Chương 872: Nghĩ lại mà kinh


Phu nhân ngẩn ra, sau đó mỉm cười:
Được, Tiểu Lý, đưa cho Tiểu Tô xem đi.


Tiểu Lý có vẻ không tình nguyện lắm, cũng không phải vì lí do gì khác, chỉ là Tề Tiểu Tô từ trên trời rơi xuống, thoáng chốc đã biến thành vệ sĩ kè kè bên cạnh phu nhân, việc Lãnh đạo và phu nhân vô cùng tin tưởng cô ấy có chút uy hiếp đến vị trí của Tiểu Lý.

Trước kia người luôn bên cạnh phu nhân là cô cơ mà, đồ của người khác mua tới đều do cô kiểm tra, từ lúc nào mà vai vế đã xoay chuyển, thứ cô tự tay mua cũng bị người ta kiểm tra thế này rồi?

Điều này khiến cô thấy có chút hụt hẫng.

Nhưng phu nhân đã mở miệng yêu cầu như vậy, cô có không tình nguyện đến thế nào cũng phải cố gắng mỉm cười lễ độ, đưa túi đồ cho Tề Tiểu Tô.

Tề Tiểu Tô thấy cô ấy xách có vẻ nhẹ nhàng, không ngờ đến lúc nhận lấy lại nặng hơn tưởng tượng.

Cô không khỏi nhìn Tiểu Lý với vẻ kinh ngạc.

Tiểu Lý có chút tự hào:
Có phải nặng lắm không? Nếu không xách được, tôi đặt lên bàn giúp cô nhé.
Nói xong đưa tay ra định nhận lại túi đồ:
Tôi là lính đặc chủng, hồi xưa trong các trận đấu, tôi gần như đều ở trong top ba đấy.


Hệ thống Tiểu Nhất:
Ai yo.



Ừm, Tiểu Lý giỏi thật.
Tề Tiểu Tô mỉm cười với cô, tránh khỏi bàn tay cô đưa tới, nhấc túi đồ lên ước lượng, động tác của cô nhẹ nhàng như thế cái túi này rỗng không vậy.

Vốn dĩ cô rất khó chịu khi Tề Tiểu Tô còn trẻ mà dám gọi cô là Tiểu Lý, nhưng nhìn thấy động tác của Tiểu Tô, con ngươi hơi co lại.

Tiểu Lý đột nhiên ý thức được một việc, nếu như Tề Tiểu Tô không có bản lĩnh gì, bản lĩnh không hơn được cô, làm sao Lãnh đạo có thể cho cô ấy đến bên cạnh phu nhân chứ?

Đúng là trò cười mà!

An toàn của Lãnh đạo và phu nhân là trên hết!

Nếu như không có bản lĩnh cao cường, Tư lệnh Ngũ cũng không thể đồng ý.

Cho nên, Tề Tiểu Tô chắc chắn hơn hẳn cô.

Cũng vì thế mà tâm lý cô không ổn định, cảm thấy mình quá hẹp hòi.


Xin lỗi.
Cô nhỏ giọng nói với Tề Tiểu Tô.

Tề Tiểu Tô hơi lắc đầu:
Không sao, tôi xem thử, cẩn thận là trên hết.


Tiểu Lý nhanh chóng nghĩ thông suốt, cô cũng thở phào một hơn, nếu không, ngoài đấu đá với người ngoài còn phải lên gân lên cốt với người bên cạnh mình, vậy thì cô chắc chắn sẽ không chịu nổi mà xử gọn đối phương mất.

Cô đặt túi đồ lên bàn, lấy hết những thứ bên trong ra.

Tiểu Lý mua mười hộp đồ, đóng gói không giống nhau nhưng có thể thấy là cùng một series, vô cùng tinh xảo.

Thành viên Ám Mang ở bên ngoài cửa đã kiểm tra những thứ này rồi, chắc hẳn đã loại bỏ những thứ nguy hiểm như bom mìn các loại.

Mười chiếc hộp này đóng gói rất cẩn thận, đều chưa bóc tem, cô cầm từng hộp lên lắc nhẹ, không phát hiện ra điều gì bất thường.


Phu nhân, đây là sản phẩm mới, chỉ là một chút hàng mẫu, tôi cũng thử qua ở cửa hàng rồi, thanh nhã hơn trước kia nhiều, còn ngửi thấy cả mùi thơm ngọt dịu, rất hợp để dùng mùa hè, phu nhân thử xem?


Tề Tiểu Tô nghe thấy câu này lập tức quay đầu nhìn về phía Tiểu Lý, nhìn thấy cô ấy đang cầm một bình xịt nhỏ hơn ngón út của con gái, muốn xịt về phía cổ tay của phu nhân.

Chuông cảnh giác trong lòng cô lập tức kêu ầm lên, cô xông về phía đó.


Dừng tay!


Tiểu Lý bị cô làm cho hết hồn, chiếc bình xịt bằng thủy tinh rơi xuống đất.

Mắt Tề Tiểu Tô trừng lớn, nhanh chóng đưa tay ra, kịp thời đón lấy nó trước khi nó rơi xuống đất. Khi đón được nó rồi mới thấy không đúng lắm, ban nãy cô chỉ vì phòng ngừa nó rơi xuống, nhưng dù sao trong phòng trải thảm dày như vậy, có rơi xuống cũng chưa chắc đã vỡ, nhưng khi chiếc bình chạm vào tay cô, cô có ngay một cảm giác.

Dễ vỡ, quá dễ vỡ.

Lớp thủy tinh bên ngoài chiếc bình này mỏng như cánh ve, dường như ngón tay của cô chỉ cần bóp nhẹ cũng có thể bóp vỡ!

Nếu rơi xuống, cho dù có thảm trải dày nhất định vẫn sẽ vỡ tan tành.

Mẫu thử nước hoa cần gì phải dùng đến loại thủy tinh mỏng và dễ vỡ như vậy?

Thấy cô đón được bình xịt nhỏ, Tiểu Lý thở phào, nhưng lại có chút khó hiểu:
Sao thế? Có vấn đề gì sao?


Tề Tiểu Tô giơ tay cao lên, đưa bình nước hoa tới trước mặt.

Dung dịch trong suốt bên trong lọ có ánh lên sắc vàng kim, được đổ trong bình kim loại mỏng dính như vậy, rất đẹp:
Cái này cô đã thử ở cửa hàng chưa?


Tiểu Lý trả lời:
Tôi dùng thử ở cửa hàng rồi.



Chỉ dùng bình này thôi?



Cái này thì không, tôi nói là loại nước hoa này tôi đã thử qua ở cửa hàng, sau đó họ tặng tôi lọ này để dùng thử, bởi vì tôi nói tôi mua đồ hộ bạn, họ bảo tôi cầm về dùng thử, nếu như dùng ổn thì có thể gọi điện thoại tới để đặt hàng hai lọ duy nhất còn lại trong cửa hàng, sản phẩm mới này chỉ có hai lọ thôi, đợt hàng sau phải đợi ít nhất nửa tháng nữa.


Xem ra Tiểu Lý cũng là dân mê nước hoa, lúc nói chuyện, hai mắt cô ấy như phát sáng.


Có phải có vấn đề gì không?
Phu nhân hỏi.

Tề Tiểu Tô hơi cau mày, nhìn thứ trong tay mình:
Tạm thời chưa biết được, tôi chỉ cảm giác thôi, cẩn thận vẫn hơn.


Kẻ địch mà họ phải đối mặt là Hạ Nông và còn Cung Phiên Long nữa.

Nhất định phải cẩn thận, cẩn thận hơn nữa.


Không có vấn đề gì chứ, nhân viên cửa hàng đưa cho tôi mà.
Tiểu Lý cảm thấy Tiểu Tô đa nghi quá mức.

Làm sao mà có vấn đề gì được?

Tề Tiểu Tô ấn tay lên tai nghe mini:
A Khuynh, có thể kiểm tra dung dịch không?


Giọng của Vệ Thường Khuynh truyền tới:
Em phát hiện gì rồi?



Một bình mẫu thử nước hoa.



Mang ra đây, đừng ngửi.


Tề Tiểu Tô gật đầu với phu nhân, ba người cùng ra ngoài.

Lãnh đạo đang thảo luận với Trưởng ban thư kí cũng nhìn về phía họ.


Anh xem thử.
Vệ Thường Khuynh nhận lấy bình mẫu thử, giơ lên cao, lắc nhẹ, sau đó nhìn thấy bên dưới có một bọt khí cực nhỏ nổi lên, nhẹ nhàng vỡ tan.

Sắc mặt anh đột ngột thay đổi.

Nhưng sắc mặt anh không thay đổi quá rõ, trừ Tề Tiểu Tô quá hiểu biểu cảm trên khuôn mặt anh ra, những người khác đều không nhận thấy gì.

Cô chưa kịp lên tiếng, giọng nói của Vệ Thường Khuynh đã vang lên trong đầu.


Đừng làm ầm lên.


Tề Tiểu Tô lập tức nuốt ngược câu hỏi của mình, đổi thành nói chuyện bí mật.


A Khuynh, anh biết đây là cái gì à?



Đồ của tương lai, một loại độc tố, độc tính cực mạnh, chỉ cần hít phải một chút cũng có thể nôn mửa đến tử vong, bốc hơi cũng rất nhanh, sau khi bốc hơi căn bản không tra ra được. Trong lịch sử của Liên minh các hành tinh, bởi vì từng có lần quân địch dùng loại độc này làm chết năm mươi mốt quân nhân, về sau Liên minh phát minh ra một loại vắc-xin phòng độc, quân lính gia nhập quân đội phải tiêm rất nhiều loại vắc-xin, đây là một trong số đó.


Sắc mặt Vệ Thường Khuynh trầm trọng, nói tiếp:
Nhưng thời đại này chưa nghiên cứu ra, cho nên, trúng độc chắc chắn sẽ chết ngay.


Nói đến đây, trong lòng anh không khỏi ớn lạnh, nghĩ lại mà sợ.

Nếu như ban nãy Tề Tiểu Tô không có trực giác nhạy bén, không đề cao cảnh giác, để Tiểu Lý đưa cho phu nhân thử nước hoa, đừng nói đến phu nhân và Tiểu Lý, đến cả Tiểu Tô ở cùng gian phòng đó cũng khó tránh khỏi kiếp nạn!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Kế Hoạch Theo Đuổi Vợ Yêu.