Chương 172: Gia tài bạc triệu
-
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
- U Phi Nha
- 1655 chữ
- 2022-02-04 05:45:02
Nghê Hào mặc dù không thường làm việc ở đây, nhưng ông ta khoác lác là một quý tộc thích thưởng thức nghệ thuật, ở đây thường xuyên có triển lãm của mọi người, có rất nhiều buổi ông ta sẽ tài trợ, cho nên thuê một căn phòng làm việc ở đây.
Lúc Tề Tiểu Tô vào phòng, Nghiêm lão và Nghiêm Uyển Nghi đã đến rồi. Quyền Tứ, Thạch Quỷ và Minh Thông cũng đều ở đây, trừ những người này ra, còn có mấy người ăn mặc rất giống nam nữ tài giỏi cầm tài liệu chờ đợi, cảm giác rất khoa trương.
A, đây chính là cô Tề Tiểu Tô không sợ trời không sợ đất sao?
Nghê Hào ngồi sau bàn giám đốc cảm giác giống như Hoàng thượng ngồi trên ghế rồng. Thật ra diện mạo của Nghê Hào rất bình thường, nhưng đều nói tướng do tâm sinh, trên người ông ta có một loại tàn ác. Ở một số người vẻ tàn ác này có thể là một dạng áp chế về khí thế, nhưng ở trên người Nghê Hào, lại chỉ là một cảm giác làm người ta cảm thấy hơi u ám.
Tướng do tâm sinh: trạng thái cảm xúc của một người có thể ảnh hướng đến những vấn đề nhất định, ví dụ như các yếu tố bên trong của một người có thể làm thay đổi môi trường xung quanh người đó.
Thế mới nói, có người vừa xuất hiện đã khiến cho người ta có cảm giác
hắn là người xấu
, đây là do sự ác độc lộ cả ra ngoài chăng.
Nếu như là Tề Tiểu Tô của kiếp trước, có lẽ trong lòng sẽ thấy sợ hãi. Nhưng Tề Tiểu Tô bây giờ đã không còn ngốc như ngày xưa nữa, tim cô chỉ đập
thịch
một cái, thầm đoán có thể mọi chuyện sẽ không như cô tưởng tượng, Nghê Hào thật sự sẽ trả cho cô hai trăm triệu.
Bề ngoài cô trấn định như thường gật đầu:
Ông chính là Nghê đổng à.
Nghe nói cô Tề từ nhỏ đã không có cha mẹ, đây quả nhiên là thiếu gia giáo.
Một người phụ nữ đeo kính gọng đen, mặc áo sơ mi trắng và áo khoác màu đen bó đứng bên cạnh Quyền Tứ lạnh lùng nói:
Nói chuyện với Nghê đổng lại láo xược như vậy.
Chẳng lẽ tôi phải cúi đầu hay là dập đầu hô to một câu Nghê đổng vạn tuế sao?
Lúc này Tề Tiểu Tô thật sự bị chọc tức.
Nghê Hào vừa mở miệng đã châm biếm cô, cô chẳng qua là trả lời một câu
ông chính là Nghê đổng à
thôi, mà đã là láo xược à?
Ôi, được rồi, tôi là người lòng dạ hẹp hòi như vậy sao? So đo với một cô gái nhỏ.
Nghê Hào giơ tay lên ngăn người phụ nữ đang định nói kia lại,
Mời cô Tề ngồi.
Cám ơn.
Tề Tiểu Tô ngồi xuống bên cạnh Nghiêm lão.
Bây giờ người đến đủ rồi, nói chuyện chính đi.
Nghê Hào phất tay, Quyền Tứ liền đứng dậy,
Nghê đổng của chúng tôi từ trước đến nay nói là làm, đã chuẩn bị xong hai trăm triệu tiền đánh cuộc, có mấy thủ tục cần cô Tề xử lý.
Tiếp theo hắn giới thiệu mấy thanh niên ưu tú kia, có mấy người là người phụ trách của công ty bọn họ, còn có hai nhân viên công chứng, kế toán.
Mang nhiều người ra như vậy, cuối cùng Quyền Tứ đưa một tập tài liệu cho Tề Tiểu Tô.
Đây là một hạng mục của chúng tôi ở thành phố D, một mảnh đất đã đấu giá được từ ba năm trước, nửa năm trước khởi động hạng mục, đã đi được một vài bước rồi, dự định làm một trung tâm thương mại cao cấp, bao gồm một phòng triển lãm, còn có một nơi bán đấu giá. Bản thiết kế đã làm xong, mời kiến trúc sư và nhà quy hoạch nổi tiếng thiết kế, thợ xây dựng công trình bên này cũng đã nói chuyện xong, thanh toán khoản tiền đầu tiên rồi. Vật liệu xây dựng nền móng đã mua, đất nền cộng thêm tất cả những thứ này giá trị tương đương với hai trăm triệu.
Người phụ nữ đeo kính gọng đen lạnh giọng nói:
Đây chỉ là giá trị hiện tại, nếu như hạng mục này làm xong, giá trị sau này mang đến khó mà tính toán, cho cô cái này đâu phải chỉ là hai trăm triệu?
Nghiêm lão và Tề Tiểu Tô đều ngẩn ra.
Tề Tiểu Tô không để ý đến người phụ nữ này, cô cầm xấp tài liệu kia lật xem. Cô đương nhiên không phải là học sinh lớp 11 thật, trước kia mặc dù cũng là mới vừa tốt nghiệp đại học, nhưng kỳ nghỉ cô cũng có đi làm, có thể đọc hiểu được tài liệu thông thường. Có điều giống như loại này, cô muốn phân tích ra giá trị và tiền đồ cũng hơi khó khăn.
Bản Hệ thống có thể phân tích ra được, cần thời gian ba phút, cô nói chuyện mấy câu trước đi.
Tề Tiểu Tô lập tức cảm thấy Hệ thống Tiểu Nhất cũng rất bận, dường như cô có quá nhiều thứ muốn tra.
Nghiêm lão xem đi ạ.
Cô để Hệ thống Tiểu Nhất quét hình tài liệu vào kho tài liệu, rồi chuyển đống tài liệu kia cho Nghiêm lão.
Nghiêm lão nhận lấy, cầm kính từ trong túi ra đeo lên, xem rất nghiêm túc.
Đám người Nghê Hào đều châm biếm nhìn bọn họ, Nghiêm lão và Tề Tiểu Tô coi như không nhìn thấy.
Hạng mục này, tôi ở thành phố D lại chưa từng nghe nói đến.
Sau khi lật qua một lần, Nghiêm lão cau mày nói. Cái này không đúng lắm, ở thành phố D, hạng mục lớn như vậy, nói thế nào ông cũng nên nghe được tin tức mới đúng, không thể không biết gì cả.
Nghê Hào cười một tiếng không nói gì, Quyền Tứ liền nói:
Nghê đổng trước đây định đợi nền móng làm xong mới công bố, cho nhân dân thành phố D một sự ngạc nhiên. Nghiêm lão không biết cũng không lạ, nói cho cùng Nghiêm lão bây giờ cũng lớn tuổi rồi.
Lời này ngầm châm biếm Nghiêm lão ở thành phố D đã là mắt mù tai điếc. Nhưng có lẽ thật sự nói đến chỗ đau của Nghiêm lão, Tề Tiểu Tô ngồi ở bên cạnh ông có thể nhìn ra được sắc mặt Nghiêm lão hơi thay đổi.
Không chỉ là mắt mù tai điếc, cái này cũng làm cho ông ấy nghĩ tới con trai thứ hai của mình, rõ ràng biết mình và Nghê Hào là đối thủ, có thể nói là kẻ địch, lại vẫn âm thầm cấu kết với hắn, cái này đã làm Nghiêm lão bị đả kích nặng nề. Tề Tiểu Tô cũng nhìn ra được, Nghiêm lão sau khi biết chuyện này tinh thần cũng có chút không ổn.
Nghiêm lão cũng không phải chuyện gì cũng để ý, xem đi, hạng mục này của Nghê đổng không phải chưa khởi công sao?
Tề Tiểu Tô cười một tiếng nói:
Tôi không hiểu lắm, nếu hạng mục này tốt như vậy, Nghê đổng tại sao phải cho tôi?
Lời này thật sự là đánh ngược lại họ một đòn.
Mấy người không phải là cảm thấy rất kiêu ngạo về hạng mục này sao? Cứ ra vẻ cô được lợi lắm còn gì? Vậy tại sao phải cho?
Nụ cười trên mặt Nghê Hào lập tức đông cứng lại.
Dù sao cũng là ở thành phố D, phương hướng chiến lược tiếp theo của tập đoàn chúng tôi có chút thay đổi, cũng vì nghĩ cô Tề là người ở thành phố D, nên mới…
Lúc này, Hệ thống đã cho Tề Tiểu Tô kết quả.
Tra ra được rồi, tài liệu đều là thật, năm đó giá chốt của mảnh đất này là chín mươi sáu triệu, giá thị trường bây giờ là một trăm ba mươi triệu, cộng thêm những thứ khác, hẳn đã vượt quá hai trăm triệu rồi.
Nghê Hào sẽ tốt như vậy sao?
Bản Hệ thống thuận tiện kiểm tra tài sản của Nghê Hào, ông ta bây giờ không có đủ hai trăm triệu cho cô, trừ phi ông ta sẵn lòng cho cô cổ phần. Cho nên ông ta chỉ có thể cho cái này.
Chuyện này cũng quá kỳ lạ, nếu như Nghê Hào quả thật coi trọng hạng mục này như vậy, không nên dễ dàng cho cô mảnh đất kia như thế chứ, cho nên rất có thể hạng mục đó ông ta thật ra cũng không thấy khả quan.
Nhưng bất kể như thế nào, nhận lấy đồ đi rồi hãy nói! Hệ thống Tiểu Nhất đã tra ra rồi, trừ cái này ra, Nghê Hào không thể nào có hai trăm triệu tiền mặt hoặc là bất động sản cho cô, chẳng lẽ cô còn nói không muốn chắc?
Nhận được chính là tiền!
Được, tôi đồng ý nhận mảnh đất này, hạng mục này vậy.
Tề Tiểu Tô quyết định ngay.
Tiểu Tề…
Nghiêm lão ít nhiều vẫn có chút lo lắng, ông không tin được Nghê Hào, chỉ sợ mảnh đất này, hạng mục này có chỗ không ổn.
Nhưng Tề Tiểu Tô đã quyết định rồi sẽ không dễ dàng thay đổi.
Ngay sau đó hai bên đều ký vào các giấy tờ thay đổi và chuyển nhượng hợp đồng, Tề Tiểu Tô lập tức thành người giàu có với tài sản hai trăm triệu.
Vậy tôi ở đây còn có việc, không giữ mấy vị lại nữa.
Sắc mặt Nghê Hào lạnh lùng hạ lệnh đuổi khách.
Tề Tiểu Tô đảo mắt một vòng, đi tới trước mặt Thạch Quỷ, giơ tay ra với hắn.