Chương 254: Sự lựa chọn khiến người ta kinh sợ
-
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
- U Phi Nha
- 1642 chữ
- 2022-02-06 09:15:54
Lần cường hóa này, Tề Tiểu Tô cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng, dù sao lần thứ nhất đã đau đến mức cô không chịu nổi, còn tốn nhiều thời gian như vậy rồi. Hệ thống Tiểu Nhất đã từng nói với cô, cường hóa là vậy, lần sau sẽ còn đau hơn lần trước, lần sau càng khó chịu đựng hơn lần trước, hơn nữa, chính nó cũng không thể xác định một trăm phần trăm sẽ khống chế và phân tích ra được cảm giác đau đớn cũng như hiệu quả của cường hóa. Điều này có liên quan đến tình trạng sức khỏe và tinh thần của người ấy lúc đó, còn cả quá trình huấn luyện nữa.
Vì vậy, cô cũng không biết lần này sẽ đau đến mức nào.
Vào không gian, Tề Tiểu Tô nằm trên giường salon, làm công tác tư tưởng mất một lúc mới bảo Hệ thống Tiểu Nhất bắt đầu.
Cường hóa lần hai chính thức khởi động.
Hệ thống Tiểu Nhất vừa dứt lời, toàn thân Tề Tiểu Tô đã chấn động mạnh một cái.
Cô cảm nhận được một dòng điện cực mạnh thoáng bùng lên trong người, sau đó nhanh chóng truyền ra tứ chi, mạch máu toàn thân đều như bị dẫn điện qua vậy, tất cả đều như thiêu như đốt.
Đau, nếu có người nói đây là lửa địa ngục, cô cũng sẽ tin, vì nó đau tới mức khiến người ta gần như không thể chịu nổi.
Đây có phải là thời điểm đau nhất không?
Tề Tiểu Tô không kìm được, hỏi Hệ thống Tiểu Nhất, nếu phải, cô sẽ cắn răng chịu đựng tiếp, bản thân cô cũng được chuẩn bị tâm lý trước.
Cô cảm thấy cơn đau này đã đau đến cùng cực rồi, nhưng câu trả lời của Hệ thống Tiểu Nhất lại khiến tim cô rơi luôn xuống đáy vực.
Không phải, đây là cơn đau cấp ba, hiện giờ xét trên tình trạng cơ thể của cô cùng với cấp cường hóa hiện tại, ít nhất có thể lên được cơn đau cấp năm. Tiểu Tô, có thể cô sẽ không kiên trì được, cô có muốn ngừng lại không? Tình hình thế này bản Hệ thống thực sự chưa từng gặp bao giờ, với cơ thể hiện giờ của cô, căn bản không chịu đựng nổi cơn đau cấp năm.
Ngừng lại ư?
Ngừng lại liệu có ảnh hưởng gì không?
Cũng có một chút ảnh hưởng, cơ thể của cô sẽ trở nên khá yếu ớt, tất cả đều phải huấn luyện lại từ đầu.
Trong tình hình hiện giờ, làm sao cô có thể yếu đi được? Lại còn phải bắt đầu huấn luyện lại từ đầu ư? Như vậy sẽ phải tiêu tốn bao nhiêu thời gian, bao nhiêu sức lực chứ. Tề Tiểu Tô tính thế nào cũng thấy không thỏa đáng.
Tôi quyết định tiếp tục.
Sẽ rất đau. Hay là cô chờ Thiếu soái quay về rồi tính?
Hệ thống Tiểu Nhất nói.
Tề Tiểu Tô lắc đầu:
Không cần chờ anh ấy quay lại, mau tiếp tục đi.
Được, tiếp tục cường hóa.
Hệ thống Tiểu Nhất vừa dứt lời, một cơn đau như cắt da cắt thịt lập tức ập tới khiến Tề Tiểu Tô hét toáng lên.
A! Đau quá...
Đau, cảm giác đau đó giống như có người dùng điện châm vậy, đầu tiên là châm vào tim cô, sau đó lại châm vào từng đầu ngón tay cô, hiện giờ lại tiếp tục châm không ngừng vào những nơi yếu ớt nhất trên người cô, châm đến mức cô có cảm giác như những lỗ kim chằng chịt trên người mình đều đang chảy máu vậy.
Nhưng như thế vẫn chưa kết thúc, châm xong, cô lại như bị ném vào một cái thùng đinh bằng sắt chứa đầy nước muối pha với nước cốt ớt vậy, vết thương lại đau hơn gấp mười, gấp trăm lần.
Cảm giác này thực sự khiến cô muốn chết cho xong.
Nhưng lúc này Hệ thống Tiểu Nhất lại nói:
Ô, Tiểu Tô, cô nhất định phải chống chọi đến cùng nhé! Hình như vì trong không gian cất rất nhiều khoáng thạch năng lượng, không biết động chạm tới chỗ nào, nên cảm giác đau của cô trong lần cường hóa này mới bị tăng lên gấp bội như thế, nhưng mà, hiệu quả cường hóa cũng tăng theo!
… Tôi sẽ cố.
Tề Tiểu Tô cắn chặt răng.
Cô chỉ có thể ép mình nhớ lại những chuyện cũ đáng hoài niệm nhất, tươi đẹp nhất mà thôi.
Những ngày tháng khi bố mẹ cô còn sống, cuộc sống vui vẻ bình yên của ba người nhà họ, nhà trẻ cô đã từng học lúc nhỏ...
Trong sự đau đớn đến tột cùng, Tề Tiểu Tô lại lộ ra nụ cười yếu ớt.
Mà lúc này, Tô Vận Đạt lại đang đứng trước sự lựa chọn đáng sợ nhất, kinh khủng nhất từ bé đến giờ.
Cả hàng người đều đang đứng, kinh hãi nhìn một người phụ nữ trước mặt, đó là cô gái xinh đẹp trẻ trung, vóc dáng rất tuyệt cũng bị lừa vào đây giống họ.
Lúc này, cô ấy đang bị ép hỏi:
Cô nghĩ kỹ chưa? Định đi vận chuyển hàng, hay quyết định tiếp khách?
Vừa rồi họ đã được giải thích rõ, vận chuyển hàng cũng không hề đơn giản như thế, mà là giấu ma túy vào trong người, để lẩn qua mấy cửa kiểm tra. Chuyện này không chỉ cực kỳ có hại cho cơ thể, mà nếu bị kiểm tra ra, thì chờ đợi bọn họ chỉ có lao tù mà thôi.
Tiếp khách, đương nhiên là kinh doanh xác thịt, nhưng khách mà họ phải tiếp lại không phải là khách bình thường, mà là những người khách hơi biến thái, có khuynh hướng thích ngược đãi, hay có đam mê kỳ quái gì đó, nghe nói rất có thể bị hành hạ chết lúc nào không biết.
Nhưng ông chủ đứng đằng sau những người này lại kiếm được cả núi tiền.
Họ sẽ chọn trong đám đàn ông những người ưa nhìn một chút để đẩy sang làm công việc đó, vì cũng có một số khách thích đàn ông. Nếu dung mạo xấu xí thì sẽ bắt họ gọi điện thoại lừa phụ nữ tới, họ hàng, bạn bè thân quen, hoặc những người có thù oán với họ cũng được, chỉ cần có thể lừa được mấy cô gái đó tới đây là được.
Nếu không lừa được, cũng có nghĩa là không hoàn thành nhiệm vụ, thì sẽ lập tức bị chặt chân chặt tay ném vào ‘tập đoàn’ ăn xin.
Vì vậy, dù có chọn thế nào cũng đều khiến họ sợ mất hồn mất vía, không ngừng run rẩy. Không có sự lựa chọn nào an toàn.
Bọn chúng sẽ dồn ép từng người một, để những người còn lại đứng bên cạnh xem.
Người phụ nữ vẫn luôn ôm miệng khóc, âm thanh rời rạc không ngừng nức nở mang theo sự tuyệt vọng khiến tim người khác cũng run lên.
Tôi… tôi chọn vận chuyển hàng!
Cuối cùng, cô ấy không thể không kêu lên.
Dù thế nào, tôi cũng không muốn bị mấy gã đàn ông thối tha đó làm nhục! Tôi có bạn trai! Tôi có bạn trai!
Được. Đưa cô ta xuống đi.
Ông chủ ngồi một bên lộ ra nụ cười hơi tàn nhẫn. Tô Vận Đạt tinh mắt nhìn thấy lão đưa mắt ra hiệu cho tay đàn em đang định kéo người phụ nữ kia xuống, tay đàn em kia lập tức gật đầu tỏ vẻ đã hiểu.
Trong lòng Tô Vận Đạt run lên, theo trực giác của anh ta, anh ta nghi rằng người phụ nữ đó vẫn sẽ bị làm nhục.
Người tiếp theo!
Vừa rồi trong lòng Tô Vận Đạt vẫn luôn nghĩ đến cảnh ngộ mà người phụ nữ kia có thể sẽ gặp phải, nên không để ý, người đàn ông đứng trước anh ta đột ngột lùi lại một bước, đồng thời kéo anh ta về phía trước.
Anh làm cái trò gì thế, giờ đã đến lượt tôi đâu, chưa đến lượt tôi mà!
Tô Vận Đạt kêu ầm lên.
Ông chủ liếc nhìn sang:
Gào cái gì mà gào? Sớm một bước với chậm một bước có khác chó gì nhau đâu!
Toàn thân Tô Vận Đạt ướt đẫm mồ hôi lạnh, bị đẩy lên phía trước.
Ồ, thằng nhóc này nhìn khá nhỉ. Mày cũng biết quy định rồi đấy, nói đi, chọn đường nào?
Chân Tô Vận Đạt vẫn đang run lẩy bẩy, giấu ma túy vào trong người à? Liệu anh ta có chết không? Nhưng nếu bảo chọn đi lừa một cô gái khác vào đây, anh ta có thể lừa được ai chứ? Anh ta không có bản lĩnh gì, cũng không phải người lương thiện gì, nhưng bảo lừa một cô gái vào đây cũng chẳng khác nào hủy hoại cả cuộc đời của cô ấy, rất có thể còn lấy đi mạng sống của cô ấy, thì làm sao anh ta dám làm?
Nhìn mày ngon trai đấy, nếu không ngại, thì có thể chọn đi tiếp khách.
Ông chủ nói.
Tô Vận Đạt chợt rùng mình ớn lạnh.
Bảo một người đàn ông như anh ta đi phục vụ một gã đàn ông khác ư?
Danh dự tự tôn của anh ta vứt đi đâu? Nếu thực sự có thể chạy trốn ra ngoài, anh ta còn mặt mũi đâu mà nhìn vợ anh ta nữa?
Mau chọn đi!
Ông chủ mất kiên nhẫn quát.
Hai chân Tô Vận Đạt mềm nhũn,
Tôi chọn chuyển hàng, chuyển hàng, chuyển hàng!
Thời khắc này, điều anh ta nghĩ là, ít ra vận chuyển hàng vẫn còn có cơ hội, vẫn còn có khả năng sẽ không bị bắt, vẫn còn có thể tìm thời cơ chạy trốn ra ngoài.