Chương 145: Chị em lật mặt
-
Kết Hôn Âm Dương
- 0 Giờ Sáng
- 1510 chữ
- 2021-12-31 04:51:06
Tôi nguýt cô ta một cái, không khách sáo nói:
Cuộc sống làm gì có nhiều chuyện phức tạp như thế! Tôi đã làm mẹ người ta, ngày nào cũng bận bịu tã bỉm, làm gì có thời gian mà nghĩ linh tinh? Với lại, cái tên Sầm Cửu Nguyên đó cũng có đẹp đẽ gì đâu, sao tôi phải thích anh ta?
Anh ấy tốt bụng.
Tôi không đợi cô ta nói hết, liền chặn lại:
Hạ Doanh Doanh, cô không được nghĩ ngợi lung tung! Đừng quên cô đã chết, cô chỉ là một con ma, chỉ là một khí thể, cô thích anh ta thì cô sẽ được gì? Cô cho rằng theo anh ta, thì anh ta sẽ kết hôn với cô? Sinh con cho anh ta? Đừng nghĩ đến chuyện đó, vì cô là ma!
Người và ma sao lại không thể kết hôn? Cô và bổ của Củ Cải chẳng phải là kết âm hôn hay sao? Cô cũng sinh ra đứa trẻ đó thôi?!
Cô cà lăm tức giận nói.
Cô ta nói vậy, làm những gì đang nghẹn trong cổ tôi không nói ra được! Dường như giới hạn của người và ma không rõ ràng, vẫn có thể kết hôn, vẫn có thể sinh con...
nhưng trong này chắc chắn phải có điều gì đó trái với đạo lý chứ! Tôi khựng lại hồi lâu nhìn cô cà lăm, mới nói:
Cô tưởng kết âm hôn, sinh con cho ma quỷ là một việc nhẹ nhàng? Rất nhiều việc tôi nói với cô, nhưng không phải là những hậu quả mà tôi nhận lấy nhẹ tựa lông hồng! Cô cho dù không nghĩ đến hậu quả của cô và Sầm Cửu Nguyên, thì cũng nên nghĩ đến việc sau khi sinh quỷ con, cô nghĩ đứa con đó của cô và Sẩm Cửu Nguyên sẽ như thế nào? Quái thai như Củ Cải? Hay dị dạng...
Cô cà lăm nói cứng với tôi:
Củ Cải không phải là quái thai, cô có thể ăn thịt ma quỷ, điều này rất ngầu đấy!
Tôi tức điên người! Việc ăn thịt quỷ là hay ho à? Sao lại nói y hệt Sầm Cửu Nguyên thể Nhớ đến nửa năm trước, cô cà lăm nhìn thấy Củ Cải ăn thịt ma quỷ, rõ ràng còn thấy ghê rợn, bây giờ thì yêu ai lại trở thành người đó luôn được! Tôi nghẹn lòng nhìn cô cà lăm, lúc này mới hỏi:
Sầm Cửu Nguyên yêu cô chứ?
Sắc mặt cô cà lăm biến đổi.
Tình yêu có thể làm cho con người trở nên mù quáng và trở nên dũng cảm.
Nhưng yêu thầm lại làm cho họ cảm thấy bất an.
Cô ta chần chừ hồi lâu, mới nói:
Tôi...
không biết.
Anh ta chắc cũng thích tôi nhỉ? Nếu không thích thì tại sao tự tay dạy tôi nhiều thứ thế?
Tôi nói:
Dạy dỗ vật nuôi, có gì khác đâu?
Cô cà lăm bực tức nói:
Tôi không phải là chó!
Nhưng trong mắt người tu đạo, thu phục ma quỷ và huấn luyện là công việc.
Cô nghĩ xem, khi cô còn sống, cô nhìn những con chó của nhà người ta, có phải cũng muốn trêu nó?
Cô cà lăm biểu lộ sự tổn thương trên mặt, tôi biết mình nói quá đáng với cô ta.
Dù sao, cô cà lăm cũng là một người mỏng manh dễ vỡ, cho nên tôi không bao giờ muốn làm tổn thương cô ta.
Nhưng hôm nay vì Sầm Cửu Nguyên, tôi lại không giữ kẽ mà làm cô ta đau lòng! Chốc lát, tôi thấy vô cùng xấu hổ, không biết tiếp theo nên nói gì mới an ủi được cô ta, chỉ đành đúng như trời chồng ở đó, không nói thêm câu nào.
Hồi lâu, cô cà lăm mới lộ ra vẻ mặt khinh khỉnh:
La Hy, cô đang đổ kỵ, đố kỵ rằng Sẩm Cửu Nguyên cứ chạy quanh tôi, chứ không phải bên cô.
Cô cho rằng anh ấy mua nhà cho cô, nuôi đứa con của cô, cho nên cô cho rằng anh ta yêu cô và cô không chấp nhận người khác yêu anh ta, cô sẽ không vui! Cô ghen tức!
Tôi chưa bao giờ nghĩ thế!
Tôi ngay lập tức phản bác! Tôi từ trước đến nay chỉ coi Sẩm Cửu Nguyên là quan hệ cùng có lợi! Anh ta muốn có được thuật ăn thịt quỷ của tôi, mà tôi cũng muốn yên ổn dưới sự che chở của anh ta, để đợi con tôi cứng cáp hơn! Ngoài ra, tôi làm gì còn suy nghĩ nào khác? Một đứa trẻ không có cha, còn đang đau đầu chết đi được đây này.
Nhưng cô cà lăm lại cứ nghĩ chắc chắn tôi và Sầm Cửu Nguyên là cái mối quan hệ đó! Tôi chỉ có thể tự dìm hàng mình:
Cô cũng không xem tình cảnh tới bây giờ? Tôi còn đem theo một đứa con, ngày ngày bận bịu đầu tóc rối bời, vóc dáng thì xồ xề, người bình thường sẽ chẳng ai chọn một người đàn bà như tôi bây giờ? Mà lần đầu tiên tôi gặp anh ta, nhìn tôi đã đủ thảm thương, nay nghĩ lại thì tôi cũng chẳng hiểu sao mình lại bẩn thỉu đến thế! Mùi sữa, mùi nước tiểu trẻ con, mùi mồ hôi, mùi máu tanh! Đến tôi còn kinh tởm bản thân, chứ đừng nói người khác!
Tôi tưởng mình nói vậy sẽ an ủi cô cà lăm, nhưng không ngờ lại càng kích động trái tim vốn đã mẫn cảm của cô ta, càng làm cô ta tức giận, khí âm trong người toát ra, tóc dài đen bay trong gió, giọt lệ máu chầm chậm chảy ra.
Ý của cô là, người đã từng có gia đình, đã từng sinh con thì không đủ tư cách có người yêu? Vậy tôi thì sao? Tôi lấy phải một kẻ khốn nạn, cũng sẩy thai ba lần, còn bị hắn ta đánh chết.
Ý của cô, người đàn bà như tôi không xứng đáng có người yêu?
Không phải không phải.
Tôi không biết phải làm sao để an ủi cô ta!
Cô có cái ý đó.
Cô cà lăm rơi giọt lệ máu xuống tận cằm, ánh mắt cô ta nhìn tôi lúc này vô cùng tuyệt vọng và hận thù:
La Hy, hóa ra cô luôn xem thường tôi, luôn cho rằng tôi là con chó biết nghe lời! Trước đây như vậy, nhưng sau này sẽ không thể nữa! Tôi chẳng phải quỷ của cô từ lâu rồi, tôi muốn đi đâu thì đi, bây giờ tôi sẽ đi tìm Sầm Cửu Nguyên! Sau này tôi sẽ theo anh ấy!
Lời vừa dứt, cô ta liền biến mất trong luồng gió lạnh, bay vèo từ ban công đi mất, đợi đến khi tôi hoàn hồn, ban công bây giờ chỉ có rèm cửa đang cuốn theo trong gió.
Đợi đã!
Tôi hét với theo.
Nhưng cô ta không hề dừng lại.
Rèm cửa chầm chậm rơi xuống.
Cô cà lăm đã đi mất.
Tôi thở dài, yêu rồi mới biết, đôi mắt của phụ nữ đã rơi vào lưới tình thì luôn như mù! Khi Sầm Cửu Nguyên nhìn cô cà lăm rõ ràng không hề có cái tình cảm đó, cô ta đi tìm Sầm Cửu Nguyên, ngộ nhỡ bị từ chối thì sao? Giờ phụ nữ thất tình đau khổ còn đi nhảy lầu tự tử, đừng nói đến một con ma! Trên người cô cà lãm còn đang có oán khí của chồng cũ.
Cho dù Sẩm Cửu Nguyên có dùng mọi cách để cô ta nói năng bình thường, nhưng những oán khí đó vẫn bám theo cô ta, nó như một quả bom nổ chậm, mỗi lần cô ta kích động đều biến thành oán quỷ! Nếu để cô ta tự do hành động thì nhất định sẽ xảy ra chuyện.
Càng nghĩ càng bất an, tôi mau chóng tìm điện thoại, gọi điện cho Sầm Cửu Nguyên.
Thuê bao quý khách vừa gọi hiện nằm ngoài vùng phủ sóng, xin quý khách vui lòng gọi lại sau.
The person you have called..
Trong điện thoại vọng ra giọng nói ngọt ngào được ghi âm sẵn của tổng đài.
Lòng tôi khẽ thắt lại! Không liên lạc được là sao? Sầm Cửu Nguyên là người thích cuộc sống phồn hoa, cho nên nhà mới cũng mua ở đoạn đông đúc nhất, nói thẳng ra là những nơi càng đông đúc thì toàn người có tiền, mà những nơi đó càng có nhiều người cần đến anh ta.
Dù sao thì anh ta cũng đâu phải nhà từ thiện.
Cho nên một nơi đông đúc như thế thì làm gì có nơi nào nằm ngoài vùng phủ sóng? Càng huống hồ, Sầm Cửu Nguyên mới đi khỏi có mười phút, cho dù là đua xe cũng chẳng đi xa được? Cho nên tại sao anh ta không có tín hiệu? Chẳng lẽ, anh ta lại đi nhờ xe xuống hoàng tuyền kia?