Chương 39 : Khổng Hỏa Quyết(4)


...........
Vương Minh ở lỳ trong Thôn Kiếm Lâm. Thỉnh thoảng hắn cũng ra ngoài báo bình an cho gia tộc nhưng chủ yếu là ở lại Thôn Kiếm Lâm học tập bày kết linh trận.

Học tập tri thức về luyện khí và luyện đan. Trong Thôn Kiếm Lâm cũng có nhiều loại dược thảo.

Hắn tìm được loại nào lại đưa vào Hắc Giới cho Đan Tổ chồng. Trong Hắc Giới giờ đã có vườn thảo dược, có hồ nhỏ chứa nước, có núi kim khoáng do Vương Minh thu thập được.

Luyện tập kiếm pháp và quyền cước với linh thú càng ngày càng nhuần nhuyễn. Cũng có vài lần Vương Minh gặp được linh thú địa giai.

Nhưng chúng thân là linh thú đối với dị hỏa có sự sợ hãi của bản năng nên chỉ cần hai vị sư phụ xuất ra dị hỏa là bọn chúng đã cong đuôi chạy.

Vương Minh nhờ đó mà không gặp nguy hiểm gì nhiều. Hắn cũng hiểu được, hắn không thể ỷ lại vào sự bảo bọc này của hai vị sư phụ.

Chỉ có đem thân dấn vào nguy hiểm hắn mới có thể ép ra tiềm năng thật sự của cơ thể và tìm được sự đột phá. Tuy nhiên thời gian tu luyện của hắn vẫn còn quá ít.

Tạm thời cứ sống dưới sự bảo bọc của hai vị sư phụ trước. Khi nào tích tụ được linh khí sau đó mới tính.

Trong thời gian này Vương gia cũng có những đột phá không tưởng. Với thuật hợp kích nghiên cứu của Vương gia

Các tính năng của các loại hợp kim được dần dần moi ra, thí nghiệm và đem đi sử dụng trong luyện khí.

Các lão nhân gia của Vương gia từ Thiên Trung đại lục cũng dần dần kéo đến học hỏi.

Trong Vương gia đột nhiên xuất hiện vài Võ Thánh Cảnh, Võ Thần Cảnh luyện khí sư.

Tuy nhiên sự xuất hiện của họ không làm náo động các thế lực khác. Họ âm thầm sống trong Vương gia cùng các trưởng lão luyện khí sư nghiên cứu về luyện khí thuật.

Sản xuất của Vương gia cũng dần dần đi vào quỹ đạo và số lượng cũng được ngày một gia tăng.

Sự hấp dẫn của Vương gia đối với các luyện khí sư quá hấp dẫn khiến không ai không muốn gia nhập.

Số lượng dong binh đoàn của Thôn Kiếm Thành cũng ngày càng đông.

Trong khi các thế lực dong binh đoàn dần dần chiếm đóng địa bàn tại cửa ngoài của Thôn Kiếm Lâm.

Thì cách 2000 dặm sâu trong Thôn Kiếm Lâm trong một hang động cũ của một đầu linh thú cấp 7 đỉnh phong một ánh sáng nhàn nhạt lóe lên sau đó biến mất.

Nơi ánh sáng lóe lên xuất hiện một dã nhân quần áo rách rưới bước ra khỏi hang.

Vì để che dấu tung tích cứ mỗi hai ba tuần Vương Minh lại thay đổi địa điểm. Kết linh trận tuy có thể dùng ảo cảnh để che dấu ba động của linh khí.

Nhưng với tốc độ hấp thu của Minh càng ngày càng biến thái nên đã gây không ít sự chú ý.

Mặc dù các linh thú khó có thể phán đoán ra trung tâm của mắt trận nhưng chúng vẫn có thể cảm nhận được linh khí ùn ùn tuôn vào một không gian như ẩn như hiện mà chúng khó nắm bắt.

Đây là hang động của một đầu linh thú cấp 7 đỉnh. Vương Minh phải ăn không ít đau khổ mới có thể cướp đoạt.

Đối chiêu không lại thì chỉ có thể dùng tinh thần lực công kích thức hải của đối thủ.

Cũng may đầu linh thú Hắc Phong Lang cấp 7 này linh trí thấp không thuộc loại biến dị nên hắn cũng có thể dùng tinh thần lực làm mê loạn tâm trí.

Sau đó dùng Vương gia kiếm đánh ra Long Biên kiếm pháp đem đầu linh thú này từ từ chặn giết.

Bí quyết của Long Biên kiếm pháp tam hư thất thực được phát huy một cách tối đa.

Mặc dù Vương Minh chưa thể cứng rắn đối chiêu với linh thú cấp 7 nhưng kết hợp với cước pháp của Long Biên, Huyền Biến bộ đã miễn cưỡng có thể né tránh và phản kích.

Đánh nhau dòng dã cả ngày mới may mắn dùng Vương Minh kiếm đâm thẳng vào yết hầu của Lang thú.

Nếu không phải vì Hắc Phong Lang có nhược điểm trí mạng Vương Minh đã không dễ dàng gì đem đầu linh thú này đánh bại.

Hắc Phong Lang là loài lang sói sống đơn độc. Lắm lúc chúng cũng theo bầy đi săn nhưng thường thường chỉ sống rải rác trong phạm vi của mình.

Long Biên kiếm pháp nhanh nhạy sắc bén. Với tốc độ hấp thu linh khí của Vương Minh, Hoàng Kiếm bình thường đã không thể chịu được.

Tay hắn cầm Vương gia kiếm huyền khí cấp 5 lần mò đường ra khỏi Thôn Kiếm Lâm.

Ngày hôm nay đúng đã tròn 2 năm thời gian hắn xuyên việt đến thế giới này.

Tu luyện ngày đêm giờ cũng đã gặp bình cảnh. Mảnh đất trong đan điền Minh rộng thênh thang như một đại lục nhỏ.

Linh khí tinh thuần theo đà hấp thu của Thiên Nhân Hợp Nhất liên tục chui vào các bờ thành của biên giới. Luôn muốn làm rộng thêm.

Nhưng đến giờ thì như bão hòa, không còn tác dụng lớn mạnh đan điền nữa. Hắn vì việc này buồn bực không thôi. Không biết phải tu luyện đến ngày nào tháng nào.

Nét mặt Minh âm trầm khi nghe tiếng của Đan Tổ cười khanh khách. Lại một lần nữa đụng phải ngõ cụt hết đường.

Lại một lần nữa phải dùng tinh thần lực khuếch tán ra xa để cảm ứng vị trí của các loại linh thú.

Cảm ứng xem nơi nào có loài nào mạnh, loài nào yếu rồi hướng phía của loài yếu hơn bước tới.

Đây là cách dò đường của hắn. Đây là cách của Minh đã chuyên dùng để tìm đường ra.Cách này không được tốt lắm nhưng hắn cũng không có cách nào hơn.

Cho dù biết được đâu là đông tây nam bắc theo hướng mọc của mặt trời thì hắn cũng không tài nào đoán được cửa ra nằm cách hắn bao xa và vị trí hiện tại của mình.

Khi vào thì hắn cứ một đường liệp sát linh thú, tìm kiếm tài bảo đến khi ngoảnh lại thì chỉ biết cười khổ vì lại bị lạc đường. Khí Tổ không có cách giúp hắn.

Vườn linh thảo của hắn trong Hắc Giới giờ cũng trở nên to lớn dị thường. Nhất là có được sự chiếu cố của Đan Tổ, vườn linh thảo của Minh ngày càng đa dạng phong phú.

Đôi khi tìm thấy được những tài liệu hiếm hoi hắn liền ném thẳng vào Hắc Giới cho Khí Tổ phân loại.

Khí Tổ cũng giúp Minh xây một lầu các. Trong lầu các có Tụ Linh Trận che phủ tốc độ hấp thu linh khí để dành cho sau này Minh dùng.

Hiện giờ hắn chỉ có thể hấp thu linh khí cuồng bạo của thiên địa dùng để làm lớn rộng đan điền.

Bao nhiêu linh khí tinh thuần được Minh tinh luyện đều bị Hắc Giới hấp thu.

Mỗi khi hấp thu xong biên cảnh của Hắc Giới lại lớn hơn một chút. Bầu trời lại cao hơn một chút.

Hiện giờ trong không gian của Hắc Giới đã có ba lầu các, một cái hồ nhỏ chứa nước.

Một vườn linh thảo và một nhà kho chứa đựng tài liệu thu thập được như các loại tinh khoáng, linh thảo đã thành thục, thú hạch và thú đan.

Vì linh khí trong Hắc giới đã đi qua đan điền của Vương Minh nên đã trở nên rất tinh thuần.

Các màu sắc của linh khí lượn lờ rõ ràng trên bầu trời, như ẩn như hiện dưới nền đất của Hắc Giới.

Khi nhìn vào giang sơn của mình hắn không khỏi cảm khái. Hiện giờ hắn đã như một tiểu phú gia, có một số tài phú tuy không nhiều nhưng cũng không ít.

Thịt linh thú được hắn liệp sát đem đi bán cũng đem lại cho hắn một số tài bảo không nhỏ.

Nếu may mắn tìm được thú hạch đã sinh ra linh tính tức thú đan hắn liền tặng lại cho Đan Tổ và Khí Tổ để sau này luyện đan và luyện khí.

Thú hạch đem bán. Ánh mắt của Minh giờ đã đặt lên rất cao.Minh chuyên đi kiếm linh thú cấp 6 để liệp sát.

Thật không ngờ một tiểu tử mới hai năm trước còn bị con hắc phong lang cấp 3 đuổi chạy chối chết giờ đã trở thành một đại cao thủ đỉnh tiêm của Thôn Kiếm Thành.

Tuy cảnh giới tu vị của hắn không cao nhưng hắn thắng là ở tốc độ hấp thu linh khí.

Sau thời gian ma luyện tại Thôn Kiếm Lâm tốc độ hấp thu linh khí của hắn còn nhanh hơn Khai Thiên Cảnh bình thường đến cả trăm lần.

Đôi khi còn dư thừa linh khí để sử dụng trong chiêu pháp.Vương Minh thua là vì hắn chưa thể tích tụ linh lực trong đan điền.

Nên không thể áp súc linh khí để dùng các tuyệt chiêu khủng bố. So với khai thiên cảnh có thể dùng linh khí để làm điểm tựa trên không trung và bay lượn.

Minh chỉ có thể dùng Thiên Mã Hành Không để nhảy cao, nhảy xa và di chuyển trên không một quãng ngắn mà thôi.

Bất quá cùng cấp với Ích Địa Cảnh hắn tin tưởng hắn không thua ai. Hiện giờ hắn đã có chút thực lực để đối chiêu cùng cường giả.

Minh cảm thấy với bình cảnh hiện giờ đã đến lúc hắn phải vào bảo địa của gia tộc lịch lãm.

Nhớ đến đôi môi đỏ mọng của mỹ nhân Nhã Lan hắn chỉ biết khóc. Đúng thật là cám treo heo nhịn đói mà.

Đã dứt trần duyên sao mình còn kiếm cớ từ chối nàng. Nhưng khi nghĩ đến mình đã ở đây được hai năm, tương đương với địa cầu hai ngày thì hắn chỉ biết khóc. 

Lẩn tránh linh thú và tìm đường trở lại. Không sai biệt lắm lại mất thêm một tháng hắn đã tìm thấy nơi lúc xưa hắn đã lần đầu tiên đến thế giới này.

Cái hố đen thoáng hiện trước mặt thì hắn bắt được cảm giác thân quen như sự liên kết của huyết mạch.

Vương Minh bước chậm đến cái hố. Mắt mở to khi trước mặt Minh thoáng hiện một chú cún lông bạc dễ thương. Bế cún con lên Minh khẽ run.

- Thế giới này không có chó, động vật dễ thương như vậy không thể tồn tại ở thế giới này. Ngươi đến từ địa cầu?

-
Gúpf gúpf!
Cún con đưa mắt lung linh nhìn lên vẫy đuôi như mừng rỡ đã tìm thấy người thân.
.....
.....
.....còn tiếp
(Chú chó dễ thương sẽ ra mắt các bạn vào thứ 2 tuần sau.)
.
Hôm nay mình xin kết thúc chương tại đây. Chúc mn ngủ ngon good night mai lớp :)
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Kiếm Tiên.