Chương 60: Chia cách
-
Làm Màu Ký
- Ninh Thiên Thu
- 1219 chữ
- 2022-02-04 08:08:55
Nói thế nào nhỉ? Dù gì thì mình cảm thấy anh ta không phải là không có tham vọng gì như bề ngoài biểu hiện đâu.
Tô Tùy Ảnh sáp lại gần Mạc Tiểu Thu mà nói,
Cậu có biết nhà mình đang lựa chọn người đứng đầu gia tộc đời kế tiếp không? Ban đầu, anh họ Cả đã chắc chắn được chọn, kết quả đột nhiên đầu tư của anh ấy thất bại, tổn thất gần hai tỷ.
Ông già chết dẫm nhà mình nổi trận lôi đình.
Sau đó, Tô Tử Hằng bỗng về nhà tìm ông già, bảo anh ta có biện pháp tiếp tục hợp tác.
Ông già nghe vậy, nghĩ đẳng nào cũng đã vậy rồi, không ngại để Tô Tử Hằng thử một lần xem sao, kết quả không biết Tô Tử Hằng dùng cách nào mà lại làm được.
Từ đó về sau, mấy ông già trong nhà bắt đầu thương lượng, muốn để Tô Tử Hằng làm chủ gia tộc.
Ý cậu là, anh Tử Hằng đã hãm hại anh họ Cả?
Mạc Tiểu Thu không rành chuyện làm ăn, nhưng cũng biết nhiều người có thể vì tranh gia sản mà không từ thủ đoạn.
Cũng không biết được.
Dù gì thì ông già mình cũng không tra được manh mối.
Tô Tùy Ảnh nhún vai,
Nhưng ông gia mình lại bảo mình bình thường phải để ý một chút, đừng đi lại quá gần gũi với bất kỳ ai trong nhà.
Đương nhiên kể cả Tô Tử Hằng.
Có lẽ là tình cờ thật thì sao.
Mạc Tiểu Thu nói,
Hoặc là anh Tử Hằng thật sự có tài.
Tô Tùy Ảnh nguýt,
Cậu bị Tô Tử Hằng hôn đến phát ngốc luôn rồi hả? Mình nói với cậu nhiều như vậy không phải để cậu đi điều tra.
Chỉ là để cậu thận trọng chút, đừng để bị bán còn giúp người ta đếm tiền.
Có điều, nếu cậu có thể trở thành chị dâu họ của mình cũng tốt, thể thì mỗi lần về nhà ăn Tết, mình cũng có người trò chuyện.
Nói nhăng nói cuội gì thế?
Mạc Tiểu Thu cạn lời,
Mình và anh Tử Hằng vốn không phải...
Được rồi, mình biết.
Thật ra người cậu thích là nam thần Tần đúng không?
Cậu nói gì cơ?
Mạc Tiểu Thu rùng mình,
Tô Tùy Ảnh, cậu điên rồi à?
Chậc, chết còn cứng miệng!
Tô Tùy Ảnh cũng không tranh cãi,
Dù gì cậu cũng là bạn mình, chỉ cần cậu vui vẻ thì cậu quen ai mình cũng vui cả.
Mình đi đây.
Cậu để ý chút, có việc gì thì tìm bác sĩ y tá hỗ trợ, đừng cố quá!
Mình biết rồi.
Phòng bệnh lại rơi vào yên tĩnh, Mạc Tiểu Thu chậm rãi nằm xuống, nhìn chiếc giường bệnh kê bên cạnh, nhớ hôm qua có người còn nằm ngay trên này.
Mạc Tiểu Thu thấy khát bèn cầm cốc nước lên uống, vừa chạm vào miệng cốc, cảm giác lành lạnh trên đó làm cô nhớ lại nụ hôn vừa rồi.
Mạc Tiểu Thu cọ cọ bờ môi, xua đi cảm giác khác thường kia.
Tần Ngạn ra nước ngoài chụp ảnh cũng không thuận lợi.
Kinh Kha không biết tìm đâu ra một cô trợ lý mê trai, vừa thấy anh, mắt đã biến thành hình trái tim.
Nếu chỉ có thể thì cũng thôi đi, anh xem như mình bị mù, không nhìn thấy.
Kết quả cô trợ lý này còn bò lên giường anh! Tần Ngạn không nói một câu, ném cô ả mê trai mình trần ra ngoài, không cần biết lúc đó đang là mấy giờ, gọi điện thoại mắng vốn,
Kinh Kha, anh bị cái quái gì thế? Anh xem anh đã tìm người thế nào kìa? Nửa đêm còn bò lên giường tôi! Tôi nói anh biết, mai tôi sẽ về! Anh tự giải quyết vụ chụp ảnh này cho tôi!
Cô ta bò lên giường cậu à?
Kinh Kha cười,
Cậu không được sao?
Được cái em gái anh!
Tần Ngạn nổi nóng.
Thật xin lỗi, tôi không có em gái.
Kinh Kha như cười mà chẳng phải cười,
Chẳng phải trước kia ai tới cậu cũng không chỉ còn gì? Bây giờ sao lại kén chọn thế? Hay là sức khỏe có vấn đề? Nếu như có vấn đề thật thì tranh thủ điều trị sớm, tuyệt đối đừng giấu bệnh sợ thấy.
...
Tần Ngạn chỉ muốn mắng người!
Sức khỏe ông đây rất tốt! Không cần anh lo! Anh nói đi, khi nào tôi mới được về?
Đợi cậu chụp ảnh xong rồi nói.
Nếu thời gian thư thả thì đi chơi một chuyến, dù gì phong cảnh bên đó cũng đẹp.
Xem như đi du lịch đi.
Kinh Kha nói rồi cũng không đợi Tần Ngạn mở miệng, cứ thể ngắt máy.
Kinh Kha nhìn thoáng qua người bên cạnh,
Toàn để tôi đóng vai phản diện, cậu lại chẳng dính líu mảy may.
Người kia không tỏ vẻ gì, choàng tay ôm người vào lòng,
Giờ đền bù cho cậu đây...
Từ khi Tô Tử Hằng tỏ tình, ngày nào anh cũng có mặt tại bệnh viện.
Vị bác sĩ nhiều chuyện thấy được Tô Tử Hằng nhiều lần, có lần nhân lúc không có ai, anh ta trộm hỏi Mạc Tiểu Thu,
Cô nhóc, ngoại tình à?
Mạc Tiểu Thu:
...
Vị bác sĩ nhiều chuyện thở dài,
Cô nhóc à, tôi thấy cậu Hai nhà họ Tân được đấy.
Dù người hơi ngốc, tính tình hơi nóng nảy, nhưng lại một lòng một dạ với cô.
Cô không thể thừa dịp người ta không có ở đây mà đi quá giới hạn được!
Mạc Tiểu Thu:
...
Có điều tôi thấy anh chàng hiện tại cũng không tồi, lịch thiệp nho nhã, nếu cô theo cậu ta thì cũng là đôi lứa xứng đôi.
Vị bác sĩ nhiều chuyện cười ha hả.
Mạc Tiểu Thu toan mở miệng thì thấy Tô Tử Hằng đẩy cửa bước vào.
Mạc Tiểu Thu nhìn thoáng qua vị bác sĩ chẳng hề bối rối mảy may, thầm nghĩ nếu anh ta không làm bác sĩ mà làm thầy bói bịp bợm chắc cũng kiếm bộn.
Bản lĩnh gió chiều nào theo chiều ấy thật không ai bằng.
Đang nói chuyện gì mà vui vẻ thế?
Tô Tử Hằng lại gần hỏi.
Vị bác sĩ nhiều chuyện cười gượng,
Không có gì.
Anh này, có phải gần đây vất vả quá không? Phải chú ý nghỉ ngơi đây nhé!
Mạc Tiểu Thu:
Không phải anh theo Tây y à? Chỉ nhìn thôi cũng biết?
Ha ha! Y học không phân chia! Tôi cũng biết sơ sơ về Trung y nhé.
Mạc Tiểu Thu càng chắc chắn về bản lĩnh bịp bợm của vị bác sĩ này.
Vị bác sĩ nhiều chuyện lặng lẽ rút lui, trong phòng lại rơi vào im lặng.
Gần đây vết thương đã khá hơn chưa?
Tô Tử Hằng làm như muốn xem vết thương của Mạc Tiểu Thu, Mạc Tiểu Thu rụt người về phía sau,
Không có gì...
Đã đỡ nhiều rồi.
Tô Tử Hằng buông tay, sắc mặt cũng không có gì là xấu hổ,
Đợi mấy ngày nữa xuất viện, em chuyển về ở với Tùy Ảnh đi.
Mạc Tiểu Thu sửng sốt,
Nhưng mà...
Tô Tử Hằng nói tiếp,
Đồ đạc của em đã được chuyển về rồi.