Chương 64
-
Kho Báu Của Các Hiệp Sĩ Đền Thờ
- Steve Berry
- 1673 chữ
- 2020-02-02 09:00:20
Tiểu Huyên dịch
Võ Thị phát hành
Nxb Văn Học
MALONE TIẾN LẠI GẦN MỘT GIÁO HỮU, MỘT GÃ ĂN MẶC giống hệt những kẻ còn lại, quần jeans và áo len, một cái mũ dội trên mái tóc cắt ngắn. Ít nhất là có sáu tên ở ngoài - de Roquefort đã nói vậy - nhưng anh sẽ chỉ lo lắng đến chúng khi nào đã hạ xong sáu tên trong nhà thờ.
Ít nhất là anh sẽ có vũ khí.
Anh thấy Stephanie đang cầm lấy một cái xẻng và bắt đầu tiến đến một đống lửa, nơi những thanh gỗ đang cháy và những ánh lửa nhảy nhót. Cassiopeia vẫn ở chỗ máy phát điện cùng Henrik, đợi anh và Stephanie vào vị trí.
Anh quay về phía Cassiopeia và gật đầu.
Cô kéo mạnh sợi dây.
Máy phát điện kêu phì phì, rồi im bặt. Thêm hai lần kéo nữa và pít tông bắt đầu chạy, cái máy phát ra một tiếng ồn nhỏ. Ánh đèn trên hai bộ chân chống sáng lên, luồng sáng rộng hẳn ra nhờ tăng số vôn. Mấy cái bóng halogen nhanh chóng phát ra ánh sáng nóng và hơi nóng bắt đầu bốc lên một thoáng rồi biến mất.
Malone thấy rằng sự việc khiến mấy tên lính gác chú ý. Một sai lầm. Về phía chúng. Nhưng cũng cần thêm một chút thời gian nữa để Cassiopeia kịp bắn đi bốn cái phi tiêu. Anh tự hỏi về tài bắn của cô, rồi nhớ lại cái đêm ở Rennes.
Máy phát điện vẫn tiếp tục kêu ro ro.
Cassiopeia vẫn cúi lom khom, cái túi đựng dụng cụ để dưới
chân, làm ra vẻ đang chỉnh lại máy.
Mấy ngọn đèn có vẻ đã sáng hết cỡ và mấy tên lính gác bắt đầu thôi chú ý.
Một loạt bóng nổ tung.
Rồi một loạt nữa.
Ánh sáng lóe lên, sáng lòe trong một chốc, rồi tắt hẳn. Malone tận dụng giây phút đó để tặng cho tên giáo hữu đứng gần anh một cú đấm vào quai hàm.
Gã đàn ông lảo đảo, rồi ngã vật xuống sàn.
Malone cúi xuống, tước súng của gã.
Stephanie nhấc một thanh gỗ đang cháy từ đống lửa ra rồi quay sang tên lính gác đứng cách bà vài feet, khi đó đang tập trung chú ý vào mấy cái bóng đèn vừa nổ.
Ê
, bà gọi.
Gã đàn ông quay sang. Bà ném thanh củi. Thanh gỗ cháy rực lao qua không khí và tên lính gác vội cúi người để tránh, nhưng miếng củi đã đập trúng ngực gã.
Gã đàn ông hét lên và Stephanie đập thẳng cái xẻng vào mặt gã.
Malone nhìn thấy Stephanie ném một thanh củi đang cháy vào tên lính gác, rồi lấy xẻng đập gã. Cái nhìn của anh vội chuyển về hướng Cassiopeia, khi đó đang bình tĩnh bắn mấy cái phi tiêu. Cô đã bắn xong một cái, vì anh thấy chỉ còn ba tên đang đứng. Một trong những tên còn lại bị dính phi tiêu vào đùi. Một tên khác giật mạnh một cái rồi đưa tay ra sau lưng áo jacket của mình.
Cả hai gã đổ người xuống sàn.
Tên tóc ngắn cuối cùng đứng ở chỗ ban thờ đã chứng kiến toàn bộ những gì diễn ra với đồng bọn của mình, và quay ngoắt về phía Cassiopeia, đang cúi thấp người cách đó chừng ba mươi feet, súng giơ lên chĩa thẳng về phía cô.
Gã đàn ông nhảy ra đằng sau ban thờ.
Phát phi tiêu của cô trượt mục tiêu.
Malone biết là cô không còn cái nào nữa. Chỉ còn lại một khoảnh khắc ngắn ngủi trước khi tên giáo hữu bắn.
Anh cảm thấy khẩu súng trong tay mình. Anh ghét phải sử dụng nó. Tiếng nổ hẳn sẽ đánh động de Roquefort, và cả mấy gã giáo hữu bên ngoài. Cho nên anh chạy qua nhà thờ, chống hai tay lên bệ ban thờ, và, khi gã giáo hữu vừa đến được chỗ đó với khẩu súng trên tay, anh nhảy lên tung một cú đá hạ gục gã xuống sàn nhà.
Không tệ chút nào
, Cassiopeia nói.
Tôi nghĩ cô đã nói là sẽ không bắn trượt
.
Hắn nhảy mất đấy chứ
.
Cassiopeia và Stephanie lấy súng của mấy gã giáo hữu nằm trên đất. Henrik tiến lại gần hỏi,
Mọi người ổn chứ ?
Phản xạ của tôi yếu rồi
.
Rất mừng vì ít nhất là nó vẫn còn hoạt động
.
Làm thế nào mà đèn lại nổ được thế ?
, Henrik hỏi.
Malone mỉm cười.
Chỉ cần tăng điệp áp lên thôi. Lần nào cũng thành công hết
. Anh nhìn quanh nhà thờ. Có điều gì đó không ổn. Tại sao không có tên giáo hữu bên ngoài nào phản ứng lại trước tiếng nổ của mấy cái bóng đèn ?
Hẳn là chúng ta sắp có khách viếng thăm rồi đấy
.
Cassiopeia và Stephanie tiến lại gần, tay cầm súng.
Có thể là chúng đã ra ngoài đống đổ nát để cảnh giới rồi
, Stephanie nói.
Anh nhìn chằm chằm ra cửa.
Hoặc là chúng không hề tồn tại
.
Tôi xin đảm bảo là họ có tồn tại
, một giọng đàn ông vang lên từ bên ngoài nhà thờ.
Một người đàn ông chằm chằm xuất hiện trong tầm nhìn, khuôn mặt lẫn vào bóng tối.
Malone giơ súng lên.
Và ông là ?"
Người đàn ông dừng lại gần một đống lửa. Cái nhìn của ông ta, phát ra từ một cặp mắt đầy vẻ nghiêm trang sẫm màu, nhìn xuống cái xác của Geogffrey. 'Trưởng giáo đã bắn cậu ấy à ?
Không chút ngần ngừ
.
Khuôn mặt người đàn ông đanh lại và đôi môi lẩm bẩm điều gì đó. Một lời cầu nguyện chăng ? Rồi ông ta nói,
Tôi là cha tuyên úy của Dòng. Giáo hữu Geoffrey cũng đã gọi cho tôi, sau khi gọi cho Trưởng giáo. Tôi đến để ngăn chặn các hành vi bạo lực. Nhưng khi đến chúng tôi bị cản lại
.
Malone hạ súng xuống. "Ông có tham dự vào những gì Geoffrey làm ?"
Ông ta gật đầu.
Cậu ấy không muốn liên lạc với de Roquefort, nhưng cậu ấy đã hứa với trưởng giáo trước
. Giọng nói mềm đi.
Malone muốn biết rõ hơn, Chuyện gì đang xảy ra ở đây ?"
"Tôi hiểu sự phẫn nộ của ông
.
"Không, ông không hiểu được đâu
, Henrik nói.
Chàng trai trẻ tuổi này đã chết
.
"Và tôi rất thương tiếc cậu ấy. Cậu ấy đã phụng sự Dòng một cách chính trực
.
Gọi điện cho de Roquefort là một việc ngu ngốc
, Cassiopeia nói.
Cậu ấy đã tự chuốc lấy rắc rối
.
"Trong những tháng cuối đời, Trưởng giáo trước của chúng tôi đã sắp đặt cả một loạt những sự kiện phức tạp. Ông ấy đã nói với tôi về chuyện đó. Ông ấy nói cho tôi biết giám quản của chúng tôi là ai và tại sao ông ấy lại tuyển giám quản vào Dòng, ông ấy nói với tôi về bố của giám quản và những gì sắp xảy ra. Vì vậy tôi đã xin được phục vụ ông ấy, giống như giáo hữu Geoffrey. Chúng ta đều biết những gì đã xảy ra. Nhưng giám quản thì không, và giám quản không hề biết sự ủng hộ của chúng tôi. Tôi được lệnh không được can thiệp trước khi giáo hữu Geoffrey nhờ đến sự giúp đỡ của tôi
.
Trưởng giáo của các ông đang ở dưới đó cùng con trai tôi
Stephanie nói.
Cotton, chúng ta cần xuống dưới đó
.
Anh nghe được sự sốt ruột trong giọng nói của bà.
Giám quản và de Roquefort không thể cùng tồn tại
, cha tuyên úy nói.
Họ hoàn toàn đối lập với nhau. Vì sự an lành của Dòng chỉ có một trong hai người đó được sống. Nhưng trưởng giáo trước của chúng tôi tự hỏi không biết giám quản có tự mình làm được điều đó hay không
. Cha tuyên úy nhìn chằm chằm vào Stephanie.
Chính vì vậy mà bà có mặt ở đây. Ông ấy tin là bà có thể mang lại sức mạnh cho giám quản
.
Stephanie có vẻ không ở tâm trạng sẵn sàng tin vào những điều bí ẩn.
Con trai tôi có thể chết vì sự điên rồ đó
.
Trong nhiều thế kỷ, Dòng tu này đã sống sót qua chiến trận và xung đột liên miên. Đó là cách thức tồn tại của chúng tôi. Trưởng giáo trước chỉ muốn tổ chức một cuộc đối đầu. Ông ấy biết de Roquefort và giám quản có thể sẽ phải giao chiến. Nhưng ông ấy muốn cuộc chiến đó có một ý nghĩa nào đó - kết thúc được một điều gì đó. Vì vậy mà ông ấy đã chỉ đường cho cả hai tìm kiếm Bí mật Lớn. Ông ấy biết rằng nó ở đâu đó, nhưng tôi ngờ rằng ông ấy thực sự tin một trong hai người sẽ tìm ra nó. Dù vậy, ông ấy biết rằng một cuộc xung đột có thể sẽ xảy ra, và sẽ có một người chiến thắng. Ông ấy cũng biết rằng nếu de Roquefort thắng, ông ta sẽ nhanh chóng làm tha hóa các đồng minh của mình, và quả thực là ông ta đã làm như vậy. Cái chết của hai giáo hữu đè nặng lên chúng tôi. Tất cả đều nghĩ rằng sẽ còn có những cái chết khác nữa
.
Cotton
, Stephanie nói.
Tôi xuống đây
.
Cha tuyên úy không nhúc nhích.
Những người ở bên ngoài đã bị hạ. Hãy làm những gì mà các vị thấy cần làm. Ở trên này sẽ không còn cảnh đổ máu nữa đâu
.
Và Malone nghe thấy những từ mà người đàn ông u tối kia không nói ra.
Dưới đó sẽ hoàn toàn khác hẳn.