Chương 213: Kẻ đứng đằng sau
-
Làm Màu Ký
- Ninh Thiên Thu
- 1392 chữ
- 2022-02-06 12:34:35
Rất nhiều người có ý nghĩ như vậy.
Vì nhiều người nhận được giấy mời của luật sư nên trên mạng cũng yên ắng nhiều, nhưng những kẻ cứng đầu lại bởi vậy mà càng điên cuồng hơn, càng đăng bài nói xấu nhiều hơn.
Nhưng chẳng mấy chốc, bọn họ phát hiện ra rằng Tần Ngạn không phải người chỉ biết nói suông.
Tinh Vũ nhanh chóng thành lập quỹ phản đối bạo lực mạng, chuyên đối phó những kẻ tung tin đồn thất thiệt.
Quỹ vừa thành lập được hai ngày, Tập đoàn Lạc thị cũng thành lập một quỹ tương tự, bày tỏ lập trường quyết chống lại bạo lực mang đến cùng, đồng thời cực lực ủng hộ Mạc Tiểu Thu lấy lại công bằng.
Tinh Vũ lập một quỹ dạng này đã là hiếm thấy, nhưng mọi người còn hiểu được, dù gì Mạc Tiểu Thu cũng là Tổng Giám đốc Tinh Vũ mà, hỗ trợ chính mình là lẽ đương nhiên đúng không? Nhưng ai ngờ tập đoàn dược phẩm hàng đầu Trung Quốc cũng đứng về phía Mạc Tiểu Thu chứ? Nên biết, đến chính phủ còn phải nể mặt Lạc thị ít nhiều.
Không lâu sau, có nguồn tin nội bộ tiết lộ, thật ra Mạc Tiểu Thu còn là quyền Tổng Giám đốc của Tập đoàn Lạc thị.
Tin tức này vừa tung ra, dân cư mang lại sôi trào.
Vì chuyện gia đình nên thân thể của Mạc Tiểu Thu đã được đào bới đến từng ngóc ngách.
Khắp Trung Quốc không ai không biết Mạc Tiểu Thu chỉ là một sinh viên xuất thân từ một gia đình bình thường.
Ưu điểm của cô là học giỏi, luôn giành được học bổng tại ngôi trường đại học hàng đầu Trung Quốc.
Nhưng có giỏi đến mấy thì cô cũng chỉ là một cô gái trẻ mới tốt nghiệp đại học chưa bao lâu.
Ấy thế mà cô không những làm Tổng Giám đốc của Tập đoàn Tinh Vũ, còn kiêm nhiệm cả chức vị Tổng Giám đốc của Lạc
thi!
Là Tổng Giám đốc đấy nhé! Không phải chức vị ất ơ gì đâu! Người bình thường có chăm chỉ làm việc đến mấy cũng dễ được mấy ai trèo đến cái ghế Tổng Giám đốc? Mà đó là chỉ tập trung cống hiến cho một công ty đấy nhé.
Muốn kiêm nhiệm hai nơi là chuyện không tưởng.
Nhưng nhìn người ta mà xem, chẳng những làm được điều mà bao nhiêu người khác chỉ có thể mơ ước, lại còn kiêm nhiệm vị trí Tổng Giám đốc của một tập đoàn tầm cỡ khác nữa! Ảo quá thể
Dân cư mạng không tin, nhưng sau khi một tấm ảnh chụp Ivan báo cáo công việc với Mạc Tiểu Thu được tung ra, người không tin cũng phải tin.
Ivan là ai cơ chứ? Anh ta chính là trợ thủ đắc lực của Tổng Giám đốc tiền nhiệm Tập đoàn Lạc thị.
Thậm chí có người còn nghi ngờ rằng Ivan chính là Tổng Giám đốc tập đoàn.
Bởi lẽ, Tổng Giám đốc Lạc Tu Nhiên rất hiểm khi xuất hiện, trừ khi có sự kiện trọng đại gì, bằng không đều do Ivan xử lý.
Trong bức ảnh này, Ivan vẫn đứng phía sau Tổng Giám đốc, nhưng vị trí vốn thuộc về Lạc Tu Nhiên đã đổi thành Mạc Tiểu Thu.
Dân mạng không muốn tin cũng không được.
Dù sao đi nữa, Ivan sẽ không bao giờ làm trợ lý cho ai khác ngoài Tổng Giám đốc Tập đoàn Lạc thị ra.
Những ai từng nghĩ Mạc Tiểu Thu trèo cao nhờ dựa dẫm vào đàn ông giờ không thể không thừa nhận Mạc Tiểu Thu thực sự có bản lĩnh, bởi lẽ Lạc Tu Nhiên xưa nay có tiếng không gần nữ sắc.
Sự gia nhập của Lạc thị làm dân mạng ngậm miệng triệt để.
Những cơn giận dữ của Tần Ngạn không vì vậy mà dịu bớt.
Lời nói ra như bát nước đổ đi, bọn họ đã gây tổn thương cho người khác thì sao có thể dễ dàng tha thứ chỉ vì bọn họ sẽ không tái phạm? Phải để bọn họ ghi nhớ một bài học sâu sắc! Thế nên dù dân mạng đã im lặng, quỹ phòng chống bạo lực mạng vẫn tiếp tục hoạt động, có điều Tần Ngạn cũng không đuổi tận giết tuyệt.
Nhưng những kẻ ngu xuẩn cứng đầu kia thì được một phen sợ mất hồn mất vía! Đến khi thực sự bị đưa vào trại tạm giam, bọn họ mới khóc lóc hối hận, nhưng thời gian không thể quay trở lại.
Ai cũng phải chịu trách nhiệm về phát ngôn của bản thân.
Ngày xưa, những người hay tung tin đồn nhảm bị gọi là bà tám, là đồ nhiều chuyện, bị người khác xem thường.
Thời nay, nhờ có mạng internet mà người ta có thể ẩn danh, nhưng bản chất sự việc vẫn không thay đổi, thậm chí phạm vi lan truyền còn rộng hơn, ảnh hưởng lớn hơn, bị trừng phạt là đích đáng.
Sự hợp tác giữa Tinh Vũ và Lạc thị khiến người trong giới bắt đầu coi trọng Mạc Tiểu Thu hơn trước.
Không cần biết Mạc Tiểu Thu dùng biện pháp gì, nhưng ai cũng phải thừa nhận bản lĩnh của cô.
Lý Vân Hạc hậm hực tắt máy tính, chợt nghe thư ký gõ cửa bước vào,
Tổng Giám đốc Lý, con bé Mạc Tiểu Đông kia lại đến nữa.
Cô là đồ bỏ đi à? Có chút chuyện cỏn con cũng làm không được! Cút đi cho tôi!
Lý Vân Hạc giận dữ ném cốc nước qua, viên thư ký không tránh kịp, đầu bị va chảy máu.
Lý Vân Hạc đang hối hận xanh cả ruột, thoạt đầu anh ta cứ tưởng Mạc Tiểu Thu chỉ là đối tượng yêu đương qua đường của Tần Ngạn, nào ngờ hai người họ lại mặn nồng đến mức kết hôn luôn rồi? Bất ngờ hơn nữa là Mạc Tiểu Thu còn là quyền Tổng Giám đốc của Lạc thị! Ngoài Tinh Vũ ra, sau lưng Mạc Tiểu Thu còn có cả Lạc thị, vậy thì làm sao động đến cô được? Ban đầu, anh ta chỉ tức giận vì nghệ sĩ nhà mình bị người ta chèn ép nên mới nghĩ ra chiêu này, ai mà ngờ chuyện bé xé ra to cơ chứ? Cũng tại cái lão Chu Vũ kia, nếu lúc đầu ông ta không giao vai của Mạnh Khê cho Tần Ngạn thì anh ta đã không bày ra trò này! Vả lại, ai ngờ đâu cả nhà Mạc Tiểu Đông lại vô liêm sỉ như vậy? Quả là thử thách giới hạn cuối cùng của người ta mà! Lý Vân Hạc đang vắt óc nghĩ cách xóa sạch mối liên hệ của mình với chuyện này thì công ty của anh ta đột ngột xảy ra chuyện.
Đầu tiên, các hạng mục đầu tư của công ty gặp trục trặc, không phải đạo diễn từ chức thì là hội đồng kiểm duyệt không thông qua, làm công ty bị đọng vốn một khoản lớn.
Tiếp đó, một số nghệ sĩ nổi tiếng trực thuộc công ty bỗng hủy hợp đồng, bất chấp việc phải đền bù tiền vi phạm hợp đồng, nhưng lại không chịu giải thích nguyên do.
Những nghệ sĩ còn ở lại toàn những người lăng xê mãi mà không nổi, hoặc đã bị công ty đóng băng quá lâu, hầu như chẳng có tài nguyên gì Lý Vân Hạc bó tay, đành đến ngân hàng xin vay vốn, nhưng các ngân hàng đang hợp tác tốt đẹp bỗng dưng đưa ra nhiều điều kiện nghiêm ngặt, lãi suất cũng tăng vọt.
Không còn cách nào, Lý Vân Hạc đành kêu gọi đầu tư từ các công ty khác.
Lần này, rốt cuộc cũng có người gật đầu với anh ta.
Nhà đầu tư muốn mua cổ phần là một công ty nhỏ nhưng tiềm lực tài chính không tồi.
Sau khi khảo sát một phen, Lý Vân Hạc thấy đáng để cân nhắc.
Đối phương chỉ là một công ty nhỏ, ai nuốt ai còn chưa biết được đâu.
Lý Vân Hạc tính toán đủ đường, nhưng vào ngày tổ chức họp hội đồng quản trị, anh ta mới biết hết thảy là một âm mưu, mà bản thân mình đã thành cá nằm trên thớt, chỉ có thể đầu hàng.