Chương 798: Dám xuất lá át chủ bài


Câu này vừa thốt ra, gần như mọi người đều ồ lên kinh ngạc.

Hạ Trần Anh dụ dỗ chồng sắp cưới của cô? Còn ở nhà của lão tướng quân nữa?

Tin tức này!

Tin tức sốt dẻo này khiến tất cả mọi người có mặt ở đó đều đồng thời đưa mắt nhìn nhau không dám tin, cũng khiến họ có nhận thức khách quan hơn đối với lòng dũng cảm này của Tể Tiểu Tô.

Sao cổ dám chứ!

Sao cổ dám ở trước mặt Hạ Nông, chỉ vào mũi Hạ Trần Anh, nói cô ta dụ dỗ đàn ông chứ!

Đối với Hạ gia mà nói thì đây tuyệt đối là lần mất mặt nhất trong lịch sử!

Hạ Trần Anh liền lập tức không nhịn được nữa, hét lớn:
Cô nói bậy! Cô đừng ngậm máu phun người!



Không nhận sao? Vậy cũng không sao, Hạ lão tướng quân là họ Hạ, tôi là họ Tề, tôi cũng đã dám nói đích thân gọi điện xin ông ấy làm chứng, các người không dám sao?
Tế Tiểu Tô vẫn giữ nụ cười trên môi, chẳng ai có thể thấy cô có chút sợ hãi hay chọn bước gì.

Hạ lão tướng quân...

Không sai, ông ấy họ Hạ, theo lý mà nói sẽ không đi giúp người ngoài, nhưng ai có thể dám chắc, bây giờ Hạ lão tướng quân có còn đứng về phía Hạ gia không?

Phải biết, Hạ gia nhận được vinh quang của Hạ lão tướng quân, hưởng thụ vẻ vang mà ông tích góp cả đời, nhưng họ lại để một mình ông ấy sống ở biệt viện, bình thường cũng hiếm khi thấy người của Hạ gia đến thăm.

Thế nên Tê Tiểu Tô đột nhiên nói ra như vậy, trên mặt người Hạ gia thật sự chẳng còn chút hào quang nào.

Hơn nữa, càng cho thấy, độ chân thật của chuyện Hạ Trần Anh dụ dỗ chồng sắp cưới của người khác càng trực tiếp tăng cao. Vậy, Hạ Trần Anh nhằm vào cô, bảo Ngô Đồng dùng mọi cách làm nhục cô nay đã có động cơ rồi.

Vậy, cái chết của Ngô Đồng thật sự rất khó nói.

Hạ Nông không ngờ Tế Tiểu Tô lại khó đối phó như vậy. Chẳng qua chỉ là một con ranh con, to gan hơn người, đủ lí trí, đủ bình tĩnh, trong tình huống này vẫn có thể nắm được những điểm sơ suất của Hạ gia.

Giỏi, giỏi lắm. Đúng là hắn đã xem thường có rồi.


Bất luận nói thế nào, những điểm này đều chỉ là suy đoán của cô và việc cô giết người lại được nhiều cặp mắt như vậy chứng khiển, thế nên, cô phải theo chúng tôi về Cục hỗ trợ điều tra trước
Hạ Nông vẫn nhàn nhạt nói.

Không cần biết cô nói bao nhiêu, cũng không cần biết cô có lý do gì, bây giờ cô vẫn phải bị đưa đi.

Hắn ta nhìn Tề Tiểu Tô, khóe môi hơi cong lên để lộ nụ cười lạnh lùng người khác không dễ gì nhận ra.

Tế Tiểu Tổ lui về sau một bước, lại nở một nụ cười tươi rói.


Được thôi! Tôi sống ngay thẳng, tôi đã nói người không phải tội giết thì không phải do tối giết, tôi có thể đi cùng các người. Nhưng, tôi cũng có đầy đủ lí do để nghi ngờ Hạ Trân Anh, cô ta có động cơ hãm hại tôi, tôi cũng có hình cô ta lén lút bàn chuyện gì đó với Ngô Đồng, thế nên, nếu đã muốn bắt tôi, được thôi, phải đưa cả Hạ Trần Anh đi cùng



Cô nói cái gì?
Hạ Trần Anh tức giận trừng mắt nhìn cô.

Cô ta tuyệt đối không thể để bị đưa đi như vậy, làm vấy mặt mũi của cô ta còn để đầu được nữa? Hơn nữa, một tin tức như vậy truyền ra ngoài, không chỉ nói một mình Tề Tiểu Tô, mà còn cả Hạ Trần Anh cô ta! Đến lúc đó người ta cứ hỏi tại sao, nếu cứ tiếp tục như thế, bên ngoài không phải đã lan truyền khắp nơi, nói cô ta dụ chỗ chồng sắp cưới của Tề Tiểu Tô sao?

Cô ta không thể để mất thể diện này, Hạ gia cũng không thể mất mặt như vậy!


Tôi nói gì cô đã nghe rất rõ ràng
Tế Tiểu Tô hất gương mặt đang mỉm cười, nhìn dáng vẻ như chẳng sợ gì, cô chỉ vào gương mặt sưng vù của Đại Cường, nói:
Còn cả anh ta nữa, cũng dẫn theo đi, thi thể của Ngô Đồng, tôi cũng sẽ nhờ người giám định! Còn về Ngô gia, hay nói cách khác mạng của con trai các người rất rẻ, Hạ gia nói cái gì thì chính là cái đó, tìm ra hung thủ thật sự

đối với các người mà nói vốn không quan trọng? Nếu các người cảm thấy hung thủ cứ mặc Hạ gia chỉ ra, vậy tôi cũng không còn gì để nói. Dù sao, đây cũng chính là xã hội thượng lưu mà cô Hạ muốn tôi mở mang kiến thức!

Lúc nói đến mấy chữ xã hội thượng lưu, ngữ khí và biểu cảm của cô đẩy châm biếm.

Lúc mọi người vẫn chưa kịp phản ứng lại, cô lại bước đến trước mặt mấy cảnh sát đang đứng sẵn đợi bắt cổ, chia tay ra với một trong số họ:
Làm phiền xuất trình lệnh bắt người, dù gì bị người của kẻ muốn hãm hại tôi gọi đến bắt đi, tôi sẽ sợ lắm



Cái, cái gì?
Người đàn ông đó hoàn toàn ngơ ra.

Tề Tiểu Tô kiên nhẫn lập lại một lần nữa:
Lệnh bắt người của Cục cảnh sát, nhìn đi, tôi không hề phản kháng, nhưng chỉ yêu cầu cho xem lệnh bắt người, đây là việc rất bình thường mà?


Nói xong, cổ đảo mắt nhìn mấy người này, rồi lại nói:
Còn nữa, tôi muốn hỏi một chút, tôi sẽ bị đưa đến đâu, như vậy tôi cũng tiện báo với Tư lệnh Ngũ, đợi sau khi chồng chưa cưới của tôi trở về mới biết nên đến đầu tìm tôi!


Phụt.

Lợi Nam nghe đến đây đã không kìm được bật cười.

Con bé này đúng là to gan thật!

Theo lý mà nói, những người khác đều không dám tùy tiện nói ra mấy câu này của cô, mặt mũi của Hạ gia không phải ai cũng dám đánh, nhưng cô thì dám.

Cô dám nhằm vào chỗ đau của Hạ gia thẳng tay ngoáy vào, sau đó đem Hạ lão tướng quân và Tư lệnh Ngũ đều kéo ra hết. Nói như vậy há chẳng phải chứng tỏ ít nhất cô còn có thể tìm Tư lệnh Ngũ giúp đỡ sao? Còn nữa, nghe cô nói như vậy, mọi người cũng cảm thấy phải kiêng dè với thân phận của chồng chưa cưới của cô,

Còn chưa đợi hắn ta trả lời, Tề Tiểu Tô lại lấy điện thoại ra gọi đi, hơn nữa còn mở loa ngoài.

Số điện thoại này, cô trực tiếp gọi đến văn phòng làm việc của Lãnh đạo!

Cô đưa điện thoại chuyển đến trước mặt Hạ Nông, để hắn nhìn thấy dãy số đó, tuy vẫn chưa có ai bắt máy, nhưng người bình thường tuyệt đối không thể biết dãy số này, cũng tuyệt đối không dám gọi đi, dãy số này đã nói rõ những điều mà cổ vốn muốn nói.


Ngài Hạ, thật ngại quá, bạn trai tôi sợ lúc anh ấy không có ở đây tôi bị ức hiếp không tìm được người giúp đỡ, thế nên đã cho tôi dãy số này, tôi cũng không làm gì, chỉ là bây giờ xem ra ngài Hạ một tay che trời làm tôi sợ hãi, thế nên, tôi chỉ muốn nhờ Lãnh đạo giúp tôi tìm một bác sĩ uy tín làm khám nghiệm tử thi cho Ngô Đồng, ngài nói xem như vậy có được không?


Như vậy có được không?


Tế! Tiểu! Tô!


Cuối cùng sắc mặt của Hạ Nông cũng thay đổi.


Chuyện này có thể để có làm cản như vậy sao? Cúp máy ngay cho tôi!
Nếu là người khác, hắn ta chắc vẫn có thể điềm tĩnh như thường, nhưng vì dãy số mà Tề Tiểu Tô gọi này thật sự gọi đến văn phòng của Lãnh đạo. Nếu hắn vẫn tỉnh bơ, cuộc gọi này chưa chắc đã có thể được nối máy đến chỗ Lãnh đạo, Tề Tiểu Tô cũng chưa chắc thật sự có thể nói những lời đó với Lãnh đạo, chỉ cần hắn có thể điềm tĩnh, cuộc gọi này thật sự chẳng thể gây uy hiếp gì cho hắn.

Nhưng vừa rồi Tế Tiểu Tô đã cho hắn xem lá gan của cô!

Đây là một con nhóc hoàn toàn không ra bài như lẽ thường!

Cô ta thật sự dám làm, lỡ như cuộc gọi thật sự được bắt máy, cô ta chắc cũng dám nói những lời đó với Lãnh đạo! Dù sao, dãy số bí mật đó hắn cũng có thể nhận ra!

Chuyện này bây giờ hắn không đùa được nữa!


Vây chuyền này phải làm sao đây?
Tế Tiểu Tô thật sự đã cúp máy, trưng ra vẻ mặt tôi cũng hết cách, khiến lần đầu tiên trong đời Hạ Nông căm phẫn muốn bất chấp tất cả mọi người ở đây lập tức bóp chết cô.

Mặt khác, nhất thời hắn thật sự không biết nên làm gì cô.

Và những người khác cũng đã không dám lên tiếng từ lâu.

Trong lòng tất cả mọi người ở đây đều xuất hiện cùng một câu hỏi, Tề Tiểu Tô này rốt cuộc là thần thánh phương nào? Chồng sắp cưới của cô ta rốt cuộc lại là thần thánh phương nào?

Thế giới này thật ảo diệu.

Hạ Nông hít sâu một hơi, nói:
Tôi tin chắc cô cũng biết nguyên tắc, trước khi hiểm nghi của cô được rửa sạch, ngoan ngoãn ở lại trong nhà, tiếp nhận điều tra bất kỳ lúc nào! Chuyện này cô sẽ phối hợp chứ?



Cô Hạ có thể phối hợp, đương nhiên tôi cũng sẽ phối hợp
Tề Tiểu Tô nở nụ cười xinh đẹp:
Nhưng, ngài Hạ có thể bảo người của ngài thả vệ sĩ của tôi ra được chưa?
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu.