Chương 631: Lại nằm im cũng trúng đạn rồi


Sau khi cúp điện thoại, bà Lợi mỉm cười một lúc lâu, sau đó mới gọi điện cho Lợi Nam:
Tiểu Nam, tối nay đón Tiểu Tô về nhà ăn cơm nhé.



Vâng.
Lợi thiếu đang vui vẻ trong hình thức làm nhiệm vụ, nhận được cuộc gọi này liền lập tức đồng ý một cách ngắn gọn, sau đó cúp máy.

Cô gái đang nằm trong lòng anh nũng nịu, ngón tay chọc chọc vào ngực anh, dịu dàng hỏi:
Lợi thiếu, tối nay chúng ta đi đâu ăn cơm vậy?


Tuy trong lòng Lợi thiếu cảm thấy rất phiền, nhưng ngoài mặt lại chẳng để lộ chút biểu cảm nào, anh nhéo nhéo cái mũi của cô ta, nói:
Tối nay em hẹn mấy chị em đi ăn đi có được không? Lúc nãy anh vừa nhận được một cuộc gọi, có một bữa tiệc.



Bữa tiệc gì vậy, không thể dẫn em theo sao?
Cô gái kia hờn dỗi hỏi.

Cô ta mong chờ nhất chính là có thể tham gia những bữa tiệc như thế, có thể quen biết thêm một vài nhân vật cao cấp hơn, các ông chủ làm quen ở đâu chứ? Đương nhiên chính là nhờ thông qua các bữa tiệc thế này rồi.


Không tiện, bữa tiệc tối nay chỉ toàn là đàn ông thôi.
Lợi thiếu nói dối không chớp mắt.

Cô gái kia bĩu môi, làm nũng với anh, đột nhiên nhìn thấy không xa có một thanh niên dẫn theo một cô gái đang từ phía bể bơi bên kia bước đến, cô ta liền có chút khinh thường hừ lạnh một tiếng.

Lợi thiếu trước nay chưa từng bỏ qua bất kỳ chi tiết nhỏ nào, ánh mắt lập tức quét qua bên đó, đồng thời hỏi:
Sao thế?


Cô gái kia bắt đầu nhiều chuyện, lập tức nói khẽ với anh:
Lợi thiếu, gã thanh niên bên kia, chắc anh không thể không quen phải không? Chương thiếu của Chương gia, Chương Vân Tễ ấy.



Ừm, đương nhiên.


Ở thủ đô này, có ai mà anh không quen biết chứ?


Chương thiếu này vẫn luôn rất khiêm tốn, cũng rất ít khi ra vào những nơi này, dù gì trước đây em cũng chưa từng thấy qua. Sau đó có một khoảng thời gian em nghe nói có người muốn liên hôn với Chương gia, đã tìm đến cửa, nghe nói điều kiện cũng không tệ. Tóm lại, tuy có thể xem là trèo cao, nhưng cũng không thể xem là trèo quá cao, hơn nữa, thiên kim nhà đó còn rất xinh đẹp. Nhưng anh biết vị Chương thiếu đó nói thế nào không? Chương thiếu lại nói anh ta đã có hôn ước rồi!
Cô gái kia che miệng nói thẳng:
Anh nói xem, có phải rất buồn cười không? Giờ là thời đại gì rồi, lại còn có chuyện hôn ước nữa chứ? Hơn nữa anh ta còn nói, vì tôn trọng vợ sắp cưới, nên trước nay anh ta chưa từng ra vào những nơi đào hoa này, nói cứ như vì vợ sắp cưới giữ thân như ngọc vậy! Đã khiến vị thiên kim tiểu thư đó tức điên lên.


Ánh mắt Lợi thiếu sáng rực lên, hỏi:
Em nghe nói ở đâu vậy?
Sao anh lại không biết chuyện này chứ?

Cô gái đó nói:
Em có một người chị em có mẹ làm giúp việc theo giờ trong nhà vị tiểu thư đó, lúc cô tiểu thư đó về nhà khóc lóc kể lể với cha mẹ mình, thì bà ấy nghe thấy.


Thế nên, đây cũng là nguyên nhân Lợi thiếu đồng ý vui chơi với cô gái này, những người mà cô ta quen đủ mọi thành phần, nhưng lại có rất nhiều người đang có chút quan hệ với những gia đình quan chức, doanh nhân giàu có như tài xế của họ, giúp việc theo giờ, thậm chí đầu bếp này nọ cũng có, có thể nghe ngóng được không ít tin tức, mà bên ngoài không nghe ngóng được.


Ờm, sau đó thì sao?



Sau đó không phải chính là người này sao?
Cô gái nhìn sang phía bên kia bĩu môi nói:
Đột nhiên bên cạnh lại dắt theo một em rau sạch đến, em nghe nói, cô gái đó không phải người thủ đô, giọng nói là khẩu ngữ của thành phố J, trực tiếp gọi Chương thiếu là anh, nghe bảo là em gái nuôi. Em gái đó, anh có tin không?



Tin chứ, sao lại không tin?
Trong mắt Lợi thiếu lóe lên ánh sáng u ám. Nhận em gái, anh cũng có, sao lại không tin?


Sao có thể tin được chứ? Em nghe nói, có hôm ở trong phòng, cô em gái đó thay anh ta làm cái đó đó. Lợi thiếu, sao anh lại không cần người ta? Người ta cũng muốn thay anh...


Lợi thiếu cắt ngang lời cô:
Em nghe được ở đâu mà nhiều thế?



Em có một chị em tốt có anh trai làm nhân viên tạp vụ trong câu lạc bộ đó mà.


Ha ha. Quả nhiên là bạn bè khắp thiên hạ. Lợi thiếu giữ chặt bàn tay cô ta đang sờ xuống bên dưới của mình. Tuy anh thường xuyên lăn lộn ở những nơi thế này, nhưng gia phong của anh thật sự rất nghiêm khắc, không cho phép anh làm loạn bên ngoài, lỡ như trúng chiêu để mấy cô gái ở nơi ăn chơi này mang thai con của anh, vậy anh chắc chắn sẽ bị bố mẹ lấy dao truy sát mất.

Thế nên, trước nay Lợi thiếu chưa từng thật sự chạm vào mấy cô gái này.

Kiểu như cô ta nói, anh cũng không đồng ý.

Con người như Chương thiếu, lại đến những nơi này mua vui? Còn dùng đến kiểu quan hệ anh trai em gái? Lợi thiếu lập tức cảm thấy buồn nôn, khó chịu, nghe thấy đã cảm thấy khó chịu rồi.

Chương Vân Tễ bước vào phòng, Đan Ninh Ninh liền sà vào lòng hắn:
Anh...



Không phải anh đã nói rồi sao? Ở bên ngoài, em có thể gọi anh là anh, nhưng chỉ những khi có hai người, em nhớ kỹ, anh là Chương thiếu.



… Vâng, Chương thiếu.
Đan Ninh Ninh có chút ai oán cắn chặt môi dưới, nói:
Chương thiếu, đã mấy ngày rồi anh không đến tìm em, có phải Ninh Ninh có điểm nào làm chưa được tốt không?



Những thứ em theo học từ thầy lễ nghi, bây giờ làm thử cho anh xem, hôm nay sẽ bắt đầu tìm thêm cho em một giáo viên khác, dạy em cách lấy lòng đàn ông, em học hành nghiêm túc một chút.
Chương Vân Tễ ngắm nhìn Đan Ninh Ninh sau khi được hắn bỏ ra số tiền lớn mời bậc thầy thời thượng về trang điểm lại, quả nhiên cảm nhận được cô ta đã có sự thay đổi rất lớn, nhưng vẫn còn kém rất nhiều.

Nếu là Tề Tiểu Tô, khẳng định sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Hôm nay hắn mời bà chủ của câu lạc bộ này ra tay, chính vì muốn dạy Đan Ninh Ninh cách làm sao có thể thu hút gã đàn ông mà cô ta muốn quyến rũ bất kỳ lúc nào, khiến họ phải khúm núm nịnh nọt.

Nếu là Tề Tiểu Tô, tin chắc chỉ cần học một chút thôi, sẽ có thể thiêu đốt trái tim của người đó? Vừa nghĩ như thế, hắn lại cảm thấy trong lòng từng đợt lửa nóng dâng trào, hắn liền vẫy vẫy tay gọi Đan Ninh Ninh đang biểu diễn cho hắn xem cách đi đứng thế nào để có thể vừa mang vẻ ngây thơ vừa hoạt bát.

Đáy mắt Đan Ninh Ninh nóng lên, lập tức sà vào lòng hắn.

Cô ta đã yêu cái cảm giác vô cùng thân thiết với Chương Vân Tễ, chỉ cần cô ta hầu hạ khiến hắn thoải mái, hắn sẽ mua cho cô ta rất nhiều đồ, đợi cô ta tích đủ tiền, học được phong thái tao nhã, cô ta nhất định sẽ trở về thành phố K tìm Chúc Tường Đông. Bây giờ Chúc Tường Đông trong lòng cô ta đã trở thành bảo vật cầu không được, ngược lại càng muốn sở hữu.

Chương Vân Tễ giữ chặt sau ót của cô ta, vừa thở gấp, vừa nói:
Em phải học thật nhanh, đến lúc đó, anh sẽ cho em tiền đồ nhung lụa!
Ánh mắt hắn đầy mê loạn:
Tiểu Tô, Tiểu Tô....


Trong lòng Đan Ninh Ninh chua xót, lại nữa rồi, lại nữa rồi, mỗi lần đến lúc này hắn đều gọi tên của Tề Tiểu Tô! Tiền đồ, nếu cô ta thật sự có tiền đồ, thì cô ta chỉ muốn hủy hoại Tề Tiểu Tô!

Tề Tiểu Tô vốn không biết bản thân nằm im cũng trúng đạn, lúc nhận được điện thoại của Lợi thiếu, cô đang bước ra từ trường học, hai ngày nay cô cũng không để Vệ Thường Khuynh đến đón nữa, vì anh cũng bắt đầu bận rộn rồi, rất bận.


Qua đó ăn cơm?



Ừm, có cần anh đến đón em không?


Tề Tiểu Tô nghĩ ngợi một lúc rồi nói:
Không cần, em bảo Hàn Dư đưa em qua đó là được.
Cô đã học tập cường độ cao ba ngày rồi, giờ xem như thư giản một chút cũng được.

Hàn Dư dừng xe ven đường cách cổng trường một đoạn ngắn, nếu cách cổng trường quá gần, sẽ quá huênh hoang. Thế nên hai ngày nay Tề Tiểu Tô đều bảo anh ta dừng xe ở xa trường một chút.

Hàn Dư đưa cô đến Lợi gia:
Chị dâu, vậy hai tiếng nữa em quay lại đón chị à?



Ừm, anh tìm chỗ nào đó ăn cơm đi.


Tề Tiểu Tô xuống xe, bước vào Lợi gia.

Lúc này lại có người do dự gọi tên cô:
Tề Tiểu Tô?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu.