Chương 201: Ông xã quay về


Bây giờ cô đã gầy đi nhiều nên lực đá không bằng lúc trước, có điều tốc độ lại tăng lên đáng kể.

Nhưng dường như người kia đã dự đoán trước, nhanh nhẹn tóm lấy cổ chân cô rồi kéo cô về phía mình.

Mạc Tiểu Thu đứng một chân nên không được vững, cô ngã nhào về phía đối phương, hai người dán sát vào nhau.

Cảm giác nóng rực lan truyền khắp người cô.


Anh...


Cảm giác quen thuộc ập đến, Mạc Tiểu Thu vừa hé môi đã bị một đôi môi ướt át khóa lại.

Một nụ hôn sâu triền miên, bờ môi Mạc Tiểu Thu bị cắn mút như thể sắp bị nuốt chửng.

Mạc Tiểu Thu bị hôn đến mức choáng váng mặt mày, mãi đến khi không khí trong phổi gần cạn, người kia mới buông cô ra.

Trán kề trán, anh thở hổn hển.


Sao em chưa bỏ thói đá người nhỉ? Em đá anh bị thương thì lấy ai đem lại hạnh phúc cho em?
.

Mạc Tiểu Thu ngẩng đầu lên, khẽ cắn đôi môi gợi cảm kia,
Vậy sao anh chưa bỏ tật đánh lén người ta hả? Lần sau em sẽ không tha cho anh dễ dàng thế đâu.
Bị Mạc Tiểu Thu cắn, Tần Ngạn cảm thấy thật mê hồn, anh lập tức bế bổng cố lên, đi thẳng vào phòng ngủ.

Khi hai người có thể nằm yên trên giường thở dốc đã là ba giờ sáng.

Mạc Tiểu Thu bị Tần Ngạn giày vò đến kiệt sức, đành mặc cho Tần Ngạn bế mình vào phòng tắm rửa ráy, lại để anh bế về giường như bể một con búp bê.

Tần Ngạn thỏa mãn mặc áo ngủ cho Mạc Tiểu Thu, thỉnh thoảng lại hôn chụt lên trán, lên mũi, lên môi cô, tựa như một con chim nhỏ đòi ăn, ồn ào không yên.

Mạc Tiểu Thu muốn hất chú chó to xác này ra, khổ nỗi không nhấc tay lên được, đành mặc anh muốn làm gì thì làm.


Vợ à, anh nhớ em lắm.
Tần Ngạn ôm cô vào lòng rồi nói.

Mạc Tiểu Thu lặng thinh không nói, nhưng khóe môi nhếch lên, cặp mắt cong cong và làn da ửng hồng cho thấy cô đang rất hạnh phúc.

Tần Ngạn ôm cô chặt hơn, nhận thấy bây giờ chỉ cần một cánh tay cũng đủ ôm lấy cô, anh bèn lườm có vẻ không hài lòng,
Sao em lại gầy thế này?
Mạc Tiểu Thu gối đầu lên ngực Tần Ngạn, ngáp một cái,
Vậy không tốt à? Dì Trương nói em đẹp ra đấy.
Vóc dáng mảnh khảnh của Mạc Tiểu Thu hiện nay làm Tần Ngạn khó chịu hết sức.

Dù bây giờ Mạc Tiểu Thu có nét đẹp đúng tiêu chuẩn hiện đại hơn, mặt trái xoan, mắt to tròn, hàng mi dài cong vút, vóc dáng mảnh

mai, bộ ngực đầy đặn, lại thêm nước da trắng mịn.

Nhưng Tần Ngạn lại không thích Mạc Tiểu Thu như thế này.

Trước kia ôm cô thấy mềm mại biết bao, giờ lại hơi xương xẩu.


Anh Cả biết bóc lột người ta quá nhỉ?
Tần Ngạn hậm hực.

Anh quyết định sáng mai sẽ tìm Tần Mặc nói cho ra lẽ.

Mạc Tiểu Thu nằm trong lòng Tần Ngạn, khẽ gật đầu trong mơ màng.

Dáng vẻ ngờ nghệch đáng yêu của cô làm Tần Ngạn yêu chết đi được.

Mỗi lần xong việc, Mạc Tiểu Thu đều mơ mơ màng màng khác hẳn thường ngày, chỉ mình anh thấy được dáng vẻ ấy.

Hôm sau, Mạc Tiểu Thu trốn việc.

Không phải cô không muốn đi làm, mà thực sự là dậy không nổi.

Cô gọi điện đến công ty báo nghỉ, định nằm xuống giường ngủ bù tiếp.

Nhưng nhà bếp chợt vang lên tiếng loảng xoảng, làm cô phải chau mày.

Cô kéo chăn trùm kín đầu, ngăn không cho âm thanh vọng đến.


Xoảng! Choang! Cốp!
Tiếng va đập vang to hơn, ngay sau đó là tiếng thứ gì đó đổ sầm...

Mạc Tiểu Thu bật dậy khỏi giường, đi thẳng xuống bếp.


Mới sáng sớm, anh không ngủ mà làm gì thế?
Mạc Tiểu Thu hỏi.

Mạc Tiểu Thu mở cửa phòng bếp ra, sau đó ngẩn người.

Một anh chàng tội nghiệp đang ngồi xổm trong bếp nhặt đĩa vỡ.

Bếp ga vẫn đang mở, có thứ gì đó đen như mực đang sôi sùng sục trong nồi.


Anh...

đang làm gì thế?
Mạc Tiểu Thu nhìn chú chó to xác kia, không nỡ trách móc.

Tần Ngạn tủi thân mếu máo, mặt lấm lem, trông thảm hết sức.


Anh định nấu cháo cho em.
Tần Ngạn nói.

Giờ Mạc Tiểu Thu mới biết thứ đen thui trong nồi là cháo.

Khóe miệng Mạc Tiểu Thu giật giật, cô đành từ chối,
Không cần đâu.
Ăn hết nồi cháo kia chắc cô chết mất.

Lời cự tuyệt của Mạc Tiểu Thu làm lòng nhiệt tình của Tần Ngạn nguội ngắt.


Tiểu Thu, em chê anh sao...
Tần Ngạn lên án.

Mạc Tiểu Thu vỗ về Tần Ngạn,
Làm gì có, sao em có thể chê anh chứ? Ngoan nào, nếu muốn ăn cháo em sẽ tự nấu, bây giờ em chỉ muốn ngủ một giấc thôi.
Cô phải bồi phục thể lực dồi dào của Tần Ngạn.

Phải biết rằng đến rạng sáng họ mới đi ngủ đấy.

Mạc Tiểu Thu không cho Tần Ngạn xớ rớ xuống bếp lần nữa mà dẫn anh về phòng ngủ.

Nhìn gương mặt say ngủ của Mạc Tiểu Thu, Tần Ngạn lại nảy sinh ý nghĩ kỳ quái, cuối cùng đành nhân lúc cô ngủ say mà len lén chuồn đi.

Mạc Tiểu Thu ngủ một giấc thật đấy.

Đã lâu cô không ngủ ngon như vậy.

Nếu bụng không đói cồn cào, cô còn muốn ngủ thêm một chốc.

Chỗ Tần Ngạn nằm đã lạnh, hẳn anh đã dậy từ sớm.

Mạc Tiểu Thu nhìn đồng hồ, đã ba giờ chiều.

Không biết anh đã ăn gì hay chưa.

Nghĩ đến đây, Mạc Tiểu Thu không nằm yên được nữa.

Cô quyết định dậy làm gì đó lót dạ, đến tối lại ăn bữa chính.

Nào ngờ vừa vào phòng ăn, một hương thơm sực nức đã xộc vào mũi.

Mạc Tiểu Thu hít hà, là mùi cháo thơm ngát.

Nghe tiếng động, Tần Ngạn ngoái đầu lại, nở nụ cười ngố,
Em dậy rồi à?
Mạc Tiểu Thu gật đầu,
Cháo ở đâu ra thế?
Cô bước lại gần, ngửi kỹ hơn,
Là cháo ếch à?
Tần Ngạn đặt bát cháo trước mặt Mạc Tiểu Thu, dáng vẻ như dâng của báu,
Thấy em ngủ ngon quá, anh bèn về nhà chính học nấu cháo ếch với dì Trương.

Thịt ếch tươi sống, lại thêm ly rượu.
Tần Ngạn úp úp mở mở.

Vẻ mặt anh làm Mạc Tiểu Thu bật cười, cô nể tình nếm thử một thìa, sau đó khen ngợi,
Không tồi nha, không tồi nha.

Tay nghề dì Trương thật không hổ danh!
Tần Ngạn trố mắt,
Dì Trương đầu ra! Cháo do anh nấu mà!
Mạc Tiểu Thu lườm anh, Tần Ngạn lập tức khai thật,
Ơ...

Quả thật dì Trương có hỗ trợ...

Thôi được rồi, chín mươi phần trăm là công dì Trương.

Nhưng cháo đích thực do anh múc.
Mạc Tiểu Thu ngồi ăn cháo, phớt lờ vị đầu bếp dở tệ kia.

Tần Ngạn kéo ghế ngồi cạnh Mạc Tiểu Thu, gương mặt điển trai áp sát lại gần, mắt sáng lấp lánh,
Cháo ngon không?
Mạc Tiểu Thu liếc Tần Ngạn,
Anh chưa ăn à?
Tần Ngạn tủi thân lắc đầu,
Vừa nấu xong là anh vội mang về cho em.

Đến giờ vẫn chưa ăn gì đây này.
Nhấn vào đây để xem chương mới nhất của Ebook Làm Màu Ký.