Chương 102: Bị bắt quả tang


Lúc đi lên, cô loáng thoáng nghe được anh ta lẩm bẩm,
Tiêu, tiêu rồi...
Mạc Tiểu Thu không biết anh ta bảo cái gì
tiêu.
Nhưng khi Mạc Tiểu Thu gõ cửa căn hộ Tần Ngạn và người mở cửa là một người phụ nữ chỉ quấn khăn tắm, cô suýt nữa đã nghĩ chẳng lẽ lịch sử lặp lại.


Đây là căn hộ của Tần Ngạn phải không? Cô không phải chủ nhà mới đấy chứ?
Mạc Tiểu Thu lịch sự hỏi.

Người phụ nữ mỉm cười quyến rũ,
Cô đến tìm Tần Ngạn à? Vào đi.
Cô ta chỉ vào ghế sofa, làm như mình là chủ nhà,
Tần Ngạn còn đang ngủ, hôm qua anh ấy ngủ hơi muộn.
Nói rồi, cô ta hất hất tóc.

Mạc Tiểu Thu nhìn thoáng qua, vẫn là cách trang trí quen thuộc, vẫn là những món đồ nội thất ấy, chỉ là hình như lâu ngày không có người quét dọn.

Quần áo nam nữ vứt lung tung một chỗ.

Cô nhận ra bộ quần áo, nam là của Tần Ngạn.


À! Đàn ông mà, thích chơi mấy trò kích thích.
Người phụ nữ nhìn theo ánh mắt Mạc Tiểu Thu, thấy quần áo vương vãi trên mặt đất bèn tự nhiên nhặt lên, không hề xấu hổ,
Để cô chê cười rồi.

Không sao.

Không liên quan gì đến tôi.
Mạc Tiểu Thu lạnh nhạt nói, sau đó đi thẳng về phía phòng ngủ,
Tôi đi gọi anh ta dậy.

Anh ta còn phải đi làm.

Này này!
Người phụ nữ vội chạy tới ngăn Mạc Tiểu Thu lại,
Đã bảo cô là hôm qua chúng tôi chơi đến khuya, anh ấy cũng đi ngủ muộn, tâm trạng khi mới ngủ dậy của anh ấy rất tệ, sao cô còn không biết điều mà đánh thức anh ấy làm gì?
Mạc Tiểu Thu cảm thấy mình thật buồn cười.

Hôm qua nhận được điện thoại của Đạo diễn Lý, nghe ông ta nói Tần Ngạn tuyên bố cả đời này chỉ có một người đại diện là cô, ấy thế mà cô lại ngây ngốc mất ngủ cả đêm.

Suốt đêm, cô hồi tưởng lại những chuyện đã diễn ra từ ngày mình quen biết Tần Ngạn cho đến nay, từng chút một.

Cô cũng không biết nghĩ đến những chuyện này làm gì, nhưng không kìm được.

Cô không khống chế được bản thân.

Nhưng kết quả thì sao?

Hiện thực nói với cô rằng quả thật cô vẫn luôn tưởng bở.

Cứ xem như Tần Ngạn từng thật sự có lúc thích cô.

Đó cũng là do bên cạnh anh chưa từng có mẫu con gái như cô mà thôi.

Về lâu về dài, những cảm xúc nhất thời kia cũng dần phai nhạt.

Mạc Tiểu Thu cười gằn, quay người bỏ đi,
Được rồi.

Để anh ta ngủ tiếp đi.
Mạc Tiểu Thu dứt khoát quay đi, người phụ nữ gọi với sau lưng cô,
Này này, rốt cuộc cô là ai vậy? Đợi Tần Ngạn ngủ dậy, tôi bảo anh ấy gọi cho cô nhé?
Mạc Tiểu Thu lạnh lùng ngoái đầu lại,
Không cần.

Cô cứ xem như tôi chưa từng đến đây.
Cô ta nhún vai, tỏ vẻ chẳng sao cả.


Ồn ào quá!
Tần Ngạn ra khỏi phòng, thấy cô ta thì chau mày,
Sao cô lại ở đây?
Người phụ nữ nhoẻn cười,
Dĩ nhiên là anh dẫn tôi về đây.

Chứ chẳng lẽ tôi có chìa khóa nhà này?


Tần Ngạn liếc xéo cô ta với vẻ chán ghét,
Mặc quần áo vào cho đàng hoàng rồi cuốn xéo.
Nghe vậy, cô ta lại dửng dưng ngồi xuống sofa,
Không được, hôm qua anh giày vò tôi gần chết, tôi muốn ở lại đây ngủ một giấc rồi mới đi.
Tần Ngạn mặc kệ cô ta, đi vào bếp uống nước thì nghe cô ta hỏi bằng giọng điệu nhàn nhã,
Ngoài tôi ra, ở đây anh còn có người phụ nữ khác nữa à?

Cái gì?
Tần Ngạn làm rơi cốc nước,
Cô mới nói gì?
Thấy Tần Ngạn giật mình, người phụ nữ buồn cười,
Cô gái kia là ai vậy?

Cô nói là nữ? Cô ấy trông thế nào?
Tần Ngạn nghiến răng nghiến lợi hỏi.

Thấy Tần Ngạn cuống lên, cô ta nói thật,
Là một cô gái cao hơn tôi một chút, dáng người mập mạp, à...

Cười lên có lúm đồng tiền.
Cô ta còn chưa nói dứt câu đã thấy Tần Ngạn chạy ra ngoài như điên.


Này! Mặc quần áo vào đã chứ...
Cô ta gọi với sau lưng, thấy người đã chạy mất hút thì lẩm bẩm,
Dù không mặc quần áo thì cũng phải mang giày chứ.

Thật là.
Viên bảo vệ đang giải thích cho cậu lính mới ngồi cạnh nghe vì sao vừa rồi anh ta lại nói,
tiêu, tiêu,
bỗng thấy cô gái vừa mới đi lên chưa được bao lâu giờ đã đi xuống.

Thấy ánh mắt cô vẫn bình tĩnh, viên bảo vệ cũng không biết cô có nhìn thấy chuyện gì không nên thấy hay không.

Chủ căn hộ ở đây nhiều như vậy, một bảo vệ như anh ta không thể nhớ được từng người phụ nữ một.

Nhưng cô Mạc đây là người ở chung với anh chàng nghệ sĩ nổi tiếng Tần Ngạn, anh ta không khỏi để ý nhiều hơn chút.

Ban đầu, anh ta còn định bán tin này cho tạp chí giải trí kiểm chút cháo, nào biết cô Mạc này luôn lịch sự với mấy người bảo vệ bọn họ, anh ta bèn thôi.

Có lần anh ta còn nghĩ anh chàng nghệ sĩ Tần Ngạn này dù diễn xuất chả ra gì nhưng mắt chọn phụ nữ lại không tồi.

Nhưng chẳng bao lâu sau, cô Mạc đã dọn đi.

Kể từ đó, anh chàng nghệ sĩ kia hôm nào cũng uống say khướt mới về nhà.

Hôm qua còn quá trớn, đưa một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp về.

Người phụ nữ ăn mặc rất mát mẻ, thoạt trông đã biết là làm nghề kia.

Anh ta nghĩ, người đàn ông này quả thật chẳng đáng tin cậy...

Dù anh ta cũng là đàn ông...

Nhưng không ngờ mới sáng hôm sau, cô Mạc đã tìm đến.

Thế mới nói, đàn ông đừng nên làm chuyện mờ ám, tỷ lệ bị bắt quả tang là trăm phần trăm đấy!
Cô Mạc...
Viên bảo vệ thấy vẻ mặt Mạc Tiểu Thu vẫn bình thường thì lấy làm khó hiểu.

Xem ra là chưa bắt được quả tang chăng? Mạc Tiểu Thu gật đầu với anh ta, sau đó rời đi mà không hề ngoảnh lại.

Đúng lúc này, từ cầu thang vọng tới tiếng loảng xoảng.

Viên bảo an cẩn thận cầm theo gậy chích điện đi qua đó xem thì thấy nghệ sĩ Tần Ngạn chỉ mặc độc một chiếc quần đùi chạy xuống, còn bị đống đồ đạc chất trên cầu thang đổ ập vào người, đồ đạc lăn lông lốc xuống cầu thang.


Anh, anh Tân, anh không sao chứ?
Bảo vệ hỏi.

Tần Ngạn như vừa tìm được cứu tinh, sốt ruột hỏi anh ta,
Anh có thấy cô gái trước kia ở chung với tôi không?

Anh nói cô Mạc ấy hả?
Bảo vệ hỏi.


Ừ.

Chính là cô ấy! Cô ấy đâu rồi?
Tần Ngạn xông tới, lại và phải đồ đạc.

Bảo vệ chỉ ra cổng,
Cô ấy vừa đi rồi...
Bảo vệ còn chưa nói dứt câu, Tần Ngạn đã xông ra ngoài.

Anh ta lắc đầu thở dài.

Xem ra đã bị bắt quả tang!
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.