Chương 324: Tiểu nhất đòi khen
-
Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu
- U Phi Nha
- 1539 chữ
- 2022-02-06 09:16:03
Vậy thì được rồi, không sao, Nghiêm tổng, tạm thời không cần giúp, đợi lúc cần tôi nhất định sẽ mở miệng.
Vậy được, cô luôn có cách nghĩ của mình, tôi không nói nhiều nữa. Bây giờ chúng ta đi ăn sáng trước nhé?
Xem ra, anh ta và Tề Tiểu Tô đều nén giận, mặc dù không dám đắc tội bà quản gia kia, nhưng đều đang tính không muốn đến đúng giờ, đến lúc đó tìm lý do nói xe bị hỏng giữa đường, vậy bà già kia cũng không nói được gì.
Được, chúng ta đi ăn sáng trước.
Ở cửa hàng điểm tâm Tề Tiểu Tô đã đi qua mấy lần, hai người gọi đầy một bàn điểm tâm, vừa ăn vừa nói chuyện.
Nghiêm Tắc Thâm biết Tề Tiểu Tô muốn đến công ty một chuyến liền tiếp tục làm tài xế.
Tề Tiểu Tô in lá thư ở công ty, quả nhiên đọc không hiểu, cô chỉ thấy một đống mã số loạn xì ngầu, chữ như gà bới. Đây là mật mã gì thế?
Cô không kìm được hỏi Hệ thống Tiểu Nhất:
Cậu không phải luôn nói mình rất lợi hại sao? Không dịch được à?
Hệ thống Tiểu Nhất lập tức kêu lên:
Như vậy làm sao được! Thiếu soái đã hạ quân lệnh, không cho phép bản Hệ thống dịch! Cô muốn kêu bản Hệ thống chống lại quân lệnh sao? Thiếu soái sẽ đưa tôi về lò tái tạo lại đó!
Tề Tiểu Tô không khỏi vui vẻ :
Sao cậu lại sợ về lò tái tạo lại như thế?
Cô thì hiểu cái gì! Bản Hệ thống không phải sợ trở về lò tái tạo, là sợ Thiếu soái không cần tôi nữa!
Chậc chậc, anh ấy không cần cậu nữa, đợi cậu tái tạo lại vẫn sẽ bố trí chủ nhân mới cho cậu, sợ cái gì.
Hệ thống Tiểu Nhất nổi giận:
Nói cô không hiểu cô đúng là không hiểu, ở thời đại của chúng tôi, có rất nhiều người có thể mua được trí tuệ nhân tạo cao cấp, làm trí tuệ nhân tạo cao cấp, sợ nhất là bị người có mưu tính bất chính mua, bản Hệ thống nghe nói, còn có trí tuệ nhân tạo bị kẻ háo sắc mua, cả ngày chính là giúp hắn tìm nơi nào có người đẹp đang tắm, chụp trộm ảnh cho hắn! Cô nói bản Hệ thống anh minh thần vũ như vậy, làm sao có thể đi làm loại chuyện đó! Bản Hệ thống nhất định phải đi theo Thiếu soái, làm một trí tuệ nhân tạo có phong cách nhất, anh dũng vô địch nhất!
Phụt!
Tề Tiểu Tô phun ra.
Tiểu Tô, sao thế?
Nghiêm Tắc Thâm không hiểu sao, căng thẳng nhìn cô. Làm sao lại đột nhiên phun ra thế? Đây là bị sặc à? Vừa rồi lúc ăn không phun ra, ngồi xe lại phun?
Không, không có gì.
Tề Tiểu Tô khoát tay, vặn chai nước suối uống một ngụm, không dễ dàng gì đè xung động muốn cười xuống.
Nghiêm Tắc Thâm lúc này mới tiếp tục lái xe.
Tề Tiểu Tô vẫn không nhịn được muốn hỏi Tiểu Nhất:
Này, Tiểu Nhất, cậu nói xem, cậu đi theo Thiếu soái sao lại anh dũng vô địch? Bây giờ không phải cậu vẫn đang giúp tôi à? Cũng không phải là chuyện vĩ đại gì.
Hệ thống Tiểu Nhất lại nổi giận:
Nói cô cũng không hiểu! Cô chính là không hiểu! Cô biết cái gì? Bản Hệ thống có thể đến thời đại này đã là vĩ đại rồi! Nếu là người khác điều khiển phi cơ, lúc gặp phải hố đen căn bản sẽ bị hút vỡ nát, người và Hệ thống đều không còn nữa! Thiếu soái chính là kỹ thuật giỏi, tâm lý tốt, can đảm, cứ thế mang bản Hệ thống an toàn đâm đến thời đại này, vĩ đại biết nhường nào! Lại nói, bản Hệ thống cũng là vì trải qua lần này, mới hấp thu được năng lượng của hố đen, nghiên cứu mở ra chức năng nghịch chuyển thời không cho Thiếu soái. Nếu không, lần trước cô bị tên cướp đó giết chết, bản Hệ thống cũng không giúp được cô đâu!
Nó nói một hơi không dừng được, như là tủi thân lắm, giải thích rõ thay Thiếu soái:
Cho nên nói, cô bây giờ có thể yên ổn đứng ở đây, ăn chỗ điểm tâm này, đều phải cảm ơn Thiếu soái, cảm ơn bản Hệ thống! Đây chính là chỗ anh dũng vô địch của chúng tôi, cô hiểu không hả?
Được được được, tôi hiểu rồi hiểu rồi hiểu rồi.
Một là Hệ thống Tiểu Nhất nói cũng có lý, cô có ngày hôm nay đúng là công lao của Thiếu soái và Hệ thống. Nó nói như vậy cũng không sai, cô ngược lại không biết, có thể nghịch chuyển thời không qua đây vẫn là vì lần gặp gỡ trước đó của bọn họ.
Hai là Tề Tiểu Tô thật sự không ngờ Hệ thống Tiểu Nhất càng ngày càng nhân tính hóa, còn nổi giận nữa chứ! Giống như không thừa nhận nó và Thiếu soái vĩ đại thế nào sẽ không được vậy.
Làm sao lại nóng nảy như vậy chứ? Còn ngạo kiều nữa?
Tiểu Nhất, cậu anh dũng nhất, mạnh nhất, giỏi nhất, căn bản không có trí tuệ nhân tạo nào so được với cậu.
Hệ thống Tiểu Nhất lúc này mới hừ một tiếng nói:
Vốn dĩ chính là thế, tiềm năng của bản Hệ thống còn có thể được khai phá thêm nếu gặp được năng lượng mạnh, tương lai còn có năng lực vô hạn, cô có biết không hả?
Biết rồi, biết rồi.
Không dễ dàng gì mới dỗ xong Hệ thống, Tề Tiểu Tô xoa trán.
Xe lái vào trong núi Long gia, giống như trong nháy mắt liền cách xa ồn ào, cách xa sầm uất, thế nhưng, lúc nhìn cánh rừng xinh đẹp phủ kín tầm mắt, con đường nhà riêng thanh tịnh và đẹp đẽ, lại nhìn đèn đường kiểu châu Âu trên cả đoạn đường dài như vậy, cùng với nhớ đến sơn trang khí thế dựng lên ở trong rừng, diện tích rộng lớn, khí thế như vậy, còn chia làm nhà chính nhà phụ, đây lại là một loại sầm uất khác.
Trước đây cô chưa hề biết thành phố D còn có nơi như vậy, chỗ này nếu như bằng lòng mở rộng, tuyệt đối là một khu du lịch xa hoa cực kỳ đắt tiền.
Môi trường đẹp mà tĩnh mịch, đến cả con đường riêng trong rừng này còn mang chút thi vị cổ điển.
Tối hôm qua đến còn thật sự không phát hiện đẹp như vậy, không ngờ ban ngày lại đẹp thế.
Tề Tiểu Tô không khỏi khen ngợi.
Cứ nghĩ cả một khu đất này là của nhà riêng, cô liền cảm thấy quá xa xỉ rồi.
Nghe nói trước kia nơi này còn có hàng rào sắt vây cả núi rừng lại, sau đó cảm thấy như vậy ngược lại càng chướng mắt, khiến người ta tò mò đến thám hiểm cái gì, sau đó liền tháo dỡ nó đi, ngược lại không có ai đến nữa, thời gian dài rồi, mọi người cũng đều quên mất chỗ này, nơi này lại càng yên tĩnh.
Nghiêm Tắc Thâm nói:
Nhưng mà nơi này thật sự rất đẹp, nếu như không sợ quá yên tĩnh, sống ở đây, sáng sớm mỗi ngày ra ngoài chạy bộ, đúng rồi, bên kia rừng còn có khe suối nhỏ, cũng không lớn, nhưng có rất nhiều cá, tôi đi xem một lần rồi, nhưng là đất tư nhân, cũng không tiện câu, lão phu nhân không cho phép. Chỗ này nếu như bố tôi có thời gian có thể đến câu cá một chút, vậy khẳng định là sẽ rất vui vẻ. Không khí tốt, môi trường tốt, yên tĩnh, cá còn béo khỏe, nước cũng không ô nhiễm.
Anh ta nói đến đây cũng thở dài, nhìn bên ngoài nói:
Nơi này quả thật rất tốt, bây giờ có tiền cũng không mua được rồi, lại cũng không cách xa nội thành.
Tề Tiểu Tô cũng cảm thấy có lý.
Càng nghĩ càng cảm thấy, Thiếu soái có phải đùa cô không? Một bức thư mật mã là có thể giải quyết vấn đề?
Đã đến trang viên rồi.
Cửa lớn đã mở ra trước khi xe của bọn họ đến, chứng minh bên trong có camera.
Ban ngày vào trang viên, cảm thấy càng lớn hơn, đẹp hơn.
Trong một góc vườn hoa, bà quản gia mặc sườn xám, búi tóc chải gọn gàng đang ngồi trên ghế mây.
Còn có cháu bà ta đứng ở bên cạnh.
Trên cái bàn pha lê hình tròn để một bộ cốc sứ tinh xảo, khói trà lượn lờ.
Nhìn thấy bọn họ tới, bà quản gia giơ tay nâng cốc lên, đột nhiên dừng lại. Cốc trà đập trên mặt kính phát ra âm thanh trong trẻo.
Tôi nói mấy người là sao vậy hả? Có chút quan niệm thời gian nào không hả? Hôm qua tôi nói là mấy giờ? Bây giờ là mấy giờ rồi?
Bà quản gia tức giận quát hỏi.