Chương 1: Lạc Việt thiếu tộc trưởng


Nơi này là địa cầu, Lạc việt lãnh địa, tại một ngôi nhà lớn nhất nhì trong thành, một thiếu niên cường tráng, người đầm đìa mồ hôi, một tay nâng tảng đá lớn tầm 300 kí lô gam (Việt Nam đã dùng đơn vị này từ rất xa xưa), chỉ nghe một tiếng:
Lên
tảng đá to hơn cả cậu nhóc kia bị nhấc bổng lên. Sau đó :’’Ầm
cát bụi bay mù mịt, toàn thân mỏi mệt rã rời, cậu ta ngồi bệt xuống đất
- Mệt quá, cuối cùng thì cũng thành công đột phá cửa ải 300 kí lô, không uổng công mình chăm chỉ tập luyện chút nào, hi vọng lễ thành niên sẽ tạo bất ngờ lớn cho cha mẹ.
Không sai, cậu bé này tên Hùng, con trưởng của Lạc Việt tù trưởng, 3 ngày nữa chính là lễ thành niên của cậu nhóc. Ở thời đại mà hung thú quấy nhiễu, chiến loạn liên miên thì vũ lực được đánh giá cao nhất. Từ nhỏ cậu nhóc này đã nổi tiếng về sức mạnh. Chả là lúc cậu sinh ra, trời đất biến sắc, sấm chấp đùng đùng như có hàng vạn con rồng gào thét. Cha cậu là Lạc Thiên tộc trưởng Lạc tộc, kiêm tù trưởng bộ lạc Lạc Việt, thấy trời đất như hoan nghênh cậu ra đời như vậy liền đặt tên cậu là Lạc Hùng, hi vọng đời này cậu trở thành một vĩ nhân.
Đang ngồi tự sướng bỗng nhiên nghe một tiếng gọi: Hùng nhanh tắm rửa rồi đi ăn cơm nào
- Vâng, con đến ngay.
Vắt chân lên cổ mà chạy, cậu cũng không muốn bị mẹ mắng. Chạy vội ra con suối gần đó, nhảy một cái ùm
-Thật khoan khoái nha, đúng rồi sao không thấy Tiểu Hắc đâu nhỉ, bình thường giờ này nó lười chảy thây nằm trong dòng nước rồi chứ nhỉ?
Chưa dứt câu, một bóng đen vọt ra nhảy ùm xống làm dòng nước bắn tung tóe
- Hôm nay mày đến muộn.
Như hiểu cậu nói gì con chó con tiểu Hắc quẫy cái đuôi, sau đó đưa chân trước chỉ chỉ vào trong rừng có ý bảo có việc nên đến muộn. Không sai, tiểu Hắc là một con chó con, lúc 7 tuổi, cậu vô tình thấy nó bị tảng đá đè lên chân, thấy tội nghiệp nên cứu nó. Sau khi được cứu con chó này bỏ đi ngay, là cậu òa khóc một chập. Hôm sau đến chỗ này tắm cậu thấy nó đứng ở bờ suối như đang chờ ai, thấy cậu xuất hiện nó quấn quýt lắm, thấy thích cậu dỗ nó mãi để nó theo về nhưng nó không theo. Kể từ ấy mỗi lần cậu ra bờ suối này đều thấy nó chờ sẵn ở đấy, lâu dần thành quen.
- Tiểu Hắc ơi tiểu Hắc sao 3 năm đã qua mà ngươi không lớn lên tẹo nào nhỉ?- Lạc Hùng nghĩ thầm
Tắm rửa sạch sẽ, cậu chạy về nhà, mở cửa ra thì thấy cha mẹ cậu đã ngồi đợi, cùng với mâm cơm thịnh soạn.
- Hùng về hả con, lại ăn cơm- mẹ cậu gọi
Hùng ngồi vào bàn, ánh mắt hau háu,
CON MỜI BA MẸ ĂN
nói xong gục đầu ăn một mạch, một phần vì mệt do tập luyện, một phần thì là mẹ hắn nấu ăn tuyệt đỉnh.
-Ăn từ từ thôi con-mẹ hắn nhắc- Ngày kia con phải làm lễ thành niên rồi, ăn nhiều một chút.
- Dạ vâng.
…….
2 ngày trôi qua nhanh kinh khủng, sang hôm nay hắn phải làm lễ thành nhân cùng 108 đứa trẻ khác của Lạc tộc. end
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Lạc Long Quân Cháu Đích Tôn.