Chương 44 : Đấu Lôi Đài


Ba ngày sau dân chúng Thôn Kiếm Thành tụ tập trên bãi đất trống đằng sau quán rựu Vãng Lai.

Nhân thủ của Vương Minh dong binh đoàn hiện giờ mới có khoảng 150 người.

Đa số là từ ba dong binh đoàn cũ của ba người Tề Kim, Lý Dương và Long Linh. Những người này đều có tư cách tham gia tuyên chọn lôi đài.

Đây cũng là cơ hội cho bọn họ trổ tài năng. Trên khán đài là chỗ của minh chủ Vương Minh dong binh đoàn.

Minh không muốn người khác gọi hắn là đoàn trưởng mà phải gọi là minh chủ.

Ý tứ rất rõ ràng, từ nay trở đi tại Thôn Kiếm Thành các dong binh đoàn phải lấy Vương Minh dong binh đoàn làm chủ.

Các dong binh đoàn khác mặc dù biết tin nhưng cũng không dám nói gì. Vương Minh có vốn để làm nhà cái.

Quái vật đằng sau Vương Minh là thế lực mà các dong binh đoàn bọn họ không thể trêu trọc nổi.

Hơn nữa bọn họ còn phải nhờ vào Vương gia để kiếm ăn. Binh khí, đan dược cần được mua.

Thú hạch, khoáng thạch, tài liệu linh thú cần người tiêu thụ. Các nhà buôn khác cũng không dám đắc tội Vương gia.

Hôm nay trên khán đài cao Vương Minh cũng mời các đại đoàn trưởng của Thôn Kiếm Thành.

Cái tên Vương Minh tuy mới nổi một hai năm nay nhưng không ai là không biết đến.

Được Vương gia tam thiếu nể mặt ngu sao không đi. Mặt mũi của Vương gia quá lớn.

Hơn nữa bọn họ cũng muốn xem vị tam thiếu gia này có bản lãnh gì lại dám sưng làm minh chủ.

Tam đại đoàn trưởng của Hỏa Long, Hắc Huyết và Xà Ảnh đều có mặt. Mọi sự chú ý đều dồn về phía Hắc Nguyệt. Thân hình như xà, ẻo lả vũ mị.

Các nam nhân có mặt đều được nàng ném cho mấy cái nháy mắt,Không thể không nói mị lực của nữ nhân này không thể tưởng.

Nếu không phải danh tiếng của nàng vang xa tại Thôn Kiếm Thành rất nhiều nam nhân đã không nhịn được dùng vũ lực bắt về để ôm ấp.

Hôm nay nhị đoàn trưởng của Hắc Huyết dong binh đoàn – Huyết Minh lại không có mặt.

Chỉ có Hắc Nguyệt, Điều này cũng khiến cho nhiều nam nhân phải mừng thầm.

Tu vị của Huyết Minh chỉ là tụ linh cảnh nhưng những ai đã từng thấy hắn ra tay đều lắc đầu than vãn không thôi.

Trong số các nam nhân Vương Minh cũng được Hắc Nguyệt ném cho mấy cái mị nhãn.

Không thể nghi ngờ đây là một vưu vật trời sinh mị cốt, Nàng lại tu luyện mị công.

Nhưng đối với Vương Minh có Địa Hồn Nhãn hộ thể hình như hoàn toàn miễn dịch với mị công của nàng. Tuy là vậy nhưng Vương Minh cũng mấy phen đỏ mặt.

Bên cạnh 10 lôi đài Vương Minh cho dựng một khu đất trống trải được tôn cao. Mọi người tò mò không biết đó là gì.

Đang chờ đợi thi đấu lôi đài bắt đầu. Đợi đến khi trống kẻng canh tư (tức 8 giờ sáng) Vương Minh đứng trên khán đài cao vọng xuống nói.

Giọng của Minh sang sảng như sấm khiến mọi người phải giật mình. Không ngờ Vương gia tam thiếu tuy không phải tu luyện giả nhưng rõ ràng có thể dùng ba động linh khí.

Nhưng những người có tu vị tuy không thể nhìn thấu Vương Minh vẫn khẳng định, Vương gia tam thiếu là một thể tu.

Vương Minh cứ thần thần bí bí khiến rất nhiều người phải nghẹt thở mong chờ.

-
Kính thưa hương thân phụ lão, kính thưa dân chúng Thôn Kiếm Thành, kính thưa chư vị anh hùng thể tu.


-
Hôm nay Vương Minh ta có ý tổ chức lôi đài chọn hiền tài. Dưới kia là 10 lôi đài. Thời gian thi đấu là 3 ngày, Thể lệ rất đơn giản.


-
Người nào trụ được đến cuối ngày thứ 3 sẽ được cử làm tiểu đội trưởng. Bổng lộc hàng tháng là 50 linh thạch hạ phẩm và mỗi chuyến nhiệm vụ đều có thưởng ít nhiều theo thu nhập.


Khi nghe được đến đây thì các người tới xem đều nhao nhao. Bổng lộc của Vương gia tam thiếu thật xa xỉ.

Các đại đoàn trưởng trên ghế khách mời đều than vãn không thôi. Nếu đây là lời thoát ra của một vị công tử nào khác thì mọi người cũng chỉ cười khinh bỉ.

Một tên quần là áo lụa. Nhưng những gì họ biết về Vương gia tam thiếu thì không giống như hắn đang nói chơi.

Một con linh thú cấp 1 giá trị bất quá là 1 linh thạch hạ phẩm. Con cấp 2 không sai biệt lắm từ 3 -5 linh thạch hạ phẩm.

Con cấp 3 mới được sấp sỉ 20 linh thạch hạ phẩm. Một tiểu nhị được bao ăn bao ở, mỗi tháng cũng lãnh được lương bổng là 1000 kim tiền mà thôi.

Giá trị tương đương với 1 linh thạch hạ phẩm. Nhưng ít ai đổi 1 linh thạch hạ phẩm để đổi lấy 1000 kim tiền.

Sử dụng linh thạch để chi trả cũng là một cách thể hiện đẳng cấp xã hội. Đợi cho mọi người xôn xao một lát Vương Minh tiếp.

-
Vương Minh dong binh đoàn của ta lúc nào cũng chào đón các nhân tài. Chỉ cần người nào trụ được 10 trận liên tiếp, sẽ có tư cách gia nhập Vương Minh dong binh đoàn.


-
Bổng lộc của thành viên bình thường đó là một thanh Hoàng kiếm hoặc binh khí cùng loại để vừa tay người sử dụng.


-
Thanh viên có thể dùng để bán hay chao đổi hàng hóa khác. Mỗi tháng cũng nhận được 10 linh thạch hạ phẩm.


Lại xôn xao, Vương gia tam thiếu làm quá nhiều người phải rung động. Vẫn biết giá trị của một con linh thú cấp 3 là 20 linh thạch hạ phẩm, nhưng một đoàn có bao nhiêu người.

Mỗi lần đi liệp sát bất quá cũng chỉ là kiếm mấy con cấp 1 cấp 2 để liệp sát mà thôi. Đến cấp 3 đã tương đương với tụ linh cảnh nhân loại, đâu dễ gì bị giết như vậy.

Lởm khởm còn bị chúng đớp, không chết cũng bị thương. Nghe đến đây biết bao người phải động dung. Không cần phải chịu hết 3 ngày.

Chỉ cần chịu được 10 trận vậy là có thể gia nhập Vương Minh dong binh đoàn.Tuy không dễ cũng không phải không có thể. Lại đợi mọi người xôn xao một hồi Vương Minh chỉ tay bên bãi đất trống.

-
Vương Minh dong binh đoàn không chỉ muốn chào đón võ giả. Chúng tôi cũng muốn chào đón kiến trúc sư, thợ thủ công, thợ xây, trận pháp sư, trận văn sư.


-
Chỉ cần các hương thân phụ lão có biệt tài gì thì có thể đến bộc lộ tài năng. Chỉ cần là hữu dụng sẽ có đãi ngộ đặc biệt.


Lại xôn xao. Vương Minh rất hài lòng với những biểu phản ứng này của những người ở đây.Minh mỉm cười:

-
Chúng ta đều là nhân loại. Tuy biết đao kiếm không có mắt, nhưng các huynh đệ nếu có thể điểm tới thì dừng, Vương Minh ta cảm kích bất tận. Quý vị, bắt đầu đi !!


Ở thế giới này, mỗi khi lên lôi đài đều phải mang tâm lý có thể bị giết. Linh thú không lưu tình nên các tu luyện giả cũng không.

Đấu lôi đài cũng đồng nghĩa với sinh tử chiến. Các tu luyện giả và thể tu đều là những người sống trên mũi đao mũi kiếm.

Bất cứ lúc nào cũng có thể bị chết. Lên lôi đài với bọn họ cũng bất quá như vào Thôn Kiếm Lâm dạo một vòng mà thôi.

Đã từ lâu họ đã không màng đến sinh tử nhiều nữa. Có tài phú ắt có thất phu, rất nhiều võ giả đều nhao nhao lên đài.

Những người biết mình không đủ tư cách làm đoàn trưởng cũng cố trụ được 10 trận sau đó nếu đánh không lại thì chịu thua.

Bất quá cũng không đơn giản như vậy. Những người quen cầm đao múa kiếm la hét chém giết nhau trên lôi đài, máu chảy lênh láng.

Cũng có một số người trụ được trên 10 trận thấy tinh thế nguy cập không ráng ngạnh kháng, chịu thua để an ổn làm một người lính quèn.

1 số người thà chết không đầu hàng bị đối thủ đánh rớt xuống lôi đài. Người chết kẻ bị thương, đầu rơi máu chảy.

Vương Minh đứng trên khán đài quan sát mà cảm thán. Người của thế giới này thật sự khác xa những gì hắn tưởng tượng.

Xem máu me chảy đầm đìa suốt các lôi đài Vương Minh hỏi lại mình, đây thực sự là thiên giới hay sao?

So với địa cầu nhân giới, thật sự còn tàn khốc hơn không biết bao nhiêu lần.

Trong thế giới mà người thường có tuổi thọ hơn 100 tuổi, các tu luyện giả đỉnh tiêm phải đến ca triệu tuổi, nhưng mạng người lại coi như rẻ rác.

Ngày thứ nhất kết thúc, nhưng đãi ngộ của Vương Minh dong binh đoàn đưa ra đã hấp dẫn rất nhiều tu luyện giả và thể tu đơn độc mạnh mẽ.

Vương Minh dong binh đoàn cũng không tiếc đã bỏ ra đan dược, cho người cấp cứu những ai có thể cứu chữa.

Người nào mất tay cụt chân đều cho họ ít linh thạch hạ phẩm làm tiền an dưỡng. Những người mất đi tư cách dự thi chỉ biết cảm thán.

Họ đã mất đi cơ hội tốt để theo một minh chủ đáng để theo. Trong thế giới cường giả vi tôn này, mất đi thực lực là mất đi tất cả.

Vương Minh cũng chưa thể thay đổi tất cả, Lặng lẽ âm trầm nét mặt. Chỉ trong ngày đầu tiên đã có hơn 100 người trụ được trên 10 trận. Nhưng hiện giờ bên bãi đất trống vẫn chưa ai xuất thủ làm Minh hơi thất vọng.

Tối hôm đó tại quán rựu vãng lai Vương Minh làm tiệc mừng công. Những dong binh có mặt tại đây thể tu có, tu luyện giả cấp thấp có.

Thế lực đầu tiên của hắn tuy vẫn còn ít người nhưng không kẻ nào quá yếu. Mọi người đều vui cười ăn uống kính rựu mời Minh.

Bất quá minh chủ không dám uống nhiều. Lấy cớ ngày mai còn phải chủ trì thi đấu lôi đài.

Minh rút về nghỉ sớm trong một quán trọ gần quán rựu Vãng Lai sau đó vào trong lầu các của mình.

Minh bắt đầu luyện chế đan dược. Mặc dù đã học tập cùng với Đan Tổ gần 2 năm nay nhưng Minh chưa từng chính thức có việc cần dùng đến đan dược.

Hôm nay khi nhìn thấy máu chảy đầu rơi Minh lại cảm khái, Học được cái gì tốt cái đó. Với cảnh giới của Minh hiện giờ không nhất thiết phải ngủ mỗi ngày.

Minh rút ra một cái đỉnh hắn đã
trấn
của gia tộc, sau đó bắt đầu luyện đan. Hắc Dung có công hiệu giảm bớt ba động linh khí.

Hiện giờ Minh cũng chỉ luyên mấy loại đan dược cấp thấp, sẽ không tạo ra ba động quá lớn.

Trong thời gian qua lịch lãm tại Thôn Kiếm Lâm, Minh đã tìm được rất nhiều thảo dược cấp thấp có thể dùng để luyện đan.

Hắn còn có một Đan Tổ đằng sau làm cố vấn. Đan lô lúc đầu còn bị tạc, đan dược bị phế nhưng nhờ có Đan Tổ rất nhanh Minh đã thành công luyện chế ra lò đan dược đầu tiên.

Hồi lực đan, là một loại đan dược chữa thương. Có công dụng phục hồi thể lực và một ít linh khí.

Minh tập luyện miệt mài cho đến khi trời sáng. Không sai biệt lắm Phong đã có thể luyện chế ra một lò đan dược với 5 phần xác suất thành đan.

Một lò đan không sai biệt lắm có thể ra 100 mai. 5 phần xác suất đó là 50 mai. Đan dược luyện chế ra phải có hương, có vân mới được Đan Tổ cho là tạm được, không làm mất mặt của bà, được phép suất ra dùng.

Lôi đài vào ngày thứ hai. Sáng sớm đã có rất nhiều hương thân phụ lão đến quan sát.

Các võ giả đến tham gia cũng bắt đầu cảm thấy Vương Linh dong binh đoàn đúng thật là có thực lực.

Vương Minh minh chủ rất biết nắm bắt tâm lý và được nhiều người ủng hộ. Không chỉ dựa vào đại gia tộc.

Dù sao đi nữa đứng sau Vương Minh đã có 3 đoàn trưởng nhất chí ủng hộ hắn. Thực lực của ba dong binh đoàn này hợp lại đã không yếu.

Ngày đầu tiên đã thu phục được hơn 100 người có sức chiến đấu cường hãn. Vương Minh dong binh đoàn đã có lực lượng không nhỏ để so sánh với các thế lực dong binh đoàn khác tại Thôn Kiếm Thành.

Thế lực dong binh đoàn lớn nhất đó là Thể Tu dong binh đoàn, nhưng đó chỉ thắng về số lượng. Sét về thực lực thì không phải võ giả nào cũng có sức lực cường hãn như 100 thành viên mới của Trấn Phong dong binh đoàn.

Những gì Vương Minh đã thể hiện tại ngày đầu tiên đã được loan xa. Nhiều võ giả đơn độc và những tổ đội nhỏ cũng mộ danh mà đến.

Ở trên đài đã có 10 người trụ đến cuối cùng của ngày hôm trước. Ngày đấu lôi đài thứ hai đã sôi nổi hơn rất nhiều.

Trong 10 người đứng trên lôi đài không đến 2 khắc đã bị loại hết. Trong số họ cũng chỉ có 1 người chịu được 11 trận.

Kể cả số lượng của ngày hôm qua. Cuối cùng cũng phải chịu thua bỏ cuộc. Vui vẻ làm một thành viên bình thường.

Các võ giả cường hãn nhất đang chờ đợi ngày cuối cùng để suất chiến. Vì cuối cùng, chỉ cần trụ được đến cuối của ngày thứ 3 là đã có tư cách làm đoàn trưởng.

Ai cũng muốn kiếm cơ hội cho riêng mình.Vương Minh đoán đến ngày thứ 3 vào phút trót sẽ diễn ra những màn đặc sắc quyết liệt nhất.

Nhưng có điều, người tham gia số lượng sẽ rất đông. Nếu ai cũng muốn chờ đến ngày cuối, sẽ không đủ thời gian cho tất cả đều khiêu chiến.

Một số kiến đan cảnh thấy cảnh máu chảy đầu rơi than vãn tự động bỏ cuộc không lên khiêu chiến. Họ còn quá trẻ để chết.

Tài phú tuy khiến người đỏ mắt nhưng cũng phải có mạng để sài. Chiến đấu tầm cỡ này đã không phải đẳng cấp của bọn họ có thể so sánh.

Có một số ít tụ khí cảnh cố gắng tham gia và cũng có số ít chịu được quá 10 trận. Nhưng số lượng người bị đào thải thật sự quá nhiều.

..................................................................................
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Kiếm Tiên.