhớ thương cô.
Dung Y không đi ăn cơm cùng Tô Nam.
Anh ta diễn cảnh hôn mà tới mười tám lần vẫn chưa đạt, đạo diễn không hài lòng quyết không thả người, thấy sắc trời tối dần, Tô Nam cũng ngại không muốn để cô đợi.
Sau khi Dung Y đi, Nhan Lạc Chi lập tức chui ra ngoài, cứ tưởng rằng mình bắt gặp cảnh hai người đó nói chuyện là đủ để gây sự:
Xem ra cô và Dung Y trò chuyện không vui vẻ lắm. Chẳng phải trước kia mối quan hệ giữa hai người tốt lắm ư? Sao bỗng nhiên quan hệ lại tệ đi vậy?
Trước kia Thẩm Yêu Yêu diễn vai sinh viên đại học vô tâm vô tư, nay đã bước vào giới giải trí làm việc, đương nhiên sẽ dần dần bộc lộ bản chất thật của mình, cô cười như không cười nhìn Nhan Lạc Chi:
Chẳng phải trước kia ở trường, mối quan hệ giữ cô và Dung Y còn tốt hơn thế sao?
Nhan Lạc Chi nghẹn lời không nói được câu nào, bàn tay giấu dưới ống tay áo rộng thùng thình nắm chặt thành nắm đấm. Bây giờ hạng tôm tép cũng dám trả treo với cô ta, hồi xưa ở trường, Thẩm Yêu Yêu chẳng qua chỉ là kẻ phụ họa cho cô ta mà thôi, vậy mà từ khi làm trợ lí cho Tô Nam lại hợm hĩnh thế này, đúng là nực cười.
Rồi sẽ có một ngày, cô ta sẽ giẫm đạp tất cả những người coi thường cô ta dưới chân mình. Hàn Lâm đã đồng ý, chỉ cần xong việc, chắc chắn sẽ nâng đỡ cho cô ta nổi tiếng.
Dung Y nhìn anh tha thiết:
Em lớn như này rồi mà chưa bao giờ được đi xem liveshow. Anh không đi đã đành, còn không cho phép em đi, em tin anh làm như thế chắc chắn có lí do của mình, em là người rộng lượng thấu hiểu, có phải anh không yên tâm đúng không?
Da đầu Trần Dịch Thần tê rần:
Em muốn gì?
Em muốn nghe anh hát.
Buổi liveshow trong trung tâm triển lãm thể thao đã tạo thành một hồi ức không vui với họ, trong mắt Trần Dịch Thần, đó là một nơi vô cùng nguy hiểm. Thái độ anh rất kiên quyết, Dung Y cũng không có cách, cũng không nài nỉ thêm, chỉ thở dài một hơi:
Được rồi.
Cô sẽ trốn đi.
Nhưng đó là chuyện sau này, Trần Dịch Thần chuyên quyền như thế, kiểm soát tự do hoạt động của cô sẽ phải trả giá.
Thật ra Trần Dịch Thần hát rất hay, giọng hát trầm thấp nam tính, lúc hát tình ca có thể rước thêm cho Dung Y một đống tình địch. Nhưng đó là Trần Dịch Thần của thế giới kia, Trần Dịch Thần của thế gới này cũng có tài năng ấy, nhưng không thể hát một cách thoải mái nhàn hạ được, bạn bè ít, phải giữ uy nghiêm trước mặt người dưới, nên rất ít khi hát hò công khai.
Trong đám người, có lẽ chỉ có đại B biết được một ít.
Nghe thấy yêu cầu của Dung Y, anh hơi khó xử, không phải là không biết hát, mà cảm thấy ngượng nghịu:
Anh hát không hay cho lắm.
Trong lời nói cô ta hạ thấp sỉ nhục Đại B, Thẩm Yêu Yêu không còn kiên nhẫn nữa, không thiết tha gì giữ mối quan hệ ngoài mặt này, nghiêm mặt nói
Nếu như cô cứ tiếp tục như này, e rằng mãi mãi không nổi tiếng được.
Thẩm Yêu Yêu quay đầu đi về bên cạnh Tô Nam, không thèm tiếp tục nói chuyện với Nhan Lạc Chi.
Thật ra Thẩm Yêu Yêu rất thẳng thắn, biết rằng đánh rắn phải dập đầu.
Cô xem tấm vé buổi liveshow dưới ánh đèn, thời gian ấn định vào cuối tháng Năm, địa điểm vẫn là trung tâm triển lãm thể thao. Chỗ này thuộc sản nghiệp của Dung Thị, cũng là sự lựa chọn duy nhất của các ca sĩ trong giải trí Dung Thị muốn tổ chức liveshow.
Cô cất vé mời vào trong ngăn kéo, chờ khi Trần Dịch Thần về nhà, liền dò hỏi
Em muốn đi xem buổi liveshow của Tô Nam, anh có đi không?
Quả nhiên Trần Dịch Thần không cần nghĩ đã từ chối:
Anh không đi, em cũng không được đi.
Cô nhất định phải bảo vệ chu toàn cho Tô Nam.
Cô dặn dò hết lời, song nhớ lại vụ đánh nhau với Thẩm Yêu Yêu trong rừng cây ở Vân Nam thì lại muốn khóc:
Có vẻ cô cũng không lợi hại cho lắm.
Thẩm Yêu Yêu bực mình:
Khi đó là đánh nhau với cô, chứ nếu là người khác thì đã bị tôi đánh cho không dậy được rồi.
Cô ta dứ dứ nắm đấm với Dung Y, Dung Y vội rụt cổ né sang chỗ khác.
Nhan Lạc Chi hận đến mức nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt như rắn độc theo sát bước đi của Thẩm Yêu Yêu. Cô ta nhìn thấy Tô Nam, khôi ngô tuấn tú, trong sáng thuần khiết, khó trách Hàn Lâm lại nhớ nhung đến vậy. Đã từng có lúc, người con trai này phải quỳ dưới váy cô ta, cô ta chỉ cần ngoắc tay là anh ta sẽ chạy đến.
Thế nhưng, không biết từ khi nào, tất cả đều thay đổi, cô ta không còn là nữ thần trong lòng anh ta, vị trí ấy trong lòng anh ta đã đổi người. Đàn ông quả nhiên không thể tin tưởng được, lời thề thốt khi đó cũng không ngăn được sự lạnh lùng vô tình lúc thay lòng đổi dạ.
Có người gọi:
Nữ diễn viên diễn vai nha hoàn đi đâu rồi? Đến lượt cô rồi đấy, mau qua đây đi.
Nghĩ tới những ngày tháng rực rỡ sau này, Nhan Lạc Chi nuốt giận, cười nói:
Con người ta rồi sẽ thay đổi.
Không biết đang nói chính mình hay nói Dung Y, cô ta tiến lại gần Thẩm Yêu Yêu, làm như thân thiết gần gũi lắm:
Nghe nói cô chia tay với cái tên tép riu Đại B rồi hả. Từ lâu tôi đã cảm thấy gã không xứng với cô rồi, ngoại hình thì xấu xí, không tiền không thế, cả ngày lông bông không biết làm gì. Có điều gã là tay chân của anh Thần, hiện giờ Dung Y là bạn gái của anh Thần, có lẽ sẽ tỏ ra mình là chị dâu, vì để lấy lòng anh Thần mà không tiếc lời khuyên cô tái hợp lại với Đại B, đúng không?
Nhược điểm lớn nhất của Nhan Lạc Chi là suy bụng ta ra bụng người.
Thẩm Yêu Yêu không nói gì, im lặng mặc cho Nhan Lạc Chi nói,
Cô ta có được bạn trai có tiền có thế lại đẹp trai như anh Thần, dựa vào đâu mà bắt cô chịu nhục để loại người như Đại B làm bạn trai? Cô ta nghĩ cho anh Thần, nghĩ cho Đại B, sao lại không nghĩ cho cô, cô ta đúng là một người ích kỉ.
Dung Y ngồi trên sô pha khóc lóc ăn vạ:
Em muốn nghe, em muốn nghe… bạn trai nhà người ta đều hát cho bạn gái nghe, anh chưa bao giờ hát cho em nghe…
Anh bị ép đến bước đường cùng, đành phải miễn cưỡng đồng ý:
Được được được, anh hát một bài.
Dung Y lập tức cười tươi như hoa:
Đổi buổi liveshow của thần tượng đang hot lấy một bài hát của anh Thần, đáng lắm!
Anh Thần chọn bài hát mới của Trương Đống Lương,
Khi cô đơn em sẽ nhớ ai
, giai điệu vừa cất lên làm Dung Y phì cười, không phải không hay, mà bài hát này đối với cô đã quá cũ rồi. Trần Dịch Thần liếc qua cô bằng ánh mắt không vui, cô vội nhịn cười, vẫy hai tay không khác gì một fan trung thành.
Khi cô đơn, em sẽ nhớ đến ai...
Nhấn Open Chap để đọc truyện. Nếu không thấy nội dung tải lại trang và nhấn lại.