Chương 86 : Chí tôn mộ địa(3)
.................................
Chả mấy lúc mà quân số của Minh đã lên đến 1000 người. Tốc độ còn quá kém. Rất nhanh phe đồng minh của Minh cũng không còn đến 1000 người.
Về mặt quân số vì Minh luôn lấy được thêm lính còn chủ tướng phe đồng minh thì lại mất dần quân số với tốc độ gấp đôi, vừa bị Minh lấy lại vừa bị địch nhân giết.
Nếu Minh không bảo vệ hắn, chủ tướng sẽ chết, đã đến lúc di chuyển lại gần chủ tướng. Phe địch cũng xuất hiện rất nhiều khiêng binh.
Có rất nhiều binh lính giăng hàng ngang ra đưa lá chắn lên đầu để phá cung thủ của Minh. Khiêng binh đang áp lại ngày một gần.
Minh hạ lệnh cho nhổ rễ chạy về phía chủ tướng. Lúc này quân số của Minh đã nhỉnh hơn chủ tướng một bậc. Minh cũng không muốn phải đối mặt với đội khiêng binh đang ngày sát lại gần.
Đội khiêng binh này cũng khá đông. Khoảng 500 binh. Dưới khiêng còn có khoảng 500 trường thương binh nữa đang núp. Minh lui lại rồi vòng ra sau lưng của chủ tướng phe mình.
Lúc gặp mặt chủ tướng Minh lại gặp được sự bất ngờ. Cờ của chủ tướng bỗng nhiên đổi tên. Dưới cờ có đề một chữ Minh. Thì ra lạ vậy.
Người nào nhiều quân thì người đó làm chủ tướng. Giờ chắc tình hình đã đổi. Nếu phó tướng giết được giặc thì Minh sẽ bị mất lính.
Minh cảm nhận được một sự liên kết giữa Minh và phó tướng (chủ tướng cũ). Để xem có thể lợi dụng được binh lực của hắn hay không.
Minh chia quân thành hai đội. Mỗi đội đều được ém cung thủ trộn lẫn các nơi. Có cơ hội là tỉa. Theo mỗi cung thủ Minh cho hai trường thương binh bảo vệ.
Bên địch quân số còn lại đang chờ cơ hội tấn công ùa ạt. Kỵ binh của chúng có khoảng 100 binh. Trường thương binh còn lại có khoảng 5000 tên. Cung thủ cầm cung nhưng hình như đã hết tên.
Minh đếm thoáng qua tên của phe mình cũng thấy gần hết. Nhìn xác binh lính phe mình nằm ngổn ngang vì bị tên bắn Minh mỉm cười.
Tiện nghi cho mình tách ra một đội ngủ nhỏ chuyên đi nhặt tên.
Minh lệnh cho phó tướng tấn công thẳng vào phía đội khiêng binh. Binh lực của hai bên bằng nhau nhưng phe Minh đang thua trang bị.
Chỉ cần Minh để sơ hở quân địch còn lại sẽ lập tức tấn công ngay. Trước khi đi lên Minh đã chia đội của mình thành hai đội, mỗi đội có khoảng 400 trường thương binh, 100 cung thủ.
Minh tọa trấn cùng 20 kỵ binh. Kỵ binh nào cũng đeo sẵn cung nhưng lại không giữ một mũi tên nào. Trận thế đã xếp xong, không đánh không được.
Đội phó tướng có dưới 1000 trường thương binh đánh thẳng vào tiền quân của khiêng binh kẻ địch. 2 đội của Minh chia thành hai cánh tả hữu đánh vào 2 mé.
Minh cùng 20 kỵ binh vòng ra phía sau đánh từ dưới đánh lên. Khi thấy Minh tấn công thì đội ngũ phe địch đã bắt đầu tràn sang. Minh phải nhanh.
Thời gian đánh càng lâu càng bất lợi cho Minh. Quân số của cả hai bên nhanh chóng giảm xuống. Minh chọc thẳng từ dưới đánh lên khiến đội khiêng binh tán loạn.
Với võ lực của Minh và đội kỵ binh như sói lạc vào bầy dê trường thương dài cứ thế từ trên đâm xuống.
Minh đánh thẳng vào giữa sau đó đánh quặt sang cánh phải của kẻ địch. Cánh phải cũng là hướng địch nhân bên kia đang tràn sang. Ngày một áp gần.
Khi Minh lọt được ra hội họp với quân của mình thì khiêng binh kẻ địch chỉ còn lại một nửa. Kỵ binh theo Minh chết hết không còn một tên.
Xem lại quân số Minh vẫn nhỉnh hơn phó tướng nhờ vào đội cung thủ đang tỉa. Khiêng binh mất một cánh bị trường thương binh của Minh hội họp với chủ tướng của mình lao vào.
Minh cho rút toàn bộ 100 cung thủ của cánh phải cùng 100 trường thương binh tiến lên cản lại đội kỵ binh đang áp lại rất nhanh.
Cũng may Minh đã tính ra trước và kịp hội họp với quân của mình bằng không hậu quả sẽ không thể tưởng tượng.
Khi 100 tên kỵ binh của kẻ địch còn cách Phong không xa thì 10 lính nhặt tên đã chạy rất nhanh đưa rất nhiều tên đã nhặt được từ thân xác của đồng minh. Cung thủ chia làm 3 hàng thay phiên nhau nã tên.
Khi kỵ binh đến được gần thì chỉ còn 10 tên. Bị Minh và đồng bọn nhanh chóng giải quyết. Ngựa cũng theo loạn tiễn mà mất mạng.
Đây là trận pháp nên Minh cũng không thấy máu. Thây người ngã xuống như khôi lỗi báo hỏng sau đó không hoạt động lại nữa.
Minh cho cung thủ quay mũi tên vào phía khiêng binh đang cầm cố và rồi rất nhanh Minh cũng giải quyết đội khiêng binh.
Quân địch đang rất nhanh tiến đến. Minh cũng không có nhiều tên. Đành để dành. Tập họp lại mọi người. Đội quân tiên phong của phó tướng giờ chỉ còn 500 người.
Minh không bị phó tướng lấy được thêm một lính nào. Khi Minh giết được nhiều giặc hơn phó tướng thì quân số của Minh đã không còn bị mất sang bên phó tướng nữa. Dễ cho Minh giải quyết.
Minh giao 300 lá chắn cho phó tướng. Để hắn đi lên đầu đánh tiên phong. Minh cho các đội trưởng lấy tất cả trường thương của kẻ địch. Đứng kẹp giữa các khiêng binh.Cung thủ núp đằng sau trường thương binh.
Quân số của Minh và phó tướng gồm lại còn chưa đến 1400 người. Minh mất không nhiều lính. Chỉ hơn 100 tên.
Dưới trướng Minh lúc này có hơn 100 đội trưởng. Có lực tay mạnh hơn lính thường. Hông đeo kiếm. Đội trưởng hầu như không bị mất một tên nào.
Hầu như cứ mỗi khi đội trưởng bị chết thì có lính khác được thay thế lên. Trận pháp sẽ ban kiếm và tăng lực tay cho đội trưởng mới.
Khôi lỗi trong đây cũng rất thông minh. So với trí khôn của NPC mà Minh tạo đã tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Xếp lại đội hình, cho 100 khiêng binh sang 2 phía. Để lại 100 trường thương binh yểm hộ phía sau sợ kẻ thù đánh lén. Minh để ở trung quân 300 trường thương binh. 200 cung thủ không hao tổn gì đứng ở giữa.
Minh tận dụng các mũi tên nhặt được trong thời gian cho phép. Giờ mỗi cung thủ chỉ có 3 – 4 mũi tên mà thôi. Không thể nã tên được nữa. Quân số của kẻ thù có hơn 5000 trường thương binh.
Cả cung thủ của đối phương cũng bỏ cung cầm thương ra trận. Tướng giặc đứng ở đằng sau trung quân có hơn 1000 binh lính bảo vệ. Minh sẽ không dễ gì đột nhập doanh trại.
Minh g cũng không xác định được rõ ràng trận pháp này đã khởi động được bao lâu. Nhưng đây có lẽ là trận cuối. Đánh xong trận này, giết được tướng giặc Minh mới có cơ hội phá trận.
Trên tay của 100 đội trưởng đội của Minh có 5 cây trường thương. Chúng đứng giữa các khiêng binh của phó tướng. Minh chỉ có thể chỉ huy được các binh lính của mình.
Còn binh của phó tướng thì Minh chỉ có thể ra lệnh những mệnh lệnh chung chung qua phó tướng. Nhưng thôi, đây cũng đủ để Minh phát huy. Lấy ít đánh nhiều Minh lại không thể lợi dụng trận địa.
Thiên thời bị đối phương khống chế. Ở đây toàn khôi lỗi không có yếu tố của nhân hòa. Binh pháp chả dùng được gì. Chỉ có đánh thẳng nhờ vào vũ khí mà thôi.
Minh giao hết kiếm của đội trưởng phe mình cho các đội trưởng của phó tướng. Phó tướng bỏ thương cầm song kiếm. Mỗi đội trưởng đều có 2 trường thương binh đi kèm làm hộ vệ.
Khi kẻ địch còn cách quân tiên Minh 50 bước Minh lĩnh quân đích thân lên đầu cùng với đội trưởng của phó tướng hội họp. Phó tướng đứng ở trung quân lược trận làm tai mắt cho Minh.
Minh chỉ có thể dùng tinh thần lực chỉ huy phó tướng để phó tướng chỉ huy quân của hắn. Lỡ mà phó tướng chết, vậy Minh cũng không biết trận pháp của chí tôn giả sẽ biến hóa ra sao.
Khiêng binh đặt lá chắn lên trước, trường thương nhô ra như những con nhím. Quân địch chả sợ sệt lao thẳng vào. Lớp đầu bị đâm thành con nhím, lớp sau kéo đến.
Quân địch định dùng chiến thuật biển người để đè bẹp quân của Minh. Khi quân tiên phong đánh tan được đợt tấn công thứ 3, giết cũng được gần 600 người nhưng hàng ngũ của Minh cũng có dấu hiệu tan rã.
Minh cho hàng đội trưởng của mình phóng trường thương thẳng vào trung quân của kẻ thù. Các trường thương bay vút qua đội tiên phong đánh thẳng vào hàng ngũ trung quân đang dính vào với nhau chờ lượt mình xông lên.
Quân địch cũng vì vậy hơi hoảng loạn. Rất nhanh đợt thương kế tiếp lại bay lên vẫn đánh thẳng vào trung quân của kẻ thù. Hàng ngũ của kẻ thù giờ đã có dấu hiệu tan ra.
Minh cho cung thủ nã một đợt tên vào trung quân của kẻ thù sau đó ra lệnh cho đội song kiếm lao lên ra sức chém giết.
Nhờ vào cách đánh nhịp nhàng được ban lệnh qua tinh thần lực nên Minh dễ dàng nuốt trọn hơn 1500 quân thù. Nhưng số lượng của đối phương vẫn còn ở mức độ khủng bố.
Minh tài cao gan cũng lớn. Võ công của phong dư sức một lúc đánh mấy chục tên trường thương binh. Gặp được đội trưởng của kẻ thù cũng chỉ chống được của Minh chưa đến ba chiêu Long Biên kiếm pháp.
Minh không sử dụng được thần binh nên không thể một lúc giết hết kẻ địch.
Trận pháp này như một thế giới cách biệt. Ngăn cách không gian, thời gian và các loại linh khí có thuộc tính.
Minh trở thành một thể tu không hấp thu được linh khí. Không cảm giác được Thiên Nhân Hợp Nhất.
Minh cho đội song kiếm lui binh lại. Khiêng binh lên trước áp sát với địch thủ cầm chân chúng. Bỗng nhiên phía địch nhân cũng ném ra 1 loạt thương vào phía trung quân của Minh.
Một số cung thủ cũng vì vậy mà thiệt mạng. Cũng may kẻ địch cũng không dự trữ trường thương. Hơn 300 trường thương của kẻ thù cũng chỉ giết được hơn 100 lính của Minh . Đa số là cung thủ.
Minh cũng không chịu thua. Lập tức cho cung thủ nhặt hết tên của đồng bọn rồi nã hết tên vào 2 cánh của kẻ thù. Không đánh vào trung quân nữa. Địch nhân trong phút chốc lại rúm vào giữa.
Minh liền cho các đội trưởng ra sức phóng thương vào trung quân. Quân địch tổn hại lớn. Minh cho đội song kiếm tiến lên thay phiên nhau đâm chém. Giết được rất nhiều quân địch.
Quân số hiện giờ lại được kéo gọn 1100 đấu 2700 tên. Bên địch hiện giờ hàng ngũ tan tác. Chỉ còn lại 1700 tên trường thương binh và 1000 tên ở đằng sau bảo vệ chủ tướng.
Minh đổi cung thủ cầm trường thương ra trận. Cho khiêng binh lùi lại, giao lại lá chắn cho các đội trưởng. Minh cho đội ném thương tỉa bớt các nơi đang có quân địch tập hợp.
Khi các đội trưởng của Minh không còn 1 trường thương trên tay, cũng không còn 1 cây trường thương nào dưới đất còn trống Minh sai bọn họ lấy lại kiếm. Giải tán đội song kiếm. Thay vào là lá chắn.
Gần 200 đội trưởng tay cầm lá chắn tay cầm kiếm bước lên tiền quân. Kèm theo là 100 khiêng binh cầm trường thương. Minh bước lên đầu chỉ thẳng tướng giặc lao tới.
Hiện giờ quân số không còn trênh lệch khủng bố nữa. Tuy bên Minh cũng mất rất nhiều người nhưng Minh phải đi bắt tướng giặc. Có gan thì làm giàu. Được ăn cả ngã về không.
Minh yểm trợ đội khiêng binh mới tập hợp đánh thẳng vào trung quân của kẻ thù. Minh ra lệnh cho phó tướng sử dụng 100 khiêng binh của hắn cầm cự với kẻ thù.
Chỉ đem theo 100 trường thương binh cầm lá chắn, 100 đội trưởng tiến thẳng phía kẻ địch.
Minh cũng ra lệnh khiêng binh từ hai cánh đánh lên. 200 người của Minh đi đến đâu quân địch tan rã ra đến đó. Đến khi giáp được với đội ngũ của tướng giặc thì Minh cũng chỉ còn trên dưới 100 tên đội trưởng. Nuôi quân ba năm dùng trong một giờ.
Minh cũng chả quản đến quân số nữa. Giết người ở đây không thấy máu. Đối với Minh đó là việc tốt. Bằng vào số người mà Minh đã chém chắc Minh đã phải tắm trong máu của kẻ thù rồi.
Nhờ có Minh có kiếm pháp tinh thâm, Minh chọn tên nào là trường thương binh dễ giết cứ thế chém. Giết được đội trưởng của kẻ thù chỉ khiến tên khác thăng chức làm đội trưởng.
Chẳng thà Minh chém bớt quân số của chúng. Cũng như chơi cờ vua, khi con tốt sang được cuối bàn cờ bên kia nó sẽ được thăng chức. Chém bớt tốt của kẻ địch để giảm nguy cơ chúng thăng chức sau này.
Với quân số của kẻ thù Minh cũng chả thèm đi liệp sát mấy tên đội trưởng. Minh chỉ rất nhanh dùng một thức đơn giản nhất và trực tiếp nhất trong Long Biên kiếm pháp giết hết tên này đến tên khác.
Trong lúc tình cờ Minh đã nghĩ ra được ý cảnh giết người rất nhanh. Như nắm bắt được cái gì cũng như không.
.........................còn tiếp